Ngoại Hạng Anh

Bạn gái phá thai vì không muốn kết hôn với tôi

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-04-11 05:00:24 我要评论(0)

Tôi đã về tận quê để tìm cô ấy. Tối đó,ạngáipháthaivìkhôngmuốnkếthônvớitôbxh ngoại hạng anh mới nhấtbxh ngoại hạng anh mới nhấtbxh ngoại hạng anh mới nhất、、

Tôi đã về tận quê để tìm cô ấy. Tối đó,ạngáipháthaivìkhôngmuốnkếthônvớitôbxh ngoại hạng anh mới nhất chúng tôi đã lao vào nhau cho thỏa nỗi mong nhớ bấy lâu.

Tôi và cô ấy quen nhau trên mạng, mới bắt đầu cả hai đều rất ý tứ, lãng mạn. Lâu dần chung đụng, chúng tôi đã không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Cô ấy tự nguyện trao cho tôi cái ngàn vàng của con gái, tôi nguyện sẽ yêu thương cô ấy đến trọn đời. Chúng tôi dự định khi công việc của tôi ổn định một chút sẽ kết hôn rồi cùng nhau làm ăn.

{ keywords}

Tôi muốn cô ấy tin tưởng tôi, tin tưởng vào tương lai tôi sẽ không bỏ lại cô ấy (Ảnh minh họa)

Tuy nhiên đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, việc quan hệ thường xuyên khiến cô ấy có thai ngoài ý muốn. Lúc này, tôi không thể lo chu toàn cho chính bản thân mình chứ đừng nói đến lo cho mẹ con cô ấy. Không còn cách nào khác, tôi và cô ấy đi đến thống nhất uống thuốc gây sảy thai.

Sau khi bỏ đứa bé, cô ấy trở nên thất thần một thời gian dài, trong cơn mơ thường hay giật mình thảng thốt. Tôi thấy cô ấy tâm trạng không ổn định thì rất hối hận nên đã quyết định cầu hôn cô ấy.

Tôi muốn cô ấy tin tưởng tôi, tin tưởng vào tương lai tôi sẽ không bỏ lại cô ấy. Không ngờ rằng cô ấy từ chối tôi với lý do rằng không muốn chuyện đứa bé khiến tôi phải gượng ép. Hơn nữa, hai đứa công việc cũng chưa ổn định, chưa đủ điều kiện để lấy nhau, chắc chắn bố mẹ cô ấy sẽ không đồng ý.

Sau đó, chúng tôi vẫn yêu nhau, trớ trêu thay mặc dù đã cố tránh nhưng lần thứ hai, cô ấy tiếp tục mang thai ngoài ý muốn. Lần này, cô ấy khủng hoảng thực sự. Cô ấy rất muốn giữ đứa con nhưng lại luôn mồm nói không thể giữ.

Tôi biết cô ấy sợ khổ, sợ đứa con sinh ra thiếu thốn, sợ tôi không lo được kinh tế ổn định. Tôi quyết tâm làm thêm giờ nhiều hơn, nhận nhiều việc làm thêm vào các ngày cuối tuần hơn. Tuy nhiên, cô ấy vẫn không tin tưởng vào tương lai tôi có thể lo cho mẹ con cô ấy.

Lần thứ hai tôi quỳ xuống cầu hôn và nói "Xin em hãy tin tưởng anh, anh sẽ lo được mọi thứ em và con cần", tôi tưởng tình yêu của tôi sẽ làm lay chuyển được ý nghĩ của cô ấy nhưng tôi đã lầm, cô ấy kiên quyết bỏ đi đứa con của tôi và cô ấy.

Mặc dù tôi không đồng ý nhưng cô ấy lén lút uống thuốc và phá bỏ cái thai. Sau sự việc, tình cảm giữa chúng tôi rạn nứt. Tôi hoang mang về tình yêu của hai đứa, hoài nghi tình cảm của cô ấy dành cho tôi và hoài nghi giá trị, vị trí của tôi trong trái tim cô ấy.

Mâu thuẫn đỉnh điểm khi gia đình cô ấy muốn cô ấy về quê làm việc và lấy chồng. Tôi không đồng ý, tôi cố hết sức để níu kéo cô ấy nhưng cuối cùng, cô ấy nghe theo gia đình và trở về quê hương.

Còn lại một mình, tôi điên cuồng lao vào công việc, điên cuồng tìm chỗ đứng trong xã hội và cuối cùng cũng chứng tỏ được bản thân mình. Sau 2 năm nỗ lực, tôi bước lên vị trí trưởng phòng. Công danh tạm ổn, tôi cũng có chút thời gian cho riêng mình. Tuy nhiên khoảng thời gian đó, tôi không ngừng nghĩ tới cô ấy, nghĩ tới tháng ngày chúng tôi đã có với nhau.

Càng nghĩ tới càng điên cuồng, tôi quyết định đi tìm cô ấy. Nhìn thấy cô ấy ra khỏi cơ quan, tôi đi theo và gặp được cô ấy. Khi đó, cô ấy hốt hoảng nhưng quyết định vẫn đi theo tôi.

Tối hôm đó, chúng tôi đã lao vào nhau cho thỏa nỗi mong nhớ bấy lâu. Tôi thực sự vui mừng như chưa bao giờ được yêu vậy! Tôi đã tâm sự hết mọi ngày tháng khổ cực và vị trí mà tôi đã có được, mong cô ấy đón nhận tình cảm của tôi một lần nữa.

Vốn cứ nghĩ cô ấy sẽ vui mừng đồng ý, không ngờ rằng cô ấy mạnh mẽ từ chối với lý do giờ đã có công việc ở quê, không muốn rời đi để xây dựng gia đình với tôi. Còn nếu tôi bỏ công việc ở thành phố về quê cô ấy, tôi gần như sẽ trắng tay, không có bất cứ cơ hội phát triển nào. Tóm lại, giữa cô ấy và tôi không có tương lai.

Tôi chán nản và tuyệt vọng, tôi không thể ngờ rằng ngay cả khi đã có một vị trí đáng kể, tôi vẫn không phải là đối tượng kết hôn của cô ấy. Giờ đây, cô ấy sẵn sàng đá văng tôi ra khỏi cuộc sống của mình vẫn với lý do: "Anh không thể lo được một tương lai ổn định cho em".

Tôi thực sự không biết nên làm gì bây giờ khi đang rất bế tắc. Bố mẹ tôi đã già, thực sự rất mong tôi lấy vợ, để có cháu bồng cháu bế. Ông bà liên tục nhờ người giới thiệu đối tượng xem mắt cho tôi khiến tôi như muốn phát điên.

Tôi chỉ yêu cô ấy, tôi chỉ muốn lấy cô ấy làm vợ. Mọi người hãy nói cho tôi biết, tôi có nên lấy một người do bố mẹ giới thiệu để chấm dứt tất cả chuyện này hay không?

(Theo Dân Việt)

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Kính chào cô Hạnh Dung! Con năm nay 27 tuổi, chồng 31, kếthôn khoảng 2 năm và hiện tại chưa có em bé. Con là giáo viên tiểu học, trước đâychồng con làm việc ở ngân hàng bên bộ phân tín dụng nhưng hiện nay đã mở công tyriêng.

Như con đã tâm sự, chồng con là người gia trưởng, bảo thủ và ghen tuông.Nhưng hiện tại con cảm thấy anh đã có chút thay đổi, không còn hung hăng như lúctrước mặc dù con biết bản chất thì chẳng thể thay đổi. Vấn đề giữa tụi con bâygiờ là tài chính trong gia đình. Anh là người không hề biết tiết kiệm và vun véncho gia đình. 

Trước đây, khi còn làm việc trong ngân hàng lương anh cũng hơnchục triệu nhưng chưa bao giờ anh mua cho con được cái gì hay đưa tiền cho congiữ. Làm được bao nhiêu anh đều giữ cho bản thân tiêu xài. Con có hỏi thì bảophải gặp khách hàng, xăng xe, bạn bè. Không những vậy anh còn vay mượn để muasắm cho bản thân. 

{keywords}

Hiện tại, chồng con đã mở công ty riêng về lĩnh vực dịch vụ tưvấn cho vay, đáo hạn nhân hàng, làm sổ… Thực sự thì khi mở công ty, anh không hềcó vốn mà phải tự xoay xở huy động vốn, vay mượn một ít và làm được bao nhiêuthì đầu tư vào mua sắm trang thiết bị cho công ty, trả lương nhân viên. 

Chính vìvậy mà từ khi mở công ty ra tới giờ cũng hơn cả năm trời nhưng chưa bao giờ anhđưa cho con một đồng nào, chưa mua cho con hay gia đình được một vật dụng gì.Tất cả tiền bạc làm được bao nhiêu anh đều bảo đầu tư cho công ty. Việc làm ăncó thua lỗ hay không con cũng không có quyền được biết hay can thiệp. Con có hỏitới thì trước sau cũng nhận được một câu trả lời “Làm ăn khó khăn” hay “Em phảiđợi từ từ mới có lời”. 

Nhưng con không biết phải đợi tới bao giờ, con không dámtin vào cái tương lai xa vời mà anh vẽ ra. Thực sự con hoàn toàn không có lòngtin vào công việc anh đang làm. Vợ chồng con đã nói chuyện và cãi nhau rất nhiềuvề chuyện này. Nhưng anh bảo anh sẽ không từ bỏ vì đó là ước mơ của anh. Anhmuốn có công ty của riêng mình chứ không muốn làm thuê cho người khác. Có ngânhàng sẵn sàng trả anh 20 triệu anh cũng không làm. Con biết số tiền 20 triệucũng không phải là lớn nhưng ít ra còn chắc chắn, còn có lương. Chứ cứ như hiệntại bây giờ, một xu con cũng không có từ chồng. Con cảm thấy rất bế tắc và chánnản.

2 năm con lấy anh, thật sự anh chưa làm gì để thể hiện là một người cótrách nhiệm với gia đình. Nhiều lúc con cảm thấy có chồng mà cũng như không. Hơnnữa anh đi làm từ sáng sớm tới tối mịt : 11h đêm mới về. Về tới nhà là anh lănra ngủ vì nhậu, cà fê và vì mệt. Nhiều lúc con muốn nói chuyện cũng không có cơhội mà nói. Thứ bảy chủ nhật, cũng chưa bao giờ anh có mặt ở nhà. Con là vợ màcơ hội nói chuyện và gặp mặt còn ít hơn cả nhân viên, khách hàng hay bạn bè củaanh. Khi con nói thì anh lại bảo do tính chất công việc, do phải cố gắng kiếmtiền để phát triển công ty. Hiện tại anh đã đi như vậy, tiền thì không có, khôngbiết sau này sẽ thế nào nữa. Sau này nếu có con, thì có lẽ con sợ con sẽ phải tựnuôi nấng, chăm sóc.

 Cứ nghĩ tới tương lai với một người chồng như vậy con đãngán ngẩm lắm rồi. Thực ra con làm ra tiền, mặc dù không dư dả nhưng cũng chẳngthiếu thốn. Từ trước tới giờ, quần áo, đồ dụng trong nhà hay bản thân con đều tựlàm tự xài. Có lúc cãi nhau anh ta đã bảo rằng “Con chưa làm gì cho anh ta thìcon cũng không có quyền được đòi hỏi trách nhiệm của anh ta”. Ý anh bảo tiền ainấy tiêu, không liên quan gì tới nhau. Anh ta còn bảo con phải động viên và nếukhông động viên hay giúp đỡ gì thì cũng không được đề cập tới chuyện làm ăn củaanh ta. Anh ta muốn làm gì thì làm. 

{keywords}

Tính tình gia trưởng lại vũ phu đã khiến conmuốn ly hôn rồi (do họ hàng và mọi người khuyên bảo, anh cũng hứa sẽ thay đổinên con vẫn chưa ly hôn cô ạ) bây giờ lại thêm chuyện này nữa. Con đã muốn âmthầm chuẩn bị mọi thứ để ly hôn nhưng hiện tại nếu con ra ngoài thì không cóphương tiện đi lại, mà con bây giờ cũng không có tiền để mua xe( con phải làm từnay tới tết thì mới mua được), ba mẹ con cũng không có tiền để cho con.

Nguyễn Hồng Mai - nguyenhoanglan0309@

Hạnh Dung tư vấn: 
Có một điều hết sức rõ ràng từ những gì bạn viết là bạn hoàn toàn không còn lòngtin vào chồng. Ngay cả khi chồng có những biểu hiện thay đổi về tính tính, cáchcư xử, bạn cũng khẳng định ngay rằng bản chất của chồng là không hề thay đổi. Vàkhi chồng yêu cầu cho anh ấy 6 tháng cố gắng với việc làm ăn, bạn cũng khôngmuốn chờ. Mới chỉ 2 năm sau khi cưới mà lòng tin không mảy may còn, tình yêuthương cũng rất lạt lẽo, những kế hoạch về kinh tế giữa hai người hoàn toàn mâuthuẫn nhau, vậy hành trang để bước vào hôn nhân của các bạn 2 năm trước là gì đểđến bây giờ tất cả những gì cần thiết nhất cho một cuộc sống chung đều không có?

Trong câu chuyện của bạn, ngoài lòng tin không còn, có mộtđiều cũng hết sức nguy hiểm đó là sự so đo. Người này luôn nghĩ rằng người kiachẳng làm gì cho mình. Vậy thì mình chẳng có nghĩa vụ gì trong cuộc sống củangười kia. Không chỉ mình bạn cảm thấy không nhận được gì từ chồng, mà anh tacũng cảm thấy không nhận được điều gì từ bạn, cho nên cứ tiền ai nấy tiêu, khôngliên quan gì tới nhau. Còn bạn thì so đo và lo lắng đến mức ngay cả 6 tháng chochính hạnh phúc của mình, gia đình của mình một cơ hội bạn cũng tiếc.

Một cuộc sống chung với những so kè như vậy thì liệu còn cơ hội nào, khoảngtrống nào để mà gần gũi, chia sẻ, động viên lẫn nhau trong những khó khăn banđầu của việc xây dựng gia đình, trong những giai đoạn người này khó khăn thìngười kia phải là chỗ dựa, là hậu phương? Giờ đây bạn đã âm thầm chuẩn bị choviệc ly hôn. Điều làm bạn lo lắng chưa quyết định được chuyện ly hôn chỉ là bạnchưa có phương tiện để đi lại, chiếc xe là của nhà chồng và bạn chưa thể mua xeđược mà thôi? Chẳng lẽ đó là điều băn khoăn duy nhất?

Từ tất cả những điều đó, có cảm giác như bạn đang đặt câu hỏi về một cuộc làm ănthì đúng hơn là về một mái ấm gia đình. Trong câu hỏi của bạn không có lòng tin,không có tình yêu, không có cả sự nuối tiếc của một giấc mơ hạnh phúc, đáng raphải còn vương vấn đâu đó sau 2 năm làm đám cưới. Vậy thì quả thật 6 tháng đókhông có ý nghĩa gì nếu sự thay đổi không phải chỉ là thay đổi trong cách sốngcủa chồng (có trách nhiệm, không còn vũ phu, gia trưởng) mà phải có cả thay đổitrong chính bạn : có cho chính mình cơ hội để tin và yêu hay không?

Hạnh Dung (PN TPHCM)
  

" alt="Chồng gia trưởng, vũ phu lại so kè, tính toán" width="90" height="59"/>

Chồng gia trưởng, vũ phu lại so kè, tính toán