Nhận định, soi kèo Junior vs Envigado, 7h30 ngày 25/2: Không dễ cho chủ nhà
Phạm Xuân Hải - 24/02/2025 05:25 Nhận định bó bóng đá u23bóng đá u23、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Al
2025-02-27 22:06
-
Cuộc sống của nữ bác sĩ từng ‘thập tử nhất sinh’ trong vụ cháy chung cư mini
2025-02-27 20:42
-
Cần tỉnh táo khi tìm hiểu uy tín các trung tâm du học trước khi bỏ hàng chục ngàn USD làm visa.
“Bảo đảm visa 100%”
Phổ biến hiện nay là chiêu “đảm bảo visa 100%” của tất cả các nước, kể cả những nước rất khó xin visa như Úc, Hoa Kỳ… mà nhiều trung tâm tư vấn du học đưa ra. Để minh chứng cho “uy tín và kinh nghiệm” của mình, nhiều trung tâm đã chuẩn bị sẵn một catalogue giới thiệu về những du học sinh đã xin được visa thông qua dịch vụ của trung tâm mình với đầy đủ hình ảnh, bản sao visa, ngày cấp… Tuy nhiên, để kiểm chứng những thông tin này thì không hề dễ dàng. Anh Hoàng Minh Phong (quận Tân Bình, TP.HCM) kể: “Con tôi học chương trình liên kết của ĐH Bách khoa TP.HCM với một trường đại học bên Mỹ. Biết xin visa sang Mỹ rất khó, bản thân cháu lại khá nhút nhát, khó có thể trực tiếp đến lãnh sự xin visa nên gia đình đã liên hệ trước với một trung tâm tư vấn du học bề thế trên đường Trường Chinh. Đơn vị này đảm bảo 100% xin được visa. Nhưng gần hai năm chúng tôi chờ dài cổ, tốn gần 12.000 USD, con tôi cũng sắp học xong chương trình hai năm ở Việt Nam mà trung tâm thì cứ bảo chờ”.
Anh Phong kể tiếp: “Sốt ruột quá, tôi lại chạy qua một công ty tư vấn du học khác trên đường Sư Vạn Hạnh (quận 10, TP.HCM) thì cũng được giới thiệu một catalogue trong đó có một số du học sinh giống y bên trung tâm cũ. Biết có điều không ổn nên tôi quay lại trung tâm cũ để đòi lại số tiền đã đặt cọc nhưng trung tâm này lại đưa ra hợp đồng, nếu tôi đơn phương hủy hợp đồng thì bị trừ 30% khoản phí đã nộp”. “Biết làm sao được, tại mình ngu không xem kỹ hợp đồng. Đáng lẽ phải có điều khoản về thời gian thực hiện, nếu sau sáu tháng mà trung tâm này không làm được visa thì buộc phải hoàn tiền lại nhưng lúc đó đầu óc để đâu đó nên tôi không đưa ràng buộc này vào hợp đồng” - anh Phong than thở.
“Xin visa từ nước thứ ba”
Ngoài việc đưa ra minh chứng về việc đã xin “hàng trăm visa”, nhiều trung tâm còn mở ra hướng “xin visa từ nước thứ ba” với hứa hẹn: Ở nước mình “hành là chính” chứ còn ở nước ngoài thì thủ tục rất dễ dàng. Thậm chí có trung tâm còn đưa ra một loạt mẫu phôtô visa của các nước mà ở Việt Nam không có sứ quán để tạo uy tín cho mình. Là nạn nhân của lời hứa hẹn này, anh Phan Duy Quang (quận Gò Vấp, TP.HCM) chia sẻ: “Tôi được giới thiệu sẽ gửi hồ sơ sang Singapore để làm visa sang Mỹ nhưng chờ đợi gần cả năm nay vẫn chưa có phản hồi. Nói thật, tôi đã đến lãnh sự làm visa ba lần rồi nhưng lần nào cũng bị trả hồ sơ về nên tôi mới phải thử con đường này. Vậy mà…”. Cũng theo anh Quang: “Sau thời gian chờ khá lâu, tôi đến đặt vấn đề với trung tâm du học này thì được hứa: “Anh cứ yên tâm, chúng tôi đang xúc tiến vì hiện nay thủ tục làm rất rắc rối nên phải có thời gian. Chúng tôi là đơn vị uy tín, visa của những nước xa xôi khác chúng tôi còn làm được, huống hồ gì Mỹ””.
Nhận diện visa “lừa”
Liên quan đến vấn đề xin visa từ nước thứ ba, nhiều du học sinh đã và đang đi du học đều khẳng định: Trong đa số trường hợp, xin visa ở nước thứ ba luôn khó khăn hơn xin tại Việt Nam. Bạn Huỳnh Thiên Minh - du học sinh tại New Zealand giải thích: “Khi nhận hồ sơ của bạn từ một nước thứ ba, bộ phận tiếp nhận sẽ phải liên lạc với sứ quán ở Việt Nam để chứng thực. Mọi việc trở nên phức tạp và thời gian kéo dài hơn, có khi bạn không đủ kiên nhẫn và tiền bạc để ở lại nước thứ ba chờ đợi”. Tuy nhiên, cũng có một số trường hợp buộc phải xin ở nước thứ ba. Theo Lê Ngọc Thiên Nga - cựu HS Trường THPT Lê Quý Đôn (quận 3, TP.HCM): “Nếu muốn đi du lịch khám phá một số nước khu vực châu Phi, bạn phải xin qua một nước thứ ba khác như Thái Lan, Singapore, Trung Quốc… vì hiện tại ở Việt Nam không có lãnh sự quán của một số nước khu vực này”.
Trong khi đó, liên quan đến thông tin dễ dàng xin visa Mỹ từ một nước thứ ba, bộ phận visa của Lãnh sự quán Mỹ tại TP.HCM khẳng định: “Chuyện đảm bảo xin được visa 100%, nhất là xin visa vào Hoa Kỳ thực tế là lừa đảo”. Cụ thể, theo một nhân viên của lãnh sự thì: “Các công ty tư nhân xúc tiến các chương trình du học tại Mỹ không thể đảm bảo việc cấp visa 100% vì các loại visa vào Mỹ phải được chấp thuận bởi chính phủ Mỹ. Các đương đơn xin visa sinh viên (SV) phải chứng tỏ được ba điều: là những SV đích thực, phải có khả năng chi trả cho quá trình học tập và có kế hoạch trở về VN. Nếu SV không thể thuyết phục được viên chức lãnh sự về bất kỳ vấn đề nào trong ba điều này, theo quy định của luật pháp Mỹ thì viên chức lãnh sự không thể cấp visa cho người đó”.
Kinh nghiệm phỏng vấn xin visa
Bạn phải thật trung thực trong tất cả câu trả lời về bản thân. Hãy chủ động trước các câu trả lời với người phỏng vấn để tạo ấn tượng với người phỏng vấn bạn; chẳng hạn với câu hỏi: “Bạn dự định sẽ học chuyên ngành gì?”, thay vì chỉ trả lời cụt ngủn: “Tôi định học quản trị kinh doanh hoặc thiết kế…” thì hãy giới thiệu ngắn gọn về lý do chọn ngành học đó, về sở thích, đam mê… Tất nhiên, bạn chỉ nên cung cấp lượng thông tin cần thiết, tránh nói lan man, dài dòng. Thêm một “kinh nghiệm” nho nhỏ: Bạn hãy chuẩn bị trước một số câu trả lời vì khi xin visa du học bất cứ nước nào, các thành viên lãnh sự quán cũng thường có những dạng câu hỏi về thông tin bản thân, gia đình, kế hoạch học tập tại nước đến du học, khả năng tài chính…
" width="175" height="115" alt="Các 'chiêu' lừa visa du học" />
(Theo Pháp Luật TP)Các 'chiêu' lừa visa du học
2025-02-27 19:37
-
Anh Lò Văn Tuyên bị ung thư hạch được ủng hộ gần 70 triệu đồng
2025-02-27 19:36


“Tôi sẽ nói về những điều chúng tôi đã làm, nhưng trước tiên, hãy để tôi nói về kết quả. 12 đứa con của chúng tôi đều học đại học (đã tốt nghiệp hoặc đang là sinh viên), và vợ chồng tôi không trả tiền học phí đại học cho bất kỳ đứa nào.
Vài đứa đã có gia đình, vợ/chồng của chúng đều có bằng đại học và phẩm chất tốt. 18 đứa cháu của chúng tôi cũng đang được học lại những điều tương tự như cha mẹ chúng, về lòng tự trọng, biết ơn và ý thức đền đáp xã hội”, ông Thompson chia sẻ.
Gia đình ông từng sống tại Utah, Florida và California. Hiện tại, vợ chồng ông đang sinh sống tại Colorado. Ông chia sẻ những thông tin này vào thời điểm kỷ niệm 40 năm ngày cưới. Đứa con lớn nhất của ông lúc ấy cũng đã 37 tuổi, nhỏ nhất là 22. Ông cho rằng, chính tình yêu của vợ chồng ông là yếu tố quan trọng làm nên thành công của những đứa con. Một gia đình yên ấm, không cần đến sự thỏa hiệp.
![]() |
Ảnh gia đình Thompson - Qz cho rằng bức ảnh có thể đã được chỉnh sửa, vì tất cả gia đình họ đã không ở cùng một nơi kể từ năm 1998. |
Dưới đây là danh sách 9 phương pháp mà ông Thompson cho rằng vợ chồng ông đã đúng trong cách chăm sóc và nuôi dạy con.
1. Làm việc nhà
- Từ năm 3 tuổi, những đứa trẻ của chúng tôi đã bắt đầu phải làm việc nhà. Có thể lúc 3 tuổi, chúng quét dọn, lau chùi chưa sạch, nhưng lên 4 tuổi, mọi thứ sẽ khá hơn.
- Những đứa trẻ làm việc vặt trong nhà và được trả tiền công.
- 8 tuổi, những đứa trẻ đã bắt đầu phải giặt quần áo theo ngày được chỉ định.
- Khi bắt đầu biết đọc, chúng phải nấu ăn tối, công thức đã có trong sách.
- Cả con trai và con gái đều phải học cách khâu vá.
2.Thời gian biểu học tập
Đối với gia đình chúng tôi, kiến thức rất quan trọng.
- Thời gian học quy định từ 18 – 20h. Không có ti vi, trò chơi hay bất cứ hoạt động nào khác trong khoảng thời gian 2 tiếng này. Nếu giáo viên không giao bài về nhà thì chúng có thể đọc sách. Kể cả với những đứa trẻ chưa biết đọc, chúng tôi giao một đứa biết chữ đọc cho chúng nghe. Sau 2 tiếng quy định, chúng có thể làm bất cứ điều gì, miễn là trong giờ giới nghiêm.
- Tất cả những đứa trẻ đều phải tham gia lớp học nâng cao, để điểm đầu vào trường học không còn là điều đáng ngại. Là cha mẹ, chúng tôi dành thời gian để đảm bảo con mình học hành tử tế mà lên được lớp. Sau đứa đầu, nhà trường đã hiểu rằng chúng tôi giữ lời hứa, rằng bọn trẻ của chúng tôi có thể xoay xở được với các lớp nâng cao.
- Nếu có đứa trẻ nào về nhà và nói rằng giáo viên ghét nó hoặc không công bằng, chúng tôi đều khuyên nhủ con hãy học cách hòa đồng, thân thiện. Bởi thực tế, sau này khi đi làm, có thể con sẽ gặp phải một người sếp không thích mình. Chúng tôi không cho phép trẻ em đổ lỗi cho giáo viên vì không theo kịp, mà sẽ đặt lại trách nhiệm cho đứa trẻ. Tất nhiên, chúng tôi ở bên cạnh con trong hai giờ học mỗi ngày, để có thể giúp đỡ chúng bất cứ lúc nào.
3. Không ăn quà vặt
- Cả nhà luôn cùng ăn sáng và ăn tối. Bữa sáng bắt đầu lúc 5h15, sau đó những đứa trẻ phải làm xong việc nhà trước khi tới trường. Bữa tối lúc 17h30 chiều.
- Chúng tôi đặt ra chế độ ăn uống cân bằng dinh dưỡng. Tuy nhiên, vẫn nhớ khi còn bé thường xuyên bị ép ăn những thức ăn mà mình không thích. Vì vậy, vợ chồng tôi quy định sẽ đưa những món bọn trẻ ghét nhất (thường là rau) rồi mới đến những món khác. Chúng cũng có thể không ăn và rời bàn. Nếu sau đó đứa trẻ kêu đói, chúng tôi sẽ lấy thực phẩm mà trước đó đã không ăn, hâm nóng lại. Có thể lúc đó đứa trẻ vẫn không muốn ăn, nhưng sẽ chẳng có món ăn nào khác cho bữa kế tiếp, cho đến khi đứa trẻ tự thỏa hiệp.
- Gia đình chúng tôi không có các bữa ăn nhẹ. Bữa ăn của chúng tôi luôn có 4 nhóm thực phẩm (thịt, sữa, ngũ cốc, rau củ quả) và sau bữa ăn hầu như luôn có món tráng miệng. Cho đến nay, những đứa trẻ của chúng tôi không bị kén ăn, cũng không bị dị ứng với thực phẩm. Chúng có thể thử tất cả các món ăn mới và chỉ ăn đến no. Không có một đứa trẻ nào thừa cân, chúng lực lưỡng và rất khỏe mạnh.
4. Tính tự lập
- Khi đứa trẻ lên 16 tuổi, chúng tôi mua cho mỗi đứa một chiếc xe hơi. Chúng đều hiểu thế nghĩa là gì. Khi xe tải kéo về một cái xe, đứa con cả kêu lên: “Ba, đó là xe phế thải!”. Tôi bảo: “Đúng, nhưng đó là một chiếc Mustang Fastback 1965 phế thải. Cẩm nang sửa chữa đây. Dụng cụ trong garage. Ba sẽ trả cho mọi thứ nhưng không trả công”. 11 tháng sau, chiếc xe đã được làm lại động cơ và bộ truyền động, nội thất được bọc mới, có hệ giảm xóc và lớp sơn mới. Con gái tôi có một trong những chiếc xe “ăn chơi” nhất trường. Điều đó trở thành niềm tự hào vô bờ bến của con, rằng chính đứa trẻ đã làm lại chiếc xe đó (nói thêm, chưa đứa con nào của tôi bị phạt vì chạy quá tốc độ, mặc dầu không chiếc xe nào trong nhà dưới 450 mã lực).
- Chúng tôi cho phép đứa trẻ phạm sai lầm. Từ 11 tuổi, chúng đã phải phụ giúp rửa và sửa chữa xe cộ của gia đình. Có lần tôi yêu cầu con trai Samuel thay nhớt xe và hỏi có cần giúp đỡ hay chỉ dẫn gì không? “Không bố ạ, con có thể làm được”. Một tiếng sau, Samuel vào hỏi: “Bố có phải mình cần 18 quarts nhớt để thay không?”. Tôi hỏi con định đổ 18 quarts nhớt ấy vào đâu khi mà bình thường chỉ cần 5 quarts, cháu đáp: “Thì con ốc to ngay trên nóc máy đó”. “Ý con là bộ tản nhiệt?”. Nhưng Samuel không bị mắng vì đã đổ nhớt vào bộ tản nhiệt. Đứa trẻ phải xả hết nhớt trong đó ra. Chúng tôi rửa bộ phận tản nhiệt, thay nước mới, rồi Samuel tiếp tục thay nhớt cho xong. Chúng tôi không mắng, không phạt cháu vì đã làm sai. Chúng tôi để con tự rút ra bài học từ những việc làm đó. Trẻ con trong nhà không sợ thử điều gì mới. Chúng được huấn luyện rằng nếu làm sai, chúng cũng không bị phạt. Mặc dù khá tốn kém nhưng chúng tôi muốn nuôi dạy con tốt hơn trong tương lai, thay vì tiết kiệm tiền bạc.
- Khi lên 12 tuổi, mỗi đứa đều có máy tính riêng, nhưng phải tự lắp đặt. Tôi mua bộ xử lý, bộ nhớ, nguồn cung cấp điện, vỏ máy, bàn phím, ổ cứng, bo mạch chủ và chuột. Bọn trẻ tự lắp rồi tải phần mềm.
![]() |
Ảnh minh họa (huffpost). |
5. Luôn hỗ trợ nhau trong mọi việc
- Chúng tôi yêu cầu những đứa trẻ phải giúp đỡ lẫn nhau. Khi một đứa lớp 5 phải đọc 30 phút mỗi ngày, đứa lớp 1 cũng phải đọc 30 phút, đứa này ngồi cạnh đứa kia cùng đọc. Đám đã rành tích phân của trung học dạy đám đang học đại số hoặc cộng trừ của tiểu học.
- Chúng tôi chỉ định một đứa lớn hơn dạy đứa bé, giúp chúng hoàn thành công việc hàng tuần.
- Bọn trẻ được tham gia vào việc đặt quy định chung cho cả nhà. Ví dụ, chúng muốn đặt ra quy tắc cấm để đồ chơi trong phòng sinh hoạt chung. Đồ chơi phải để trong phòng ngủ hoặc phòng chơi. Chúng còn muốn thêm vào danh sách việc nhà là dọn phòng ngủ mỗi ngày. Chúng tôi cho bọn trẻ được chỉnh sửa hoặc ra quy tắc mới mới mỗi tháng, tất nhiên bố và mẹ có quyền phủ quyết.
- Chúng tôi cố gắng nhất quán mọi thứ ngay từ đầu. Nếu bọn trẻ phải học mỗi tối hai tiếng thì nhất quyết không được tặc lưỡi du di. Giới nghiêm là 10h đêm với những ngày có đi học và nửa đêm với những ngày không đi học. Không có ngoại lệ.
6. Hoạt động ngoại khóa
- Khi bắt đầu đi học, những đứa trẻ phải chơi thể thao. Chúng có thể lựa chọn bất cứ bộ môn nào nếu muốn: bơi, bóng chày, bóng rổ, quần vợt, đấu kiếm…
- Bắt buộc phải tham gia một câu lạc bộ nào đó: hướng đạo sinh, lịch sử, kịch…
- Phải làm gì đó cho cộng đồng. Gia đình chúng tôi thường xuyên làm từ thiện trong cộng đồng mình sinh sống tại nhà thờ. Chúng tôi gom quần áo cũ và đưa sang Mexico phân phát. Bọn trẻ được thấy cuộc sống thiếu thốn của nhiều gia đình, thấy những gì chúng gom góp đã mang lại niềm vui cho người khác như thế nào.
7. Kế hoạch nghỉ phép
- Mỗi mùa hè, gia đình chúng tôi đều có kỳ nghỉ mát kéo dài 2 – 3 tuần. Chúng tôi đủ khả năng thuê hẳn một khách sạn hoặc du thuyền, nhưng đã không chọn điều đó. Chúng tôi thường vác balô đi cắm trại. Chúng tôi dựng trại tại một địa điểm với năm, sáu cái lều, tôi sẽ cho tất cả bọn trẻ từ 6 tuổi trở lên đi một chuyến 3-5 ngày. Vợ tôi sẽ ở với những đứa nhỏ. Tôi và những đứa lớn đã đi qua nhiều nơi như vườn quốc gia Grand Canyon, leo đỉnh núi Whitney, qua Continental Divide (đường phân chia lục địa châu Mỹ), qua vườn quốc gia Yosemite.
- Cứ khoảng 2 – 3 tuần, chúng tôi lại cho những đứa trẻ đi máy bay đến thăm người thân ở châu Âu hoặc khắp nơi trên đất nước Mỹ. Chúng tôi bắt đầu điều này khi chúng còn học mẫu giáo. Sẽ phải yêu cầu riêng với các hãng hàng không để đứa trẻ 5 tuổi có thể đi một mình trên máy bay, và yêu cầu người thân bên kia phải có giấy tờ chứng minh. Chúng tôi sẽ chỉ gửi những đứa trẻ muốn đi. Những đứa trẻ đã được dạy từ khi còn nhỏ rằng, cha mẹ sẽ luôn ở đó vì chúng, nhưng vẫn mong chúng có thể tự mọc cánh và bay.
8. Quan niệm về tiền bạc và vật chất
- Mặc dù chúng tôi có đủ tiền để giúp bọn trẻ mua nhà, trả tiền học, trả tiền cho đám cưới, nhưng chúng tôi vẫn nói “Không”. Chúng tôi chỉ cho chúng thông tin, cách thức thực hiện, sử dụng vốn để làm giàu. Chúng tôi đã giúp những đứa trẻ liên lạc với các công ty, tập đoàn, nhưng phải thực hiện các cuộc phỏng vấn để tìm vị trí xứng đáng trong công việc.
- Những đứa trẻ sẽ được tặng quà trong dịp sinh nhật và Giáng sinh. Chúng tôi đóng giả Santa Claus, nhưng khi lớn lên, những đứa trẻ hỏi, chúng tôi sẽ không nói dối. Đó là một trò chơi ý nghĩa, khi chúng tôi có danh sách những món quà mà đứa trẻ thích.
9. Hiện thực cuộc sống
Chúng tôi yêu tất cả các con, bất kể chúng có làm gì. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ không ngăn chặn hay cố gắng tìm cách làm nhẹ đi những lỗi lầm của chúng chỉ vì lo sợ chúng đau khổ.
Chúng tôi, trước đây và cả sau này, không phải là người bạn tốt của con cái. Chúng tôi là cha mẹ của chúng.
Khánh Hòa (Theo qz.com)

Làm thế nào để dạy con quan tâm đến người khác?
Ravi Rao, một bác sĩ nhi khoa cho rằng, cha mẹ nên dạy cho con về cảm xúc nhiều như cách dạy chúng về màu sắc và con số. Thấu hiểu cảm xúc của người khác sẽ giúp những đứa trẻ có cái nhìn đồng cảm hơn.
" alt="Bí quyết của gia đình nuôi dạy 12 con nên người, làm cha mẹ" width="90" height="59"/>![]() |
Hương tận dụng mỗi kỳ nghỉ để khám phá những miền đất mới. Ảnh chụp ở Cộng hòa Malta. Ảnh: NVCC |
27 quốc gia và 4 châu lục
Sinh ra ở Việt Nam, đến năm 9 tuổi, Hương sang định cư ở Cộng hòa Séc cùng mẹ và em trai. Tốt nghiệp ngành Ngoại thương, ĐH Kinh tế Praha (Séc), sau 2 năm làm việc kiếm tiền, Hương tiếp tục học Thạc sĩ Marketing – Quản lý thương hiệu tại Trường Kinh doanh Kedge (Marseille, miền Nam nước Pháp). Trong quá trình học đại học ở Séc, với bảng điểm ấn tượng, cô nhận được học bổng sang Argentina du học một học kỳ. “Mình chọn Argentina vì trước đó mình chưa từng đặt chân đến châu Mỹ, và mình ao ước có được kinh nghiệm sống tại một quốc gia ngoài châu Á và châu Âu”. Trải nghiệm sống và học tập của cô gái người Việt Nam được tích lũy dần từ đó.
Trong suốt những năm học tập tại Séc, Hương đã rất tích cực tham gia các cuộc thi lớn nhỏ khác nhau, “một phần vì mình tin rằng khi có áp lực và lý do để học, mình sẽ học tốt và nhanh hơn. Phần khác là vì mình muốn các bạn cùng lớp biết được rằng một cô gái châu Á bé nhỏ cũng có thể làm bất cứ điều gì mà họ làm được”. Kết quả xứng đáng với những gì bỏ ra, trong suốt những năm học trung học, Hương nhận được 23 giải thưởng lớn nhỏ ở nhiều môn học khác nhau. Lên đại học, Hương cũng tiếp tục thi đấu trong các cuộc thi có liên quan đến ngành học của mình.
![]() |
Hương và các bạn trong khóa học nhiếp ảnh tại Lisbon, Bồ Đào Nha. Ảnh: NVCC |
Ngoài học bổng sang Argentina du học, cô gái 2 quốc tịch Séc và Việt Nam cũng nhận được học bổng của Liên Minh Châu Âu để sang Canada học tập và làm việc. Trong quá trình học cao học tại Trường Kinh doanh Kedge của Pháp, Hương đã được chọn là thành viên nước ngoài duy nhất để cùng 15 bạn người Pháp sang New York (Mỹ) thi đấu trong Mô hình Liên Hiệp Quốc tại trụ sở Liên Hiệp Quốc. Vượt qua 5000 thành viên tham dự, đội của Hương giành giải cao nhất (giải suất xắc) với 4 giải phụ.
![]() |
Hương và Misato người Nhật Bản trong khóa học về bảo vệ môi trường tại trường Đại học Tartu, Estonia. Ảnh: NVCC |
Hồ sơ kinh nghiệm làm việc của cô gái 28 tuổi cũng khiến nhiều người nể phục với hành trình di chuyển từ Séc, Canada tới Mỹ. Hương từng làm việc trong nhiều lĩnh vực như: thương mại quốc tế, nghiên cứu khoa học, tư vấn, tiếp thị, quản lý sự kiện và giao tiếp đa văn hóa. Những cơ quan mà cô đã từng làm việc có cả các tổ chức phi Chính phủ như Quỹ châu Á-Thái Bình Dương của Canada, Phòng Thương mại Bắc Âu tại Cộng hòa Séc, Phòng Thương mại Pháp-Mỹ tại Mỹ, các tập đoàn quốc tế như Expedia tại Praha (Séc) hay Siu & Sons tại Vancouver (Canada). Ngoài ra, cô cũng đã làm việc tại các trường đại học như Đại học Charles (Praha, Séc), Đại học Panamericana (Mexico).
Ngoài 7 quốc gia mà Hương đã và đang sinh sống là Việt Nam, Séc, Argentina, Pháp, Canada, Mexico và Mỹ, cô gái bé nhỏ này đã đặt chân tới tổng cộng 27 đất nước khắp 4 châu lục. “Chỉ còn châu Úc là mình chưa có cơ hội tới thăm” – Hương chia sẻ. Những chuyến đi này phần lớn là mục đích tham gia hội thảo, các khóa học, thực tập… “Ví dụ như mình đã sang Bồ Đào Nha để tham gia khóa học chụp ảnh do Liên Minh Châu Âu tài trợ. Mình sang Bỉ, Pháp, Estonia, Canada hay Hoa Kỳ để tham gia các khóa học ngắn hạn hay hội thảo quốc tế của các tổ chức như PECC, Asia-Europe Foundation, Model United Nations, Asia-Pacific Foundation of Canada, Hội đồng châu Âu…”
Thành thạo 5 thứ tiếng
![]() |
Hương và các bạn từ các nước trong khối PECC tham dự hội thảo thường niên của khối tại Vancouver, Canada. Ảnh: NVCC |
Thành thạo 5 ngoại ngữ: tiếng Việt, tiếng Séc, tiếng Anh, Tây Ban Nha, Pháp, Hương cho rằng cách hiệu quả nhất để học một ngôn ngữ là chúng ta phải ở trong môi trường bắt buộc chúng ta phải sử dụng ngôn ngữ đó.
Từ hồi năm thứ nhất đại học ở Séc, Hương đã bắt đầu học tiếng Tây Ban Nha. Đến năm thứ 2 đại học, một trong những lý do cô chọn Argentina cho học bổng của mình là để rèn luyện vốn ngoại ngữ này. Không may là các môn học tiếng Anh của Hương bị hủy nên cô phải “dấn thân vào học tiếng Tây Ban Nha bằng những cuốn sách dày cộm”. Sau 6 tháng sinh sống ở Argentina, Hương đã nói tiếng Tây Ban Nha lưu loát. “Ở Argentina, mình lại sử dụng “bí quyết” của mình để học tiếng. Mình sống ở căn hộ của một người bản xứ. Mình thường đi bộ đến trường và quanh thành phố để làm quen và nói chuyện với người bản xứ cũng như tham gia các hoạt động trong và ngoài trường.”
Còn với tiếng Pháp, Hương được học từ năm lớp 7 ở Séc. “Vì mình sống ở một thành phố nhỏ nên mình không có nhiều cơ hội để gặp người nước ngoài và giao tiếp bằng các ngoại ngữ. Vậy nên mình đã tự học bằng cách đọc sách, xem phim có phụ đề, nghe nhạc và tìm thông tin trên mạng” – Hương chia sẻ cách học ngoại ngữ của mình.
![]() |
Hương và các bạn cùng lớp tại Trường Đại học Thương mại Argentina. Ảnh: NVCC |
Có một công việc mà Hương đã phải sử dụng cả 5 thứ tiếng để liên lạc với khách hàng, đối tác. “Để có thể làm được như vậy thì trước tiên, bạn nên tách rời các ngôn ngữ khác nhau khi học để không bị nhầm lẫn. Ví dụ như bạn chọn ngày thứ 2 để học tiếng Anh, thì hôm đó bạn nên chỉ tập trung vào tiếng Anh. Rồi ngày hôm sau bạn chọn để luyện tiếng Pháp, thì hôm đó bạn nên chỉ học tiếng Pháp, nghe nhạc tiếng Pháp, giao tiếp bằng tiếng Pháp…”.
Ở mỗi nền giáo dục mà cô gái này từng trải nghiệm đều có những điểm thú vị khác nhau. Nếu như ở Séc, thầy cô không bao giờ quát mắng mà rất coi trọng ý kiến của học sinh, thì ở Argentina, cô đã “sốc” khi sinh viên gọi thầy cô bằng tên riêng ngay từ ngày đầu tiên. Trong khi đó, Pháp rất coi trọng kỹ năng làm việc nhóm, ngay cả với luận văn tốt nghiệp.
Chi phí cơ hội
Công dân toàn cầu là ước mơ của rất nhiều bạn trẻ, nhưng với Hương, mỗi quyết định đều có “chi phí cơ hội”. “Khi Hương quyết định sẽ định cư tại châu Mỹ, Hương biết rằng Hương sẽ phải sống xa mẹ ở châu Âu và bố ở châu Á. Đây là chi phí cơ hội mà Hương phải trả cho việc sống như một công dân toàn cầu. Nhưng Hương luôn nghe theo sự mách bảo của trái tim” – cô gái bé nhỏ chia sẻ.
Hiện tại Hương đang sinh sống tại Mỹ cùng chồng là người Mexico. Cả hai gặp nhau ở Vancouver, Canada vào năm 2012. Hồi đó, anh đang học tiến sĩ tại trường Đại học British Columbia sau khi đã hoàn thành 5 năm ở ĐH Cambridge. Sau 2,5 năm xa cách, sau khi tốt nghiệp cao học ở Pháp, Hương đã đến Canada định cư cùng chồng, sau đó lại chuyển sang Mỹ sinh sống vào năm 2015.
![]() |
Hương và chồng biểu diễn điệu nhảy salsa trong Chương trình văn hóa Việt Nam tại trường Đại học Harvard, Mỹ. Ảnh: NVCC |
“Những năm tháng đó là thời kỳ khó khăn nhất đối với mình, vì mình vừa phải kiếm tiền cho việc học cao học, vừa tính chuyện trở lại Canada để thăm anh, vừa không biết cuộc sống tương lai của mình sẽ như thế nào. Có cuộc sống chu du khắp thế giới nghe thì rất thú vị, nhưng người trong cuộc mới biết đến những sự khổ sở của nó. Điều duy nhất mình biết khi đó là mình phải hoàn thiện bản thân và sơ yếu lý lịch của mình tốt nhất có thể, để nâng cao khả năng thành công tại các đất nước tiếp theo. Điều mà tất cả các công dân toàn cầu phải làm là phải cố gắng và không bao giờ lùi bước trước các trở ngại”.
![]() |
Chuyến đi Maroc đã thay đổi cách nhìn của Hương với những người Hồi giáo. Ảnh chụp tại sa mạc Sahara, Maroc. Ảnh: NVCC |
Hiện tại Hương đang triển khai 3 dự án có liên quan đến chủ đề “công dân toàn cầu”. Dự án thứ nhất là Hộ Chiếu Xanh Đi Quanh Thế Giới – Hương thực hiện cùng 2 bạn trẻ khác gốc Việt đang sinh sống ở Trung Quốc và Singapore. “Mục đích của dự án là giúp đỡ các bạn trẻ Việt Nam học được các kỹ năng cần thiết để có thể thành công ở bất cứ nơi nào trên thế giới.
Dự án thứ hai tập trung vào phụ nữ trên khắp thế giới. “Mình và 13 người phụ nữ từ Bulgaria, Bosnia và Hercegovina, Cộng hòa Dân chủ Congo, Lithuania, Đức, Nhật Bản, Ma-rốc, Nigeria, Romania, Ả Rập-Xê Út và Ukraine và Hoa Kỳ cùng nhau viết lên một cuốn sách về hành trình xuyên lục địa của chúng mình. Chúng mình mong muốn truyền cảm hứng cho phụ nữ khắp thế giới thực hiện những ước mơ của mình. Dự án thứ ba là một dự án học trực tuyến toàn cầu, đang trong quá trình triển khai” – Hương chia sẻ về công việc mình đang làm.
Tháng 12 tới đây, cô gái sinh năm 1988 sẽ trở về Việt Nam để giới thiệu cuốn sách “Hộ chiếu xanh đi quanh thế giới – Những bước để trở thành công dân toàn cầu” tới các bạn trẻ trong nước. Hương hi vọng cuốn sách sẽ phần nào giúp các bạn trẻ tìm ra nguồn động lực để trở thành con người mà các bạn mong muốn.
- Nguyễn Thảo
Lành (31 tuổi) chia sẻ cô và Trung yêu nhau từ khi còn là sinh viên năm thứ 3. Khi đó, cô giấu giếm bạn trai gia cảnh khá giả của bản thân, thể hiện mình là cô gái xuất thân trong một gia đình bình thường.
"Hồi đó có một cô gái xinh đẹp, con nhà giàu tán tỉnh anh ấy nhưng chồng tôi một mực chung thủy với tôi. Tấm chân tình của anh ấy khiến tôi cảm kích, chắc mẩm đây là một chàng trai nghèo khó nhưng thanh cao và giàu lòng tự trọng", Lành nói.
Sau khi ra trường, Lành nói rõ với Trung gia cảnh của bản thân, hai người nhanh chóng tiến đến hôn nhân. Bố mẹ Lành mua tặng các con một căn hộ giữa lòng thủ đô, Lành cũng sớm xin được công việc ưng ý.
![]() |
Công việc của Trung không được thuận lợi như vợ nên thời gian đầu sau đám cưới, Lành không đòi hỏi Trung đóng góp tiền sinh hoạt. Cô tự dùng lương của mình để chi tiêu. Thậm chí nhiều khi bố mẹ Lành lên chơi, ông bà lại dúi cho con gái ít tiền để đôi vợ chồng trẻ đỡ phải tằn tiện quá mức.
Lương của chồng, Lành để mặc anh tự chi tiêu, thừa đâu gửi về giúp bố mẹ nuôi 2 em ăn học. Gia cảnh nhà Trung thật sự khó khăn, Lành rất hiểu và vô cùng thương chồng lẫn bố mẹ chồng. Anh là người đàn ông không đề cao vật chất, do đó Lành sẽ chẳng bao giờ tính toán tiền bạc với chồng. Chỉ cần Trung luôn yêu thương vợ, hướng về gia đình là đủ.
"Rồi chúng tôi sinh con đầu lòng, chi phí đội lên cao, tôi ngỏ lời bảo chồng đưa thêm tiền chi tiêu mỗi tháng. Tất nhiên vẫn tiêu lương của tôi là chính, anh ấy đóng góp thêm một phần nhỏ thôi. Vậy mà chồng khó chịu ra mặt, anh ấy bảo vậy các em của anh ấy ở quê phải làm sao?", Lành kể.
Sau đó Trung có đưa tiền cho vợ nhưng tháng đưa tháng không, mỗi tháng cũng chỉ 1 - 2 triệu và chỉ kéo dài chưa đầy nửa năm. Sau đó Trung bảo 2 em của anh đã lớn nên chi phí học hành càng nhiều, anh không còn tiền dư đưa cho Lành nữa. Lành nghĩ tới hoàn cảnh của nhà chồng lại chẳng nỡ lòng trách móc anh.
Thời gian này công việc kinh doanh của bố mẹ cô ở quê chịu ảnh hưởng lớn do dịch bệnh, Lành không dám kêu ca nửa lời vì sợ ông bà lo lắng. Cô làm ngày làm đêm, làm cả thứ bảy và chủ nhật để kiếm thêm thu nhập cho lo gia đình. Một đứa trẻ ra đời là bao chi phí phát sinh, cô cũng muốn con được đủ đầy bằng bạn bằng bè. Mỗi khi trở về nhà lúc tối muộn, thấy con đã ngủ say trong lòng bác giúp việc mà Lành chạnh lòng xót xa.
Lành nói: "Đợt vừa rồi chồng tôi kể em anh ấy lên cấp 3 rồi, cần mua máy tính học tập. Tôi nghĩ học sinh thì mua máy tính để bàn, trị giá khoảng 7 - 8 triệu là ổn lắm rồi. Thiết nghĩ với số tiền ấy chồng hoàn toàn có thể xoay xở được. Ai ngờ anh ấy bảo muốn mua cho em macbook gần 30 triệu, rồi bảo tôi mua tặng em trai chồng".
Cô nói sự thật với Trung rằng cô không có tiền. Một mình cô cáng đáng cả nhà, dư một chút còn muốn dành phòng xa cho con. Trung thất vọng ra mặt khi bị vợ từ chối, giận dỗi tuyên bố chỉ vay tiền cô, khi nào có anh sẽ trả lại đầy đủ cả gốc lẫn lãi. "Vấn đề là em không có nên cũng chẳng thể cho anh vay được. Nếu anh kiên quyết phải mua chiếc máy tính đắt thế, hay anh hỏi vay bạn bè xem sao", Lành mệt mỏi đáp lời.
"Em hoàn toàn có thể bảo bố mẹ... Thôi đừng nói nữa, suy cho cùng cũng là em ích kỷ không muốn tốt cho gia đình anh, em tính toán cả vài chục triệu!", Trung thốt lời khiến Lành chết lặng. Trong lòng cô lúc đó mọi thứ bỗng chốc vỡ nát tan tành, trống rỗng chẳng còn gì cả.
Những cực khổ và sự hy sinh của cô, Trung không quan tâm. Bố mẹ cô lâm vào khó khăn, Trung chẳng cần biết. Cô làm việc đến kiệt sức, gầy rộc cả người nhưng Trung vẫn nghĩ cô là tiểu thư quen được nuông chiều. Cả ngày quay cuồng với công việc và những áp lực tiền bạc, chẳng còn nhiều thời gian dành cho con mà Trung vẫn nghĩ cô nhàn hạ. Càng cho đi thì càng nhận về cay đắng và chua xót. Có lẽ khi xưa Trung chưa ra đời va vấp, còn giờ anh thành thạo hơn bao giờ hết cách tính toán để có lợi cho bản thân mình!
Qua 1 đêm thức trắng, hôm sau Lành rành rọt nói với chồng: "Từ giờ, anh phải góp một nửa tiền sinh hoạt và nuôi con, còn lại anh có thể lo cho ai tùy thích. Nếu thiếu, hãy nỗ lực để kiếm nhiều tiền hơn nữa đi. Còn tôi, tôi chẳng có nghĩa vụ phải chăm lo cho ai, ngoài cha mẹ và con tôi. Những người khác, đối với tôi ra sao thì tôi đối xử lại như vậy. Anh không chấp nhận, vậy ký vào đây. Tôi ngu thế là quá đủ rồi!".
Lúc ấy Trung mới run rẩy nhận ra điều gì cũng phải có giới hạn. Anh cuống quýt xin lỗi Lành, khẳng định sẽ vay tiền bạn mua máy tính cho em, không cần Lành bận tâm nữa. Thế nhưng Lành lắc đầu, cô không bao giờ tiếp tục cảnh sống như trước đây đâu. Đã đến lúc Trung phải thực hiện đủ trách nhiệm của mình với gia đình, vợ con rồi!
Theo Gia đình và Xã hội

10 lý do ly hôn phổ biến nhất của các cặp vợ chồng
Ly hôn giống như một vết bỏng chậm. Có những quyết định được đưa ra sau nhiều năm cân nhắc nhằm cố gắng cứu vãn nhưng không thành công.
" alt="'Dốc cạn' vì chồng vẫn phải nghe 2 từ 'ích kỷ'" width="90" height="59"/>
- Nhận định, soi kèo AS Roma vs Monza, 02h45 ngày 25/2: Dìm khách xuống đáy
- Cận cảnh nơi để xe khiến bé 3 tuổi thoát chết khi bị bỏ quên ở Bắc Ninh
- Bất ngờ tước vương miện một hoa hậu vì dính bầu
- 5 chiêu trò lừa đảo trực tuyến dịp Tết Nguyên đán Giáp Thìn 2024
- Nhận định, soi kèo RANS Nusantara vs Persipa Pati, 15h00 ngày 25/2: 3 điểm xa nhà
- Sở Giáo dục Hà Nội: Điểm chuẩn vào lớp 10 sẽ tăng
- Hoa hậu Việt Nam Thanh Thủy diện áo dài, rạng rỡ nhận học bổng toàn phần
- Thế giới đối mặt nguy cơ thiệt hại 12.000 tỷ USD do tấn công mạng vào năm 2025
- Nhận định, soi kèo Al Wehda vs Al Nassr, 22h59 ngày 25/2: Xoa dịu nỗi đau
