rgbet
-
Thời sự
-
Công nghệ
-
Thể thao
-
Ngoại Hạng Anh
-
Bóng đá
-
Nhận định
-
Thế giới
-
Giải trí
-
Kinh doanh
[
Instagram
] [
twitter
]
Danh Mục Hiện Tại:
Danh Mục:
Trang Chủ
>
Nhận định
>
Soi kèo phạt góc Man City vs Liverpool, 23h30 ngày 23/2
Soi kèo phạt góc Man City vs Liverpool, 23h30 ngày 23/2
2025-02-26 14:38:43 Nguồn:
NEWS
Tác Giả:
Thời sự
View:
459lượt xem
èophạtgócManCityvsLiverpoolhngà
kết quả giải vô địch ý
Chiểu Sương - 23/02/2025 04:51 Kèo phạt góc
Tác Giả:Bóng đá
Công nghệ
Bóng đá
Thời sự
Thể thao
Kinh doanh
Nhận định
Thế giới
Ngoại Hạng Anh
Giải trí
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Nhận định, soi kèo Western United vs Adelaide United, 13h00 ngày 23/2: Lịch sử gọi tên
Khởi động Giải Thể thao điện tử sinh viên TP.HCM lần 2
Sẽ đóng cửa đại lý game online và Internet sau 22 giờ
Nhiều tính năng 'khủng' trong game Tây Du Ký phiên bản mới
Nhận định, soi kèo Estrela vs Santa Clara, 22h30 ngày 23/2: Chia điểm
Lumia sẽ làm nên chuyện?
VNG phát hành webgame Long Tướng tại Việt Nam
DJ nổi tiếng dùng headphone gì?
Nhận định, soi kèo Neftchi Baku vs Sumqayit, 22h00 ngày 21/2: Đòi lại món nợ lượt đi
ViewSonic ra mắt màn hình LED 24 inch siêu mỏng
Hình Ảnh
Nhận định, soi kèo Ibri vs Al Rustaq, 21h40 ngày 21/2: Tự tin hành quân
"Ngày 23 tháng 5 đại hạn, mặt trời chói chang, nhiệt độ bình quân cả nước là 43 độ, cây nông nghiệp bị hủy hoại trên diện tích lớn, vô số gia súc chết."
"Ngày 26 tháng 5 bão tuyết, gió lạnh lẽo, độ ấm bất ngờ hạ thấp, phía bắc nhiệt độ hạ thấp đột ngột, toàn bộ thông tin liên lạc bị tê liệt."
"Ngày 27 tháng 5, tình..."
Trần Phong khép notebook, mặt không biểu tình nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Hôm nay đã là 27 ngày, thời tiết không giống mấy ngày trước kia quỷ dị vô thường, hôm nay lại là trời trong nắng ấm, nơi nơi tràn đầy cảnh tượng yên bình sau thiên tai.
Rốt cuộc đã nhiều ngày sau thiên tai trên cả nước, vô luận là nông nghiệp, chăn nuôi, hay sinh hoạt của nhân loại đều đồng loạt bị ảnh hưởng nặng nề.
Không!
Không chỉ có Hoa Hạ, mấy ngày này trong phạm vi toàn thế giới đều không ngừng có thiên tai ập đến, sóng thần, lũ cuốn, núi lửa, lốc xoáy, viên tinh cầu nuôi lớn vài tỷ nhân loại, giống như một đứa bé đang cáu kỉnh, bắt đầu bộc lộ bản chất Ác Ma của nó.
Dù không có thống kê chính xác, nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi này đã có mấy trăm vạn người gặp nạn trên toàn thế giới, số người mất tích càng là nhiều vô số, trời giáng tai nạn, đây là chuyện không ai có thể đoán trước, cũng là sự rung chuyển quy mô lớn nhất trong lịch sử.
Cũng may, cuối cùng cũng có một ngày bình tĩnh sau biến cố, bầu trời vạn dặm không mây, những tai họa làm nhân loại bối rối trong vòng một ngày đồng thời biến mất.
Ở trước mặt tự nhiên, nhân loại ngày xưa không ai bì nổi giờ đây như một đám chuột lang tránh ở phòng run bần bật, ngoại trừ cầu xin, căn bản không có bất luận phương pháp gì, mà hôm nay thời tiết nắng ấm, tất cả mọi người đều đi ra khỏi phòng, tận hưởng cảm giác sống sót sau tai nạn.
Người chết đã chết, mà người sống cần phải bước tiếp.
Xuyên qua cửa sổ, Trần Phong nhìn từng gương mặt tươi cười trên đường kia, khóe miệng không khỏi giơ lên một chút ý cười, chỉ là ý cười này có chút cô đơn, có chút âm trầm, có chút bất đắc dĩ, duy nhất không có nhẹ nhàng cùng thích ý.
Chỉ có hắn biết rõ ràng hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì, những thiên tai đó cũng chỉ là món khai vị mà thôi, nhân loại tự xưng là giống loài thông tuệ nhất tinh cầu, thích đem mọi loài sinh vật đều đạp dưới chân, thậm chí vì ích lợi mà không tiếc làm ra hành động diệt sạch đồng loại, vào ngày hôm nay sẽ được thể nghiệm sự sợ hãi chân chính.
Khoảng cách không đến ba giờ sau, gió lốc xuất hiện, thiết bị điện tê liệt trên diện tích lớn, trong lúc này nhân loại không đơn giản phải đối mặt với cô độc cùng hắc ám, còn có —— tử vong.
Mạt thế buông xuống.
Mở ra một ít khe không gian, vô số quái vật trước đây chưa từng gặp đi vào tinh cầu này.
Trùng tộc dữ tợn, Tang Thi thô bạo, Phi Long tàn bạo, Thực Nhân Ma tham ăn, cùng với một ít sinh vật quái dị xa lạ, trong lúc nhất thời toàn bộ tinh cầu thành một lò sát sinh khổng lồ, mà nhân loại trở thành đối tượng để những kẻ săn mồi đó tùy ý tàn sát.
Không chỉ có như thế.
" alt=""/>
Truyện Mạt Thế Triệu Hồi Sư Thâm Uyên
"Ngày 23 tháng 5 đại hạn, mặt trời chói chang, nhiệt độ bình quân cả nước là 43 độ, cây nông nghiệp bị hủy hoại trên diện tích lớn, vô số gia súc chết."
"Ngày 26 tháng 5 bão tuyết, gió lạnh lẽo, độ ấm bất ngờ hạ thấp, phía bắc nhiệt độ hạ thấp đột ngột, toàn bộ thông tin liên lạc bị tê liệt."
"Ngày 27 tháng 5, tình..."
Trần Phong khép notebook, mặt không biểu tình nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Hôm nay đã là 27 ngày, thời tiết không giống mấy ngày trước kia quỷ dị vô thường, hôm nay lại là trời trong nắng ấm, nơi nơi tràn đầy cảnh tượng yên bình sau thiên tai.
Rốt cuộc đã nhiều ngày sau thiên tai trên cả nước, vô luận là nông nghiệp, chăn nuôi, hay sinh hoạt của nhân loại đều đồng loạt bị ảnh hưởng nặng nề.
Không!
Không chỉ có Hoa Hạ, mấy ngày này trong phạm vi toàn thế giới đều không ngừng có thiên tai ập đến, sóng thần, lũ cuốn, núi lửa, lốc xoáy, viên tinh cầu nuôi lớn vài tỷ nhân loại, giống như một đứa bé đang cáu kỉnh, bắt đầu bộc lộ bản chất Ác Ma của nó.
Dù không có thống kê chính xác, nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi này đã có mấy trăm vạn người gặp nạn trên toàn thế giới, số người mất tích càng là nhiều vô số, trời giáng tai nạn, đây là chuyện không ai có thể đoán trước, cũng là sự rung chuyển quy mô lớn nhất trong lịch sử.
Cũng may, cuối cùng cũng có một ngày bình tĩnh sau biến cố, bầu trời vạn dặm không mây, những tai họa làm nhân loại bối rối trong vòng một ngày đồng thời biến mất.
Ở trước mặt tự nhiên, nhân loại ngày xưa không ai bì nổi giờ đây như một đám chuột lang tránh ở phòng run bần bật, ngoại trừ cầu xin, căn bản không có bất luận phương pháp gì, mà hôm nay thời tiết nắng ấm, tất cả mọi người đều đi ra khỏi phòng, tận hưởng cảm giác sống sót sau tai nạn.
Người chết đã chết, mà người sống cần phải bước tiếp.
Xuyên qua cửa sổ, Trần Phong nhìn từng gương mặt tươi cười trên đường kia, khóe miệng không khỏi giơ lên một chút ý cười, chỉ là ý cười này có chút cô đơn, có chút âm trầm, có chút bất đắc dĩ, duy nhất không có nhẹ nhàng cùng thích ý.
Chỉ có hắn biết rõ ràng hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì, những thiên tai đó cũng chỉ là món khai vị mà thôi, nhân loại tự xưng là giống loài thông tuệ nhất tinh cầu, thích đem mọi loài sinh vật đều đạp dưới chân, thậm chí vì ích lợi mà không tiếc làm ra hành động diệt sạch đồng loại, vào ngày hôm nay sẽ được thể nghiệm sự sợ hãi chân chính.
Khoảng cách không đến ba giờ sau, gió lốc xuất hiện, thiết bị điện tê liệt trên diện tích lớn, trong lúc này nhân loại không đơn giản phải đối mặt với cô độc cùng hắc ám, còn có —— tử vong.
Mạt thế buông xuống.
Mở ra một ít khe không gian, vô số quái vật trước đây chưa từng gặp đi vào tinh cầu này.
Trùng tộc dữ tợn, Tang Thi thô bạo, Phi Long tàn bạo, Thực Nhân Ma tham ăn, cùng với một ít sinh vật quái dị xa lạ, trong lúc nhất thời toàn bộ tinh cầu thành một lò sát sinh khổng lồ, mà nhân loại trở thành đối tượng để những kẻ săn mồi đó tùy ý tàn sát.
Không chỉ có như thế.
" alt=""/>
Truyện Mạt Thế Triệu Hồi Sư Thâm Uyên
Tất nhiên, cũng có những người không để ý.
Cố Khê ngáp vài cái, đôi mắt một mảnh ướt át, cô thấy buồn ngủ quá...
Buổi sáng tháng chín, lá cây mang theo hương gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi tới, nhẹ vờn trên khuôn mặt cô, cộng với sự thôi miên của giáo viên trên bục giảng, mí mắt của trĩu nặng, nhưng cô lại không dám nằm xuống bàn, chỉ dùng khuỷu tay chống cằm.
Đường Tiểu Dĩnh cũng giống cô, không nghe giảng mà chỉ giơ sách che mặt, quay đầu nhìn về phía cô, mỉm cười ngọt ngào.
Tiểu Dĩnh ngồi ở bàn hai tổ ba, Cố Khê ngồi ở tổ bốn bàn ba từ dưới lên, mà ngồi sau cô lại là người có bộ dáng cao lãnh nhưng lại mang danh là học bá thiên tài – Hạ Hữu Nam.
Đường Tiểu Dĩnh cố ý quay đầu lại, chính là để nhìn anh.
Cố Khê hiện tại còn cảm thấy đây giống như một giấc mơ, cô thế nhưng lại xuyên vào cuốn tiểu thuyết "Những năm đó tôi theo đuối giáo thảo", nữ chính đơn thuần ngốc nghếch Đường Tiểu Dĩnh mặt dày thả thính, cuối cùng thành công theo đuổi học bá đẹp trai nhà giàu Hạ Hữu Nam, tạo nên một câu chuyện tình yêu muôn thuở.
Mà nữ phụ trong tiểu thuyết lại cùng tên cô.
Trước khi xuyên vào, cô là một sinh viên năm hai, chuẩn bị lên năm 3; vận mệnh trêu ngươi, cô bị phát hiện có khối u trong cơ thể. Bác sĩ nói xác suất phẫu thuật thành công lên đến hơn 80%, vậy mà phẫu thuật xong xuyên qua, cô lại nằm trong số 20% người còn lại.
Tiểu thuyết "Những năm đó tôi theo đuổi giáo thảo" là do em họ mua trong thời gian cô nằm viện, em cô nói nhân vật trong truyện có tên giống cô, cũng gọi là Cố Khê.
Cố Khê đọc một lúc, mới phát hiện trong tiểu thuyết kia nhân vật Cố Khê là một người hay ghen ghét, là vai ác đặc biệt luôn nhắm vào nữ chính.
Mà cô, hiện tại không sai lệch liền xuyên vào nhân vật này.
Tiểu thuyết cô mới đọc hai phần ba, nội dung phía sau vốn dĩ cô định đợi lúc phẫu thuật xong thì đọc, nhưng hiện tại xe ra cô đã không còn cơ hội để xem nốt rồi.
"Cố Khê, đã làm đề xong rồi ư?" Một thanh âm nghiêm khắc truyền đến.
Cố Khê lấy lại tinh thần, phát hiện giáo viên vật lí đang ở trên bục giảng nhìn chằm chằm cô qua cặp kính cận, cô đáp lại một câu "Chưa xong ạ" rồi vội vàng cầm lấy bút, nhìn bạn ngồi cùng bàn, giả vờ viết chữ trên sách vở.
"Đề nào vậy?" Cố Khê nhẹ giọng hỏi Khương Linh.
Khương Linh duỗi tay, ngón trỏ chỉ vào một đề ở sách giáo khoa vật lí.
Cố Khê nhanh chóng đọc đề bài "Một chiếc xe có khối lượng 800kg đi trên một cây cầu vòm có bán kính 50m. Biết tốc độ xe là 5m/s, tính áp lực mà xe tạo lên cầu?"
Đọc xong đề, cơ hồ đầu Cố Khê một mảng trống rỗng, đây đều là kiến thức cao trung, cô đã học đến năm hai đại học, giống như bị lấy mất trí nhớ, những kiến thức hồi cao trung đã quên hết.
Trên bục giảng giáo viên vật lí nhìn đồng hồ nói, "Được rồi, năm phút đã qua, mọi người hẳn là đã làm xong, đề này rất đơn giản, cô sẽ gọi một bạn lên trả lời... Cố Khê, em đứng dậy trả lời đi"
Cố Khê bối rối, đây là giáo viên cố ý gọi đi? Đối với kiến thức vật lí, cô đã quên như đã học từ 800 năm trước rồi, cô đứng lên, nói xin lỗi "Thưa cô, em vẫn chưa làm ra"
Giáo viên vật lí đẩy mắt kính lên mũi "Vậy em gọi một bạn trả lời thay đi"
Cố Khê có chút khó xử, cô vừa nhận lớp mấy ngày, ngoại trừ vài người xung quanh, cô vẫn chưa thể nói chuyện với những người khác. Cô nhìn bạn cùng bàn xin giúp đỡ, nhưng cô bạn ấy chỉ cúi đầu, bàn tay bắt chéo để xuống mặt bàn, ngụ ý đừng gọi.
Cố Khê cứng đờ mà xoay đầu, nhìn Hạ Hữu Nam "Cậu làm xong chưa?"
" alt=""/>
Truyện Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi
Tin HOT Nhà Cái
Xem thêm kết quả giải vô địch ý