Truyện Trong Mộng Không Thấy Mùa Thu
[Kinh doanh] 时间:2025-03-23 06:25:23 来源:NEWS 作者:Công nghệ 点击:80次
1
Thôi Ninh Viễn là đồng dưỡng phu ta nhặt về từ trong núi.
Cha mẹ hắn đã qua đời từ khi hắn còn nhỏ,ệnTrongMộngKhôngThấyMùhôm nay việt nam đá mấy giờ hắn mang theo muội muội Thôi Ninh Chi vừa đọc sách vừa kiếm sống.
Khi Thôi Ninh Chi mười bốn tuổi, bị một quý tộc nhìn trúng có ý đồ nạp nàng làm thiếp, Thôi Ninh Viễn tới cửa cứu người nhưng bị gia đinh trong nhà đánh đập rồi đem ném vào chân núi.
Ta cứu hắn và đưa về nhà ở thời điểm đó.
Sau khi uống canh sâm, đắp thuốc trị thương, qua nửa ngày hắn mới tỉnh lại.
Thiếu niên lạnh lùng cứng cõi như trúc xanh, sắc mặt tái nhợt mà nằm ở đó nhưng lại có một loại sức hút kỳ lạ.
Ta chống cằm ngồi ở trước bàn, đối diện với cặp mắt còn mơ hồ kia, nhàn nhạt nói:
"Ta có thể giúp ngươi, điều kiện là ngươi từ đây ở lại Giang gia, làm đồng dưỡng phu của ta."
Thôi Ninh Viễn sắc mặt tái nhợt, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm ta, trong mắt hiện lên vẻ khuất nhục.
Ta nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn: "Ngươi cũng có thể cự tuyệt, lần này cứu ngươi, thuốc men cũng là nhờ lòng tốt của ta, sẽ không thu của ngươi một xu nào."
Đơn nhiên, hắn cuối cùng vẫn là đáp ứng với ta.
Ta đưa hắn tới cửa, nhìn cận vệ kia kinh sợ mà đem Thôi Ninh Chi đẩy ra, nàng lại nhào vào lòng ngực Thôi Ninh Viễn khóc lớn......
Thật là một màn huynh muội tình thâm hay.
Ta ngồi ở một bên uống trà, cười mỉa mai nhìn cận vệ đang ta xin khoan dung:
"Tiểu nhân có mắt như mù, không biết đây lại là người nhà Giang cô nương, mong rằng cô nương đại nhân không chấp tiểu nhân......"
Vào lúc đó, ta thấy có cái gì đó lóe lên trong đáy mắt Thôi Ninh Viễn.
Chắc có lẽ là tham vọng đối với tiền tài và quyền thế, cùng với dã tâm trở thành người quyền lực.
Việc hôn nhân của ta và Thôi Ninh Viễn được định ra như vậy.
Hắn cùng muội muội ở lại Giang gia, mọi người đều biết hắn là đồng dưỡng phu của Giang Địch ta.
Cha ta tuy là tướng quân đương triều, lại chỉ có một mình nương ta là chính thất phu nhân, trên dưới Giang gia, cũng chỉ có mình ta là con gái duy nhất.
Chỉ tiếc ta mang bệnh trong người, đã có từ trong bụng mẹ.
Một lần ta cùng Thôi Ninh Viễn dùng bữa tối, ta quay đầu đi và ho dữ dội, chợt thấy vẻ chán ghét chợt lóe rồi nhanh chóng biến mất trên mặt hắn.
Tôn Nguyệt lấy đi khăn che miệng của ta, mặt khăn nhiễm một tảng lớn máu đỏ tươi. Thôi Ninh Chi cũng không thích ta, cười nhạo nói:
"Hóa ra là một cô nương ốm yếu."
Tôn Nguyệt giận dữ, buột miệng nói: "Sao ngươi lại dám nói chuyện với cô nương nhà ta như vậy? Thật là không có quy củ!"
"Ninh Chi tuổi còn nhỏ, mạo phạm Giang cô nương, xin cô nương thứ lỗi."
Thôi Ninh Viễn vén áo quỳ xuống trước mặt ta, "Nếu cô nương trong lòng có khó chịu thì phạt ta là được."
"Ca, ca làm gì vậy?" Thôi Ninh Chi gấp đến độ túm lấy tay áo hắn, "Nam nhi ngẩn cao đầu kiêu ngạo, sao nàng có thể làm nhục ca như vậy......"
"Câm miệng!" Thôi Ninh Viễn thấp giọng trách cứ.
Ta dù bận nhưng vẫn ung dung mà nhìn một màn này, sau một lúc lâu mới mở miệng:
"Sang năm nàng đã cập kê, cũng không tính là nhỏ nữa. Nếu còn không có quy củ, ta sẽ sai người đưa nàng đến trường, học quy củ cho tốt."
Thôi Ninh Viễn giương mắt nhìn ta, lãnh đạm nói: "Còn ta thì sao? Ngươi tính an bài ta như thế nào?"
Ta cong cong khóe môi, kéo tay Tôn Nguyệt đứng lên:
"Ngươi nếu đã là đồng dưỡng phu của ta, đơn nhiên nên cùng ta vào kinh nhập học."
2
Đính hôn đã được ba năm, Thôi Ninh Viễn trong lòng vẫn còn oán hận ta đến cực điểm nên xưng hô cũng không chịu sửa.
Học thức của hắn xuất sắc nhất học đường kinh thành.
Tiên sinh thường lấy hắn làm gương để răn dạy mấy tên ăn chơi trác táng, đám người kia liền lấy thân phận đồng dưỡng phu của hắn ra tùy ý trào phúng.
Tuổi tác càng lớn, thân thể của ta càng thêm gầy yếu. Vào đông rét lạnh, không thể gặp gió.
Nương sai người che kín mít xe ngựa, lại đặt thêm mấy cái lò sưởi tay, bên trong xe khí nóng lan tỏa, chóp mũi Thôi Ninh Viễn đều đã đổ mồ hôi.
"Nếu ngươi cảm thấy nóng thì cưởi áo choàng ra trước đi, xuống xe lại mặc vào."
Nói rồi, ta duỗi tay định giúp hắn cởi áo choàng.
Hắn nghiêng người né tránh tay của ta, ánh mắt chán ghét: "Đừng chạm vào ta."
Ta giật mình, tay như đông cứng lại ở giữa không trung: "Ngươi thực sự rất ghét ta?"
"Chưa từng." Hắn lại bình tĩnh trở lại, nhưng lại buộc áo choàng càng chặt hơn, "Chỉ là cô nương thân thể yếu đuối, việc nhỏ này không dám làm phiền tới cô nương."
Trái tim đau đớn, sắc mặt trắng bệch, ta lại nói không thành lời.
Tựa hồ mặc kệ trong ba năm này ta có đối đãi với hắn như thế nào đi nữa thì hắn trước sau chỉ nhớ kỹ lần trao đổi khi mới gặp kia, cũng coi việc này như là sỉ nhục lớn lao.
Ta không phải là người bộc trực thẳng thắn nhưng ta lại dùng hết khả năng mà đem tâm ý của ta thổ lộ với hắn.
Nhưng Thôi Ninh Viễn trước nay đều cự tuyệt, khinh thường.
Sau khi đến học đường, tiên sinh đi tới trong tiếng ồn ào của mọi người.
Ông dẫn đến một thiếu niên vừa mới nhập học.
"Ta là Hạ Văn Thu." Người này thập phần nhiệt tình mà giơ tay vẫy vẫy, tươi cười xán lạn, "Xin chào các vị bằng hữu!"
Không biết có phải ảo giác của ta hay không, ánh mắt hắn bay nhanh xẹt qua mọi người, lại ý vị thâm trường mà dừng lại một lát trên người ta.
Người này...... Có chút kỳ quái.
Ta nhìn ý cười nhợt nhạt trong đáy mắt hắn, không biết như thế nào, có chút thất thần.
Trố mắt một lát mới ý thức được mình thất thố, sau khi thu hồi ánh mắt, ta nhận thấy được ánh mắt lạnh như băng của người bên cạnh.
Lại là Thôi Ninh Viễn.
"Hạ Văn Thu là con vợ cả Hạ gia, không phải giống như ta, thân phận hèn mọn để Giang cô nương có thể tùy tiện nhục mạ."
Sau giờ học, hắn phá lệ chủ động tìm tới đi cùng ta, một lúc lâu sau bỗng nhiên ném xuống một câu như vậy.
Ta ngẩn ngơ một chút, nhịn không được nói: "Ngươi thực để ý chuyện này sao?"
Thôi Ninh Viễn sắc mặt trầm xuống, phá lệ mà kêu tên của ta: "Giang Địch, ngươi thật là tự mình đa tình."
"Ngươi yên tâm, ngươi và ta đã có hôn ước, tâm tư của ta liền sẽ không dừng ở trên người người khác, huống chi Hạ Văn Thu kia nhìn có vẻ kỳ quái ——"
Thôi Ninh Viễn là đồng dưỡng phu ta nhặt về từ trong núi.
Cha mẹ hắn đã qua đời từ khi hắn còn nhỏ,ệnTrongMộngKhôngThấyMùhôm nay việt nam đá mấy giờ hắn mang theo muội muội Thôi Ninh Chi vừa đọc sách vừa kiếm sống.
Khi Thôi Ninh Chi mười bốn tuổi, bị một quý tộc nhìn trúng có ý đồ nạp nàng làm thiếp, Thôi Ninh Viễn tới cửa cứu người nhưng bị gia đinh trong nhà đánh đập rồi đem ném vào chân núi.
Ta cứu hắn và đưa về nhà ở thời điểm đó.
Sau khi uống canh sâm, đắp thuốc trị thương, qua nửa ngày hắn mới tỉnh lại.
Thiếu niên lạnh lùng cứng cõi như trúc xanh, sắc mặt tái nhợt mà nằm ở đó nhưng lại có một loại sức hút kỳ lạ.
Ta chống cằm ngồi ở trước bàn, đối diện với cặp mắt còn mơ hồ kia, nhàn nhạt nói:
"Ta có thể giúp ngươi, điều kiện là ngươi từ đây ở lại Giang gia, làm đồng dưỡng phu của ta."
Thôi Ninh Viễn sắc mặt tái nhợt, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm ta, trong mắt hiện lên vẻ khuất nhục.
Ta nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn: "Ngươi cũng có thể cự tuyệt, lần này cứu ngươi, thuốc men cũng là nhờ lòng tốt của ta, sẽ không thu của ngươi một xu nào."
Đơn nhiên, hắn cuối cùng vẫn là đáp ứng với ta.
Ta đưa hắn tới cửa, nhìn cận vệ kia kinh sợ mà đem Thôi Ninh Chi đẩy ra, nàng lại nhào vào lòng ngực Thôi Ninh Viễn khóc lớn......
Thật là một màn huynh muội tình thâm hay.
Ta ngồi ở một bên uống trà, cười mỉa mai nhìn cận vệ đang ta xin khoan dung:
"Tiểu nhân có mắt như mù, không biết đây lại là người nhà Giang cô nương, mong rằng cô nương đại nhân không chấp tiểu nhân......"
Vào lúc đó, ta thấy có cái gì đó lóe lên trong đáy mắt Thôi Ninh Viễn.
Chắc có lẽ là tham vọng đối với tiền tài và quyền thế, cùng với dã tâm trở thành người quyền lực.
Việc hôn nhân của ta và Thôi Ninh Viễn được định ra như vậy.
Hắn cùng muội muội ở lại Giang gia, mọi người đều biết hắn là đồng dưỡng phu của Giang Địch ta.
Cha ta tuy là tướng quân đương triều, lại chỉ có một mình nương ta là chính thất phu nhân, trên dưới Giang gia, cũng chỉ có mình ta là con gái duy nhất.
Chỉ tiếc ta mang bệnh trong người, đã có từ trong bụng mẹ.
Một lần ta cùng Thôi Ninh Viễn dùng bữa tối, ta quay đầu đi và ho dữ dội, chợt thấy vẻ chán ghét chợt lóe rồi nhanh chóng biến mất trên mặt hắn.
Tôn Nguyệt lấy đi khăn che miệng của ta, mặt khăn nhiễm một tảng lớn máu đỏ tươi. Thôi Ninh Chi cũng không thích ta, cười nhạo nói:
"Hóa ra là một cô nương ốm yếu."
Tôn Nguyệt giận dữ, buột miệng nói: "Sao ngươi lại dám nói chuyện với cô nương nhà ta như vậy? Thật là không có quy củ!"
"Ninh Chi tuổi còn nhỏ, mạo phạm Giang cô nương, xin cô nương thứ lỗi."
Thôi Ninh Viễn vén áo quỳ xuống trước mặt ta, "Nếu cô nương trong lòng có khó chịu thì phạt ta là được."
"Ca, ca làm gì vậy?" Thôi Ninh Chi gấp đến độ túm lấy tay áo hắn, "Nam nhi ngẩn cao đầu kiêu ngạo, sao nàng có thể làm nhục ca như vậy......"
"Câm miệng!" Thôi Ninh Viễn thấp giọng trách cứ.
Ta dù bận nhưng vẫn ung dung mà nhìn một màn này, sau một lúc lâu mới mở miệng:
"Sang năm nàng đã cập kê, cũng không tính là nhỏ nữa. Nếu còn không có quy củ, ta sẽ sai người đưa nàng đến trường, học quy củ cho tốt."
Thôi Ninh Viễn giương mắt nhìn ta, lãnh đạm nói: "Còn ta thì sao? Ngươi tính an bài ta như thế nào?"
Ta cong cong khóe môi, kéo tay Tôn Nguyệt đứng lên:
"Ngươi nếu đã là đồng dưỡng phu của ta, đơn nhiên nên cùng ta vào kinh nhập học."
2
Đính hôn đã được ba năm, Thôi Ninh Viễn trong lòng vẫn còn oán hận ta đến cực điểm nên xưng hô cũng không chịu sửa.
Học thức của hắn xuất sắc nhất học đường kinh thành.
Tiên sinh thường lấy hắn làm gương để răn dạy mấy tên ăn chơi trác táng, đám người kia liền lấy thân phận đồng dưỡng phu của hắn ra tùy ý trào phúng.
Tuổi tác càng lớn, thân thể của ta càng thêm gầy yếu. Vào đông rét lạnh, không thể gặp gió.
Nương sai người che kín mít xe ngựa, lại đặt thêm mấy cái lò sưởi tay, bên trong xe khí nóng lan tỏa, chóp mũi Thôi Ninh Viễn đều đã đổ mồ hôi.
"Nếu ngươi cảm thấy nóng thì cưởi áo choàng ra trước đi, xuống xe lại mặc vào."
Nói rồi, ta duỗi tay định giúp hắn cởi áo choàng.
Hắn nghiêng người né tránh tay của ta, ánh mắt chán ghét: "Đừng chạm vào ta."
Ta giật mình, tay như đông cứng lại ở giữa không trung: "Ngươi thực sự rất ghét ta?"
"Chưa từng." Hắn lại bình tĩnh trở lại, nhưng lại buộc áo choàng càng chặt hơn, "Chỉ là cô nương thân thể yếu đuối, việc nhỏ này không dám làm phiền tới cô nương."
Trái tim đau đớn, sắc mặt trắng bệch, ta lại nói không thành lời.
Tựa hồ mặc kệ trong ba năm này ta có đối đãi với hắn như thế nào đi nữa thì hắn trước sau chỉ nhớ kỹ lần trao đổi khi mới gặp kia, cũng coi việc này như là sỉ nhục lớn lao.
Ta không phải là người bộc trực thẳng thắn nhưng ta lại dùng hết khả năng mà đem tâm ý của ta thổ lộ với hắn.
Nhưng Thôi Ninh Viễn trước nay đều cự tuyệt, khinh thường.
Sau khi đến học đường, tiên sinh đi tới trong tiếng ồn ào của mọi người.
Ông dẫn đến một thiếu niên vừa mới nhập học.
"Ta là Hạ Văn Thu." Người này thập phần nhiệt tình mà giơ tay vẫy vẫy, tươi cười xán lạn, "Xin chào các vị bằng hữu!"
Không biết có phải ảo giác của ta hay không, ánh mắt hắn bay nhanh xẹt qua mọi người, lại ý vị thâm trường mà dừng lại một lát trên người ta.
Người này...... Có chút kỳ quái.
Ta nhìn ý cười nhợt nhạt trong đáy mắt hắn, không biết như thế nào, có chút thất thần.
Trố mắt một lát mới ý thức được mình thất thố, sau khi thu hồi ánh mắt, ta nhận thấy được ánh mắt lạnh như băng của người bên cạnh.
Lại là Thôi Ninh Viễn.
"Hạ Văn Thu là con vợ cả Hạ gia, không phải giống như ta, thân phận hèn mọn để Giang cô nương có thể tùy tiện nhục mạ."
Sau giờ học, hắn phá lệ chủ động tìm tới đi cùng ta, một lúc lâu sau bỗng nhiên ném xuống một câu như vậy.
Ta ngẩn ngơ một chút, nhịn không được nói: "Ngươi thực để ý chuyện này sao?"
Thôi Ninh Viễn sắc mặt trầm xuống, phá lệ mà kêu tên của ta: "Giang Địch, ngươi thật là tự mình đa tình."
"Ngươi yên tâm, ngươi và ta đã có hôn ước, tâm tư của ta liền sẽ không dừng ở trên người người khác, huống chi Hạ Văn Thu kia nhìn có vẻ kỳ quái ——"
(责任编辑:Kinh doanh)
Nhận định, soi kèo Slovakia vs Slovenia, 2h45 ngày 21/3: Cầm chừngNhận định, soi kèo Bistrica vs Brinje Grosuplje, 21h30 ngày 21/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
相关内容
- Nhận định, soi kèo Lahti vs Lahden Reipas, 0h15 ngày 19/3: Khó thắng đậm
- Thi trực tuyến học tập và làm theo tấm gương Bác Hồ
- Doanh nhân Hàn Quốc khởi nghiệp dịch vụ đặt phòng khách sạn theo giờ tại Việt Nam
- Chồng vừa dọn nhà vừa ‘chạy deadline’, vợ mải làm đẹp nửa đêm mới về
- Soi kèo góc Hà Lan vs Tây Ban Nha, 2h45 ngày 21/3
- Điều kiện gửi emoji với Siri trên iOS 16
- Sao Việt 1/3: Trường Giang bị chê xuống sắc dù trẻ hơn Đức Thịnh 8 tuổi
- Ứng dụng Be là nền tảng công nghệ mở của năm tại Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Hàn Quốc vs Oman, 18h00 ngày 20/3: Trở lại quỹ đạo
- Sao Hàn 18/3: Momo (TWICE) khiến người hâm mộ ‘đứng hình’ vì vẻ gợi cảm
- Khai trương Trung tâm Giáo dục và Bảo tồn Tê tê đầu tiên tại VN
- Bị bạn thân 10 năm đuổi về giữa đám cưới vì dám mặc váy giống cô dâu
- Nhận định, soi kèo Bistrica vs Brinje Grosuplje, 21h30 ngày 21/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
- 8 điều bạn nên làm để hạnh phúc hơn trước thềm năm mới
精彩推荐
- Nhận định, soi kèo U19 Bồ Đào Nha vs U19 Thổ Nhĩ Kỳ, 18h00 ngày 19/3: Tin vào ‘tiểu Seleccao’
- Sếp nữ đưa ra yêu cầu này, tôi khốn khổ lựa chọn giữa tình và tiền
- Microsoft đánh cược vào dịch vụ chơi game đám mây, ‘báo tử’ cho Xbox?
- Không kỷ luật thầy giáo nhờ học sinh nhổ tóc bạc
- Nhận định, soi kèo Sesvete vs Bijelo Brdo, 21h30 ngày 21/3: Cửa trên thắng thế
- Tôi đến giúp giảng hòa, không ngờ khiến con dâu quyết tâm ly hôn
热门点击