当前位置:首页 > Kinh doanh > Lịch phát sóng vòng 20 V.League 2019: Hà Nội vs Thanh Hóa 正文
标签:
责任编辑:Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Burkina Faso vs Djibouti, 23h00 ngày 21/3: Khó cho cửa trên
![]() |
Ảnh minh họa |
Chồng tự đắc bảo chứ sao, vì gene nhà anh đẹp sẵn, anh lại còn chăm tập thểthao, vừa đẹp người vừa sung sức tha hồ hầu vợ. “Nói thật với em, nhắc đến vòngmột, người ta chỉ nói đến phụ nữ, nhưng đàn ông ngực lép cũng còn lâu mới đẹpđược. Dĩ nhiên phụ nữ cần chăm sóc cơ thể hơn, cần đẹp hơn, thế nhưng phụ nữ bâygiờ ít vận động quá, nên ngực thì lép mà bụng thì to. Nhìn em thì biết, nếukhông mặc áo độn ngực thì coi sao được”.
Lời nói chưa trôi hết ra khỏi miệng, Sơn đã biết mình lại lỡ lời, nhưng khôngkịp nuốt trở lại vào trong, đành chịu sấm sét của vợ. Cuộc vui chưa bắt đầu đãkết thúc.
Bị đạp xuống giường vì sẩy miệng
Đó là tai nạn của anh Hùng, người rất tự hào là sành sỏi về chuyện chăn gối vàđề cao những phụ nữ “biết làm tình”. Người yêu gần đây nhất của Hùng là một côgái trẻ hơn anh 10 tuổi, ngoại hình bắt mắt và có nhiều tính tốt, được Hùng đánhgiá cao. Về “chuyện ấy”, anh vẫn thầm nhận xét là “vụng về, thiếu kinh nghiệmnhưng có tinh thần học hỏi”, và dưới sự dẫn dắt của anh thì ngày càng thu đượcnhiều tiến bộ.
Cũng vì tự cho mình là “sư phụ” nên nhiều khi đang giữa “cuộc chiến”, Hùng kêulên: “Ấy ấy, em đang làm gì thế? Không phải thế!!”. Cô bạn gái luống cuống, nhìnanh vẻ xấu hổ, rồi “lui quân”, để mặc anh tự tung tự tác cho nó “chuẩn”.
Sau bữa đó, cô góp ý rằng khi anh nói vậy, cô cảm thấy như mình bị dội gáo nướclạnh, vừa cụt hứng vừa mất hết tự tin. “Anh hỏi thế, em sẽ nghĩ anh đang muốnnói rằng, em đang làm cái trò ngớ ngẩn, ngu ngốc gì vậy, em có trò gì mà buồncười vậy. Nó làm em thấy mình lố bịch và không dám chủ động làm gì nữa. Lần sauanh hãy góp ý tế nhị hơn”, cô đề nghị.
Hùng xin lỗi vừa hứa sẽ lưu ý chuyện đó. Nhưng thỉnh thoảng khi thấy bạn gái cónhững động tác vụng về, Hùng lại kêu: “Ấy ấy ấy, em làm gì thế?”. Tủi thân, côdừng ngay lại, tuyên bố từ giờ trở đi kệ xác anh muốn làm gì thì làm, em chỉtiếp nhận thôi. Lại xin lỗi, hứa hẹn, thuyết phục, rất lâu sau cô mới đồng ý“hợp đồng tác chiến”.
Nhưng Hùng cũng chỉ giữ mồm giữ miệng được ít lâu, để rồi một lần, giữa cơn hưngphấn sắp lên đến cao trào của bạn gái, anh lại buột ra cái câu nói tội nợ đó.Giận điên lên, cô đạp phắt anh xuống giường rồi “cấm vận” cả tháng trời.
Không chỉ đàn ông mới bị “vạ miệng” kiểu này ở trên giường. Rất nhiều quý bàcũng là kẻ phá bĩnh khi bình phẩm kỹ thuật giường chiếu của “đối tác”. Chị Oanhlà một trong số đó. Chị đọc khá nhiều tài liệu về phòng the nên cũng biết mộtngười đàn ông tuyệt vời trên giường thì phải như thế nào, và cố gắng “cải tạo”chồng để được như vậy.
Có điều chồng Oanh khá vụng về, lại ngại nên không tiến bộ được mấy, nhiều khicũng có cố gắng để “cuộc yêu” có màu sắc hơn nhưng vẫn không làm vợ hài lòng.“Không, không phải thế”, “Thôi thôi, cứ như cũ đi cho lành”… Những câu nói mangsắc thái chê bai và ngán ngẩm ấy có lần làm anh nổi khùng, khựng lại như cái xephanh gấp, rồi quay lưng với vợ ngủ.
Buột mồm gọi về bóng ma quá khứ
Chị Xuân tâm sự rằng, chồng chị sẽ là một người tình tuyệt vời, vì anh có sứckhỏe, lại có kỹ thuật, biết làm vợ thỏa mãn trong phòng the, trừ cái bệnh thỉnhthoảng nhắc đến người tình cũ, mà lại nhắc đến cô ấy trong cái khía cạnh nhạycảm là tình dục.
Có một lần, ngây ngất vì một màn “chiều chuộng” mới của vợ, anh hỏi bằng mộtgiọng ngạc nhiên thú vị: “Em cũng biết chiêu này sao? Tuyệt thật. Lâu lắm rồianh mới được hưởng. Ngày xưa cô X. cũng hay chiều anh kiểu này”. Thấy vẻ mặt vợ,anh bảo: “Em sao thế? Chuyện lâu lắm rồi, em cũng biết là cô ấy lấy chồng xuấtngoại từ lâu rồi còn gì”. Chồng Xuân bảo, anh chẳng qua là trao đổi thoải mái vềchuyện ấy để vợ chồng hiểu nhau hơn, “chiều” nhau hiệu quả hơn thôi.
Lần khác, anh khen vợ: “Em đúng là cao thủ, làm anh phát điên lên rồi. Chiêu nàyngày trước cô B. thỉnh thoảng cũng làm, nhưng còn lâu mới được bằng em”. Vợ anhnhận được lời khen mà tê tái cả ruột.
Ngoài chuyện thốt ra những câu nói vô duyên, một số người đơn giản là vì caohứng, hoặc cũng không hiểu vì lý do gì, trong cơn đê mê với “đương kim đối tác”lại buột miệng gọi tên người cũ (hoặc người họ từng khao khát mà chưa bao giờvới tới”. Dù là đàn ông hay đàn bà thì cũng đều không chấp nhận nổi chuyện bịlấy làm “người đóng thế”, nên sấm sét và thậm chí cả chia ly đều có thể xảy ra.
Thế mới biết, tai nạn giường chiếu đâu chỉ có những ca cấp cứu kiểu “thủng cùngđồ” hay “thượng mã phong”…
(Theo Xzone/Tri Thức Thời Đại)
![]() |
Những trang thiết bị y tế tài trợ này đã lập tức được Bệnh viện Chợ Rẫy đưa vào sử dụng, với hi vọng mang đến sự sống cho nhiều bệnh nhân nặng đang điều trị tại đây. |
![]() |
Chia sẻ về quyết định trao tặng cho Bệnh viện Chợ Rẫy, bà Trang Lê - Chủ tịch Tuần lễ thời trang Quốc tế Việt Nam - Trưởng BTC chương trình “Từ trái tim đến trái tim - Từ thời trang thành hơi thở” cho biết: "Chúng tôi lựa chọn Bệnh viện Chợ Rẫy và Bệnh viện hồi sức Covid-19 TP. Hồ Chí Minh là điểm dừng chân đầu tiên vì đây là nơi có số bệnh nhân đang điều trị rất đông, đặc biệt là những bệnh nhân nặng. Chiếc máy thở cấp cao cùng những vật tư y tế tài trợ cho bệnh viện là những trang thiết bị thực sự cần thiết và đáp ứng đúng nhu cầu của bệnh viện. |
![]() |
Tham gia đoàn trao tặng, Hoa hậu H’Hen Niê hào hứng: “Thực sự H’Hen không nghĩ chương trình có thể hành động nhanh đến vậy khi trực tiếp trao máy thở và vật tư y tế cho Bệnh viện Chợ Rẫy ngày hôm nay. Đồng hành cùng chương trình, H’Hen cảm nhận ngày một sâu sắc hơn những khó khăn, vất vả và hi sinh mà các bác sĩ tuyến đầu đang phải trải qua". Dự án “Từ trái tim đến trái tim - Từ thời trang thành hơi thở” nằm trong khuôn khổ Chương trình ‘Tuần lễ thời trang Quốc tế Việt Nam - Vietnam International Fashion Week’ bắt đầu từ 28/8. |
Xem video:
Bích Ngọc
Trong cơn mê man, hoảng loạn, một bệnh nhân đã lấy điện thoại nhắn tin cho con: "Mẹ chết rồi. Đến đón mẹ về đi".
" alt="Hoa hậu H'Hen Niê trao máy thở cho Bệnh viện Chợ Rẫy"/>Nhận định, soi kèo Botswana vs Algeria, 20h00 ngày 21/3: Tin vào cửa trên
Không ngờ, tình cảm của tôi đã thay đổi. Tôi bắt đầu nhận ra mình không còn vô tư nữa dù ngoài mặt vẫn cố hồn nhiên vui đùa. Cho đến một ngày, tôi thấy con tim mình tan nát khi Sơn đi với người con gái khác. Mấy hôm sau tôi bảo Sơn: “Từ giờ em đi với nhỏ Phương, anh khỏi chở em nữa”. Sơn tưởng thật nên vui vẻ: “Ừ, vậy cũng được. Nói Phương đi đứng cẩn thận, đừng có lạng lách nghe chưa”.
Từ đó, tôi không có dịp nào được ngồi sau xe anh nữa. Thay chỗ tôi ngồi đã có một cô bạn khác. Những quan tâm Sơn dành cho tôi trước đây cũng bị san sẻ rất nhiều. Tôi chấp nhận điều đó một cách khó khăn và chỉ biết lấp đầy khoảng trống bằng cách chúi mũi vào chuyện học hành.
Có kết quả thi tốt nghiệp, tôi đỗ thủ khoa. Khi ấy tôi đã về nhà nghỉ hè với ba mẹ. Sơn đạp xe gần 60 cây số về báo tin cho tôi. “Để anh hẹn lớp mình đi liên hoan mừng cả lớp tốt nghiệp, mừng em là thủ khoa...”- Sơn hào hứng nói. Nhưng tôi lắc đầu: “Thôi, để thi đại học xong đã anh à”. Hôm đó khi Sơn về, tôi đưa anh ra đến đầu đường, rồi đứng tần ngần mãi mới dám đưa cho anh quyển sách bài tập Toán luyện thi đại học mà tôi mua từ năm lớp 11 nhưng chưa có dịp nào để trao cho anh. Ở trang cuối của quyển sách, tôi đã viết một dòng bằng mực đỏ và hi vọng, nếu anh đọc đến trang cuối cùng thì sẽ nhận ra...
Có lẽ Sơn đã đọc. Từ đó, mỗi mùa hè, anh đều về thăm ba má tôi ở quê. Tôi biết điều đó và cố tình tránh mặt với lý do học trường y rất bận rộn. Có một năm, tôi về ăn tết, nghe má nói: “Thằng Sơn dẫn bạn gái về giới thiệu với ba má. Con nhỏ dễ thương hết sức”. Tôi mừng cho anh nhưng vẫn thấy có điều gì đó buốt nhói trong lòng.
Sơn học Nông nghiệp ở Cần Thơ. Ra trường anh đi làm rồi cưới vợ. Suốt từng ấy năm trời, chúng tôi không gặp nhau lần nào. Tôi học xong cũng về Cần Thơ công tác. Tôi không ngờ có ngày tôi gặp lại anh trong một hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Con gái anh bệnh nhập viện điều trị ngay chính khoa của tôi. Cháu bị sốt cao không rõ nguyên nhân phải nằm lại để theo dõi. Gặp anh, tôi hết sức bất ngờ. Anh cũng mừng rỡ nắm tay tôi lắc mạnh: “Em về đây hồi nào? Sao không liên lạc gì với anh vậy? Mấy năm nay công việc bận rộn quá nên anh không về thăm ba má được...”.
Anh nhắc ba má tôi với giọng ấm áp như thể đó là người thân của mình. Đến lúc đó tôi mới biết vợ anh đã mất. Một mình anh bây giờ phải nuôi 3 đứa con nhỏ, đứa lớn nhất mới 6 tuổi, hai đứa sinh đôi 4 tuổi. “Vợ anh mất ngay sau khi sinh 2 đứa nhỏ... Cô ấy bệnh tim. Khi mang thai lần sau, bác sĩ khuyên nên bỏ nhưng cô ấy không bằng lòng”- giọng anh nghèn nghẹn. Tôi lặng người đi. Thảo nào mà tóc anh đã bạc dù khi đó anh và tôi mới ngoài ba mươi.
Cuộc gặp này khiến tôi đánh mất tình cảm của một người đồng nghiệp. Đúng hơn là người ấy đã không thể chờ đợi vì tôi cứ vướng víu 3 đứa trẻ của Sơn. “Cho em thêm thời gian... Nhìn cha con anh ấy bây giờ em không đành lòng...”- tôi nói với anh bạn như vậy. Nhưng anh đã từ chối: “Anh nghĩ không cần như vậy. Nhìn em và mấy đứa nhỏ quấn quýt nhau, anh biết điều gì sẽ xảy ra. Thôi thì dứt khoát càng sớm càng tốt để không ai bận lòng”. Vậy rồi người ấy ra đi.
Bây giờ thì 2 đứa út đã 10 tuổi, bé lớn đã vào cấp II. Tóc tôi cũng bắt đầu có vài sợi bạc. 6 năm qua, tôi đã lặng lẽ đi cạnh cha con anh như thể định mệnh đã gắn chúng tôi lại với nhau. Có lần, cách nay chưa lâu, Sơn đưa cho tôi quyển sách giải bài tập Toán lớp 11 mà tôi tặng anh ngày nào. Dòng mực đỏ ở cuối trang sách đã mờ nhưng tôi vẫn đọc được những dòng chữ của chính mình: “Từ bây giờ đôi ngã chia xa... nhưng mãi mãi em vẫn nhớ người ta”. Tôi nhẩm tính, đã gần 20 năm. Anh nắm tay tôi, rất lâu mới nói được: “Sao em lại làm như vậy? Phải biết nghĩ tới bản thân chứ? Anh và các con đã tự lo được rồi...”.
Tôi nhìn cha con anh mà nhiều khi không cầm được nước mắt. Nếu các cháu là con trai thì có thể dễ dàng hơn, đằng này lại là 3 đứa con gái. Không có bàn tay người mẹ chăm lo, dạy dỗ, tội nghiệp biết chừng nào... Nhưng trên hết, tôi biết rõ trái tim mình đã thuộc về anh, từ những ngày còn học chung hay khi xa cách, chưa có lúc nào tôi quên anh.
Má tôi có lẽ hiểu điều đó nên bảo: “Nếu con thương thằng Sơn thì cứ lấy nó, má không cản...”. Thế nhưng rất nhiều đồng nghiệp, bạn bè của tôi thì can ngăn: “Chỉ có điên mới lao đầu vô đó. Con mình mình lo còn mệt mỏi, đằng này con riêng của chồng, hơi sức đâu mà lo? Lỡ mai mốt tụi nó phản thì thêm tức”.
Tôi không ngại điều đó vì tôi đã dạy dỗ mấy đứa nhỏ từ khi chúng còn bé, tôi hiểu chúng nó cũng yêu thương tôi như vậy. Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy đã quá muộn để nghĩ đến chuyện hôn nhân. Tôi soi gương và chợt buồn khi nghĩ đến những vết chân chim, những sợi tóc bạc, những cơn đau âm ỉ khi trái gió trở trời...
Có phải là tôi đã quá già để làm vợ, làm mẹ?
(Theo NLĐ)" alt="'Chỉ có điên mới lao đầu vô đó...'"/>Chú bộ đội được cô bé gửi tặng "thư tình" nhận về nhiều lời khen trên mạng xã hội (Ảnh chụp màn hình).
Mới đây, trên mạng xã hội lan truyền clip một chiến sĩ bộ đội cười rạng rỡ sau lớp khẩu trang khi được một bé gái gửi tặng "bức thư tình".
Bằng những nét vẽ ngộ nghĩnh, cô bé đã ghi lại hình ảnh chú bộ đội trong bộ quân phục màu xanh cầm trên tay những túi lương thực tiếp tế cho bà con.
Đặc biệt hơn, trong bức thư cô bé còn ghi thêm đặc sản quê hương Vũng Tàu là "Nước mắm Trí Hải" trong giỏ quà mà chú bộ đội mang phát cho người dân kèm dòng chữ "Thư tình Long Hải" đã nhận được nhiều bình luận tán thưởng của cư dân mạng.
Trong bức tranh, dòng chữ "Việt Nam cố lên" được cô bé nắn nót từng nét trong khung hình trái tim với gam màu đỏ khiến chú bộ đội rưng rưng. Có lẽ, giữa lúc dịch bệnh căng thẳng, sự xuất hiện của các chiến sĩ bộ đội đã đem đến niềm vui và sự cảm mến cho người dân trong những ngày thực hiện giãn cách.
Anh Nguyễn Việt Hoàng, chiến sĩ công an khu vực thị trấn Long Hải, Bà Rịa - Vũng Tàu cho biết, đoạn clip được anh quay lại chiều ngày 27/8 khi anh và đồng đội đang làm nhiệm vụ tại chốt kiểm soát dịch thuộc tổ 4 Hải Vân.
Mặc dù các chiến sĩ bộ đội mới được chi viện về làm nhiệm vụ được vài ngày nhưng anh và bà con nơi đây đã cảm nhận được sự nhiệt tình, trách nhiệm của các quân nhân luôn vì nước quên thân, vì dân phục vụ.
Đáp lại sự tận tình ấy, người dân cũng bày tỏ sự biết ơn qua những món quà nhỏ gửi đến những chiến sĩ đang căng mình chống dịch. Đặc biệt, những ngày qua có một bé gái rất yêu quý các chú bộ đội, thường xuyên theo mẹ ra chốt tặng nước cho mọi người. Và gần đây, cô bé đã nhờ mẹ gửi bức tranh cổ động tinh thần tới tận tay chú bộ đội.
![]() |
Bức thư tình bé gái gửi tặng chú bộ đội cổ vũ tinh thần chống dịch |
"Chú bộ đội trong đoạn clip dễ thương này là đồng chí Nguyễn Đăng Nghĩa hiện đang công tác tại Trung đoàn 88, sư đoàn 302 được chi viện từ Đồng Nai về chốt kiểm dịch Long Hải, Bà Rịa - Vũng Tàu.
Lúc nhận được tranh, chú bộ đội rất vui và rưng rưng xúc động. Ngoài bức "thư tình" cô bé còn gửi kèm cả mấy cái kẹo nữa, cưng lắm. Từ ngày làm nhiệm vụ tại đây, được người dân địa phương tặng đồ ăn nước uống cho chốt bản thân tôi cũng rất xúc động và cảm mến mọi người", anh Việt Hoàng cho hay.
Cũng theo anh Hoàng, bức "thư tình" là món quà nhỏ gửi từ Vũng Tàu thay lời cảm ơn của hàng nghìn bà con gửi các chiến sĩ, với mong muốn dịch bệnh mau qua để cuộc sống người dân trở lại bình thường. Ngoài ra, bức thư tình của cô bé như lời động viên sức khỏe tới những lực lượng tuyến đầu đang căng mình chống dịch.
Dưới phần chia sẻ của video, nhiều cư dân mạng đã để lại bình luận khen ngợi bức tranh rất ý nghĩa và ấm áp trong giai đoạn dịch căng thẳng này.
"Cô bé đã vẽ bức tranh bằng tất cả tình cảm của mình gửi đến chú bộ đội để thay lời cảm ơn, chúc các chiến sĩ đang trực chiến trong đợt dịch này có nhiều sức khỏe, bình an", một cư dân mạng bình luận.
"Hình ảnh chú bộ đội đang làm nhiệm vụ giúp dân rất đẹp và ý nghĩa, cảm ơn các anh rất nhiều, mong rằng hình ảnh đẹp này sẽ được lan tỏa nhiều hơn nữa", một người khác viết.
"Bức vẽ chứa chan tình cảm. Về đơn vị, đồng chí hãy cất giữ vào một góc nhé. Đó là một kỷ niệm đẹp của dân", lời nhắn gửi của một người dân tới chiến sĩ bộ đội.
Theo Dân Trí
"Con đếm hết các ngón tay, ngón chân từ lâu rồi mà mẹ chưa về nữa", đó là một câu trong bức thư của cậu bé 7 tuổi khiến cộng đồng mạng không khỏi xót xa.
" alt="Bức thư đáng yêu bé gái gửi chú bộ đội cổ vũ tinh thần chống dịch"/>Bức thư đáng yêu bé gái gửi chú bộ đội cổ vũ tinh thần chống dịch