Giá bán của iPhone 6s/6s Plus vừa bị rò rỉ nhưng không gây bất ngờ: nó ngang bằng mức mà Apple đưa ra đối với iPhone 6/6 Plus năm 2014. Thông tin bị lộ xuất phát từ nguồn tin Hà Lan,ábándựkiếthái lan – việt nam đồng thời xác nhận iPhone 6s chính thức bán ra vào ngày 25/9 (có thể muộn hơn 1 tuần so với Mỹ, Đức và Pháp). Ngoài ra, hai iPhone mới vẫn có các tùy chọn bộ nhớ là 16GB, 64GB và 128GB.
Bảng giá dự kiến iPhone 6s/6s Plus bị rò rỉ như sau:
Tôi nghĩ lĩnh vực đó tôi cũng rất thích và làm cùng với thầy này thì tôi sẽ đượchọc hỏi nhiều hơn, tiếp xúc nhiều hơn. Vậy là tôi nhận làm đề tài đó với thầy giáotôi (thầy là giáo viên của thầy sắp làm cùng tôi).
Chỉ vài ngày sau, tôi nhận được tên đề tài. Tôi bắt đầu liên hệ và làm việc vớithầy giáo mới.
Buổi đầu tiên gặp thầy, tôi có ấn tượng thầy trẻ so với tuổi, nhiệt tình. Điềukhiến tôi bất ngờ nhất là thầy xưng anh với tôi chứ không xưng "thầy" hay "tôi" trongkhi tuổi thầy ngang tuổi bố tôi. Nhưng tôi vẫn gọi là thầy và xưng em.
Còn thầy nhận xét tôi là xinh xắn, giản dị, chất phác. Thầy trao đổi mọi vấn đềvới tôi về cả đời sống, giao tiếp, học tập… Thầy nói muốn giảng dạy vì niềm đam mê,muốn truyền lại kiến thức cho học trò chứ thầy không được ăn lương hay lợi lộc gì.
Hơn thế, ngay buổi đầu tiên thầy đã có ý nói rằng chỉ cần một câu nói của thầy làtôi có việc ngay. Nếu tôi học tốt, thầy còn có thể nhận tôi làm ở đó luôn.
Thầy còn bảo tôi không phải lo về phần chi phí đi lại hay chi phí giấy tờ hoặc mọichi phí khác khi tham gia nghiên cứu, thu thập số liệu làm đề tài này… Sau đó thầygiao cho tôi một cái đề cương sơ bộ. Tôi đồng ý và hẹn gặp thầy sau.
Sau buổi gặp đầu tiên tôi thầm nghĩ "Thầy thật là tốt, liệu có điều gì đáng longại không? Tại sao thầy lại nhiệt tình như thế, sao thầy lại xưng anh? Sao thầy chưagì đã hứa hẹn công việc sau này cho tôi?".
Hơn một tuần sau tôi gặp lại thầy. Buổi thứ 2 tôi vẫn gặp thầy trong văn phòng củathầy. Thầy vẫn xưng anh. Đầu tiên, tôi và thầy trao đổi về học tập. Sau đó thì nóichuyện lan man. Thầy nói là chủ yếu, tôi chỉ vâng, dạ, vâng ạ…
Tôi bất ngờ trước sự "vô tư" của thầy. Thầy hỏi tôi có người yêu chưa. Rồi thầynói cứ yêu thoải mái, chơi thoải mái nhưng đừng để có bầu. Tôi sốc, đỏ mặt! Rồi thầynói quý tôi.
Thầy có thể đưa tôi đi cùng trong những buổi nhậu, buổi gặp gỡ. Và lúc đó tôikhông được gọi là "thầy" mà phải gọi là "anh". Và tất nhiên là tôi phải ăn mặc trangđiểm một chút. Còn bây giờ thì cứ giữ vẻ giản dị này.
Tôi hỏi lại thầy: "Em chỉ giả sử thôi, có lẽ em bị ảnh hưởng bởi phim ảnh, nhưngthầy có nghĩ là nếu thầy đưa em đi cùng trong khi em rất trẻ, lại gọi thầy là anh.Thầy không sợ người ta nói thầy có bồ nhí ạ?". Thầy cười lớn và nói: "Được em làm bồnhí thì tốt quá. Nhưng mà không ai hỏi đâu mà em lo, đó là điều tối kỵ".
Tóm lại trong cuộc nói chuyện lần gặp thứ 2 này thầy luôn gợi ý cho tôi là có tìnhcảm thế này thế kia. Thầy có thể giúp tôi thế này thế nọ, thầy có thể đưa tôi đi cùngtrong những cuộc vui. Tôi nghe mà phát sợ, mặt nóng bừng.
Chưa hết, thầy còn đứng dậy và đi tìm một vài quyển sổ mới để tặng tôi. Khi thầytiến lại gần đưa cho tôi, thầy nói "Tặng em" rồi thầy đưa tay lên vuốt má tôi. Tôinổi da gà, run hết chân tay.
Tôi nói cảm ơn rồi đẩy thầy ra. Thầy dùng cả 2 tay vuốt 2 má tôi, hôn lên trán tôimột cái. Tôi thấy ghê tởm, sợ quá đẩy thầy ra thì thầy mới dừng lại và đi về chỗngồi. Tôi ngồi xuống ghế và thầy lại bắt đầu hỏi một số điều về quê quán, bố mẹ củatôi…
Chừng 5-7 phút sau tôi lấy lý do muộn và xin về. Thầy tiễn tôi ra cửa và lại giơtay vuốt má tôi một cái, xoa đầu tôi một cái.
Tôi vội vàng ra về và cho tới giờ vẫn còn chưa hết ghê tởm. Tôi phải làm sao? Tôikhông muốn có chuyện gì xảy ra với tôi. Tôi cũng không thể dừng lại vì đề tài tôi đãnhận, đã triển khai. Nếu dừng lại, tôi biết nói thế nào với thầy giáo của tôi? Nếutiếp tục tôi phải làm sao?
Cho dù tôi có cứng rắn đi nữa nhưng nếu như thầy thực sự muốn thì sẽ có rất nhiềucách để bắt tôi phải theo. Tôi đang rất hoang mang và khó xử.
Các bạn độc giả hãy giúp và cho tôi một lời khuyên, một hướng xử lý thật sáng suốtđể vẹn cả đôi đường. Tôi xin cảm ơn!
(Theo aFamily)
" alt="Ghê sợ vì thầy giáo sàm sỡ ngay lần gặp thứ 2"/>
PGS.TS Nguyễn Kim Hồng - hiệu trưởng trường ĐH Sư Phạm TPHCM
Ông Nguyễn Kim Hồng cho biết, thời gian đào tạo ngành sư phạm lên 5 nămhoặc hơn, bởi lẽ tại các Khoa và Trường đào tạo giáo viên, thời gian dành cho việchọc nghề chưa đáp ứng được yêu cầu nghề nghiệp…
Một trong những nguyên nhân chính là do, trong chương trình đào tạo giáo viên, sốtín chỉ dành cho thực tập sư phạm không đủ để sinh viên làm tốt nghề nghiệp. Nhàtrường đã tính tới giải pháp giảm bớt thời lượng các môn học khác, nhằm tăng thờilượng thực tập sư phạm nhưng không thể làm được trong điều kiện hiện nay.
Hơn nữa, ở các nước phát triển, người học học xong một ĐH rồi mới theo học trongcác trung tâm đào tạo giáo viên trong khoảng 1 đến 2 năm. Như thời gian đào tạo ĐH ởchâu Âu là 3 năm với khoảng trên 180 tín chỉ. Ở một số nước là 4 năm…
- Thưa ông, chắc hẳn ông đã đọc các ý kiến sau khi đề xuất của ông được đăngtải. Trong những ý kiến đó ông tâm đắc đề xuất nào?
Nếu căn cứ vào các comment trên báo về những vấn đề giáo dục thì việc tìm ra cácthách thức của ngành sư phạm không phải khó.
Khó khăn lớn nhất mà chúng tôi đang gặp phải trong trường ĐH ư phạm là kinh phí.Từ chuyện lương thấp, người giỏi không muốn vào sư phạm, người giỏi không muốn ở lạitrường làm giảng viên; làm giảng viên rồi không muốn đi học để nâng cao trình độ nênđội ngũ “mỏng”, thiếu cán bộ có trình độ tiến sĩ.
Ngoài ra là chuyện thiếu kinh phí không thể trang bị phòng học, phòng thí nghiệmtiên tiến, hệ quả là chất lượng đào tạo không cao…
Về phía đầu vào, chúng tôi mỗi ngày phải đối đầu với một sự thật là càng ngày càngít học sinh phổ thông giỏi chọn nghề giáo. Nếu không có một đột phá trong việc nângcao chất lượng cuộc sống nhà giáo thì khó có thể thu hút người giỏi vào các trường sưphạm. Do vậy, thách thức lớn nhất với trường chúng tôi hiện nay là chất lượng đội ngũgiáo viên.
- Tuy nhiên, đề xuất về việc tăng thời gian đào tạo ngành Sư phạm đang vấp phảinhiều ý phản đối của độc giả, ông nghĩ sao về vấn đề này?
Có thể thấy, hiện nay thu nhập của giáo viên là một trong những yếu tố thu hútngười tài vào các trường sư phạm. Tuy nhiên, giải bài toán kinh phí không hề dễ.
Theo thống kê, năm 2011 cả nước có trên 1 triệu giáo viên gồm mẫu giáo, tiểu học,THCS và THPT. Nếu thêm 100.000 đồng cho một giáo viên/tháng, tổng số tiền nhà nướccần chi thêm cho thu nhập của giáo viên là 1.200 tỉ - đủ để xây dựng mới khoảng 10trường trung học có quy mô cả nghìn học trò…Cho nên việc tăng lương là bài toán khôngđơn giản mà nhà nước phải làm trong những năm tới.
Việc tăng thời gian đào tạo cũng được chúng tôi giải thích rất rõ do thời gianthực tập của sinh viên trong các trường phải được trả thù lao. Vẫn là chuyện cơ chế,trường phổ thông nơi sinh viên thực tập phải trả kinh phí cho sinh viên...
Tăng thời gian đào tạo để đảm bảo chất lượng sao lại phản đối? Nếu bạn là cha mẹhọc sinh, bạn có mong chúng được học những ông thầy giỏi không? Tăng thời lượng nhằmđào tạo ra những người giỏi nghề lại là điều không nên làm sao?!
- Nhiều ý kiến cho rằng, tăng thời gian đào tạo chưa chắc đã cải thiện đượcchất lượng đội ngũ sư phạm hơn nữa còn mất đi cơ hội việc làm cho người học và kéotheo nhiều vấn đề khác. Khi đưa ra đề xuất ông có nghĩ tới vấn đề này?
Khi đưa ra đề xuất này tôi suy nghĩ, trăn trở rất nhiều. Đó là kết quả của nhiềunăm giảng dạy, đúc rút kinh nghiệm học được trong các chuyến thăm quan. Vấn đề làthời gian để các cấp thẩm quyền ra quyết định hơn là chuyện sinh viên học ngành sưphạm sẽ học 5 năm.
Trung bình một giáo viên sau khi tốt nghiệp ĐH Sư phạm sẽ hành nghề trong các cơsở giáo dục là 32-33 năm đối với nữ giới, 37-38 năm đối với nam giới trong luật Laođộng hiện nay. Nếu thời gian làm việc của nữ giới như nam giới thì thời gian lao độngcủa người làm trong lĩnh vực giáo dục khoảng 37-38 năm. Tăng một năm học tập thì giảmđi còn 36-37 năm (giảm 3,8% thời gian lao động) là một con số ấn tượng. Nhưng nếugiảm gần 4% thời gian lao động mà chất lượng giáo dục tăng thì cũng đáng lắm chứ (?)
Tất nhiên, đây chỉ là một đề xuất, nó có thể được chấp nhận, có thể không! Là mộtnhà giáo, tôi không có quyền nói dối mình. Tôi có quyền đưa tay xin phát biểu. Rủi ronếu có ở đây là tôi sẽ không đáng tin nếu tôi phát biểu thiếu cơ sở.
- Trường ĐH Sư phạm TP.HCM đã chuẩn bị để thực hiện đề xuất này như thế nào nếuđược chấp thuận?
Như trong phiên trả lời đoàn giám sát của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, chúng tôi đãnói đến việc cần có những quy định thực tập dành cho sinh viên khi họ đến các trườngphổ thông. Phải có cơ chế rõ ràng, nhà trường sư phạm phải làm gì? Nhà trường phổthông phải làm gì? Giáo viên hướng dẫn ở phổ thông có quyền và nghĩa vụ gì? Sinh viênphải làm những gì và quyền lợi của họ ra sao?...
Rất nhiều việc phải làm và trường chúng tôi cũng đang có những chuẩn bị cho hướngđi đó!
- Xin cảm ơn ông!
Lê Huyền (thực hiện)
" alt="Vì sao tăng thời gian đào tạo sư phạm lên 5 năm?"/>
Jack Welch – giám đốc điều hành GE từ năm 1981 đến 2001.
GE được thành lập vào năm 1982. Trong nhiều thập kỷ, công ty này tìm cách thúc đẩy sự phát triển từ việc thị trường chứng khoán ưa thích cổ phiếu của các tập đoàn và chuyên môn hóa các ngành kinh doanh trọng tâm. Tập đoàn này kinh doanh ở nhiều lĩnh vực: hàng tiêu dùng, năng lượng và điện, dịch vụ tài chính, cơ sở hạ tầng, công nghệ (có cả y tế), truyền thông.
Jack Welch – giám đốc điều hành GE từ năm 1981 đến 2001, đã áp dụng cả 2 cách đó. Ông thực hiện gần 1.000 thương vụ thâu tóm và những thỏa thuận khác, đảm bảo gần như toàn bộ đều nằm trong số ít các phân khúc trên.
GE Capital – công ty dịch vụ tài chính, tăng trưởng bùng nổ khi lãi suất giảm trong nhiều thập kỷ. Công ty này hoạt động liên tục và kinh doanh mọi thứ từ tàu hỏa, thế chấp nhà ở cho đến cho vay mua ô tô ở Thái Lan. Tất cả những lĩnh vực này đều mang lại lợi nhuận. Trong một thời gian dài, lợi nhuận của GE liên tục tăng lên và mọi hoạt động đều diễn ra suôn sẻ.
Niềm tin mãnh liệt vào cách thức quản lý
Giống ITT và các tập đoàn trước đó, GE luôn tự hào về quy trình đào tạo nghiêm ngặt đối với các lãnh đạo. Năm 1965, công ty này thành lập cả "viện đào tạo lãnh đạo" ở Hudson Valley (New York). Tại đây, hàng nghìn giám đốc điều hành đã đến và học hỏi những kỹ năng nhằm cải thiện hoạt động, chiến lược của GE. Từ đó, nhiều "ngôi sao" lãnh đạo trẻ ra đời, họ làm việc từ doanh nghiệp này sang doanh nghiệp khác và ở khắp các địa điểm trên toàn thế giới.
Đầu những năm 2000, công ty này chi 1 tỷ USD/năm cho hoạt động đào tạo. Trong gần 1 thế kỷ, hệ thống này hoạt động gần như là hoàn hảo.
Khi phân tích 100 công ty có vốn hóa lớn nhất nước Mỹ năm 1912, nhà sử học Leslie Hannah nhận thấy chỉ có 21% còn nằm trong top này vào đầu năm 1995. Gần như một nửa trong số đó đã "biến mất" còn hầu hết những doanh nghiệp sống sót phải thu hẹp quy mô hoạt động.
GE không chỉ sống sót mà thậm chí còn phát triển mạnh mẽ. Công ty này đứng thứ 7 trong top 100 vào năm 1912, đứng thứ 2 vào năm 1995, chỉ sau Royal Dutch Shell – tập đoàn năng lượng khổng lồ.
Mùa xuân năm 2000, ngay cả khi các công ty internet sụp đổ, giá cổ phiếu của GE vẫn tăng lên và đạt vốn hóa lớn nhất Mỹ với gần 550 tỷ USD. Ngay cả vào đầu tháng 10/2008, GE vẫn là công ty lớn thứ 2.
Biểu tượng tập đoàn công nghiệp sụp đổ do đâu?
Sau đó, mọi thứ dần trở nên mất kiểm soát. Cuối tháng 3/2009, vốn hóa của GE giảm từ 214 tỷ USD xuống 105 tỷ USD vì GE Capital đã gục ngã trước những rủi ro quá lớn. Khi GE đang gặp khó khăn khi trả nợ, Warren Buffett đã đầu tư 3 tỷ USD và chính phủ Mỹ cũng hỗ trợ chi trả khoản nợ hàng chục tỷ USD.
Cuộc khủng hoảng này đã kéo dài hàng thập kỷ. Nicholas Heymann – cựu kiểm toán viên nội bộ của GE, đã theo dõi công ty này gần 40 năm. Ông cho rằng, những vấn đề của GE đã "bén rễ" ít nhất từ năm 2000-2001, khi ông Welch quyết định chưa nghỉ hưu để tái định hình GE bằng cách tiếp quản Honeywell International Inc.
Thương vụ 45 tỷ USD đó cuối cùng lại không phải là "con gà đẻ trứng vàng" như kỳ vọng. Heymann cho biết, Honeywell vẫn ổn nhưng GE lại đi chệch hướng. Công ty này tập trung toàn lực vào một thương vụ quá lớn ngay khi nền kinh tế rơi vào suy thoái trầm trọng. GE cũng thực hiện một loạt các thương vụ thâu tóm thất bại, trong số đó có 14 tỷ USD để mua tài sản của hãng điện ảnh và truyền hình, gần 10 tỷ USD cho một công ty khoa học sinh học.
Những khó khăn khi giải quyết hậu quả của một số thương vụ thâu tóm thất bại cùng sự tăng trưởng chậm chạp ở một số lĩnh vực đã buộc GE Capital phải trở nên cứng rắn hơn. Đội ngũ lãnh đạo không còn lựa chọn nào khác, họ phải tìm cách bù đắp tăng trưởng lợi nhuận ở các bộ phận khác khi một nơi đang chậm lại.
Lãi suất thấp và thị trường giá tăng diễn ra trong một thời gian dài khiến những rủi ro tiềm ẩn trở thành hiện hữu, khi cuộc khủng hoảng tài chính xuất hiện. Nhà đầu tư đột nhiên cảnh giác với việc ủng hộ quá nhiệt tình cho một doanh nghiệp phụ thuộc nhiều vào nợ. Do đó, GE Capital đã phải thu hẹp quy mô, từ đó khiến dòng tiền hỗ trợ công ty mẹ cũng sụt giảm.
Trong phần lớn thời gian hoạt động, GE đã đưa ra những quyết định "đúng nơi, đúng thời điểm". Song, ở thời điểm này, công ty đã có những bước đi ngược lại. Năm 2015, GE phải trả 10 tỷ USD cho Alstom – tập đoàn điện lực của Pháp. Năm 2017, họ đầu tư 7 tỷ USD vào một liên doanh với Baker Hughes – công ty dịch vụ năng lượng. Bắt đầu từ năm 2018, giá dầu tăng vọt và GE bán phần lớn cổ phần trong liên doanh trên vào năm 2019.
Sự thành công trong nhiều thập kỷ đã dẫn đến tâm lý tự mãn. Rita McGrath – giáo sư ngành quản lý tại Trường Kinh doanh Columbia, là người nghiên cứu về sự thay đổi của doanh nghiệp và tư vấn cho GE. Bà cho biết, đầu những năm 2000, các nhà quản lý của công ty này thường có quan điểm "không quan trọng là chúng tôi làm gì, vấn đề là cách quản lý của chúng tôi." GE luôn đặt cược rằng "công nghệ quản lý sẽ cứu họ".
Tuy nhiên, những quyết định tồi tệ trong nhiều thập kỷ là điều không thể xóa bỏ. Họ cũng không thể thay đổi hoạt động kinh doanh.
Đầu những năm 2010, GE đã chi khoảng 5 tỷ USD để phát triển nền tảng phân tích và big data cho lĩnh vực "internet công nghiệp", được gọi là Predix. Tuy nhiên, số tiền này vẫn không đáng là bao so với các tập đoàn công nghệ khác và kế hoạch cũng được đưa ra sai thời điểm.
Trong khi đó, Microsoft, Amazon và các công ty khác đã phát triển thành những tập đoàn thời đại mới. Họ cung cấp nhiều dịch vụ công nghệ giống như GE từ lâu đã đáp ứng nhu cầu cơ bản của ngành công nghiệp.
Tương tự như vậy, thương vụ 10 tỷ USD của GE với Alstom vào năm 2015 được thực hiện một phần bởi họ tin rằng khí đốt tự nhiên vẫn là nhiên liệu chính cho các nhà máy điện. Hiện tại, dẫn đầu xu hướng là năng lượng xanh. GE cũng đang tham gia vào cuộc đua này, nhưng vẫn là "muộn màng". 1 trong 3 công ty của GE sau khi chia tách sẽ tập trung vào "năng lượng giá phải chăng, đáng tin cậy và bền vững".
Trên TTCK, các quỹ ETF đều được đa dạng hóa một cách dễ dàng. Hầu hết nhà đầu tư muốn các CEO tập trung vào một số doanh nghiệp chứ không phải kinh doanh một loạt lĩnh vực. Bởi vậy, các tập đoàn công nghiệp đang trên đà suy yếu, ít nhất là ở thời điểm này.
(Theo Doanh nghiệp và Tiếp thị, WSJ)
Sự sụp đổ của Toshiba: Từ gã khổng lồ điện tử hàng đầu nước Nhật, phải rời bỏ thị trường laptop và bán mình cho hàng loạt đối thủ
Tập đoàn này đã chấm dứt hoạt động kinh doanh máy tính xách tay của họ!