Nhận định, soi kèo Chernomorets Odessa vs Rukh Lviv, 17h00 ngày 26/4: Niềm tin đội khách

Ngoại Hạng Anh 2025-04-29 22:27:00 67
ậnđịnhsoikèoChernomoretsOdessavsRukhLvivhngàyNiềmtinđộikháty gia usd cho den   Hồng Quân - 25/04/2025 20:26  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://jp.tour-time.com/news/87c297636.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Truyện Thái Tử, Nam Sủng Của Ngài Không Muốn Làm Vương Hậu!

Hotgirl cởi đồ: 'Tôi thà cởi cho người yêu xem chứ cởi cho lũ game thủ xem làm *** gì?'

Cậu nhóc siêu dễ thương trong bộ dạng giống Shin – cậu bé bút chì.

Ngoài việc thích thú trước vẻ dễ thương của cậu bé, nhiều người chắc chắn sẽ phải thốt lên rằng, cậu nhóc thật giống nhân vật Shin trong bộ truyện tranh nổi tiếng của Nhật Bản “Shin – cậu bé bút chì”.

Nana là tên cha mẹ và người thân thường gọi cậu nhóc khi ở nhà.

Chắc hẳn bà mẹ này phải là một người rất thích đọc truyện tranh và luôn là người bắt kịp thời đại khi biết trào lưu vẽ lông mày đen rậm giống như cậu bé Shin đang dần trở nên nổi tiếng, và bà đã thử nghiệm điều này ngay trên khuôn mặt của đứa con trai.

Bà mẹ cũng thật vui tính khi vẽ lên mặt con trai cặp lông mày đen rậm, lại thêm bộ râu như một ông lão. Ban đầu cậu nhóc ngơ ngác không hiểu mẹ đang làm gì trên khuôn mặt của mình nhưng khi soi qua gương cậu mới phát hiện ra khuôn mặt của mình lại trở nên kỳ dị như vậy.

Cặp lông mày đen rậm nổi bật trên khuôn mặt giống hệt nhân vật Shin – cậu bé bút chì.

Phát hoảng trước hình ảnh đó, cậu bé òa khóc hét lên:“con không thích thế này đâu”rồi lăn ra ăn vạ mẹ. Trong khi đó, người mẹ vẫn rất thích thú cười hả hê với bộ dạng biểu cảm cực đáng yêu của con trai.

theo blogtamsu

">

Bà mẹ cứng nhất năm khi biến con thành “Shin – cậu bé bút chì”

Nhận định, soi kèo Bochum vs Union Berlin, 20h30 ngày 27/4: Đả bại chủ nhà

Truyện Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi, Tôi Nổi Tiếng Nhờ Show Hẹn Hò


Ma ma cũng mất tự tin: "Không thể nào? Trịnh quản gia đích thân đi đón mà. Ông ấy đã chuẩn bị trước đó hai ngày rồi, xe ngựa chắc chắn cũng đã được kiểm tra".

"Không được, ta phải đến cửa lớn chờ, vậy thì xe ngựa đi vào ngõ là ta biết ngay". Lão thái thái cất bước đi. Bà đứng lâu quá nên hai chân đều tê cứng, vừa bước đi là thân thể loạng choạng suýt ngã.

May mà ma ma kịp đỡ tay bà, hai nàng hầu gái theo hầu chạy đến kéo và ôm lại, bấy giờ mới giúp lão thái thái ổn định.

“Lão thái thái, ngài vào phòng chờ đi" - Ma ma sợ tới mức suýt nữa hồn cũng bay đi, “Nếu ngài ngã rồi thì khi cô nương trở về sẽ đau lòng biết bao”.

“Không vào!” - Lão thái thái kiên quyết: “Ta chỉ tê chân thôi, hoạt động chút thì hết mà".

Ma ma biết lão thái thái đang vội muốn gặp cháu gái quý báu nên không dám ngăn cản, hai người hầu đỡ lão thái thái, từ từ nhấc chân đi về phía cửa.

Cửa mở ra, một bóng người gầy gò lẳng lặng đứng ở cửa, chắp tay sau lưng nhìn con hẻm ngoài cửa.

Không biết ông đã đứng bao lâu, trên hai vai đầy lá khô rơi.

Nghe thấy động tĩnh, Khương Vĩ quay đầu nhìn sang: "Lão thái thái, sao mẹ ra đây?".

Khương Vĩ sáu năm qua đã thay đổi rất nhiều, gầy đi rất nhiều, cũng hốc hác hơn. Dù sao cũng là con ruột của mình, lão thái thái làm sao không đau lòng cho y, nhưng từ khi Khương Họa bỏ nhà đi, họ cũng hiếm khi nói chuyện với nhau.

Lão thái thái chỉ nhẹ gật đầu: "Mẹ đến chờ Họa Họa".

Khương Vĩ đã đợi ở đây từ khi Trịnh quản gia đi ra ngoài từ sáng sớm, ông cũng biết lão thái thái cũng nóng lòng muốn nhìn thấy Khương Họa và Khương Trừng như ông, chắc chắn sẽ không muốn về phòng, vì vậy ông ra lệnh cho người gác cổng: "Chuyển ghế dựa ra, đổi than củi lò sưởi tay cho lão thái thái".

Lão thái thái thật sự tê nhức chân, cũng không nhún nhường nữa mà ngồi xuống ghế.

Hai người cùng nhau nhìn chằm chằm con hẻm, không ai lên tiếng, cứ như vậy mà im lặng chờ đợi hơn một canh giờ.

“Khụ khụ" - Lão thái thái nhìn Khương Vĩ đang đứng thẳng người: “Hôm nay không phải lên nha sao?".

Ánh mắt Khương Vĩ không ngừng nhìn chằm chằm lối vào của con hẻm: “Con đã xin nghỉ phép rồi". Bộ Lễ gần đây không bận rộn, nhưng theo quy định, mỗi mười ngày ông mới được nghỉ một ngày. Từ khi Trưởng công chúa gả vào, ông chẳng muốn về nhà nữa. Bất cứ việc gì trong Bộ Lễ, ông cũng giành làm, và đây là lần đầu tiên ông xin nghỉ phép sau sáu năm.

Lão thái thái đang định nói gì đó thì hai mắt Khương Vĩ sáng lên, giống như một ngôi sao băng xẹt qua bầu trời đêm: "Về rồi!".

Một chiếc xe ngựa rẽ vào con hẻm, đúng là chiếc xe ngựa của nhà mình.

Lão thái thái thình lình đứng dậy bước ra hai bước, hai người hầu nhanh chóng đỡ bà.

Trong xe ngựa đúng là Khương Họa, nàng vén rèm, ló đầu ra nhìn con hẻm quen thuộc, chỉ thấy bà nội và phụ thân nàng đứng đó ở cổng nhà.

Khương Họa sững sờ một chút, trong nháy mắt đó, nàng khó có thể tin vào mắt mình.

Nàng rời đi năm tám tuổi, đã sớm hiểu chuyện.

Nàng nhớ rõ bà nội còn tóc đen, trên mặt chỉ có nếp nhăn rất nhẹ, tại sao người đứng ở cửa lại có mái tóc hoa râm và nếp nhăn sâu như vậy ở đuôi mắt và khóe miệng? Đó là bà nội ư?

Thế nhưng trông bà rất háo hức, ánh mắt nóng bỏng, rơm rớm nước mắt, đôi mắt quen thuộc ấy rõ ràng là bà nội của nàng!

Còn cha của nàng, người cha đẹp trai tuấn tú của nàng sao lại trở nên gầy gò và hốc hác như vậy?! Bộ cẩm bào màu xanh trúc trên người ông quá khổ, cứ như được treo trên một bộ khung xương vậy.

Khương Họa suýt nữa thì bật khóc.

Không đợi xe ngựa dừng lại, nàng đã nhảy xuống.

">

Truyện Sủng Thiếp Đông Cung

友情链接