Nhận định, soi kèo Lens vs Angers, 23h15 ngày 26/1: Phong độ trái ngược
(责任编辑:Công nghệ)
下一篇:Nhận định, soi kèo Al Nasr vs Dhofar, 23h15 ngày 28/1: Khách tự tin
Ảnh minh họa - nguồn internet
BS-CK1 Lý Quốc Mai Anh:
Chào Tâm Nghi,
Trước tiên rất hoan nghênh em vì thái độ tích cực đối với hạnh phúc gia đình.Trong cuộc sống gia đình - cụ thể là mối liên hệ giữa hai vợ chồng- trách nhiệmvới chồng/vợ và với con cái về kinh tế, chăm sóc và tình cảm yêu thương đều quantrọng như nhau, phải luôn song hành, không nên vì ưu tiên cái này mà xem nhẹ cáikhác. Tuy nhiên, các mặt này đều không có tiêu chuẩn cụ thể nào để đánh giá baonhiêu là vừa, bao nhiêu là thiếu, mà tùy thuộc một cách chủ quan vào yêu cầu vàmức độ thỏa mãn của mỗi cặp vợ chồng.
Ví dụ: khi yêu cầu về kinh tế của 1 cặp vợ/chồng quá cao so với hiện trạng, đôibên phải nỗ lực hơn nữa và sử dụng toàn bộ thời gian, sức lực cho mặt này; ngượclại, khi hoàn toàn thỏa mãn về tình trạnh kinh tế, các yêu cầu về tình cảm lạităng lên.
Do đó để đem lại cuộc sống thoải mái vui vẻ vào mọi thời điểm, đôi bên cần phảibiết cân bằng giữa khả năng thực tế (thời gian, sức khỏe) và yêu cầu của đốiphương (ở mọi lĩnh vực); cân bằng này cần có sự đồng điệu của đôi bên.
Quay lại trường hợp của em, trước hết em cần tách 2 khái niệm “quan hệ tình dục”và mức độ tình cảm. Trước khi hiểu rõ được trạng thái sút giảm sinh hoạt vợchồng hiện tại thì không nên quy đồng việc giảm tần số “yêu đương” với trạngthái “chán vợ”.
Nhu cầu về mặt tình dục phụ thuộc vào ham muốn tình dục. Ham muốn tình dục bịtác động bởi rất nhiều yếu tố: cơ địa, nhận thức của bản thân về tình dục, kinhnghiệm - đời sống tình dục trước đó, sự đồng điệu của vợ/chồng trong sinh hoạttình dục, chất lượng mối quan hệ vợ chồng ngoài đời sống tình dục. Trong đó,tình trạng sức khỏe và trạng thái tâm lý đóng vai trò quan trọng; sức khỏe giảmsút và các căng thẳng về mặt tâm lý gây ra những tác động không nhỏ đến ham muốntình dục.Trong thư, em chỉ nêu mỗi một chi tiết là giảm tần số sinh hoạt vợ chồng, chồngem không chủ động phát sinh quan hệ mà hoàn toàn không nêu các chi tiết khác cógiá trị giúp đánh giá được thực trạng của vấn đề như:
- Các yếu tố gây ảnh hưởng ham muốn - tình trạng sức khỏe của chồng em, các căngthẳng đang đương đầu.
- Chất lượng mối quan hệ ngoài tình dục của 2 vợ chồng hiện tại như thế nào.
- Các yếu tố làm ảnh hưởng đến chất lượng của việc quan hệ tình dục - bối cảnhsinh hoạt của 2 vợ chồng có thuận tiện cho việc phát sinh quan hệ hay không; sựđồng điệu của đôi bên trong hoạt động tình dục.
- Các thay đổi về mặt cơ thể của em sau khi sinh...
Cũng nói thêm ở đây về vai trò chủ động hay thụ động đưa tới phát sinh quan hệtình dục giữa vợ - chồng của em cũng cần phải thay đổi. Vai trò chủ động hoàntoàn không được định sẵn cho nam giới, em không nên vì việc chủ động của bảnthân mà có thái độ mặc cảm, xấu hổ - bởi khi đó, trạng thái chủ động này hoàntoàn không còn ý nghĩa. Đôi khi việc em thay đổi trạng thái chủ động có tác dụngkhá tích cực trong cuộc sống tình cảm của 2 người.
Do đó, 2 vợ chồng nên có trao đổi thẳng thắn với nhau về vấn đề này để hiểu rõtình trạng này là do đâu trong số các yếu tố gợi ý ở trên trước khi lo sợ và suynghĩ lung tung. Việc trao đổi này sẽ giúp giải quyết cả các lo âu hiện tại vàrối loạn giấc ngủ của em. Nếu cả hai không thành công trong việc giải quyết gútmắc trên, em nên đi khám với bác sĩ tâm lý để có thể tìm được hướng ra chínhxác.
Thân mến,(Theo Alobacsi)
" alt="Lý do nào khiến vợ chồng chán nhau?" />- Trước khi lấy chồng, tôi thường được nghe những câu chuyện “kinh hoàng” củamấy chị cùng cơ quan khi phải ở chung nhà với bố mẹ chồng. Những câu chuyện ấy,nghe xong tôi thường bỏ ngoài tai, vì đúng thực tôi không tin lắm.
Không biết cóphải vì tôi quá non, quá ngây thơ hay không mà tôi luôn nghĩ, đã là vợ chồng,mình coi bố mẹ chồng là bố mẹ thì có bố mẹ chồng nào nỡ đối xử với con dâu tệbạc.
Và cũng vì luôn tin vào những điều tốt đẹp như thế nên khi lấy chồng, tôi đãmột mực nói với chồng rằng chúng mình sẽ về ở với bố mẹ khi được anh hỏi em muốnở đâu (dù lúc đó chúng tôi hoàn toàn có thể ở riêng và bố mẹ cho thoải mái lựachọn).
Bố mẹ chồng tôi đều đã 70, sức khỏe yếu nhưng khi biết tôi mang bầu, hai ôngbà dường như không cho tôi làm bất cứ việc gì. Sáng, hai vợ chồng ngủ đến 8h dậyrồi đèo nhau đi làm, tối chúng tôi trở về thì cơm đã dọn sẵn, hai ông bà đã ănxong và lên phòng nghỉ. Chưa hết, tôi có thói quen mang cơm trưa đi làm nên ôngbà luôn dậy sớm, đi chợ và nấu đồ ăn chuẩn bị sẵn cho tôi. Bữa cơm hôm nào cũngcó rất nhiều món, mỗi thứ 1 tí nhưng bày đầy cả mâm, hôm nào trên mâm cũng có7-8 món. Bố mẹ tôi cũng không cho tôi rửa bát vì sợ tôi lạnh tay và bụng chạmvào thành. Tôi nhớ những ngày mùa đông rét, mẹ vẫn hay tranh rửa bát với tôi. Bàbảo: “Con không được rửa đâu đấy, nước bắn vào bụng lạnh, chạm bụng vào thành,ảnh hưởng đến đứa bé”. Những hôm hai vợ chồng ăn sau, bà nói chồng tôi phải dọndẹp rửa bát cho tôi, không được để vợ làm.
Ảnh minh họa. Những ngày tôi được nghỉ làm, tôi ngủ đến trưa mới dậy, ăn xong thì nghỉ ngơirồi mẹ rủ tôi đi bộ. Hai mẹ con đi bộ với nhau, tôi ngại không dám nắm taybà. Nhưng bà lại rất chủ động, nắm tay tôi và hỏi con có thích ăn gì không, hỏitôi thích đi đường nào để mẹ dẫn đi…Vừa đi, hai mẹ con vừa nói chuyện. Bà kể chotôi nghe về những người hàng xóm, về bố mẹ và về chồng tôi. Có lần bà còn bảo:Con cứ thoải mái sinh con cho khỏe mạnh, không phải lo gì hết, có gì khó khănthì nói với bố mẹ!”
Cuộc sống vợ chồng cũng không thể tránh khỏi những lúc va chạm. Mỗi lần chúngtôi to tiếng, bố mẹ lại đứng ra bênh vực tôi. Bà bảo với chồng tôi: Mày thử mangbụng bầu hộ vợ xem có khó chịu trong người không? Đàn ông con trai thì phải bỏqua, phải nhường vợ chứ…
Hôm tôi sinh trong bệnh viện, hai ông bà tức tốc đi từ quê lên (tôi sinh sớmhơn dự tính – hôm đó ông bà về quê ăn giỗ), gương mặt tỏ rõ sự lo lắng. Tôi thấyhai ông bà cứ đi ra đi vào rồi hỏi tôi thấy thế nào, muốn ăn gì để bố mẹ mua.Đến khi tôi sinh xong, xuất viện, bố chồng tôi là người đi thanh toán toàn bộviện phí và đảm nhiệm nhiệm vụ hằng ngày hầm chân giò và đu đủ cho tôi ăn.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, giờ con trai tôi đã được 16 tháng, tôi không thuêgiúp việc nữa. Hằng ngày, vợ chồng tôi đi làm, hai ông bà ở nhà trông cháu giúp.Bố mẹ chồng tôi nói: Đêm hôm con phải thức trông thằng ku, rồi lại dậy mấy lầnpha sữa nên cứ ngủ đi, khi nào đi làm thì dậy. Và thế là vẫn giữ thói quen cũ,bà dậy sớm vo gạo nấu cháo cho cháu rồi đi chợ mua thức ăn. Còn bố, sau khi quétdọn nhà cửa sẽ nấu cơm (sức khỏe mẹ yếu nên việc gì bố tôi cũng nhận làm, khôngđể mẹ động tay vào việc gì). Ông thường chuẩn bị cơm trưa ngay từ sáng, phần đểcho tôi mang đi làm, phần để buổi trưa hai ông bà ăn, phòng trừ trường hợp cháuquấy quả không nấu được.
Ông và cháu. Ảnh: Hồng Ngọc Ở nhà, ông bà sẽ cho cháu ăn 2 bữa cháo, 2 bữa sữa và váng sữa, trái cây…Buổi chiều tôi đi làm về, tôi sẽ tắm cho con, cho mình và chơi với con. Tôithường có thói quen tắm xong thì lau nhà, nhưng khi vừa mang cây lau nhà vào đẩythì ông đã bảo trưa nay bố lau cả rồi. Bữa cơm chiều nhiều hôm bố tôi cũng tranhnấu vì ông bảo: bà trông cháu đã mệt rồi, con chơi với con cho bà nghỉ, cả ngàyđi làm con nó nhớ lắm.
Đến quần áo của vợ chồng cái con thay ra, bố cũng thường đi 1 vòng thu gomrồi mang bỏ vào máy giặt. Buổi sáng, khi tôi đi thu cất quần áo, bao giờ cũngthấy mọi thứ đã xong xuôi, thậm chí bố còn gập gọn để sẵn, tôi chỉ việc mang vềphòng và cất vào tủ…
Tôi mang cơm đi làm và kể với mọi người là bố mẹ chồng chuẩn bị cho. Các chịvẫn hay trêu tôi: bố mẹ chồng em đúng là của hiếm, hiếm có khó tìm…
Tôi vẫn nghĩ người già thường khó tính, hay để ý, mình phải lựa, phải khéohơn để đẹp lòng bố mẹ. Và tôi luôn tâm niệm bố mẹ chồng cũng là bố mẹ mình, nàocó bố mẹ chồng nào nỡ đối xử với con dâu tệ bạc nếu con dâu thực tâm coi như bốmẹ đẻ. Có lẽ vì suy nghĩ như vậy nên đến giờ phút này, tôi vẫn không tin nhữngchuyện kinh hoàng về mối quan hệ con dâu với bố mẹ chồng khi sống chung mà cácchị ở cơ quan là sự thật!
Hồng Ngọc
" alt="Bố chồng nấu cơm cho con dâu mang đi làm" /> Ngày sinh con tại bệnh viện, nằm ở giường con cho con bú, mình ngắm con và thật sự không tin nổi con là con gái của vợ chồng mình (Ảnh minh họa)
Ngày sinh con tại bệnh viện, nằm ở giường cho con bú, mình ngắm con và thật sự không tin nổi con là con gái của vợ chồng mình. Khác với những đứa trẻ khác chỉ vài giờ sau sinh là da dẻ trắng hồng, còn da con mình đen đúa, lại có vết chàm đỏ ngay gần miệng, mắt một mí, cánh mũi thì to, sống mũi tẹt, lông mi lông mày thưa của ông nội, khuôn miệng cong trông vô duyên. Nhìn sang 3 em bé mới sinh bên cạnh, sao con mình chẳng thấy trắng trẻo, xinh xắn, đáng yêu như mấy bé nằm cùng phòng ấy gì thế?
Sinh con ra mình ngỡ ngàng, con đỏ bầm bập, nhăn nheo như một bà cụ, khuôn mặt không hề có điểm gì để người khác có thể nhặt ra được mà cố khen cháu là “kháu” hay "Chao ôi, cháu xinh quá!" cả. Vì con thực sự không hề kháu, chẳng hề xinh. Đầu con lại dài nhưng bẹp nom rất mất cân xứng.
Xin trời phật tha lỗi, mình không muốn nói về con gái mình như thế. Nhưng thật sự thấy con xấu xí ngoài sức tưởng tượng trước đó của mình nên mình quá buồn và thất vọng.
Bà ngoại cháu an ủi rằng, trẻ con chỉ như con chuột, ra tháng mới bắt đầu trổ mã đẹp ra. Nhưng con mình 3 tháng rồi và nó vẫn có nét xấu xí y như hồi mới sinh. Con mình nước da vẫn không trắng lên, miệng vẫn cong tệ. Mình đau lòng lắm.
Là mẹ thì ai cũng kì vọng con mình khỏe mạnh xinh xắn. Bản thân mình cũng là người rất chịu khó dưỡng thai trong suốt thai kỳ. Từ khi biết mang thai, mình luôn ý thức áp dụng chế độ ăn uống đặc biệt. Bởi mình mong muốn con sẽ đẹp, sẽ rạng rỡ như con người ta, ít nhất cũng trắng trẻo duyên dáng như bố.
Ngoài tốn tiền uống thực phẩm chức năng cho bà mẹ lúc thai kỳ, mình không từ một món ăn nào tốt để tốt cho con. Mình uống không biết bao nhiêu nước dừa, nước mía, đu đủ, trứng gà, đậu nành những mong con có nước da trắng bóc.
Còn nước bí đao tươi và cả món giò ninh bí ngô, tuy khó nuốt vô cùng như mình vẫn chịu khó ăn hay chỉ ngửi mùi là phát nôn nhưng chưa một lần mình bỏ món. Mình bỏ hẳn cà phê, bia, nước ngọt. Nước nhân trần mát gan phòng mụn nhọt, hay uống thuốc Bắc an thai cho con nhưng mình sợ sinh con ra đen nên cũng không uống.
Rồi trong ăn uống, mình đoạn tuyệt hẳn với những gia vị cay, nóng dù trước đó mình rất thích ăn.
Sáng sớm thì uống lòng đỏ trứng gà kiến đánh với mật ong và cam, trưa thì một muỗi dầu oliu hoặc dầu dừa loại thượng hạng. Đến tối thì mình ăn 2 quả vịt lộn để tóc con dài và đen. Cháo cá chép thì ăn tuần 3 lần để con có đôi môi xinh… Nói chung là mình rất chịu khó ăn và uống.
Nghe người ta nói mẹ mang thai thì không nên chưng diện, son phấn kẻo mất duyên con. Thế nên dù trước đây mình không bao giờ ra khỏi nhà khi chưa trang điểm qua nhưng từ khi có con thì rất chịu chường mặt mộc ra ngoài. Mình không tô vẽ dù chỉ là một chút son, áo quần thì xuề xòa. Ai chê mình cũng mặc vì con mới là tất cả. Mình hi sinh vì con hết.
Trong phòng mình còn treo mấy bức tranh baby đáng yêu. Bản thân mình cũng tránh tuyệt đối việc nhìn thấy những hình ảnh xấu xí. Mình chỉ tưởng tượng con sinh ra sẽ trắng bóc, sẽ lung linh bụ bẫm, đáng yêu.
Nhưng bây giờ thì ngược lại hoàn toàn. Con gái mình sinh ra sao vẫn xấu xí thế này? Sao con lại ngu ngốc nhặt hết nét xấu của bố mẹ và những người thân trong nhà thế này?
Có lẽ vì con gái mình xấu thật, lại nhìn chẳng đáng yêu nên bạn bè người thân đến thăm con hình như họ cũng tránh những từ tế nhị. Họ chỉ thường hỏi cháu khỏe không, chịu ăn không, trông rắn rỏi chứ không khen xinh. Dù chỉ là một lời khen đãi bôi họ hình như cũng không dám nói ra vì sợ khập khiễng mình lại chạnh lòng. Kể như vậy để chị em biết con không xinh thế nào rồi.
Trên đùi con còn có 1 cái bớt màu xanh to bằng quả táo ta. Con chỉ được mỗi cái có má lúm đồng tiền. Mỗi ngày ấp con trên tay là mình lại phát hiện thêm một điểm xấu. Như mới đây thì mình thấy chân con sao cong cong chứ không thẳng, bàn chân con cũng dày và ngắn nữa.
Cứ mỗi ngày nhìn con như vậy, mình lo lắng đến rối ruột. Con gái mà xấu thì mai này thiệt thân thiệt đủ đường. Bây giờ ra đường toàn trai đẹp gái xinh, chỉ mỗi con mình xấu thì tội cho con mà cũng nhục ba mẹ lắm.
Là phụ nữ mà không có lợi thế về nhan sắc nên mình biết rất rõ nỗi khổ tâm và cảm giác tủi thân. Trên đời này không có gì đáng buồn hơn khi phải làm gái xấu, mọi người ạ. Gái đẹp luôn được ưu tiên, được đàn ông săn đón, trong khi họ chỉ cần nỗ lực 1, 2 hoặc thậm chí không cần làm gì. Còn gái xấu như con mình thì phải cố gấp 5 gấp 10 lần thế nhưng chưa chắc đã được công nhận.
Anh toàn động viên mình rằng: "Mẹ nó cứ chê con đi, sau này con lớn, con sẽ xinh nhất nhà cho nhà xem. Trộm vía con nhỉ?" (Ảnh minh họa)
Bản thân mình vì chỉ có nhan sắc trung bình khá nên đã phải tìm mọi cách ngụy trang vài nét xấu xí và tích cực học tập để thành công như ngày hôm nay. Thế mà giờ đây, hàng ngày mình lại phải nhìn nhiều sự xấu xí của người nhà tổng hợp trên khuôn mặt con gái. Lòng mình nghẹn đắng và tê tái.
Anh xã mình, thấy con gái như vậy, phút đầu anh cũng hơi bần thần. Song anh vẫn yêu con lắm. Anh toàn động viên mình rằng: "Mẹ nó cứ chê con đi, sau này con lớn, con sẽ xinh nhất nhà cho nhà xem. Trộm vía con nhỉ?".
Anh cũng cứ bảo mình phải nghĩ thoáng hơn và cứ vô tư mà tập trung vào chăm con. Vì ngoài hình thức ra, sau này còn phải tính tình con như nào nữa. Con gái xinh mà không ý tứ, duyên dáng thì cũng vứt.
Được chồng động viên thế nhưng nhiều khi ở nhà, cứ nghe bà nội rồi thậm chí cả bà ngoại cháu kể hoặc vô tư khen con nhà này, nhà kia bế ra đầu ngõ xinh lắm, kháu lắm là mình lại chạnh lòng. Tại sao tạo hóa lại không cho con nhặt hết nét đẹp của bố và mẹ cháu vậy? Là mẹ mình thấy có lỗi với con quá. Mình phải làm thế nào giúp con ưa nhìn và xinh xắn hơn ngay từ bây giờ đây?
(Theo PLXH)" alt="Nỗi lòng tê tái của người mẹ có con gái mới chào đời không xinh" />- 36 tuổi chị gặp anh – người đàn ông cùng tuổi với chị, đang chìm ngập trong nỗi đau bị vợ phản bội, lấy hết tài sản và dẫn luôn hai đứa con theo người đàn ông khác. Trái tim lạnh băng từ sau sự đổ vỡ của mối tình đầu thời sinh viên mách bảo chị, anh là người đàn ông chị cần, người có thể cùng chị đi hết quãng đời sau này.Hú họa "vớ" được vợ tốt" alt="Bi kịch người đàn bà lấy chồng muộn" />
Tôi sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh. 18 tuổi, tôi được người quen đưa lên Hà Nội làm phụ việc cho một quán ăn nhanh. Thời gian ở đây, tôi quen một chị - là người giao thực phẩm. Chị thấy tôi hiền, ngoan nên muốn giới thiệu cho em họ của mình.
Người ấy được chị dẫn đến quán tôi làm 1 lần. Anh không cao, nước da trắng, hay nói và hay cười. Nhưng cuộc nói chuyện giữa chúng tôi không có gì đặc biệt.
Mấy hôm sau, mẹ của anh cũng đến. Bà gọi tôi ra nói chuyện và muốn tôi suy nghĩ nghiêm túc về việc kết hôn với anh. Bà cũng xin địa chỉ nhà tôi ở quê để về thăm bố mẹ tôi.
Tôi khi ấy rất non nớt, thấy nói đến chuyện kết hôn thì sợ nhưng vẫn nói địa chỉ nhà mình.
Chẳng hiểu sau đó bố mẹ anh đến nhà tôi và những người lớn đã nói chuyện gì nhưng chỉ 2 tuần sau thì tôi lên xe hoa. Lúc về nhà chồng tôi mới biết, nhà anh to, đẹp. Nhưng anh lại nghiện.
Đêm tân hôn, thay vì ở cạnh chồng, tôi nằm một mình bên phòng dành cho khách. Chồng tôi lên cơn thèm thuốc. Bố chồng phải xích anh vào chân giường.
Nửa đêm, mẹ chồng đến bên tôi an ủi. Mẹ nói xin lỗi vì đã không nói trước với tôi tình cảnh này nhưng mẹ hứa sẽ không để tôi thiệt thòi.Đêm ấy, tôi đã rơi không biết bao nhiêu nước mắt. Nhưng khi khóc chán chê, tôi nhận ra mình đã là vợ người ta. Anh ta có thế nào cũng đã là chồng mình.
Tôi động viên bản thân phải đứng dậy, giúp anh cai nghiện và trở thành một thành viên của gia đình anh.
Nhưng việc cai nghiện không đơn giản. Bao nhiêu nước mắt và cả máu của cả nhà đổ xuống cũng chỉ được một thời gian, anh lại tái nghiện.
Hơn chục năm lặp đi lặp lại như thế, tôi và bố mẹ chồng gần như kiệt sức. Bao nhiêu của cải trong nhà cũng đội nón ra đi. Tuy nhiên, tôi vẫn kiên nhẫn ở bên anh, không đòi hỏi cũng không than trách.
Cách đây hơn 1 tháng anh qua đời. Sau khi lo tang sự cho anh xong, bố mẹ chồng gọi tôi đến cảm ơn vì đã ở bên anh và chăm sóc cho gia đình suốt 14 năm qua.
Bố mẹ nói, bây giờ anh đã qua đời. Của cải cũng không còn gì ngoài căn nhà bố mẹ đang ở. Nhưng đây là đất ông cha để lại nên không thể bán. Bố mẹ muốn giải phóng cho tôi, để tôi có thể tìm được bến đỗ bình yên hơn. Bởi dẫu sao tôi vẫn còn trẻ, lại không vướng bận con cái.
Hôm qua, không biết mẹ vay mượn được ở đâu tiền mà đưa cho tôi 300 triệu. Mẹ nói, mẹ chỉ có thể lo được từng ấy tiền để tôi có chút vốn lận lưng.
Tôi nhìn mẹ, nước mắt chảy dài. Mẹ cũng ôm tôi rồi khóc. Cứ thế, tôi và mẹ không ai nói với ai lời nào, trong phòng chỉ có tiếng nức nở.Thật lòng 300 triệu là một số tiền rất lớn với tôi và gia đình. Nhưng nhận tiền rồi đi, tôi lại thấy không đành.
Tôi và chồng dù không đến với nhau bằng tình yêu, sống với nhau cũng không giống các cặp vợ chồng khác nhưng bố mẹ chồng tôi đã già. Tôi bỏ họ để đi lấy chồng, lo cho bản thân mình thì liệu có phải đạo?
Tôi nên làm thế nào? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.Độc giảNguyễn Huệ
Cả nhà khốn khổ vì tính hay suy diễn của mẹ chồng
Tật suy diễn ít nhiều ai cũng có, nhưng làm sao để nó không phát triển tự do, để không hành hạ người thân và chính mình?
" alt="Mẹ chồng đưa 300 triệu kèm lời đề nghị khiến tôi rơi nước mắt" />- Dekor series là dòng sản phẩm chậu rửa đầu tiên Konox sử dụng vật liệu inox 304 với bề mặt linen dập tạo hạt. Từ đó giúp khắc phục nhược điểm của inox thông thường, tăng khả năng chống xước cho sản phẩm.
"Bề mặt linen đòi hỏi quy trình sản xuất nghiêm ngặt để cho ra đời kết cấu hạt đồng nhất", đại diện Konox nói.
- ·Nhận định, soi kèo nữ Santos Laguna vs nữ Juarez, 10h00 ngày 28/1: Chủ nhà kém cỏi
- ·Đang xoay ngang, lại bắt phải xoay dọc...
- ·Uất đến phát khóc vì tật ngủ ngáy của chồng
- ·Ba hiểu lầm khi dùng điều hòa cho trẻ
- ·Nhận định, soi kèo Dagon Port vs Hantharwady United, 16h30 ngày 28/1: Cửa trên ‘ghi điểm’
- ·Làm thế nào phân biệt nấm độc?
- ·T&T Group và SHB tặng TP.HCM 2 triệu bộ kit xét nghiệm nhanh Covid
- ·Ở nhà trông con, ông bố Singapore rơi vào trầm cảm
- ·Nhận định, soi kèo Pumas UNAM vs Atlas, 1h00 ngày 27/1: Lợi thế sân nhà
- ·Nỗ lực làm con dâu ngoan, biết phép tắc của mình
Phút đầm ấm của vợ chồng NSND Thế Anh - NS Thu Hằng.
Đẹp trai, tài hoa - NSND Thế Anh từng khiến không ít khán giả nữ say mê, cả trên màn ảnh lẫn ngoài đời. “Gặp phụ nữ đẹp, người ta lại mê mình nữa, ai mà không động lòng, tôi cũng thế thôi. Nhưng tôi luôn xác định, mình được sinh trong một gia đình gia giáo, phải cố gắng sống chuẩn mực, tốt cho bản thân và còn làm gương cho các con. Ông nào làm bố mà đánh mất niềm tự hào trong mắt con cái, là toi rồi” - ông cười, răng khểnh vẫn duyên, mặt vẫn rạng ngời dù đã ở tuổi 76.
“Làm vợ Thế Anh không sướng đâu”
Vợ ông, nghệ sĩ Thu Hằng bưng ấm trà, nở nụ cười hiền chào khách. Thế hệ trẻ ít biết, nghệ sĩ Thu Hằng từng là diễn viên kịch tài năng của VN, một trong hai nghệ sĩ VN đoạt huy chương vàng tại một liên hoan kịch ở Liên Xô (cũ). Xinh đẹp, tài năng và đang là nhân vật “vedette” ở Nhà hát kịch trung ương, nhưng bà quyết định lui về làm hậu phương cho chồng, sau khi kết hôn (năm 1968) không lâu. Từ một “bông hoa” lung linh trên sân khấu, bà quay lại với vai trò người vợ đảm trong thời đất nước khó khăn. Ông lại là nghệ sĩ gần như tôn thờ nghệ thuật, nhiều khi đến mức cực đoan. Ông chỉ nhận những vai ông thấy có thể phát huy được khả năng sáng tạo của bản thân, chứ không quan tâm đến tiền bạc. Ông “đi mây về gió”, không năng động trong việc làm thêm cái này cái kia để đỡ đần kinh tế cho vợ. Một tay bà thu vén tất cả.
Bà kể tủi: “Tôi cũng phải biết ý để bảo vệ hình ảnh cho chồng. Từ những phim khởi đầu sự nghiệp của ông ấy như Nổi gió (năm 1966), Thế Anh đã rất nổi tiếng. Tôi chẳng dám để một tài tử điện ảnh lo chuyện bếp núc. Xe đạp ông ấy xịt lốp, tôi cũng phải đi vá, để ông ấy vác xe đi, người ngoài phố thấy hình ảnh đó thì không được”. Chi tiết nhỏ nhưng cho thấy bà Thu Hằng đã vất vả thế nào khi làm vợ “người của công chúng”.
Bà kể tiếp một kỷ niệm vui: “Thời hai vợ chồng còn công tác ở Nhà hát kịch Trung ương, có một cô gái trẻ mê ông Thế Anh. Cô ấy đề nghị thẳng “Chị nhường Thế Anh cho em được không?”. Tôi bình tĩnh bảo: Được, nhưng chị nói trước với em, làm vợ Thế Anh thì phải cơm nước thế này, thuốc thang thế kia, tính khí ông ấy thế nọ. Kể một lúc, cô gái kia “chạy mất dép”. Chuyện này không ít đồng nghiệp với chúng tôi thời đó biết. Mỗi lần kể lại, ai cũng buồn cười. Làm vợ Thế Anh không sướng đâu”.
Nghe vợ kể chuyện, Thế Anh cười vang, kể thêm, một lần ông đi công tác ở miền Tây Nam bộ, có đôi vợ chồng trẻ cứ nằng nặc mời cho bằng được ông về nhà họ ăn tối rồi nghỉ qua đêm. “Nể quá, tôi cũng về. Nhưng tôi chợt nhận ra có dấu hiệu bất ổn. Khi anh chồng vắng nhà, cô vợ xinh xắn bày biện cơm nước, ăn mặc khá gợi cảm, cứ đi qua đi lại, buông lời bông đùa như tỏ ý khiêu khích. Tôi quyết định từ biệt đi ngay”. Ông lại hài hước: “Không đi sớm là toi rồi. Ai mà biết được con quỷ trong con người mình trỗi dậy lúc nào”.
Đầy đặn một chữ tình
Năm 1986, gia đình NSND Thế Anh vào TP.HCM. Nhà nội khá giả nên cho ông tiền mua được căn nhà ở quận 10. Ông vẫn tiếp tục hết lòng vì nghệ thuật, chẳng màng đến tiền bạc. Ông bảo: “Tôi cứ sợ vợ nói nhà hết gạo, bắt tôi phải đi tấu hài để kiếm tiền thì nguy. May là bà nhà tôi giỏi, lo được hết”.
Để chồng không phải bận tâm đến chuyện “nhà còn gạo hay hết gạo”, bà đi dạy múa, dạy trang điểm. Có những quãng thời gian, hai con trai đến tuổi ăn tuổi học, bà phải làm ngày làm đêm. Đến nay, hai người con trai của ông bà đã thành đạt, một người học cao, đỗ đạt, đang làm việc ở Pháp, một người làm việc trong ngành hàng không VN.
Sau gần 50 năm chung sống, hạnh phúc của bà là lặng lẽ đón nhận những thành công của chồng. Phòng khách nhà ông được trưng bày kín hình ảnh của các bộ phim mà ông tham gia, khiến người lần đầu đến dễ... ngợp. Tranh thủ lúc ông ra sau lấy nước châm trà, bà “nói xấu” chồng: “Ông ấy cũng gia trưởng lắm, chiều ông ấy mà phát mệt. Được cái bây giờ ông ấy ít đóng phim, có thời gian ở nhà phụ vợ”. Dạo này đôi chân ông hơi yếu, đi tập tễnh. Ông cười xuề xòa: “Lớn tuổi rồi, như chiếc xe cũ, bữa thì xịt lốp, bữa thì xì nhớt ấy mà. Tôi cũng không ngại mấy việc linh tinh ở nhà, đôi khi tôi như “dao pha”, gặp gì làm nấy, từ rửa bát đến lau nhà, chẳng nề hà gì. Vợ vất vả cả đời rồi, giờ mình muốn đỡ đần vợ đôi chút lại không còn nhiều sức”.
Tuổi 70, bà Thu Hằng hoạt bát, tháo vát. Ngoài việc chăm chồng, bà vẫn sắp xếp thời gian đi dạy khiêu vũ ngoài công viên mỗi ngày. Hỏi bà có tiếc vì đã hy sinh một đời nghệ thuật vì chồng con, bà nhẹ nhõm: “Chẳng tiếc. Nếu tôi theo nghệ thuật thì khó giữ gia đình, khó chăm con. Tất nhiên, tôi cũng buồn vì tôi vốn có máu nghệ sĩ nhưng vì hạnh phúc gia đình, phải đánh đổi thôi”.
Ông “tổng kết” vui: “Nghề diễn viên ấy mà, nhạy cảm lắm. Tính ra tôi đã ôm người đẹp từ Bắc chí Nam cả ba thế hệ trên… phim rồi ấy chứ, nhưng chữ tình nặng lắm, nó là cái phanh giúp tôi giữ được mình. Ai bảo đào hoa thì không giữ được mình nào? Cái chính là anh có quyết tâm giữ hay không thôi”.
Câu nói hơi “quá đà” của ông khiến bà thoáng "bối rối", lấy cớ đi nấu cơm để bỏ ra sau. Ông lại cười: “Bà nhà tôi thế đấy, biết cách xuất hiện và biết cách rút lui để giữ hình ảnh đẹp cho chồng. Xưa nay vẫn vậy, không yêu sao được?”.
Trò chuyện với ông, có lẽ nhiều người sẽ thấy NSND Thế Anh không chỉ là bậc thầy về chuyên môn cho các thế hệ diễn viên đàn em, đàn cháu, mà còn là bậc thầy về việc giữ hạnh phúc gia đình cho nhiều người học hỏi, trong đó có... tôi!
(Theo Phunuonline)" alt="Ai bảo đào hoa thì không thể giữ mình?" />- Mình 30 tuổi, muốn chuyển sang làm việc ở lĩnh vực Công nghệ thông tin, nhưng không biết liệu độ tuổi này có già cỗi, chậm chạp không. So với các bạn trẻ năng động, có lẽ mình cũng khó là lựa chọn của các công ty tuyển dụng.
Dù vậy, mình vẫn muốn học và làm việc liên quan đến Công nghệ thông tin. Ngoài ra, mình nghĩ tới một hướng khác là học về kinh doanh và học thêm các chứng chỉ chuyên môn công nghệ như về Data hay AI.
Xin nhờ mọi người cho mình lời khuyên. Liệu mình có nên học Công nghệ thông tin ở tuổi 30 không?
Vũ
" alt="30 tuổi có nên học ngành Công nghệ thông tin?" /> - Gian bếp giống như một mê cung với rất nhiều thứ hấp dẫn kích thích trẻ khámphá. Sự xuất hiện của bếp từ trong căn bếp sẽ là bước thay đổi lớn, góp phần mởcánh cửa “mê cung” bếp đầy thú vị cho trẻ tha hồ khám phá.
" alt="Tạo gian bếp an toàn cho bé" />Bé sẽ có những khám phá đầy thú vị khi cùng mẹ vào bếp Hình ảnh bên trong một trại giảm cân ở Trung Quốc.
Cuộc trò chuyện cuối cùng với con gái
"Con không biết chuyện gì đang diễn ra. Mấy ngày nay con không xuống cân được chút nào, ăn uống cũng không nhiều. Con nhớ nhà lắm", đọc được tin nhắn đó từ con, bà Han, mẹ của Zhang Meihui, đã động viên cô. Hôm đó là sinh nhật 20 tuổi của con gái, bà không ngờ đó là cuộc trò chuyện cuối cùng với con gái.
Trong cuộc gặp gỡ với phóng viên hôm 9/8, bà Han đã kiệt quệ cả thể chất lẫn tinh thần sau những ngày lo hậu sự và đòi lại công bằng cho con. "Đêm nào tôi cũng mơ thấy ác mộng. Con bé đã thực sự ra đi rồi sao?", bà nói.
Bà nhớ lại lần đầu tiên con gái nói về "Trại huấn luyện giảm cân 360". Đó là một ngày năm 2019, Meihui kể đã tìm thấy một trung tâm giảm cân ở Cáp Nhĩ Tân trên mạng. Sau khi đọc review của những người từng tập luyện ở đây, cô cảm thấy hiệu quả ở đó khá tốt và muốn thử.
Khi đó, Meihui vừa tốt nghiệp cấp 3, cô cao 1,68m nhưng nặng tới 100 kg. Bà Han ủng hộ con gái giảm cân. Sau 2 tháng tham gia trại giảm cân, Meihui đã giảm được 20 kg.
Ngày 15/7 năm nay, Meihui một lần nữa muốn trở lại trại giảm cân. Bà Han đã nộp 4.500 tệ lệ phí, hy vọng con sẽ tiếp tục đạt được mục tiêu, nhưng cuối cùng tai nạn đã xảy đến.
"7h sáng 30/7, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ trung tâm, hỏi con gái tôi có mắc bệnh nền nào trước đây không. Tôi đáp 'Không', đầu dây bên kia đột ngột cúp máy. Hơn 10 phút sau, họ gọi lại thông báo con gái tôi đang ở bệnh viện. Sau đó bác sĩ thông báo con gái tôi đã qua đời".
Nhiều thanh niên trẻ tuổi ở Trung Quốc tham gia trại giảm cân. Ảnh minh họa.
Bà Han như chết lặng khi nghe tin dữ. Cả gia đình lập tức tới bệnh viện số 2 Cáp Nhĩ Tân để xem tình hình. Bác sĩ cho biết nguyên nhân cái chết của Meihui vẫn chưa được làm rõ, song cô gái đã tử vong trước khi tới bệnh viện.
"Một nhân viên trại huấn luyện có mặt tại thời điểm đó nói rằng con gái tôi bị co giật đột ngột trong ký túc xá vào buổi sáng. Học viên khác nhìn thấy liền báo cho giáo viên. Giáo viên đã tiến hành cho thở máy, ép tim, hồi sức tim. Gọi điện cho xe cấp cứu nhưng sợ chậm trễ nên sau đó một giáo viên khác đã chở Meihui tới bệnh viện".
Ngày hôm sau, bà Han đã tới trung tâm để làm rõ nguyên nhân cái chết của con gái, nhưng phía trung tâm từ chối cung cấp camera giám sát với lý do bí mật kinh doanh.
Sau khi tìm hiểu, phóng viên được biết tên đăng ký kinh doanh của "Trại huấn luyện giảm cân 360" mà bà Han nhắc đến là "Heilongjiang Shenlu Zero Sports Fitness Co., Ltd.", thành lập năm 2018. Phạm vi kinh doanh đăng ký là "trong nhà", "dịch vụ giải trí và thể dục" (không bao gồm khí công), phát triển thể chất ngoài trời, dịch vụ địa điểm huấn luyện quân sự giải trí, không bao gồm mô tả dịch vụ có từ "giảm cân".
Khi gọi điện theo số của cán bộ trại huấn luyện mà bà Han cung cấp, phóng viên bị từ chối cuộc gọi nhiều lần. Phóng viên cũng gọi cho chi nhánh của Văn phòng Công an Cáp Nhĩ Tân, các nhân viên cho rằng đây là một vụ án dân sự.
Gia đình nạn nhân cho biết cuộc khám nghiệm tử thi đã được thực hiện và họ sẽ kháng cáo.
Theo Zing
" alt="Cô gái 20 tuổi đột tử trong trại giảm cân ở Trung Quốc" />
- ·Nhận định, soi kèo Fulham vs MU, 2h00 ngày 27/1: Chìm trong khủng hoảng
- ·Xíu mại đèn dầu bán xuyên đêm ở TP HCM
- ·Chuyện tình gây 'sốt' của cặp đôi 'vợ 140kg, chồng 70kg'
- ·Đêm tân hôn phát hiện chồng bất lực
- ·Nhận định, soi kèo Havadar SC vs Zob Ahan Esfahan, 19h30 ngày 27/1: Chủ nhà chìm sâu
- ·Cao tay “trị” người tình của chồng
- ·Ba hiểu lầm khi dùng điều hòa cho trẻ
- ·Doanh số Hyundai i10 tăng hơn 3 lần
- ·Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs Sparta Rotterdam, 22h45 ngày 26/01: Chủ nhà tiếp đà hồi sinh
- ·Dạy thế này con 'tuyệt' không nói dối!