Xperia Z5 và Z5 Compact được cập nhật sửa lỗi bảo mật Stagefright
Bộ đôi smartphone cao cấp Xperia Z5 và Xperia Z5 Compact của Sony vừa được cập nhật hệ điều hành để sửa lỗi Stagefright- một lỗi bảo mật nghiêm trọng ảnh hưởng tới gần như toàn bộ thiết bị Android trên thị trường.
![]() |
Bản update này có dung lượng khoảng 281 MB,àZCompactđượccậpnhậtsửalỗibảomậatlanta united – inter miami có số build 32.0.A.6.152 và đang được phát hành tới người dùng ở nhiều khu vực khác nhau trên thế giới.
(责任编辑:Nhận định)
下一篇:Nhận định, soi kèo Al
" alt="Hé lộ 5 smartphone 'bạch tuyết' cho Giáng sinh của Samsung" />
TIN LIÊN QUAN
"Mổ bụng" tablet Kindle Fire giá rẻ
Kindle Fire chính thức đến tay người dùng
Kindle Fire “hot” nhất mùa Giáng sinh
Kindle Fire nhận cú sốc đầu tiên: Vi phạm bằng sáng chế
" alt="Những điểm Kindle Fire 'ăn đứt' iPad" />
Năm sáu tuổi, vừa khai giảng được hơn một tháng, hai anh em đã thay phiên nhau bị viêm ruột thừa, phải phẫu thuật và điều trị liên tục bốn tuần liền. Xuất viện đi học lại chưa được bao lâu, hai đứa lại tiếp tục nhiễm trùng đường ruột, trị dứt điểm chắc cũng phải hơn nửa tháng. Số ngày nghỉ vượt quá quy định của trường, vậy là mẹ quyết định cho hai anh em học trễ một năm.
Năm lớp năm, Tuyên gặp phải sự cố khiến cho tâm lí sang chấn nghiêm trọng, không thể tiếp tục cùng anh mình hoàn thành việc học song song với nhau. Vậy nên cũng từ đó, Dương chính thức đi trước cậu em một lớp đúng với danh nghĩa "làm anh" của mình.
Gia đình Tuyên và Dương còn có một người con nuôi tên Kỳ, vì mồ côi ba mẹ từ nhỏ nên Kỳ được bà nội rước sang Mỹ nuôi dưỡng cho đến hiện tại. Gia đình Tuyên cũng gửi trợ cấp đều đặn để cậu con nuôi có một môi trường học tập tốt nhất. Nếu không phải lần này bà nội của hắn bệnh nặng không qua khỏi được, hắn chắc chắn sẽ không quay về Việt Nam, nói về quyết định này có lẽ hắn đã đắn đo suy nghĩ rất lâu, chỉ là hắn cũng không tài nào nghĩ ra, sự xuất hiện của mình lại náo loạn cuộc sống của một người cả đời như vậy.
...
"Tuyên, dậy đi con! Sao nằm đây ngủ vậy?"
"Mẹ..."
Giọng của mẹ nhè nhẹ cất lên đâu đó từ bên kệ dép, Lam Tuyên dụi mi mắt vài cái rồi mới chống tay ngồi dậy.
Hôm nay là thứ bảy, sau khi chạy bộ về, Tuyên tranh thủ chuẩn bị phần đồ ăn sáng cho mình để kịp đến trường. Học nửa buổi ở trường thì lại quay trở về nhà với một cơn đau đầu nhẹ, chỉ ngồi xem chương trình tivi một chút mà lại thiếp đi lúc nào chẳng hay.
"Thằng Dương đâu? Vẫn chưa về sao?"
"Anh hai có hẹn với bên hội học sinh chiều nay!"
Vốn là một bác sĩ tâm lí có tiếng rất giỏi. Nhiều năm nay mẹ còn lấn sân hoạt động cộng đồng kèm theo công tác xã hội để giúp đỡ những trường hợp không được may mắn.
Nhưng bởi vì lo cho công việc nhiều quá, mẹ cũng không có nhiều thời gian để quan tâm chính con ruột của mình. Hai đứa nó nương tựa vào nhau tự mình trưởng thành là chính, nhưng phải kể từ lúc Tử Kỳ đồng ý trở về, mẹ đã dành không ít thời gian của mình để lo lắng cho toàn bộ thủ tục của nó, duy chỉ có việc ra đón tận sân bay là mẹ không thể, bởi vì hôm nay còn phải tranh thủ sang nhà nội hoàn thành công việc gì đó. Ngậm ngùi đem trọng trách giao lại cho cậu con lớn, cứ tưởng đâu là chắc ăn rồi kia chứ?
"Ủa? Mẹ dặn nó chiều ra sân bay Liên Khương rước thằng Kỳ mà! Em con ít khi về Việt Nam, không để nó tự đi tự về được đâu! Bây giờ mấy giờ rồi?"
Tuyên điềm tĩnh liếc nhìn đồng hồ, còn nhàm chán ngáp dài một cái. Chuyện nhà có thêm thành viên mới không hề để lại được chút hứng thú nào trong thái độ.
"Anh hai có dặn con đi rước nó rồi, với lại hơn tám giờ tối mới hạ cánh mà, bây giờ mới bốn năm giờ!"
"Vậy thì được, mà con rước thì mẹ càng yên tâm hơn! À Tuyên, con có bằng lái ôtô rồi thì lấy xe của ba mà đi rước em cho ấm..."
"..."
Thật ra từ sớm mẹ cũng muốn Tuyên sẽ là người đi đón Tử Kỳ, chẳng qua sợ tính cách khó chịu của nó nói ra lại phiền thêm mấy câu từ chối nữa. Dù sao Dương vẫn nhiệt tình hơn, vậy mà nó lại có thể nhận lời giúp anh trai một cách nhanh nhẹn như vậy, khác hẳn với cách nó đã từ chối lời đề nghị tế nhị ban đầu của mẹ.
"Mà nè... đưa Tử Kỳ về nhà thì sắp xếp cho nó ở chung phòng với con luôn đi!"
"Mẹ nói gì?"
Lần này thì Lam Tuyên không ngáp ngủ nữa, hai mắt bỗng nhiên sáng bừng cùng một lúc chỉ vì câu nói của mẹ.
"Mẹ nói con dọn dẹp phòng cho Tử Kỳ ngủ chung chứ sao?"
"Không được! Con quen ở một mình từ lâu rồi mà!"
Mẹ cũng biết đề nghị của mình chắc chắn sẽ không nhận được đồng tình từ thằng con trai khó chịu trước mặt. Nhưng mà những lời mẹ đang nói vốn dĩ không phải là đang thương lượng với nó, mẹ hiện tại đang yêu cầu nó. Một yêu cầu vô cùng tối cao, khiến thằng bé buộc phải chấp nhận bằng tất cả sự nhiệt tình.
"Con thử làm chưa mà biết mình không làm được?"
"Nhưng mà... tại sao lại là phòng của con? Anh hai thì sao? Con tưởng thằng kia về sẽ ở phòng của anh hai, anh hai chủ yếu ở kí túc xá của trường, cả tuần về nhà có hai ba lần, sao không để thằng kia ở trong đó đi?"
Ở nhà thì Lam Tuyên rất hiếm khi lớn tiếng và phân bua, vậy mà giờ cũng biết bức xúc bắt đầu lên giọng tị nạnh, nhưng mà trước giờ vẫn như vậy, bởi vì nhà không có con gái nên đối với mẹ thì anh trai yếu đuối mỏng manh cứ như công chúa. Tị nạnh với công chúa của mẹ cũng không hề có kết quả tốt đẹp là mấy. Thái độ cáu gắt đó của thằng con trai, chỉ một từ không đủ chuẩn mực cũng đã bị mẹ trách rồi, mẹ nói ra câu nào sau đó, ánh mắt nhận tội của Lam Tuyên cũng dần hạ xuống theo từng câu chữ.
"Thằng kia là thằng nào?"
"Con xin lỗi, ý con là sao mẹ không để Tử Kỳ ở phòng của anh Dương đi..."
"Thằng bé từ nhỏ đã không có anh em ba mẹ ở cùng, mang nó về Việt Nam rồi cho nó một phòng riêng như vậy có ý nghĩa gì?"
"..."
Nhìn cái vẻ im lặng thế kia, có lẽ là đã tám chín phần muốn chấp nhận rồi. Vậy mà mẹ vẫn cố tình châm thêm vài ba câu chèn ép, ép đến khi thằng con khó chịu buộc lòng lên tiếng mới thôi.
"Mẹ cũng tính để cho hai đứa ở chung ngay từ đầu rồi, để con giúp đỡ nó quen với cuộc sống ở đây. Cái phòng tập nhảy của con đó, sau này mẹ sẽ cắt bớt đi để nới rộng phòng cho thằng Kỳ ở, chứ cái phòng chỗ cuối hành lang nhỏ quá, cũng không được thoải mái cho lắm!"
"Đừng cắt phòng tập nhảy của con mà mẹ, như vậy là chưa có đủ rộng đâu... còn cắt đi nữa con tập sao được?"
"Con đó, con có biết thằng Kỳ đột ngột quyết định về đây nên mẹ không kịp sắp xếp phòng cho nó không? Nếu đã biết thì đừng khiến mẹ khó xử, cái gì con cũng không chịu được thì mẹ sẽ cho con ra ngoài ở!"
"Con biết rồi... để con sắp xếp phòng... con không ra ngoài ở đâu, mẹ cũng đừng cắt phòng tập nhảy của con!"
Thật ra ba mẹ vốn cũng đang kinh doanh tận ba bốn khu homestay gần đây. Chuyện Tử Kỳ có chỗ ngủ hay là không đâu phải chuyện khó khăn gì, chẳng qua thừa biết mẹ muốn cho Tử Kỳ cảm giác gần gũi. Thế nên Lam Tuyên cũng chẳng còn cách khác, vừa không muốn phải ở cùng với Tử Kỳ, vừa không muốn hy sinh cái phòng tập nhảy đầu tư to bự, đành chủ động đứng dậy xách đồ lên lầu, đi tới cuối hành lang, nơi có cái phòng trống mà mẹ nhắc đến. Tranh thủ dọn dẹp cho người ta có một chỗ ngủ thoải mái trước khi bị mẹ sờ gáy thêm một lần nữa.
Dọn một mạch từ lúc bắt đầu cho đến hơn tám giờ tối mà quên không ăn uống gì, quên luôn cả nhiệm vụ đi rước Tử Kỳ mà anh hai đã nhờ vả trước đó. Thế là dù không hề cố ý, Tuyên vẫn bỏ Tử Kỳ đáng thương hết sức đứng ôm cái bảng có ghi tên mình ở ngoài sân bay, chờ đến khi người xung quanh đó giãn dần.
"Thuê bao quý khách vừa gọi..."
Tử Kỳ đợi hơn ba mươi phút nên cũng bắt đầu nóng lòng thử gọi vào số mà mẹ đã đưa trước đó. Hắn không biết đây là số di động của anh hai, người còn đang tất bật công việc ở hội học sinh, lúc bắt đầu cuộc họp, Hàn Dương vốn đã tắt chuông rồi.
"Mấy người này, sao không có ai online để gọi vậy ta..."
Loay hoay tìm lại địa chỉ trong điện thoại, mà điện thoại của hắn thì cũng đã nghịch suốt chuyến bay dài. Không mang theo cục pin dự phòng đúng là một sai lầm lớn, vừa đọc được tên đường thì điện thoại cũng "ngáp ngáp" tắt nguồn mất tiêu.
Hắn đã mua được một cái sim tạm thời, những cũng chẳng có cách gì để liên lạc người nhà ra đón. Trong khi đó, dù anh hai đã cẩn thận gửi cho hắn số điện thoại của Lam Tuyên, nhưng Tử Kỳ lại để chế độ máy bay trước khi nhận được tin nhắn.
Làm xong thủ tục nhập cảnh rồi, hắn còn phải di chuyển từ Sài Gòn về Đà Lạt, cũng không nghĩ là mình xui xẻo đến mức như vậy, Tử Kỳ ỷ y vào số phần trăm pin còn lại trong máy, ỷ y vào trong sự bất cẩn của mình.
Lẽ ra, hắn vẫn còn một cách là ngồi đợi ở chỗ sạc miễn phí, nhưng trớ trêu làm sao khi trạm sạc này lại sử dụng dây cáp để kết nối, điện thì có nhưng không có dây để cắm. Hắn bực dọc lảm nhảm mấy câu tiếng Việt đầu tiên trên mảnh đất mẹ.
"Thời buổi nào rồi còn sài dây cáp nữa chứ? Đã cho sạch miễn phí sao không cho xài đế sạc không dây luôn đi!"
"Người ta cho sạc free là may lắm rồi còn đòi với hỏi!"
Một người ngồi bên cạnh lên tiếng đáp lại đôi chút thắc mắc của hắn.
"..."
Ừ thì người ta phản bác câu than phiền của hắn cũng không hề sai. Nên hắn cũng tự biết an phận chọn cách im lặng mà quay lưng đi.
Cuối cùng cũng không đủ kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, Tử Kỳ quyết định kéo chiếc vali của mình ra bên ngoài tìm bắt taxi. Vị trí ít nhất mà hắn biết được chính là "Chợ Đà Lạt". Nhưng từ chợ về nhà tiếp theo phải đi thế nào thì hắn bó tay toàn tập, niềm hi vọng cuối cùng là phải làm sao có thể tìm được một chỗ để sạc điện thoại trước đã. Rơi vào tình thế này hắn chỉ ước mình vẫn còn ở Mỹ, ghé vào bất kì cửa hàng tiện lợi nào cũng có thể sạc miễn phí, chỉ cần đặt điện thoại lên đế và ăn xong phần gà rán mà thôi.
...
Dòng người ngoài kia dù vội vã nhưng ai cũng có một người nhất định đang chờ, nhìn qua nhìn lại chỉ một mình hắn loay hoay tự tìm taxi, mà taxi tầm này đều đã có người gọi sẵn từ trước, muốn tìm một chiếc chưa có khách để chui vào thôi cũng khó vô cùng.
"Meo!"
Hắn thở dài ngán ngẩm nhìn ra một vùng trời đêm bắt đầu tí tách mưa rơi. Cảm thấy mình rất giống một chú mèo con lạc chủ. Nhưng mà cái tiếng "Meo" vừa rồi thì không phải do hắn kêu đâu nhé.
"Meo!"
Dưới lề đường chẳng biết từ đâu chui ra một con mèo nhỏ, là mèo Anh lông ngắn trông rất đáng yêu, cổ nó có đeo vòng nhưng lại lang thang sợ đến phát run, nép vào dưới bánh của một chiếc taxi ngay trước mặt hắn.
"A a a... Anh gì ơi, chờ chút đã..."
Tử Kỳ từ lúc nhỏ đã rất thích mèo, cho nên trước mắt hắn chuyện một con mèo đáng thương bị cán sẽ thật kinh khủng. Hắn liều mạng chạy ra, mặc trời mưa chặn ở trước đầu taxi ra hiệu để tài xế đừng lăn bánh. Người tài xế nghe thấy tiếng của đối phương hốt hoảng thế kia đương nhiên không đạp ga nữa, phút chốc khi hắn cúi xuống ôm bé mèo vào lòng, cũng là lúc Lam Tuyên đội mưa từ trong thành phố chạy tới tìm hắn, vốn đã gần đến mức đó rồi nhưng lại không ai nhận ra ai.
"Meo, chủ của mày đâu? Mày đi lạc hả... tội nghiệp, giống tao quá à..."
"Meo..."
Nhìn khung cảnh lạ lẫm trước mắt, Tử Kỳ thở dài cúi xuống nói thì thầm với con mèo đáng thương ở trên tay.
"Mày nói coi, giờ tao phải làm sao..."
Một mình lo cho bản thân đã không xong, lại còn rước thêm cả con mèo này nữa.
"Để xem..."
Chiếc vòng cổ của nó có khắc tên "Miu", mặt sau kèm với số điện thoại của chủ. Nhưng dù sao thì cũng rất lấy làm tiếc vì điện thoại trong túi hắn đã hết pin rồi.
"Thôi mày chịu khổ với tao một chút đi nha, chút nữa tao có chỗ dung thân tao sẽ tìm chủ cho mày! Được không?"
"Meo!"
" alt="Truyện [BL] U Mê" /> BlackBerry và iPhone. Ảnh: InternetTheo báo cáo “Lực lượng lao động di động toàn cầu” quý 4/2011, 95% nhân viên sử dụng thiết bị di động (laptop, smartphone, điện thoại cầm tay hay máy tính bảng) cho mục đích công việc đều đang sở hữu smartphone, tăng 10% so với cùng kì năm 2010, 45% trong số đó mang theo iPhone, tăng từ 31,1% năm ngoái. BlackBerry tụt khỏi vị trí đầu bảng trong bối cảnh các hãng smartphone khác đang phát triển nhanh chóng. Thị phần BlackBerry hienej tại giảm từ 35% cùng kì năm 2010 xuống còn 32% trong khi smartphone Android tăng gấp đôi thị phần, vượt qua hệ điều hành Symbian của Nokia để vươn lên vị trí thứ 3 với 21%. 79% nhân viên dùng smartphone kết hợp cả công việc và cá nhân, chỉ có 7% người dùng smartphone chuyên biệt cho công việc.
iPhone được sử dụng cho mục đích công việc nhiều hơn BlackBerry trong quý 4/2011 Máy tính bảng xuất hiện ngày càng nhiều tại các văn phòng: 44% nhân viên được hỏi cho biết đang sở hữu máy tính bảng, tăng từ 33% quý 2/2011. iPad vẫn giữ ngôi vị thống trị với 59% nhân viên sử dụng iPad, 47% dùng iPad 2, Samsung Galaxy Tab đứng thứ 3 với 8,6%. Trong số này, tới 75% người được hỏi chỉ thỉnh thoảng dùng máy tính bảng trong công việc.
Việc công ty cho phép nhân viên sử dụng thiết bị cá nhân đã mang lại cho nhân viên nhiều lựa chọn hơn. Ngày mà BlackBerry là lựa chọn duy nhất đã lùi xa. 4% người được hỏi cho biết công ty đã ngừng hoặc đang trong quá trình ngừng hỗ trợ BlackBerry, tiếp đó là Nokia Symbian và Microsoft Windows Mobile. Năm 2012 sẽ chứng kiến sự trỗi dậy của iPhone và Android, kéo theo đó là sự tụt giảm của BlackBerry trên toàn cầu.
" alt="iPhone thế chân BlackBerry tại công sở" />Đó là 2 máy tính bảng của Lexibook (7 inch và 10 inch) được thiết kế đặc biệt dành cho trẻ em. Chúng được giới thiệu trên trang web của hãng này. Máy tính bảng Lexibook Touchman (phiên bản 7 inch) có kích cỡ phù hợp với trẻ em, trong khi đó Lexibook Tablet, đắt tiền hơn và trang bị hiện đạihơn, với màn hình 10 inch.
Năm nay, người ta chờ đợi sự xuất hiện của các loại đồ chơi nhân dịp giáng sinh cũng như kiểu dáng và hoạt động cảm ứng của máy tính bảng, trong khi các năm trước, một số nhà sản xuất đồ chơi bắt đầu những nỗ lực đầu tiên và tiến hành thử nghiệm sản phẩm này.
Lexibook tiến xa hơn và cam kết tung ra chiếc máy tính bảng thật sự, nhưng chỉ dành cho trẻ em, với nội dung tích hợp, và thậm chí được coi như cửa hàng của những ứng dụng.
Tất nhiên, chiếc máy tính bảng này không chỉ phải có tính năng của các sách điện tử, với không ít hơn 800 sách điện tử có sẵn trong đó, bằng năm ngôn ngữ khác nhau. Ngoài ra nó còn chứa một thư viện ảo, khả năng tải dữ liệu khác.
" alt="Máy tính bảng đầu tiên dành cho trẻ em ra mắt" />
- ·Nhận định, soi kèo Al Talaba vs Dyala, 18h30 ngày 13/2: Tin vào chủ nhà
- ·Truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Phiên Bản Thế Thân
- ·Máy tính để bàn thất thế!
- ·Pakistan cấm tin nhắn “thô tục”
- ·Soi kèo phạt góc Crystal Palace vs Everton, 00h30 ngày 16/2
- ·Truyện [BL] U Mê
- ·HP làm mới Pavilion dm4, có phiên bản Beats Audio
- ·Sắp có loa ngoài riêng cho iPod
- ·Siêu máy tính dự đoán West Ham vs Brentford, 22h00 ngày 15/2
- ·So sánh 5 Ultrabook ấn tượng nhất
Giá của TV LCD tiếp tục giảm nhanh trong thời gian cuối năm. Ảnh: nytimes.Theo nghiên cứu của IHS, thị trường TV LCD và LED trong tháng 9 vừa rồi đã có mức giảm giá khủng khiếp nhất, lên tới 5%. Hãng nghiên cứu này cũng cho biết, tỉ lệ giảm giá nói chung trong 12 tháng vừa qua là 4,9% và đã có hai tháng liên, giá của LCD và LED giảm tới hơn 4%. Đây là tỉ lệ giảm được đánh giá là nhanh.
" alt="TV LED tiếp tục rớt giá nhanh" />>> Điện thoại Facebook chính hiệu - Vẫn phải chờ!
Theo trang tin công nghệ AllThingsD, ít nhất 16 tháng nữa, Facebook sẽ ra mắt chiếc smartphone “Facebook” chính hiệu do HTC sản xuất với tên mã Buffy. Không ai đoán trước được tương lai, nhưng có một số thực tế cũng như tiền lệ trong lịch sử cho thấy một chiếc điện thoại tập trung sâu sắc vào Facebook dễ thất bại. Dưới đây là lý do tại sao.
Đã có ứng dụng Facebook trên nhiều smartphone
Facebook và nhà sản xuất HTC sẽ phải thực hiện chiến lược tiếp thị hết sức khéo léo để thuyết phục khách hàng rằng họ thực sự cần một chiếc điện thoại xây dựng chủ yếu cho Facebook khi đã có nhiều loại smartphone đi kèm ứng dụng hỗ trợ mạng xã hội này.
Hầu hết các ứng dụng đều đã có chức năng mà đa số người dùng muốn sử dụng, khiến người ta nghi ngờ sự cần thiết xây dựng một thiết bị hoàn toàn mới cho Facebook, ngay cả khi sản phẩm này hứa hẹn sẽ hỗ trợ toàn bộ các tính năng của mạng xã hội.
" alt="Điện thoại Facebook khó thành công" />iPhone 4S nặng 139 gram, bằng trọng lượng của một quả táo trung bình:
Samsung Epic Touch 4G nặng bằng một cuộn tiền xu 50 cent (130 gram):
Motorola Droid Rarz chỉ nhẹ bằng hai quả trứng cỡ to (128 gram):
Sách điện tử Kindle thế hệ mới nhất (2011) nặng 170 gram, bằng với bóng khúc côn cầu:
" alt="Điện thoại, máy tính 'đọ' cân nặng với vật dụng quen thuộc" />iPhone 4S nặng 139 gram, bằng trọng lượng của một quả táo trung bình:
Samsung Epic Touch 4G nặng bằng một cuộn tiền xu 50 cent (130 gram):
Motorola Droid Rarz chỉ nhẹ bằng hai quả trứng cỡ to (128 gram):
Sách điện tử Kindle thế hệ mới nhất (2011) nặng 170 gram, bằng với bóng khúc côn cầu:
" alt="Điện thoại, máy tính 'đọ' cân nặng với vật dụng quen thuộc" />
- ·Nhận định, soi kèo Port FC vs Jeonbuk, 19h00 ngày 13/2: Khó cho cửa trên
- ·Dùng iPad kiểm tra sức khỏe
- ·Truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Mạt Thế, Mỗi Ngày Đều Bị Nam Chính Trêu Chọc Đến Đỏ Mặt, Tim Đập
- ·HP làm mới Pavilion dm4, có phiên bản Beats Audio
- ·Soi kèo góc Brighton vs Chelsea, 3h00 ngày 15/2
- ·5 mẹo không thể bỏ qua giúp máy tính 'khỏe'
- ·Game Việt khẳng định ở thị trường ngoại
- ·Samsung ra mắt tablet… 40 inch
- ·Nhận định, soi kèo Leganes vs Alaves, 20h00 ngày 15/2: Bứt phá trong cuộc đua trụ hạng
- ·Truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Mạt Thế, Mỗi Ngày Đều Bị Nam Chính Trêu Chọc Đến Đỏ Mặt, Tim Đập