当前位置:首页 > Giải trí > Nhận định, soi kèo Sesvete vs Bijelo Brdo, 21h30 ngày 21/3: Cửa trên thắng thế 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Bỉ vs Ukraine, 02h45 ngày 24/3: Qủy đỏ chưa thể đỏ
![]() |
Hệ thống đường bộ, đường sắt chạy dọc sa bàn với những cảnh núi rừng như thật đến từng ngọn cỏ. |
![]() |
Toàn bộ sa bàn do anh Nam tự tưởng tượng, thiết kế. |
![]() |
Những mô hình tàu hỏa, ô tô, nhà cửa... được anh Nam tìm mua thông qua mạng internet, nhiều mô hình phải đặt mua từ nước ngoài. |
![]() |
Từng chi tiết được thiết kế sao cho giống như thật với các bến xe buýt, hành khách... Đa phần mô hình được mua từ nước ngoài nên được thiết kế theo kiến trúc châu Âu. |
![]() |
Mô hình trạm xăng giống như ngoài đời thực. |
![]() |
Tuyến đường sắt được bố trí chạy qua núi rừng, bờ biển. |
![]() |
Mô hình đường sắt chạy qua đô thị. |
![]() |
Từng cái cây anh Nam cũng phải đặt mua qua mạng internet. |
![]() |
Sa bàn như một đất nước thu nhỏ với đầy đủ cả những đập thủy điện, cầu vượt đường sắt, khu công nghiệp.... |
![]() |
Anh Nam cho biết tất cả những mô hình này anh mua dần từ 6 năm nay. |
![]() |
Cung đường đèo đặc trưng của vùng núi Tây Bắc trong đó có Mường Lò. |
![]() |
Đánh golf, môn thể thao thời thượng cũng xuất hiện trong sa bàn. |
![]() |
Anh Nam thường xuyên kiểm tra an toàn hệ thống điện năm dưới gầm sa bàn. Toàn bộ hệ thống điện, điều khiển cũng do anh Nam tự mày mò, nghiên cứu thông qua internet. |
![]() |
Các đoàn tàu hỏa, ô tô vận hành thông qua chiếc điều khiển anh Nam mua từ nước ngoài. Chiếc điều khiển từ xa có giá không rẻ này có thể cùng lúc lập trình điều khiển cho tối đa 14 thiết bị. |
Lê Anh Dũng
" alt="Ô tô, tàu hỏa chạy như thật ở quán cafe trên vựa lúa Mường Lò"/>Ô tô, tàu hỏa chạy như thật ở quán cafe trên vựa lúa Mường Lò
Hezbollah tuyên bố sẽ hỗ trợ quân đội Lebanon tăng cường phòng thủ
Một xe máy cũ nát được "chế" thêm các bộ phận để thành xe "chuyên chở" (ảnh: Tiến Nguyên).
Bạn đọc với nickname Daddycho rằng: "Thu hồi, hủy... Vậy khi thu hồi và hủy, người dân sẽ lấy gì mưu sinh? Ai sẽ cấp phương tiện để họ mưu sinh? Giá cả 1 chiếc xe để mưu sinh là cả một vấn đề lớn với người thu nhập thấp khi phải nhặt nhạnh vài chục ngàn/ngày để nuôi sống cả gia đình.
Trước khi đòi thu hồi, tiêu hủy xe cũ nát, các bạn đặt mình vào người khác xem? Xe tốt xe cũ, xe nào gây tai nạn nhiều? thống kê theo thông tin trên báo đài thì xe nào gây tai nạn nhiều hơn hay do ý thức người tham gia giao thông? Vậy nên theo tôi các bạn đừng đánh đồng ý thức với vấn đề xe cũ, xe nát.
Người có văn hóa, có quyền, có trình độ vẫn phạm luật! Vấn đề ở đây là thu hồi vẫn phải có quy hoạch! Thu hồi cần thẩm định giá và hỗ trợ để người nghèo có khả năng mua phương tiện để mưu sinh, cần lắm 1 phương tiện giá vừa phải và bảo đảm cho người nghèo! Chứ đừng chỉ trích như vậy!"
Cùng quan điểm trên,bạn đọc Nguyễn Đình Trángcho biết: "Tôi ủng hộ chủ trương thu hồi xe cũ nát, nhưng cần có sự hỗ trợ nhất định cho người dùng xe cà tàng để mưu sinh vì không ít người chỉ có cái xe đó để mưu sinh đúng nghĩa mà thôi.
Bảo là có nguy hiểm đến tính mạng không, có. Mà chả phải xe cà tàng, xe máy xịn đến đâu cũng có nguy cơ nguy hiểm tính mạng hết, chỉ là xe cà tàng nguy cơ cao hơn, quan trọng ở ý thức người đi và... may mắn.
Nhưng nghĩ ở 1 góc độ khác, đối với họ, những người nghèo ấy, đi xe cà tàng có nguy cơ nguy hiểm đến tính mạng nhưng chưa biết bao giờ điều đó xảy ra, còn nếu không đi xe ấy, họ không biết việc gì để làm nữa, thì họ chết đói. Giữa việc kiếm cơm hàng ngày mà phải nhờ cái xe cà tàng để di chuyển và việc xe đó, một ngày nào đó, không biết gần hay xa, sẽ gây nguy hiểm, thì việc vẫn đi để kiếm cơm vẫn là lựa chọn của họ. Đó là điều dễ hiểu.
Các từ như "ngụy biện, biện minh, bình phong cho lý do đi xe cà tàng"... những từ đó không thể hiện thiện chí, không đứng từ góc nhìn của người nghèo, hay còn gọi là phiến diện, áp đặt suy nghĩ có ý tiêu cực, bài xích. Có thể các bạn lên án việc đi xe cà tàng, nhưng hãy lên án 1 cách có sự nhìn nhận đa chiều và thấu cảm".
Cho rằng việc thu hồi xe cũ cần làm triệt để như yêu cầu phải đội mũ bảo hiểm, bạn đọc Lê Thanh Bình:"Việc này giống như quy định đội mũ bảo hiểm ấy. Cứ làm đi đừng hỏi ai nữa, vài ngày sau hiệu quả thấy ngay. Lúc đó lại nói: biết thế sao không làm sớm hơn!"
Tuy nhiên ý kiến này cũng vấp phải sự phản đối: "Cứ làm đi mà không nghĩ sau khi thu hồi thì 1 gia đình sẽ mất đi thu nhập? Ai sẽ bù đắp những ngày đó? Ai sẽ bù đắp công việc? Ai sẽ nuôi con họ? Các bạn nghỉ 1 ngày vẫn có lương. Người ta nghỉ 1 ngày là nhịn 1 ngày. Lương các bạn bao nhiêu? Thử đặt mình vào người khác rồi biết! Làm gì cũng phải có kế hoạch bạn ạ!".
" alt=""Đừng đánh đồng giữa việc đi xe cũ nát với ý thức giao thông kém!""/>"Đừng đánh đồng giữa việc đi xe cũ nát với ý thức giao thông kém!"
Được thành lập vào năm 1973 với chỉ 150 sinh viên (93 nữ, 57 nam), nằm ở rìa phía Bắc của thủ đô Doha, QU là một trong những trường đại học hàng đầu ở khu vực Trung Đông và Bắc Phi.
QU có 10 trường cao đẳng trực thuộc gồm: Nghệ thuật và Khoa học; Kinh doanh và Kinh tế; Giáo dục; Kỹ thuật; Luật; Khoa học sức khỏe; Dược; Y khoa; Nha khoa; Nghiên cứu Hồi giáo.
Đại học Qatar được bình chọn là một trong những trường đại học có khuôn viên đẹp nhất trên thế giới, sở hữu sự tổng hòa của nét kiến trúc văn hóa Hồi giáo cổ đại cùng những đường nét hiện đại, tạo nên một khung cảnh ấn tượng.
Giai đoạn 2003-2007, dự án "Cải cách đại học Qatar" đã được tiến hành để đánh giá và tái cấu trúc việc quản lý trường.
Cuộc "cách mạng" này được khởi xướng bởi Hoàng tử kế vị lúc đó là Sheikh Tamim bin Hamad Al Thani, hiệu trưởng Sheikha Al Misnad, và Văn phòng Kế hoạch và nghiên cứu thể chế (OIPD).
Theo đó, QU tập trung vào 3 nguyên tắc: Tự chủ, phân cấp và trách nhiệm giải trình. Đây được gọi là một cuộc cách mạng giáo dục của QU bởi trước đây, trường hoạt động như một cơ quan thuộc chính phủ. Giờ đây, QU trở thành một cơ sở giáo dục tự chủ, được điều hành bởi hội đồng trường với nhiệm vụ báo cáo cho Tiểu vương Al Thani.
Sự thay đổi này cho phép QU tự quản lý tài chính, đề ra các mục tiêu, tầm nhìn riêng và bố trí nhân sự cho các trường cao đẳng thành viên.
QU cung cấp nhiều chương trình học với 50 chương trình cử nhân, 47 chương trình thạc sĩ nhằm đáp ứng nhu cầu của đất nước. Tổ hợp nghiên cứu hiện đại và 18 trung tâm nghiên cứu của QU đã tiến hành hơn 500 dự án hợp tác tại hơn 130 quốc gia.
QU được kỳ vọng trở thành cơ sở trọng điểm đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao cho Qatar. QU luôn thu hút lượng lớn sinh viên trong và ngoài nước bởi chất lượng cũng như mức học phí "siêu hỗ trợ". Các chương trình cử nhân có mức học phí 3.000 USD/năm học (khoảng 74 triệu đồng) trong khi thạc sĩ là 7.000 USD (khoảng 173 triệu đồng). Mức này được cho là khá thấp so với thu nhập của người dân xứ sở "siêu giàu" này.
QU có hơn 30.000 cựu sinh viên, hơn 20.000 sinh viên và gần 1.000 giảng viên.
Các sinh viên theo học tại QU được tạo điều kiện nghiên cứu, đặc biệt trong lĩnh vực môi trường và công nghệ để giải quyết những vấn đề mà quốc gia này gặp phải.
Năm nay, QU lần thứ 2 liên tiếp đứng thứ 2 trong bảng xếp hạng các trường đại học khu vực Ả Rập (xếp sau ĐH King Abdulaziz của Saudi Arabia). QU hiện đứng thứ 224 trên toàn cầu dựa trên xếp hạng của Quacquarelli Symonds (QS), tăng 21 bậc so với năm ngoái. Trường đang dần tiến bước vào danh sách 200 đại học hàng đầu thế giới. |
Bảo Huy
Phong cách độc lạ của đại học số 1 Qatar, bí quyết nằm ở sự tự chủ
Ở chợ, sân bay hay ở nước ngoài, tôi liên tục gặp các mẹ trẻ Việt Nam nói với con bằng giọng vút lên, đôi mắt trợn tròn, ngón tay chỉ thẳng mặt con. Cách nói với con như với quân thù, liên tục trách móc, lên án, dọa nạt. Sao thời nay rồi vẫn còn những bà mẹ như thế?...".
Chia sẻ của thầy Quang nhận được sự quan tâm của đông đảo phụ huynh và gợi ra nhiều vấn đề đáng bàn. Báo VietNamNet đã có cuộc trò chuyện với anh về chủ đề này.
Vì sao chúng ta phải tránh quát tháo, cao giọng với con trẻ? Lý do trước tiên là điều này sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến chính chúng ta. Khi cha mẹ quát tháo hay bực tức với trẻ, chính bản thân cha mẹ sẽ chịu hậu quả trước (ảnh hưởng đến cảm xúc, công việc, sức khỏe và các mối quan hệ khác).
Thứ hai, một đứa trẻ bị quát tháo, bị tiếp nhận cảm xúc tiêu cực từ ngày này sang ngày khác sẽ cảm thấy giá trị bản thân thấp, lòng tự tôn cũng bị giảm sút. Trẻ sẽ không nhận thức được giá trị bản thân và không được tôn trọng cũng như tôn trọng người khác, rất khó để phát triển tích cực.
Lý do thứ ba, những hành vi này của cha mẹ có tính luân hồi. Khi đứa trẻ lớn lên và trở thành bố mẹ, ký ức đó sẽ lặp lại với các con của chúng một cách tự nhiên. Khi trẻ trưởng thành và đi làm, chúng cũng sẽ cư xử theo cách mà chúng đã từng được cư xử với mọi người xung quanh.
Cách thay đổi sâu sắc nhất: Làm cho trẻ hiểu
Sẽ có những ý kiến phản biện tôi rằng dù biết những hệ quả của việc quát, mắng trẻ nhưng cha mẹ vẫn phải chấp nhận để trẻ biết con đang phạm lỗi và cần phải thay đổi.
Tuy nhiên, theo tôi, có nhiều cách để giúp một đứa trẻ thay đổi - con đường an toàn và bền vững nhất chính là làm cho con hiểu.
Với trẻ em, chúng ta cần xác định rõ rằng mọi hành động, biện pháp của cha mẹ phải dựa trên nền tảng của sự yêu thương. Khi trẻ cảm nhận được tình yêu thương từ phía cha mẹ, sự thay đổi ấy mới thực sự xảy ra. Còn không, đó chỉ là thay đổi hình thức, không phải thay đổi tận gốc.
Trẻ sợ cha mẹ đánh mắng, dọa nạt, quát tháo nên phải thay đổi trước mặt cha mẹ, còn đằng sau thì khác. Hoặc trẻ luôn phải cố gắng thay đổi nhưng không hiểu vì sao phải thay đổi, những đứa trẻ ấy cũng không hạnh phúc.
Hãy làm cho trẻ hiểu bằng cách trò chuyện với con. Nếu cái gì vượt sức hiểu của con, chúng ta phải kiên trì chờ đợi đến lúc nào trẻ đủ khả năng hiểu. Trong lúc con chưa thể hiểu được, chúng ta phải tạo điều kiện cho con trải nghiệm thực tế để con hiểu dần dần.
Ngoài ra, sự thay đổi nhờ khen thưởng, cổ vũ cũng không phải là thay đổi bền vững, không phải thay đổi từ bên trong. Lúc ấy, trẻ chỉ thay đổi vì thích phần thưởng, thích khen, thích cổ vũ. Nhưng khi món quà ấy, lời khen ngợi dần trở nên không còn hứng thú, trẻ lại quay lại như ban đầu. Vì thế tặng quà, cổ vũ hay khen thưởng cũng không tạo ra sự thay đổi sâu sắc ở một đứa trẻ.
Một số người sẽ phản biện rằng nếu không khen, không chê, không quát mắng, không thưởng làm sao dạy được con? Và rõ ràng là mỗi khi người lớn quát mắng, cao giọng với con trẻ đều mang lại hiệu quả hơn.
Tôi đồng ý rằng rất nhiều người đã thay đổi nhờ bố mẹ quát tháo, phạt, đánh mắng nhưng người con ấy sẽ không có một thứ khó có thể mua được, đó là tuổi thơ hạnh phúc. Tất nhiên, dù có cố gắng đến mấy chúng ta vẫn có nguy cơ làm cho đứa trẻ tổn thương vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời bởi vì chẳng có ai hoàn hảo và cuộc sống thì rất phức tạp.
Chẳng cha mẹ hay thầy cô nào có thể như một vị Phật được. Cũng có lúc chúng ta không thể kiềm chế hoặc cố gắng kiềm chế nhưng không thành công. Nhưng nếu cha mẹ và thầy cô có ý thức tránh làm tổn thương con, chúng ta sẽ làm giảm được những vết sẹo trong tuổi thơ của con trẻ.
Các bước giao tiếp hiệu quả với con
Vậy làm thế nào để tránh việc gây cho trẻ những tổn thương về mặt ngôn từ và thái độ? Theo tôi, cần có những nguyên tắc trong giao tiếp với trẻ. Đầu tiên là chúng ta phải làm bạn thân với trẻ để tạo ra đủ niềm tin và tình yêu.
Nếu cha mẹ không trở thành bạn, trẻ sẽ sống với cha mẹ bằng nhiều bộ mặt khác nhau. Như vậy, mối quan hệ không dựa trên niềm tin, sự trung thực, sẽ dẫn đến sự không bền vững. Trẻ chỉ cần mất lòng tin vào cha mẹ một lần sẽ rất khó để xây dựng lại.
Nếu đã là bạn của nhau sẽ không có chuyện dọa, đánh, quát nhau hay treo phần thưởng. Tình bạn trước tiên phải dựa trên sự chân thành. Ngoài ra, bản thân tôi luôn tuân theo một số bước như sau để tránh quát tháo, đe dọa và cao giọng với trẻ.
Đầu tiên, khi cha mẹ phát hiện ra điều gì đó không đồng thuận với con, ví dụ như con đánh vỡ bát đĩa, không chịu ăn rau, không chịu học bài… trước tiên hãy ghi nhận và gọi tên ra điều mà mình không hài lòng với con và muốn con thay đổi.
Nhiều người không gọi tên được vấn đề ra, mà nói chuyện, mắng mỏ con rất chung chung. Thậm chí có cha mẹ còn khái quát luôn là: "Con hư lắm!" chứ không chỉ ra chính xác điều đó là gì. Nói chung chung sẽ khiến trẻ không nể phục cha mẹ.
Bước thứ hai, bố mẹ phải "hít thở ba lần, uốn lưỡi bảy lần" trước khi nói chuyện với con. Chúng ta phải kiểm soát sự tức giận, sau đó kiên nhẫn chờ đợi thời điểm phù hợp để nói chuyện với con. Cha mẹ cũng nên nghe con phản biện, ghi nhận và lắng nghe bằng cái tâm từ bi, không phán xét.
Bước thứ ba là thỏa thuận với con, tiến đến sự thống nhất hành động để thay đổi giữa 2 bên. Thỏa thuận là con cũng phải đạt được điều con mong muốn chứ không phải ép con thực hiện việc cha mẹ mong muốn.
Bước thứ tư, chúng ta cần theo dõi, giám sát, đánh giá việc thực hiện thỏa thuận với con để biến sự thay đổi ấy của con thành thói quen. Tất cả thói quen tốt sẽ tạo thành phẩm chất đạo đức tốt. Như vậy, trong 4 bước này chúng ta không cần tới dọa nạt, vũ lực hay cổ vũ khen thưởng; chỉ cần nói chuyện, lắng nghe và cùng thay đổi hành động với con.
Tôi từng đi các tỉnh quan sát các ông bố bà mẹ dạy con, nói chuyện với con, tôi thấy rất xót xa cho những đứa trẻ được đối xử thiếu tôn trọng. Tôi nghĩ rất cần những khóa học làm cha mẹ.
Mặc dù không phải tất cả người đã học đều làm được việc không quát mắng, dọa nạt con trẻ nhưng sự thay đổi về nhận thức là rất quan trọng.
" alt="Dạy trẻ đâu cần quát mắng, đòn roi!"/>Người đàn ông tôi từng yêu và thần tượng bởi sự nam tính, trưởng thành bỗng chốc tan biến. Trước mắt tôi lúc này là đứa trẻ, được mẹ bao bọc thái quá.
![]() |
Ảnh: B.N |
Ngày còn tìm hiểu, tôi không qua nhà anh chơi quá nhiều, nếu có cũng chỉ ăn cơm một lúc rồi về. Khi ấy tôi chỉ cảm giác mẹ anh là người quan tâm con cái tỉ mỉ.
Tôi và anh về quê thắp hương, đi bằng xe máy. Trước khi đi, bà nhắc hai đứa ra ngoài đeo khăn quàng, găng tay, đội mũ đầy đủ vì trời rất lạnh.
Tối đó, chúng tôi ở quê ra. Tôi vừa bước chân vào nhà, điều đầu tiên bà nhắc tôi là xuống bếp lấy cho anh cốc nước ấm thay vì hỏi han xem hai đứa có mệt không.
Bữa cơm, bà nấu thịnh soạn rồi nhắc khéo, tôi cố gắng học nấu đúng khẩu vị của Nam, sau này còn chăm chồng.
Tôi cảm giác, bà coi Nam là trung tâm vũ trụ, ai cũng có trách nhiệm phải phục vụ anh chu đáo.
Tuy nhiên, tôi lại chưa nghĩ sâu xa mà chỉ thấy buồn cười trong lòng.
Đến ngày về làm dâu, tôi mới thực sự vỡ mộng. Mẹ chồng tôi không chỉ chăm sóc Nam như đứa trẻ mà còn yêu thương anh thái quá.
Đàn ông hơn 30 tuổi nhưng 7h sáng mẹ lên tận phòng gõ cửa, giục đánh răng rửa mặt. Quần áo tôi ủi phẳng tối hôm trước, sáng ra bà vẫn làm lại, miệng liên tục chê con dâu làm ẩu.
Nam thích ăn tôm nhưng phải bóc vỏ, mẹ chồng tôi mua 1kg về, bóc vỏ sạch sẽ, bỏ đầu, đóng hộp để riêng cho con trai. Bữa cơm, bao giờ Nam cũng có khẩu phần riêng.
Trước đây, mỗi lần hẹn hò, Nam đưa tôi đi ăn cá hồi sống, ăn thịt bò tái… chưa bao giờ tôi thấy anh nói mình không ăn được đồ đó.
Thế nhưng, khi tôi chế biến hay mua về ăn, mẹ chồng luôn miệng bảo Nam không ăn đồ sống.
Tôi kể với mẹ chồng, vẫn thấy anh ra ngoài ăn bình thường. Bà ca ngay bài con trai mình phải chiều lòng con dâu, cả nể.
“Từ bé, nó chỉ thích ăn đồ mẹ nấu, những đồ độc hại như thế, con đừng bao giờ mua về nữa nhé” - câu nói nhẹ nhàng của mẹ chồng nhưng cảm giác nặng nghìn tấn. Đó không chỉ là nhắc nhở mà còn là mệnh lệnh của bà.
Tôi tâm sự với Nam, anh chỉ im lặng rồi lảng sang chuyện khác. Thi thoảng anh mới nói một câu: “Thôi em ạ, mẹ già rồi, chiều lòng mẹ có mất gì đâu”.
Một lần tôi đi công tác cùng các đồng nghiệp, máy bay hạ cánh lúc 11h đêm. Sau đó, cả đoàn bắt xe từ sân bay về cơ quan.
Nam chủ động nhắn là sẽ đón tôi ở bệnh viện nhưng nửa tiếng sau mẹ chồng gọi điện, bảo tôi bắt taxi về vì Nam bị cảm sốt. Tôi hơi hụt hẫng, lòng bắt đầu hoang mang.
Nếu Nam không gọi, tôi cũng tự về nhưng thấy chồng quan tâm nên mới đồng ý để anh đến. Tôi chẳng hiểu sao, anh lại ốm nhanh thế.
Về đến nhà, Nam ra mở cửa, sức khỏe bình thường, không có dấu hiệu ốm nặng đến mức như mẹ chồng tôi thông báo.
Mẹ chồng tôi có lẽ đoán được ý con dâu, gọi tôi ra mắng: “Đêm khuya rồi, con gọi Nam đi đón, dọc đường xe cộ nguy hiểm. Con làm vợ cũng phải biết nghĩ đến chồng. Ngày xưa bằng tuổi con, mẹ cũng một thân một mình, chu toàn gia đình, đâu có dựa dẫm ai”.
Tôi làm bệnh viện, đi trực đêm, sáng hôm sau mới nghỉ. Mẹ chồng cằn nhằn, kêu tôi tìm việc khác làm.
Theo suy nghĩ của bà, Nam kiếm ra tiền nên việc của tôi là chăm sóc anh. Sáng nấu nướng cho chồng ăn, đảm bảo sức khỏe, tiễn chồng đi làm. Chiều 4h30 phải có mặt ở nhà cơm nước.
Sau bữa cơm, phải gọt hoa quả bưng lên mời chồng. Những loại quả như quýt, cam canh cũng phải bóc sẵn.
Hàng loạt quy định, nội quy… của mẹ chồng đưa ra khiến tôi ngột ngạt thực sự.
Trong khi đó, Nam luôn răm rắp nghe lời mẹ. Anh không bao giờ có lập trường riêng. Lúc nào, mẹ nói gì cũng đúng.
Tôi đề nghị ra sống riêng hoặc ly hôn nhưng Nam không đồng ý. Anh trách tôi nhỏ nhen, ích kỷ.
Tôi chán nản, chẳng thiết vun đắp tổ ấm nữa. Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Đêm tân hôn, mẹ chồng bước vào phòng ngủ, nằng nặc bắt tôi đưa vàng cưới cho bà theo truyền thống gia đình.
" alt="Tâm sự của cô gái muốn ly hôn vì chồng nghe lời mẹ"/>