Độc chiêu cảnh tỉnh chồng
Hắn vừa nhìn thấy bóng lưng và mái óc đen óng ả dài ngang eo ấy. Giống vợ hắn một cách kinh ngạc! Và nơi mà hắn nhìn thấy vợ lại chính là cái khách sạn mà hắn đưa bồ vào!
Hắn - một người đàn ông giỏi giang,Độcchiêucảnhtỉnhchồdược sĩ tiến là ai thành đạt lại phong độ ngời ngời. Không ai có thể phủ nhận điều đó. Và hắn cũng biết rõ hơn ai hết giá trị của mình.
Hắn đã lo cho vợ và con được một cuộc sống đầy đủ mà bao người hằng mơ ước. Hắn cũng rất chăm lo đến vợ con, chứ không chỉ cậy mang tiền về quẳng cho vợ là xong đâu. Hắn yêu cô công chúa của hắn lắm lắm, còn định bụng sau này thằng nào bén mảng đến tán tỉnh con gái hắn thì phải có cái gật đầu của hắn mới được.
Đối với vợ, hắn lúc nào chả tự hào. Cô gái có mái tóc dài óng ả, đen mượt mà hắn bao đêm thầm thương trộm nhớ ngày xưa giờ đã thành người vợ ngoan hiền, đảm đang và rất mực tinh tế, dịu dàng của hắn. Hắn chả tiếc vợ cái gì, còn vẫn duy trì sự lãng mạn như hồi còn yêu nhau dành vợ nữa ấy chứ!
Nhưng cuộc sống bằng lặng khiến nhiều khi hắn lại thấy thiếu thiếu thứ gia vị nào đó. Và vì hắn tài giỏi như thế, có mấy thằng đàn ông được như hắn nên hắn dần tự cho mình cái quyền được “tự thưởng” để làm đời thêm thi vị và màu sắc. “Yêu đời thì mới có sức lực và hứng thú mà làm việc và cống hiến, rồi chăm lo cho gia đình được chứ!” - hắn tự nhủ, chắc là để xóa tan những áy náy trong lương tâm mình.
![]() |
Và thế là hắn bắt đầu lao vào những trò bay bướm với các cô nàng xinh đẹp, lả lơi vốn không thiếu quanh một người có tiền như hắn. Càng lao vào, hắn càng ham mê và không dứt ra được (Ảnh minh họa) |
Và thế là hắn bắt đầu lao vào những trò bay bướm với các cô nàng xinh đẹp, lả lơi vốn không thiếu quanh một người có tiền như hắn. Càng lao vào, hắn càng ham mê và không dứt ra được. Ở bên những cô nàng ấy, hắn thấy bản năng và sự đam mê của mình được đánh thức một cách mãnh liệt nhất. Nói thế không có nghĩa là hắn chán vợ vì vợ là phạm trù hoàn toàn khác. Vợ mang đến cho hắn sự ngọt lành và mát rượi, yên bình mà không cô nàng nóng bỏng nào có được.
Đôi lúc hắn cũng thấy có lỗi với vợ nhưng rồi ý nghĩ ấy chỉ thoáng qua rồi biến mất không tăm tích. Hắn kín đáo lắm mà, vợ làm sao biết được chứ? Và như bao người chồng khác, hắn cũng nghĩ: đàn ông thằng nào chẳng thế, cơ bản vẫn coi vợ con là nhất, còn lại bên ngoài chỉ là chơi bời!
Nhưng một ngày sau đó, có một sự việc đã làm thay đổi cuộc đời hắn. Hôm đó hắn vào khách sạn với cô nàng xinh đẹp mới quen. Nhưng khi thấy cảnh tượng trước mắt mình, tim hắn đập thình thịch trong lồng ngực như muốn nhảy ra ngoài. Cái cảm giác run rẩy và xúc động mạnh thế này lâu lắm hắn mới có. Hắn vẫn luôn là người tự tin, đĩnh đạc và ít biến sắc trước các biến cố mà.
Hắn vừa nhìn thấy bóng lưng và mái óc đen óng ả dài ngang eo ấy. Giống vợ hắn một cách kinh ngạc! Và nơi mà hắn nhìn thấy vợ lại chính là cái khách sạn mà hắn đưa bồ vào! Mà vào khách sạn ban ngày ban mặt lại không phải đi du lịch thì có việc gì ngoài nam nữ tằng tịu, hú hí với nhau.
Chân hắn như bị chôn chặt tại chỗ, mắt thì đăm đắm nhìn theo cái bóng dáng quá thân thương và quen thuộc kia dần xa khuất. Đến khi ý thức được vấn đề, hắn vùng chạy đuổi theo bóng dáng kia thì đã muộn. Vợ hắn đã lên một chiếc xe sang trọng biến mất. Giây phúc bước lên xe, nhìn khuôn mặt nghiêng ấy, thấy chiếc má lúm đồng tiền duyên, hắn càng khẳng định đó 100% là vợ hắn chứ không phải ai khác được!
Cứ thế, hắn thất thểu ra về quên cả cô bồ ở khách sạn mà hôm qua hắn còn ra sức tán tỉnh, nịnh nọt. Hắn không về nhà mà đến quán rượu uống say mèm rồi gọi cho bạn chí cốt đến đón. Hắn không muốn nhìn thấy mặt vợ nữa, không muốn về căn nhà đó nữa. Hắn tắt máy để không ai tìm được hắn, ở lì ở nhà thằng bạn.
Nhiều lúc hắn tự cười vào mặt mình sao lại yếu mềm đến thế, đáng nhẽ hắn nên về nhà cho vợ một trận rồi trả cô về nơi sản xuất vì cái tội dám cắm sừng chồng chứ! Nhưng chẳng hiểu sao, tim hắn lại đau đớn, chân hắn thì mềm nhũn chẳng còn sức lực để làm được thế nữa! Hắn nằm bẹp dí mấy ngày liền, không ăn không uống cũng chẳng đi làm được. Giờ hắn mới nhận ra, hắn thật là yếu đuối và hắn vẫn yêu vợ hắn biết nhường nào!
Cái nỗi đau bị cắm sừng ấy còn không đáng sợ bằng một sự thật hắn vừa nhận ra: hắn đã mất vợ rồi! Người vợ tưởng như yêu hắn nhất mực giờ đã có thể đi với người đàn ông khác! Nhưng âu cũng là do hắn. Có lẽ vợ hắn không nói ra nhưng những gì hắn làm cô ấy đều biết cả. Và cô ấy đã chán hắn rồi, không còn cần hắn nữa. Hắn đã đẩy cô ấy vào vòng tay kẻ khác! Hóa ra cô ấy không phải bao giờ cũng đứng đó đợi hắn!
Hắn tuyệt vọng lắm, đau buồn lắm nhưng sĩ diện và tự ái của một thằng đàn ông đã thôi thúc hắn viết đơn li dị sau nhiều ngày suy nghĩ. Viết xong mà lại chẳng muốn đưa đi cho cô kí chút nào. Hình như hắn sợ cô thản nhiên kí roẹt một cái thật.
Đợi đến khi hắn nhìn tàn tạ và nhếch nhác đến mức không nhận ra nổi nữa, thằng bạn thân của hắn mới đến tủm tỉm cười hỏi: “Thời buổi này khách sạn đầy rẫy, mày nghĩ có sự trùng hợp như thế được à?”. Hắn ngớ người, chả biết trả lời ra sao. Nó lại bồi thêm một câu: “Mày ngẫm kĩ lại đi, mày yêu và hiểu vợ mày như thế, mày nghĩ vợ mày có thể làm chuyện đó được không, cho dù cô ấy biết mày tệ bạc?”.
Hắn ngẩn ngơ một hồi rồi chồm lên túm cổ áo thằng bạn, hét tướng lên: “Mày biết gì rồi phải không? Nói cho tao biết đi!”. Nhưng nó chẳng nói chẳng rằng, bỏ đi một mạch, chỉ quẳng lại câu: “Mày cứ nghĩ cho thấu đi!”.
![]() |
Lúc này thì hắn chắn chắn rằng vụ hôm ở khách sạn ấy thực ra chỉ là độc chiêu của vợ để cảnh tỉnh gã chồng trăng hoa là hắn đây mà thôi (Ảnh minh họa) |
Hắn lén về, đứng ngoài cổng ngóng vào trong nhà. Vợ và con gái đang cười rinh rích trong nhà. Ơ, sao hắn không ở nhà mà vợ vẫn vui thế nhỉ? Chả lẽ hắn rớt giá thảm hại đến mức ấy sao? Rồi cả tuần liền hắn đều lén lút như thế, đứng ngoài nhìn vào căn nhà sáng ánh đèn. Vẫn cảnh vợ con hắn vui vẻ nói cười, chẳng hề thấy bóng dáng người đàn ông lạ nào đưa đón vợ hắn cả.
Lúc này thì hắn chắn chắn rằng vụ hôm ở khách sạn ấy thực ra chỉ là độc chiêu của vợ để cảnh tỉnh gã chồng trăng hoa là hắn đây mà thôi. Có lẽ đó cũng là tối hậu thư vợ đưa ra cho hắn, nếu hắn còn không quay đầu thì việc mất vợ sẽ thành sự thật! Không! Hắn sao có thể để chuyện đó xảy ra được! Không bao giờ!
(Theo Pháp luật Xã hội)相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Como vs Torino, 22h59 ngày 13/4: Sân nhà là tất cả
-
Bi Vi
Ngắm nhìn những showgirl xinh đẹp tại hội chợ ChinaJoy 2015 (Phần 3)
-
PV : Trong 2 trận đấu với ASF và BKT thì khoảng thời gian đầu trận các bạn bị đối phương vươn lên dẫn trước. Phải chăng BM có giai đoạn đầu tiên yếu hơn các đối thủ khác so với giai đoạn giữa và cuối trận?
Junie: Đối phương có lợi thế ở giai đoạn đầu trận là do một số pha di chuyển lỗi của từng thành viên dẫn đến trường hợp đó xảy ra. Về di chuyển đầu game thì Boba hoàn toàn vượt trội so với BKT ngoại trừ pha để chết của mình và Tik.
PV : QTV đánh giá sao về đối thủ G4 trong ngày thi đấu hôm nay?
QTV: Trong những người đi người đi đường giữa trong giải GPL này, thì G4 là người đi mid rất cứng tay và nhiều kinh nghiệm.
PV: Trong số những tuyển thủ đường giữa ở GPL lần này, bạn nghĩ rằng ai là tuyển thủ hay nhất?
QTV: Mình nghĩ trình độ giữa các tuyển thủ bây giờ cũng ngang nhau hoặc nhỉnh hơn một chút, chứ không ai hơn ai hết.
PV: Trước đây bạn đã chuyển từ những vị tướng sát thương nhiều sang hướng đánh những tướng chống chịu nhiều hơn thì đây là do bạn đánh theo chiến thuật của team hay do bạn thay đổi lối chơi?
Archie: Việc chọn Maokai là tùy theo chiến thuật của team, như trận vừa rồi team có 3 nguồn sát thương chính từ rừng, mid và ad nên mình phải pick 1 con chống chịu để có thể trụ lại trong combat và bảo vệ đồng đội.
PV: Vậy lối chơi bạn ưa thích là sát thương hay dạng tank ?
Archie: Mình nghĩ là tank vì tank nó cho mình cảm giác bất tử. (cười)
PV: Các bạn nghĩ đâu là nguyên nhân chiến thắng trong trận đấu vừa rồi?
Archie: Theo mình nghĩ là do chiến thuật của đội nào phát huy tốt hơn thì giành chiến thắng.
PV : Bạn đã có những đối sách gì để đối phó với GFL vào ngày mai chưa, nhất là với SofM?
Archie: GFL thì họ đánh có 1 bài họ đánh hoài nên lúc đó mình sẽ tùy cơ ứng biến.
PV : Dự đoán của các bạn về top 4 của GPL mùa hè sau vòng bảng thứ 2 ?
Archie: Mình nghĩ là Bangkok Titans, Boba Marines, Saigon Joker, Gigabyte Full Louis hoặc ASUS ImbaFate.
PV: Với việc có được 3 chiến thắng thì các bạn có dự tính là có thể giành chiến thắng tất cả các trận đấu còn lại để đứng đầu bảng với tỉ số 7-0?
Junie:Mình hy vọng team sẽ giữ được mạch chiến thắng này trong suốt giải đấu, vì nếu thắng mà không bại thì tâm lý sẽ đi lên và sẽ tốt hơn trong vòng Play-off.
PV : Junnie có gì để chia sẽ với Gigabyte Full Louis trước trận đấu ngày mai?
Junie:BKT rất là cứng trong tất cả các vị trí, Full Louis cứ thi đấu một cách an toàn và dựa vào SofM để có thể đánh vào rừng của đối phương thì có thể giành được chiến thắng. Mình cũng hy vọng là Gigabyte Full Louis có thể giành được chiến thắng trước Bangkok Titans vào ngày mai.
Các bạn có thể xem trực tiếp cuộc phỏng vấn ở clip bên dưới:
Khang Hân
" alt="Boba Marines: 'Gigabyte Full Louis chỉ có một bài mà đánh hoài'">Boba Marines: 'Gigabyte Full Louis chỉ có một bài mà đánh hoài'
-
Truyện Đấng Tối Cao Nơi Dị Giới
-
Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs Ipswich Town, 20h00 ngày 13/4
-
Tôi móc súng ra, tôi cũng không biết vì sao nữa, đây chỉ là một loại bản năng, trực giác nói cho tôi biết tôi phải bảo vệ mình. Người đàn ông này rất nguy hiểm, một giọng nói vang lên và dần trở nên rõ ràng trong đầu tôi, tôi có thể cảm nhận gã đang tỉnh lại. Ban đêm là khoảng thời gian của sát thủ, tôi biết gã sẽ thức tỉnh, không ai có thể ngăn cản gã – một sát thủ có nguyên tắc.
"Nhớ cái mông của tôi không?" Tôi nghe mình nói vậy, giọng điệu ngả ngớn nhưng mang theo uy hiếp.
Người đàn ông hít một hơi thuốc, tôi nhớ ra tên hắn rồi, là Kevin Duff. Ký ức này đột nhiên xuất hiện, bởi vì tôi đã thức tỉnh. Cuộc sống của tôi được tạo nên từ những mảnh vụn, tôi có thể nhớ kỹ một số việc nhưng đồng thời cũng sẽ quên một số việc, tuy nhiên điều này không quan trọng, bởi vì một cái tôi khác sẽ chứa đựng những ký ức tôi đã quên.
Tôi không hề ngần ngại nói cho các người biết tôi bị rối loạn nhân cách đồng thời kèm theo đa nhân cách. Tôi có giấy chẩn đoán của bệnh viện, bác sĩ khuyên tôi nên chữa trị và tôi nổ súng bắn ông ta. Sau đó tôi nghênh ngang ăn mặc quần áo bệnh nhân vấy máu đi ra khỏi bệnh viện. Đúng thế, tôi trông ngầu như Chigurh trong bộ phim Không chốn dung thân* vậy, giết người, đi ra ngoài, tất cả cảnh sát đều chẳng làm được cái thá gì. Nếu như muốn dùng một từ để mô tả tôi, vậy từ đó chính là chuyên nghiệp. Tôi là một sát thủ cực kỳ chuyên nghiệp, tôi có thể vừa xách theo cái vali của mình và giết hết mọi người, vừa hành tẩu dọc bờ Tây nước Mỹ như một lữ khách. (*No Country for Old Men)
A, mẹ kiếp, trước khi gặp người đàn ông tóc vàng này tôi đúng là một lữ khách. Tôi không biết hắn tìm được tôi bằng cách nào, giống như tôi cũng không biết tại sao mình lại trở nên thế này. Tôi, hay nói cách khác là cậu ta, trước hai mươi tuổi cậu ta vẫn là một học sinh ngoan, cho đến một buổi sáng nọ, cậu ta tỉnh dậy và phát hiện trên quần áo đều là máu, đó là điểm khởi đầu của mọi thay đổi. Cậu ta hoảng sợ, nhưng cậu ta nhanh chóng phát hiện đó không phải là máu của cậu ta.
Quần áo dính đầy máu nhưng cậu ta không biết là máu của ai. Cậu ta cuống quýt xử lý bộ quần áo đẫm máu rồi lại kiểm tra giày và sàn nhà, nhưng kỳ lạ là giày rất sạch sẽ, sàn nhà cũng đã được lau dọn. Cậu ta ở một mình trong căn hộ cho thuê, chẳng có lấy một người bạn.
Đó là những gì tôi biết về tôi trong quá khứ và cái tôi đang ngủ say ở hiện tại. Tôi biết tối hôm đó tôi đã làm gì, tôi đã giết người sau đó quét dọn hiện trường và chỗ ở của mình, bởi vì quá mệt nên tôi khóa cửa lại và ngủ thiếp đi. Nhưng Ian Boyd đáng thương không hề biết điều đó, chỉ đến khi ý thức của tôi rối loạn thì cậu ta mới biết. Thật lòng mà nói người nên cảm thấy mờ mịt là tôi mới đúng, tôi là ai, tôi đến từ đâu, tôi đã trải qua chuyện gì, tôi cũng không hề biết.
Điều duy nhất tôi có thể khẳng định là tôi và cậu thanh niên tốt bụng Ian dùng chung một thân thể. Tôi hoạt động vào buổi tối, còn cậu ta là vào ban ngày. Nhưng tình trạng này đã thay đổi vào một tháng trước, vì trốn tránh Kevin Duff truy sát, tôi thường xuyên hoạt động vào ban ngày.
Trước khi trốn chạy, tôi nhận một đơn hàng lớn, e là chỉ có một mình tôi dám nhận đơn hàng đó. Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, thành công khiến Kevin – một người đẹp tóc vàng mắt xanh xuất hiện. Đúng vậy, tôi còn là một người đồng tính, thích đàn ông đẹp trai. Kevin không phải là một kẻ truy sát tài ba, cho nên tôi cố ý nhường hắn, để lộ một chút manh mối cho hắn bắt kịp tôi nhưng không đủ để hắn có thể giết chết tôi. Tôi cho hắn mật ngọt, và trò chơi đuổi bắt này tiếp tục cứ như thế.
Tôi đặt súng xuống, lấy bật lửa ra và cũng châm một điếu thuốc, tôi hít một hơi thật sâu, nhả khói vào mặt hắn. Cặp mắt xanh của hắn trông cực kì đẹp đẽ trong làn khói mờ, tôi đã cứng rồi. Nhưng tôi không thể biểu hiện rõ ràng quá được.
"Bé cưng, nói xem anh tìm tới đây bằng cách nào vậy?"
Kevin chỉ vào cái vali của tôi: "Tôi gắn định vị trong đó."
"Xem ra anh cũng không cao tay hơn lần trước bao nhiêu." Tôi nâng người dậy, ngồi ở mép giường, nhặt cái hotdog mới vứt lên giường lúc nãy lên, tôi rút cái hotdog giữa ổ bánh mì ra, dùng đầu lưỡi liếm dọc theo nó, lúc làm động tác này tôi vẫn luôn nhìn hắn chằm chằm. Tôi dám đánh cược vết bơ dính quanh môi tôi trông rất quyến rũ.
"Tôi biết sự tồn tại của cái định vị đó." Tôi nuốt trọn cái hotdog sau đó lại nhả ra, môi tôi thậm chí còn dừng trên nó một chút: "Nhưng nếu như bỏ nó, trò chơi của chúng ta sẽ kết thúc ngay, đúng không? Tôi dám chắc anh không thể tìm được tôi."
"Đúng vậy." Kevin thoải mái thừa nhận: "Tôi không chuyên nghiệp như thế, Ian. Tôi phải thừa nhận cậu là một thiên tài ở phương diện này."
Tôi rất vui vẻ, bởi vì người đẹp mắt xanh của tôi khen tôi.
Thế là tôi buông cái hotdog, đi đến trước mặt hắn, dạng hai chân ngồi trên người hắn, tôi vòng tay quanh cổ hắn và vươn lưỡi liếm lỗ tai của hắn: "Chúng ta thật sự giống như một cặp tình nhân bỏ trốn vậy. Người yêu gặp nhau thì phải làm một số việc, anh có biết không, Kevin yêu dấu? Huống hồ lần này anh giấu định vị rất khá, tôi tìm một lúc lâu mới thấy. Phần thưởng cho anh là anh có thể muốn tôi."
Tay của Kevin đã sớm luồn vào trong áo sơ mi của tôi, ngón tay với những vết chai do cầm súng trong thời gian dài lướt qua lồng ngực khiến tôi lập tức hưng phấn. Tôi không nhịn được mà ưỡn eo về phía trước, vùi mặt vào mái tóc vàng của hắn. Tóc của hắn rất mềm, hơn nữa còn mang theo mùi dầu hội hoa hồng rất dễ chịu, cho dù đang truy đuổi tôi không ngừng nghỉ, Kevin vẫn là một bé ngoan thích sạch sẽ.
Có thứ gì nóng rực cộm thân dưới của tôi. Tôi biết đó là gì, thế là tôi khẽ cười một tiếng, nhón chân lên để cơ thể của mình rời khỏi chân Kevin một chút, tôi nhanh nhẹn giật quần hắn xuống và sau đó cởi quần mình, tôi nhắm ngay dương v*t đã cứng rắn từ lâu của hắn và ngồi xuống, bởi vì không có bôi trơn, tôi có thể cảm nhận hắn khó khăn di chuyển trong cơ thể mình, tôi thử đi thử lại mấy lần nhưng vẫn không thể thuận lợi. Tôi tức tối đứng dậy định ngồi xuống lần nữa, Kevin liền kéo tôi lại, sau đó lấy một ống dầu bôi trơn nhỏ từ trong túi ra, bôi một chút lên tay và đưa ngón tay vào bên trong tôi.
Cơ thể tôi thình lình giật thót một cái, Kevin dùng một tay đè tôi lên tường, ngón tay vẫn ra vào trong cơ thể tôi. Ba ngón tay nhanh chóng di chuyển thông thuận, tuy nhà nghỉ giá rẻ hơi ồn, hiệu quả cách âm cũng không tốt lắm, nhưng tôi vẫn nghe rõ tiếng lép nhép truyền tới từ phần thân dưới. Tôi mở chân rộng hơn nữa, toàn bộ cơ thể gần như dán chặt lấy tường, tôi bắt lấy tay Kevin ra hiệu đủ rồi.
"Vào đi." Tôi vặn vẹo uốn éo eo: "Tôi sắp không chờ được nữa rồi."
Kevin vuốt tóc của tôi, hắn cử động cơ thể một cái liền vào bên trong tôi. Cảm giác nóng bỏng xuyên thấu người tôi, tiếng kêu sắp vụt khỏi miệng tôi cứ thế bị chặn lại. Tiếp theo hắn chậm rãi ra vào, phần đầu dương v*t còn chưa hoàn toàn rời đi lại đâm vào, tôi phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng, hoàn toàn không để ý phía sau bức tường có người hay không.
Sau mấy lần đâm sâu, Kevin bắt đầu ra vào tôi một cách quy luật, tôi nâng eo theo từng cử động của hắn, đồng thời tôi cũng dùng một tay để thủ dâm.
Tưởng tượng gương mặt của Kevin ở sau lưng, tôi nhanh chóng bắn ra. Lúc hắn lên đỉnh trông cực kỳ gợi cảm, mồ hôi sẽ thấm ướt những sợi tóc rối trên trán hắn và chảy dọc theo hàng mi vàng, tiếp tục chảy xuống làn da màu lúa mạch của hắn, xuống dưới nữa sẽ là thứ đang chôn vùi trong cơ thể tôi.
Cái thứ đó trông rất đẹp.
"A... Ư..." Tinh dịch bắn ra khỏi tay tôi, tôi thở hổn hển, Kevin phía sau lại di chuyển nhanh hơn, tôi đang cảm thấy mệt mỏi sau khi lên đỉnh, đột nhiên hắn lại tăng mạnh lực khiến tôi suýt kêu thành tiếng.
Khốn nạn hơn nữa là hắn còn va chạm vào điểm nhạy cảm bên trong tôi.
"Kevin... Anh... Ha... Chậm một chút..." Tôi dựa trên tường, hắn siết chặt eo tôi, kéo tôi dán chặt vào người hắn và dùng một cái tay khác cạy miệng tôi ra.
"Cậu bắn quá nhanh... Đây là một chút trừng phạt cho cậu." Kevin cúi người nói nhỏ bên tai tôi, động tác của hắn cũng không hề dừng lại, liên tục ma sát điểm mẫn cảm của tôi, hai chân tôi mềm nhũn, suýt nữa đã trượt xuống dọc theo tường.
Tôi muốn cầu xin hắn nhanh lên, nhưng ngón tay của hắn đang cầm tù lưỡi của tôi khiến tôi nói không thành lời, miệng mở rộng nước bọt liền chảy xuống.
"Tôi thích cơ thể nhạy cảm khác hẳn tính cách này của cậu." Kevin lại va chạm mấy lần, tôi chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng trong khoảnh khắc, một sự tê dại khó miêu tả lan ra khắp người từ điểm kia, tôi sung sướng tới nỗi không thể nói nên lời. Chỉ có thể há to mồm, mặc cho nước bọt chảy xuống tới ngực.
Tôi hoàn toàn mềm nhũn, Kevin nâng tôi lên và ném tôi lên giường. Trong phòng không bật đèn, nhờ ánh trăng tôi có thể trông thấy thứ đó của hắn còn đang nảy lên nảy xuống. Tôi vươn tay vuốt tóc mình ra sau, dạng hai chân nằm trên cái giường nhỏ chật chội, bày ra một tư thế cực kỳ quyến rũ trước mặt người đẹp tóc vàng.
"Một lần nữa." Tôi gọi mời.
Kevin đương nhiên sẽ không từ chối. Tôi thích nhất là sự trung thực trước sau không đổi của hắn.
Hắn bò lên giường, đỡ hai chân tôi vòng quanh eo hắn, tôi lập tức quấn lấy như loài nhuyễn thể, vội vàng phơi bày phía sau còn đang mấp máy cho hắn xem, bên trong chỉ chảy ra một ít chất lỏng trong suốt. Vừa rồi Kevin vẫn chưa bắn.
Sức bền của người đàn ông này thật sự là đáng sợ.
Tôi nhìn lướt qua thằng nhỏ còn đang sung sức của Kevin. Giống là cố ý trêu chọc hắn, tôi dùng sức nhổm lưng dậy làm cơ thể dán sát hắn hơn. Kevin lập tức giữ chặt eo tôi, kéo tôi về phía hắn, sau đó dương v*t của hắn lại đi vào bên trong tôi lần nữa.
Tôi kêu lên một tiếng gợi tình, định vươn tay tự mình giải quyết phía trước. Nhưng Kevin lấy ra hai cái còng tay từ mép giường, khóa hai tay tôi vào đầu giường. Cũng may giường nhà nghỉ rất nhỏ, bằng không tôi cũng không chắc tay mình đủ dài.
Kevin không phải là cảnh sát, hắn mang theo còng tay cũng không phải là để bắt tôi, mà chỉ để tăng thêm tình thú mà thôi. Tôi thả lỏng cơ thể, bẹn đùi cọ lấy eo Kevin. Tôi nheo mắt lại, ung dung nhìn hắn.
"Kevin yêu dấu, anh định giải quyết giúp tôi sao?"
"Tôi không tốt bụng vậy đâu bé cưng." Kevin cầm lấy cái cà vạt tôi ném trên giường và buộc dương v*t dựng thẳng của tôi lại và nói: "Lần này cậu không thể tự sung sướng trước rồi."
"Kevin, anh là đồ ma lanh..." Tôi giật mạnh còng tay, giường lắc lư một cái kịch liệt, nhưng chẳng có gì xảy ra cả.
"Phương diện này thì tôi chuyên nghiệp lắm, Ian." Kevin nhếch miệng cười, nhìn tôi từ phía trên, một sợi tóc vàng rũ xuống. Hắn quỳ gối giữa hai chân tôi, nắm lấy eo tôi và bắt đầu chậm rãi chuyển động. Kevin luôn chuyên nghiệp hơn tôi, hắn biết nóng vội sẽ không mang lại khoái cảm cho cả hai, sự tra tấn chậm chạp này mới sung sướng tột đỉnh.
Tôi hơi nâng eo lên phối hợp với động tác của hắn để hắn có thể tiến vào sâu hơn, đồng thời tôi còn cố ý dẫn dắt hắn đến điểm mẫn cảm của tôi. Nhưng tôi nhanh chóng nhận ra tác hại của việc này, tay của tôi đã bị trói, chẳng thể nào thủ dâm được mà hắn cứ cọ nhẹ bên trong tôi, khiến phía trước của tôi dần có cảm giác lại. Tôi cúi đầu nhìn, cái cà vạt vẫn buộc lấy dương v*t của tôi không chặt không lỏng, với tôi mà nói nó là một sự trừng phạt to lớn.
Tôi không vặn vẹo eo của mình nữa, nằm yên trên giường y như tượng gỗ, hai chân vốn vòng lấy eo Kevin cũng dần thả lỏng. Kevin phát hiện sự thay đổi của tôi, hắn bắt lấy bắp chân của tôi và tiếp tục.
Tôi bị hắn hành hạ đến cắn môi, chỉ mong bây giờ có thể thoát khỏi còng tay. Nhưng tôi vùng vẫy mấy lần khiến giường lắc lư dữ dội hơn, nhưng chỉ làm sự tra tấn này khó chịu hơn mà thôi.
Tôi há miệng thở phì phò, ngẩng đầu nhìn người đẹp tóc vàng. Bên dưới tôi đã đứng thẳng hoàn toàn, nhưng tất cả máu trong người tôi như bị chặn lại, điều này suýt làm tôi ngạt thở. Tôi ngóc đầu lên, vặn vẹo cơ thể mấy lần, nói với Kevin: "Kevin... Cho tôi..." Giọng nói của tôi run rẩy, tôi căm hận sự hèn hạ của mình. Mỗi lần làm tình với Kevin đều là tôi bắt đầu, cuối cùng người chật vật khóc lóc xin tha vẫn là tôi.
"Bé Ian yêu dấu, cậu trông như sắp khóc rồi này." Kevin nhéo mông tôi, giọng tràn đầy ý cười: "Hài lòng với lần phục vụ này chứ?"
"Ha... Không hài lòng... Đương nhiên là không..." Những lời tôi nói bị cú va chạm đột ngột của hắn ngắt ngang: "Cho tôi bắn..."
"Nhưng tôi còn chưa bắn mà? Em yêu... Ưm..." Hắn bỗng nhiên rên nhẹ một tiếng, dương v*t chôn trong cơ thể tôi run lên vài lần, tiếp theo một dòng chất lỏng ấm áp lướt qua bên trong tôi và chậm rãi chảy ra ngoài, hắn hài lòng lui ra. Sau đó hắn mới cởi cà vạt cho tôi, tôi bắn mạnh ra ngoài như bài tiết mất kiểm soát, tinh dịch màu ngà sữa bắn tung toé trên ngực Kevin.
Tôi thở hổn hển ngã xuống giường, cảm giác như sức lực cả người đều mất ráo. Đầu tôi vô lực rũ bên đầu giường, tôi cũng không còn quan tâm đến việc mở còng tay nữa.
Kevin nằm xuống bên cạnh tôi. Giường của nhà nghỉ giá rẻ thật sự quá nhỏ với hai thằng đàn ông, nó cũng không chịu nổi sức nặng của hai người, ngay từ đầu nó đã kêu kẽo kẹt rồi.
"Bây giờ tôi có thể giết cậu." Kevin thì thầm bên tai tôi.
"Anh không giết được tôi." Tôi mệt mỏi nói, xoay đầu sang nhìn hắn, liếm môi một cái: "Vào lần sau gặp lại, tôi vẫn sẽ hỏi anh có nhớ cái mông của tôi hay không thôi."
"Cậu nói đúng, tôi sẽ nhớ nó. Nhưng mà..." Kevin đột nhiên thò tay xuống dưới, đưa vào bên trong vừa trơn vừa ướt của tôi: "Tôi thật sự rất muốn đặt máy định vị trong này."
"Vậy tôi sẽ không lấy ra." Tôi nháy mắt mấy cái với hắn.
Kevin cười, đồng thời đến gần tôi hơn.
"Hôn tôi đi." Tôi nói.
Kevin không trả lời tôi, cặp mắt xanh nhìn tôi chăm chú.
" alt="Truyện Viện Điều Dưỡng Đồng Xanh">Truyện Viện Điều Dưỡng Đồng Xanh
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Stuttgart vs Bremen, 20h30 ngày 13/4: Tiếp đà thăng hoa
- Truyện Con À, Cha Con Là Ai Vậy?
- Đàn ông tăng cân khi có con
- Những ký ức tuổi thơ đẹp nhất trong cuộc đời
- Nhận định, soi kèo Central Cordoba vs Huracan, 4h00 ngày 15/4: Chủ nhà sa sút
- Smartphone tầm trung cạnh tranh khốc liệt tại Việt Nam
- Truyện Như Ý Đản
- Xe sang BMW X series vượt 600 km bằng 1 bình nhiên liệu
- Siêu máy tính dự đoán Newcastle vs MU, 22h30 ngày 13/4
- Top game online hành động không thể bỏ qua thời gian tới
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Defensor vs Cerro, 4h00 ngày 15/4: Khó cho chủ nhà
- [LMHT] SOFM và những người bạn tiếp tục 'nếm trái đắng' trước BKT
- (Clip) Choáng với pha điều quân 'ảo diệu' của thần đồng StarCraft 2 15 tuổi
- Toàn bộ xe mới của Volkswagen sẽ được trang bị phanh tự động
- Nhận định, soi kèo Stuttgart vs Bremen, 20h30 ngày 13/4: Tiếp đà thăng hoa
- Bản tình ca ngọt ngào 'Be With You' về các Minions vui nhộn
- [LMHT] Tahm Kench xuất hiện khiến Cửa Hàng quá tải
- Cận cảnh Huawei Honor 4C sắp ra mắt tại Việt Nam
- Soi kèo góc Atletico Madrid vs Real Valladolid, 2h00 ngày 15/4
- Sắp diễn ra giải đấu GPL mùa hè 2015
- Chiến trường Bạo Phong – Nơi kỹ năng PK lên ngôi
- [GPL Mùa hè 2015] Sofm đã có một 'bóng hồng' mới bên mình?
- Kèo vàng bóng đá Bournemouth vs Fulham, 02h00 ngày 15/4: Khó tin The Cherries
- [LMHT] Tahm Kench xuất hiện khiến Cửa Hàng quá tải
- (Clip) Đắng lòng thanh niên xem XXX mở volume quá to
- Truyện Việt Linh
- Nhận định, soi kèo Boavista vs CD Nacional, 21h30 ngày 12/4: Bất phân thắng bại
- Call of Duty: Black Ops 3 định ngày thử nghiệm Beta
- Truyện [Quyển 3] Ảnh Hậu Giới Giải Trí Trọng Sinh
- [Infographic] Vinh danh top 5 cao thủ Phong Vân Vô Song
- 搜索
-
- 友情链接
-