Calcio Mercato cho hay,ẩnbịtrảJoaoCancelovềlich thi đấu ngoai hang anh Bayern Munichdự kiến khôlich thi đấu ngoai hang anhlich thi đấu ngoai hang anh、、
Calcio Mercato cho hay,ẩnbịtrảJoaoCancelovềlich thi đấu ngoai hang anhBayern Munichdự kiến không kích hoạt điều khoản mua đứt Joao Cancelo, xem xét trả anh lại Man City khi mùa giải khép lại.
Cancelo vỡ mộng ở Bayern Munich
Hậu vệ người Bồ chuyển đến Bundesliga chơi bóng theo hợp đồng cho mượn gây sốc ở kỳ chuyển nhượng tháng 1, trong đó bao gồm tùy chọn để Bayern Munich có thể mua đứt Cancelo với giá 61,5 triệu bảng.
Cancelo đột ngột rời Man Cityđược cho vì mâu thuẫn với Pep Guardiola, quyết định đến một nơi khác để được ra sân thi đấu nhiều hơn.
Hậu vệ 29 tuổi có khởi đầu tốt ở Bayern Munich, với 2 pha kiến tạo sau 2 trận đầu tiên, nhưng những thất vọng cũng dần đến trên đất Đức với Cancelo.
Trong 6 trận gần nhất, Cancelo chỉ có chưa đầy 200 phút trên sân. Đêm qua, Nagelsmann cũng gạt Cancelo khỏi đội hình xuất phát Bayern Munich 2-0 PSG, chỉ cho vào sân thay người thủ tục ở phút 86.
Joao Cancelo vì giận Pep Guardiola mà ra đi cho... bõ ghét nên giờ phải chăng thấy mình đã quyết định quá nóng vội?
Có thông tin, dù mới đến Bayern Munich nhưng Cancelo cũng đã xích mích với thuyền trưởng Nagelsmann càng khiến tình hình của anh ở Allianz Arena gặp khó hơn.
Trên sân tập, hậu vệ này cũng biểu lộ sự chán nản, thất vọng. Lựa chọn rời Man City chớp nhoáng, mọi thứ không dễ cho Cancelo như anh nghĩ.
Bayern Munich không có kế hoạch mua đứt và dự định trả Cancelo về Man City, nhưng với tính cách và quan hệ rạn nứt với Pep Guardiola, khả năng hậu vệ người Bồ sẽ tìm kiếm một bến đỗ mới.
Chelsea và Real Madrid được cho đang theo dõi tình hình của Cancelo, có thể tiếp cận nếu Man City quyết định bán cựu hậu vệ Juventus.
Nhà thơ Nguyễn Phong Việt tại buổi giao lưu ra mắt tập thơ.
Nhà thơ Phong Việt chia sẻ, những điều anh viết trong thơ chắc chắn sẽ có tác dụng tích cực với ai đó, cũng có thể nói hộ lòng ai đó nhưng trên hết là để cho chính anh. “Khi viết ra được nỗi lòng là lúc mình đi qua được những nỗi đau đó”, anh chia sẻ. Và cũng theo nhà thơ, có những thời điểm, anh không ngủ được và phải bật dậy để viết thơ, đó là những lúc 1-2 giờ sáng của cách đây hơn 10 năm, những lúc trải qua những chông chênh, trắc trở.
Với những nhà thơ, nhà văn, họ thường chọn việc gặm nhấm nỗi buồn để viết nên một điều gì đấy, Phong Việt cũng vậy. Anh cũng thừa nhận, bản thân cảm ơn những nỗi buồn, những đau đớn tột cùng trong ngần ấy thời gian đã giúp anh ngày càng vững vàng hơn, có đủ chất liệu để tạo nên những tác phẩm trong gần 10 năm qua. “Nếu không có những nỗi buồn ấy, chắc chắn sẽ không có gì để viết, và cũng chắc chắn sẽ không có thơ cho bạn đọc”, anh cười buồn.
Hỏi Phong Việt có đang hạnh phúc?, anh lắc đầu: “Hiện tại tôi không phải là người hạnh phúc”. Nhưng, anh biết cách điều khiển cuộc sống của mình. Có thể bây giờ cuộc sống không hoàn toàn vui vẻ, nhưng anh mang tâm thế của một người đủ bình tâm đi qua mọi thử thách, dông bão của cuộc đời. Bình tâm bước tiếp và bình tâm nhìn lại một quãng đường dài đã qua để buông xuống những điều từng khiến bản thân đớn đau chật vật.
Tác phẩm thơ mới của Nguyễn Phong Việt - nhà thơ trẻ bán được nhiều thơ gần như nhất ở Việt Nam.
Tại buổi giao lưu, trả lời cho câu hỏi “cuối đất cùng trời” là nơi nào, Nguyễn Phong Việt nhẹ nhàng cho biết, đó không phải là không gian vô tận nào đó mà đơn giản chỉ là một căn nhà có mảnh vườn, mình trú ngụ bình an ở đó, khi đã buông được bớt những nỗi đau, vướng bận, khi có thể sống một cuộc đời đơn giản hơn.
Nhà thơ Nguyễn Phong Việt hiện sống giản đơn dần, khi mở tủ đồ ra chỉ toàn áo sơ mi trắng để mình không phải bận rộn nghĩ suy sẽ mặc gì hôm nay; thay vì ăn thức này món kia, anh đã hài lòng với chuyện ăn rau, đậu, khoai lang…
Tình Lê
Bộ sách đầy ý nghĩa cho người làm công tác xã hội trường học
Bộ sách chuyên khảo gồm 6 cuốn về Công tác xã hội trường học (CTXH) được sự tài trợ của Quỹ Nhi đồng liên hợp quốc UNICEF tại Việt Nam có ý nghĩa to lớn cho những người làm công tác xã hội trường học.
" width="175" height="115" alt="Nhà thơ bán 'vạn bản' nói về 'cuối đất cùng trời'" />
Bà Nguyễn Thị Nhung (73 tuổi, quê Bắc Từ Liêm, Hà Nội).
Vào Trung tâm được 10 năm, bà đã quen với cách sống và sinh hoạt của trung tâm. Bà khoe, đã có thêm rất nhiều người bạn. Đó là các cán bộ của trung tâm, những người bạn thoáng qua (thành viên trong các nhóm từ thiện) và cả những người bạn cùng hoàn cảnh. Nhiều người đã trở nên thân tình với bà.
“Tôi góp nhặt niềm vui từ tất cả những người mình đã gặp, đã trò chuyện, đã giúp đỡ … để nuôi dưỡng tâm hồn của mình. Bởi lẽ, với những người có hoàn cảnh như chúng tôi, muốn sống vui, sống khỏe thì tâm hồn phải lạc quan” - bà Nhung nói.
Có thể vì lẽ đó mà bà luôn nhoẻn miệng cười trong suốt cuộc trò chuyện. Tuy nhiên, khi nhắc đến tình thân và những ngã rẽ trong cuộc đời của mình, đôi mắt bà Nhung lại ngấn lệ.
Bố mẹ bà Nhung sinh được 4 người con, một người con trai và 3 người con gái. Tuổi thơ của bà cũng giống như nhiều người bạn cùng trang lứa khác, cũng bữa đói bữa no, cũng chăn trâu cắt cỏ trên khắp các cánh đồng với tiếng cười rộn rã. Nhưng rồi, khi lớn lên mỗi người trong số họ lại đón nhận một số phận khác nhau.
“Bố mẹ tôi mất, anh trai và các chị gái đi lấy chồng. Mỗi người đều có một cuộc sống riêng. Chỉ có tôi là chưa lập gia đình. Vì thế, tôi chuyển về sống với anh trai và chị dâu” - bà Nhung chia sẻ.
Thế nhưng, cuộc sống ở đây cũng không suôn sẻ vì thói đời, chị dâu em chồng vốn khó hợp nhau. Cuối cùng, bà Nhung quyết định rời đi.
“Sau khi đi khỏi nhà anh trai, tôi xin làm công nhân xây dựng, chấp nhận cuộc sống bôn ba, nay đây mai đó suốt hai chục năm” - bà Nhung nói.
Trong suốt những năm tháng ấy, có lẽ vì thường xuyên di chuyển chỗ ở, hoặc cũng có thể vì số phận đã an bài nên khi đã bước sang dốc bên kia của cuộc đời, bà vẫn không tìm được cho mình một người đàn ông để nương tựa.
“Tôi rời khói bụi công trường rồi xin nghỉ mất sức. Khi về, trong tay tôi không có nhiều tài sản, các anh chị ruột thịt thì đều đã mất cả. Nhà đất tôi cũng không có nên đành ở nhờ đứa cháu. Tuy nhiên, niềm vui khi sống chung cũng chỉ ngắn chẳng tày gang” - bà Nhung rơm rớm nước mắt khi nhớ về những kỷ niệm không vui trong cuộc đời mình.
Bà bảo, bà không trách các cháu, nhưng vì tuổi già khó tính lại không chồng không con nên nhạy cảm và hay tủi phận.
“Có khi, các cháu nó mắng con, mình lại nghĩ nó mắng mình nên cứ hậm hực trong lòng khiến tất cả đều không vui. Cuối cùng, tôi xin vào đây - Trung tâm bảo trợ xã hội số 3, để sống nốt phần đời còn lại của mình “ - Bà Nhung kể.
Bà Nhung trong căn phòng chừng 10m2 tại Trung tâm Bảo trợ xã hội số 3.
Tình cảm tuổi xế chiều và những giọt nước mắt ly biệt
Với mức lương 2 triệu/tháng sau khi nghỉ mất sức, bà Nhung đóng cho trung tâm 1,5 triệu đồng.
“Ngoài số tiền này, các chi phí khác tôi được trung tâm hỗ trợ nên có một chỗ ăn, chỗ ở rất tốt, không phải sống cảnh lang bạt.
Tuy nhiên, mỗi khi chứng kiến một người mất đi, tôi lại không cầm được nước mắt. Họ cũng giống chúng tôi, không người thân, không ruột thịt nên lúc mất cũng chỉ có những người cùng số phận và các cán bộ ở trung tâm. Ngay cả chuyện hương hỏa cũng vậy” - bà Nhung nói bằng cái giọng nghèn nghẹn.
Được biết, tại đây, sau khi mất đi, những người không nơi nương tựa sẽ được mai táng và đặt di ảnh tại khu tưởng niệm của trung tâm. Mùng 1 ngày Rằm hay các dịp lễ tết, cán bộ trung tâm và đặc biệt là những người sống ở đây sẽ đến và thắp cho họ một nén nhang tưởng nhớ.
“Tôi sống ở đây lâu nên thấy quen và cũng đã xác định tâm lý rằng, mình là người cô đơn, không có nơi nương tựa. Tất cả đều trông chờ vào sự hỗ trợ của nhà nước và trung tâm. Thế nhưng, mỗi lúc đối diện với cảnh chia lìa hay những ngày lễ tết, nước mắt tôi lại trào ra. Tôi nhận ra rằng, ai cũng khao khát một mái ấm gia đình, để rồi, khi phải lìa xa cõi đời, cũng được nằm trong vòng tay của tình thân ruột thịt” - bà Nhung nghẹn lòng.
Nói rồi, như muốn giấu đi giọt nước mắt đang lăn vội trên gò má, bà Nhung cúi mặt rồi xúc vội miếng cơm trong chiếc cặp lồng. Căn phòng chừng 10 m2 nơi bà Nhung ở cũng trở nên tĩnh mịch đến lạ…
Cú sốc rẽ ngang cuộc đời người đàn bà ở Mỹ Đình
“Trong khoảng thời gian ly thân, con trai tôi buồn bã nhiều nên sa vào rượu chè và những cuộc ăn chơi thâu đêm. Ít lâu sau, con mắc bệnh và qua đời”, bà Vũ Thị Đỉnh kể.
" alt="Chốn nương ẩn của người đàn bà nửa đời bôn ba, nửa đời cô độc" width="90" height="59"/>