Vào thời điểm đó, các máy chơi trò chơi điện tử thường chỉ bao gồm các trò chơi cài sẵn cố định, ví dụ như trò "Pong" của Atari. Máy chơi game Fairchild Channel F mà nhóm Lawson xây dựng cho các hộp băng trò chơi điện tử được một công ty bán dẫn có trụ sở tại San Francisco phát hành. Sản phẩm này đã gặp thất bại nhưng ý tưởng đột phá của Lawson sau đó đã được các thương hiệu trò chơi nổi tiếng như Atari và Nintendo áp dụng.

Mặc dù hầu hết game thủ đều không biết tới Jerry Lawson, nhưng vài năm gần đây, ngành công nghiệp trò chơi điện tử đã ghi nhận tên tuổi của ông và dành cho ông một vị trí tại Bảo tàng danh vọng - World Video Game Hall of Fame.

"Ông ấy thực sự là một nhà tiên phong", Allan Alcorn, người tạo ra trò chơi "Pong" khẳng định về người bạn của mình.

Chân dung người hùng thầm lặng của Thung lũng Silicon - Ảnh 1.

Jerry Lawson - người đặt nền móng cho hệ thống máy chơi game hiện đại. Ảnh: Businesswire

Người tiên phong ở Thung lũng Silicon

Lawson sinh ra và lớn lên ở quận Queens, thành phố New York và chưa từng tốt nghiệp đại học. Là một trong số ít kỹ sư da đen ở Thung lũng Silicon vào những năm 1970, Lawson từng chia sẻ với Vintage Computing & Gaming vào năm 2009 rằng, màu da của mình "có thể vừa là điểm cộng vừa là điểm trừ".

Là một người với màu da "không bình thường" trong lĩnh vực công nghệ khiến Larry trở nên nổi bật - theo cả hướng tích cực và tiêu cực. "Nếu bạn làm tốt, bạn đã phải nỗ lực gấp đôi, bởi vì ngay lập tức bạn sẽ lại gặp tai tiếng về điều đó", Lawson nói.

Vòng tròn xã giao của Larry khá khép kín, giống như một vài nhân vật nổi tiếng hơn của Thung lũng Silicon. Ông từng chia sẻ rằng mình đã có lần gặp hai người đồng sáng lập Apple là Steve Jobs và Steve Wozniak tại Câu lạc bộ Máy tính Homebrew, và "thực tế là không ấn tượng với họ, không ai trong cả hai người".

Thế nhưng, Alcorn lại đã gây ấn tượng với ông. Sau khi Fairchild cử Lawson đến gặp Alcorn để thảo luận về các bộ phận điện tử cho "Pong", có thứ gì đó đã bật lên trong suy nghĩ của Lawson. Ông bắt đầu một dự án nhỏ là tạo ra một trò chơi điện tử hoạt động bằng tiền xu trong nhà để xe của mình.

Khi Fairchild phát hiện ra trò chơi được gọi là "Demolition Derby" này, công ty đã thuyết phục Larry bắt tay vào việc tạo ra một máy chơi trò chơi điện tử như một dự án chính thức tại công ty.

Tạo ra Channel F "cho vui"

Máy chơi game của Lawson là một sản phẩm Fairchild chưa từng sản xuất và cũng chưa từng xuất hiện trên thị trường. Trong bài phát biểu tại Classic Gaming Expo ở Burlingame, California năm 2005, Lawson cho biết ông cảm thấy mình "giống như một mật vụ" đang âm thầm phát triển một nền tảng riêng mà không cản trở bất kỳ đối thủ nào.

Chỉ sau sáu tháng phát triển, nhóm của Lawson đã trở nên nổi tiếng với sự ra đời của Channel F vào năm 1976.

Channel F bao gồm cần điều khiển kỹ thuật số tại nhà đầu tiên trên thế giới và thậm chí còn có nút "tạm dừng" đầu tiên trên các máy chơi trò chơi điện tử. Nhưng, nguyên nhân chủ yếu khiến nó trở nên nổi bật là bởi nó cho phép người chơi có thể hoán đổi các hộp băng video trò chơi điện tử khác nhau.

Nhóm của Lawson đã phải xây dựng một cơ chế đặc biệt cho phép người chơi tháo lắp các hộp băng nhiều lần "mà không làm hỏng chip bán dẫn" hoặc thậm chí gây ra một vụ nổ nhỏ do tĩnh điện.

Nói về sản phẩm của mình, Lawson từng khẳng định: "Không ai có khả năng tạo ra một sản phẩm tiêu dùng có thể cắm nhiều thiết bị nhớ với tần suất lớn như vậy. Không ai cả". 

Chân dung người hùng thầm lặng của Thung lũng Silicon - Ảnh 2.

Chỉ sau sáu tháng phát triển, nhóm của Lawson đã trở nên nổi tiếng với sự ra đời của Channel F vào năm 1976. Ảnh: Twitter

Di sản còn mãi

Khi Channel F được tung ra thị trường vào năm 1976, Lawson cho biết, các đối thủ cạnh tranh của Fairchild "đã sợ hãi rằng sản phẩm mới này sẽ khiến họ phải rút chân khỏi thị trường".

Nhưng Fairchild chỉ bán được khoảng 350.000 chiếc trước khi bán công nghệ chơi game của mình cho công ty điện tử Zircon vào năm 1979. Zircon đã hủy bỏ Channel F vài năm sau đó.

Atari đã "bám sát gót chúng tôi", Lawson thừa nhận. Chỉ một năm sau, công ty trò chơi này đã phát hành máy chơi trò chơi điện tử của riêng mình -  Atari 2600 - với cần điều khiển và các hộp băng có thể hoán đổi cho nhau. Cho tới khi bị ngừng sản xuất, đã có hơn 30 triệu sản phẩm Atari 2600 được tiêu thụ trên thị trường.

Vào năm 2015, Fast Company lưu ý rằng Atari đã đánh bại Channel F chủ yếu vì nó có một thương hiệu quen thuộc với các game thủ cũng như danh mục các trò chơi phổ biến như "Pac-Man".

Lawson rời Fairchild vào năm 1980 và thành lập Videosoft, công ty sản xuất phần mềm chơi game cho Atari 2600 và các nhà phát triển khác. Theo thông tin từ Bảo tàng Đồ chơi Quốc gia ở Rochester, New York, Videosoft "có thể là công ty phát triển game thuộc sở hữu của người da màu xuất hiện sớm nhất" trong ngành này.

Công ty chỉ tồn tại được vài năm, nhưng Lawson đã dành phần còn lại của sự nghiệp để tư vấn cho các công ty công nghệ và game, đồng thời cố vấn cho các sinh viên kỹ thuật của Đại học Stanford, theo cáo phó năm 2011 trên tờ The Los Angeles Times.

Lawson cho biết trong cuộc phỏng vấn năm 2009 rằng, ông hy vọng sự nghiệp của mình có thể truyền cảm hứng cho các sinh viên da màu khác tham gia vào ngành kỹ thuật và ngành công nghiệp trò chơi.

Cho tới tận ngày nay, ngành công nghiệp trò chơi dường như vẫn ghi nhận có sự phân biệt chủng tộc. Một báo cáo năm 2020 từ Hiệp hội các nhà phát triển trò chơi quốc tế (IGDA) cho thấy chỉ có 2% nhà phát triển trong ngành này là người da màu.

Tuy nhiên, ảnh hưởng của Lawson vẫn tồn tại thông qua giải thưởng IGDA thường niên, một giải thưởng vinh danh công việc của nhóm các nhà phát triển thiểu số trong ngành, cũng như quỹ tài trợ của Đại học Nam California do Microsoft và công ty trò chơi điện tử Take-Two Interactive trao tặng.

Trong buổi lễ công bố quỹ học bổng dành cho sinh viên da màu và sinh viên bản địa theo học ngành thiết kế trò chơi điện tử, USC đã mô tả Lawson là "một trong những người khai sinh ra trò chơi hiện đại".

Đó dường như cũng là cách Lawson nhìn nhận về bản thân.

"Bạn phải là một người không bị ràng buộc bởi các quy tắc mới có thể hoàn thành được công việc", Lawson khẳng định trong một bài phát biểu năm 2005. "Để khám phá những chân trời mới, bạn sẽ phải phá vỡ một số quy tắc".

(Theo NDH)

Đời thăng trầm của ‘siêu lừa’ xứ Silicon - Elizabeth Holmes

Đời thăng trầm của ‘siêu lừa’ xứ Silicon - Elizabeth Holmes

Hôm nay, phiên xử Elizabeth Holmes tại Mỹ chính thức bắt đầu. Mở đầu phiên xử, công tố viên trưởng Robert Leach khẳng định: “Đây là một vụ án về gian lận, dối trá và lừa đảo để kiếm tiền”.

" />

Chân dung 'người hùng' thầm lặng của Thung lũng Silicon

Nhận định 2025-04-02 06:51:38 59318

Gerald "Jerry" Lawson qua đời ở tuổi 70 cách đây 10 năm. Dù không phải cái tên quen thuộc,ândungngườihùngthầmlặngcủaThunglũkêt quả bóng đá hôm nay nhưng ông là người tiên phong trong lĩnh vực trò chơi điện tử và là một trong số ít kỹ sư da đen làm việc trong ngành công nghệ vào những năm 1970. Năm 1976, Lawson cùng các kỹ sư thành viên trong nhóm của mình đã phát triển thành công và phát hành hộp băng trò chơi điện tử (video game cartridges) có thể tháo rời đầu tiên trên thế giới.

Vào thời điểm đó, các máy chơi trò chơi điện tử thường chỉ bao gồm các trò chơi cài sẵn cố định, ví dụ như trò "Pong" của Atari. Máy chơi game Fairchild Channel F mà nhóm Lawson xây dựng cho các hộp băng trò chơi điện tử được một công ty bán dẫn có trụ sở tại San Francisco phát hành. Sản phẩm này đã gặp thất bại nhưng ý tưởng đột phá của Lawson sau đó đã được các thương hiệu trò chơi nổi tiếng như Atari và Nintendo áp dụng.

Mặc dù hầu hết game thủ đều không biết tới Jerry Lawson, nhưng vài năm gần đây, ngành công nghiệp trò chơi điện tử đã ghi nhận tên tuổi của ông và dành cho ông một vị trí tại Bảo tàng danh vọng - World Video Game Hall of Fame.

"Ông ấy thực sự là một nhà tiên phong", Allan Alcorn, người tạo ra trò chơi "Pong" khẳng định về người bạn của mình.

Chân dung người hùng thầm lặng của Thung lũng Silicon - Ảnh 1.

Jerry Lawson - người đặt nền móng cho hệ thống máy chơi game hiện đại. Ảnh: Businesswire

Người tiên phong ở Thung lũng Silicon

Lawson sinh ra và lớn lên ở quận Queens, thành phố New York và chưa từng tốt nghiệp đại học. Là một trong số ít kỹ sư da đen ở Thung lũng Silicon vào những năm 1970, Lawson từng chia sẻ với Vintage Computing & Gaming vào năm 2009 rằng, màu da của mình "có thể vừa là điểm cộng vừa là điểm trừ".

Là một người với màu da "không bình thường" trong lĩnh vực công nghệ khiến Larry trở nên nổi bật - theo cả hướng tích cực và tiêu cực. "Nếu bạn làm tốt, bạn đã phải nỗ lực gấp đôi, bởi vì ngay lập tức bạn sẽ lại gặp tai tiếng về điều đó", Lawson nói.

Vòng tròn xã giao của Larry khá khép kín, giống như một vài nhân vật nổi tiếng hơn của Thung lũng Silicon. Ông từng chia sẻ rằng mình đã có lần gặp hai người đồng sáng lập Apple là Steve Jobs và Steve Wozniak tại Câu lạc bộ Máy tính Homebrew, và "thực tế là không ấn tượng với họ, không ai trong cả hai người".

Thế nhưng, Alcorn lại đã gây ấn tượng với ông. Sau khi Fairchild cử Lawson đến gặp Alcorn để thảo luận về các bộ phận điện tử cho "Pong", có thứ gì đó đã bật lên trong suy nghĩ của Lawson. Ông bắt đầu một dự án nhỏ là tạo ra một trò chơi điện tử hoạt động bằng tiền xu trong nhà để xe của mình.

Khi Fairchild phát hiện ra trò chơi được gọi là "Demolition Derby" này, công ty đã thuyết phục Larry bắt tay vào việc tạo ra một máy chơi trò chơi điện tử như một dự án chính thức tại công ty.

Tạo ra Channel F "cho vui"

Máy chơi game của Lawson là một sản phẩm Fairchild chưa từng sản xuất và cũng chưa từng xuất hiện trên thị trường. Trong bài phát biểu tại Classic Gaming Expo ở Burlingame, California năm 2005, Lawson cho biết ông cảm thấy mình "giống như một mật vụ" đang âm thầm phát triển một nền tảng riêng mà không cản trở bất kỳ đối thủ nào.

Chỉ sau sáu tháng phát triển, nhóm của Lawson đã trở nên nổi tiếng với sự ra đời của Channel F vào năm 1976.

Channel F bao gồm cần điều khiển kỹ thuật số tại nhà đầu tiên trên thế giới và thậm chí còn có nút "tạm dừng" đầu tiên trên các máy chơi trò chơi điện tử. Nhưng, nguyên nhân chủ yếu khiến nó trở nên nổi bật là bởi nó cho phép người chơi có thể hoán đổi các hộp băng video trò chơi điện tử khác nhau.

Nhóm của Lawson đã phải xây dựng một cơ chế đặc biệt cho phép người chơi tháo lắp các hộp băng nhiều lần "mà không làm hỏng chip bán dẫn" hoặc thậm chí gây ra một vụ nổ nhỏ do tĩnh điện.

Nói về sản phẩm của mình, Lawson từng khẳng định: "Không ai có khả năng tạo ra một sản phẩm tiêu dùng có thể cắm nhiều thiết bị nhớ với tần suất lớn như vậy. Không ai cả". 

Chân dung người hùng thầm lặng của Thung lũng Silicon - Ảnh 2.

Chỉ sau sáu tháng phát triển, nhóm của Lawson đã trở nên nổi tiếng với sự ra đời của Channel F vào năm 1976. Ảnh: Twitter

Di sản còn mãi

Khi Channel F được tung ra thị trường vào năm 1976, Lawson cho biết, các đối thủ cạnh tranh của Fairchild "đã sợ hãi rằng sản phẩm mới này sẽ khiến họ phải rút chân khỏi thị trường".

Nhưng Fairchild chỉ bán được khoảng 350.000 chiếc trước khi bán công nghệ chơi game của mình cho công ty điện tử Zircon vào năm 1979. Zircon đã hủy bỏ Channel F vài năm sau đó.

Atari đã "bám sát gót chúng tôi", Lawson thừa nhận. Chỉ một năm sau, công ty trò chơi này đã phát hành máy chơi trò chơi điện tử của riêng mình -  Atari 2600 - với cần điều khiển và các hộp băng có thể hoán đổi cho nhau. Cho tới khi bị ngừng sản xuất, đã có hơn 30 triệu sản phẩm Atari 2600 được tiêu thụ trên thị trường.

Vào năm 2015, Fast Company lưu ý rằng Atari đã đánh bại Channel F chủ yếu vì nó có một thương hiệu quen thuộc với các game thủ cũng như danh mục các trò chơi phổ biến như "Pac-Man".

Lawson rời Fairchild vào năm 1980 và thành lập Videosoft, công ty sản xuất phần mềm chơi game cho Atari 2600 và các nhà phát triển khác. Theo thông tin từ Bảo tàng Đồ chơi Quốc gia ở Rochester, New York, Videosoft "có thể là công ty phát triển game thuộc sở hữu của người da màu xuất hiện sớm nhất" trong ngành này.

Công ty chỉ tồn tại được vài năm, nhưng Lawson đã dành phần còn lại của sự nghiệp để tư vấn cho các công ty công nghệ và game, đồng thời cố vấn cho các sinh viên kỹ thuật của Đại học Stanford, theo cáo phó năm 2011 trên tờ The Los Angeles Times.

Lawson cho biết trong cuộc phỏng vấn năm 2009 rằng, ông hy vọng sự nghiệp của mình có thể truyền cảm hứng cho các sinh viên da màu khác tham gia vào ngành kỹ thuật và ngành công nghiệp trò chơi.

Cho tới tận ngày nay, ngành công nghiệp trò chơi dường như vẫn ghi nhận có sự phân biệt chủng tộc. Một báo cáo năm 2020 từ Hiệp hội các nhà phát triển trò chơi quốc tế (IGDA) cho thấy chỉ có 2% nhà phát triển trong ngành này là người da màu.

Tuy nhiên, ảnh hưởng của Lawson vẫn tồn tại thông qua giải thưởng IGDA thường niên, một giải thưởng vinh danh công việc của nhóm các nhà phát triển thiểu số trong ngành, cũng như quỹ tài trợ của Đại học Nam California do Microsoft và công ty trò chơi điện tử Take-Two Interactive trao tặng.

Trong buổi lễ công bố quỹ học bổng dành cho sinh viên da màu và sinh viên bản địa theo học ngành thiết kế trò chơi điện tử, USC đã mô tả Lawson là "một trong những người khai sinh ra trò chơi hiện đại".

Đó dường như cũng là cách Lawson nhìn nhận về bản thân.

"Bạn phải là một người không bị ràng buộc bởi các quy tắc mới có thể hoàn thành được công việc", Lawson khẳng định trong một bài phát biểu năm 2005. "Để khám phá những chân trời mới, bạn sẽ phải phá vỡ một số quy tắc".

(Theo NDH)

Đời thăng trầm của ‘siêu lừa’ xứ Silicon - Elizabeth Holmes

Đời thăng trầm của ‘siêu lừa’ xứ Silicon - Elizabeth Holmes

Hôm nay, phiên xử Elizabeth Holmes tại Mỹ chính thức bắt đầu. Mở đầu phiên xử, công tố viên trưởng Robert Leach khẳng định: “Đây là một vụ án về gian lận, dối trá và lừa đảo để kiếm tiền”.

本文地址:http://jp.tour-time.com/html/75e799308.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Ararat

{keywords} 

Sau một ngày bận rộn, có lẽ việc cuối cùng bạn muốn làm là leo lên chiếc giường yêu thích của mình. Việc tạo ra một vài "nghi thức" trước khi ngủ sẽ giúp não nhận biết đây là thời điểm giữa ngày và đêm, tạo điều kiện cho cơ thể đi vào giấc ngủ dễ dàng hơn. Các "nghi thức" trước giờ ngủ không cần phải phức tạp, bạn chỉ cần chọn một việc giúp tâm trí thư thái như một món ăn nhẹ, tắm nước ấm, hoặc 15 phút đọc sách.

2. Uống trà đen trước khi ngủ

{keywords}
 

Đa số các loại trà hoa, như trà hoa cúc hoặc trà hoa lavender, có tác dụng thư giãn và cải thiện giấc ngủ. Nhưng cũng có một số loại đồ uống mang tác dụng ngược lại, ví dụ như trà đen. Với hàm lượng caffeine cao, trà đen có thể gây ra cảm giác hồi hộp và khó ngủ.

3. Chăn có chất liệu không phù hợp

{keywords}
 

Nhiều người không thể ngủ mà thiếu một chiếc chăn nhưng ít người biết chất liệu chăn không đúng cũng có thể dẫn tới một đêm mất ngủ. Chăn làm từ polyester dễ giặt và bảo quản nhưng lại không tốt cho giấc ngủ.

Polyester là vật liệu tổng hợp nên không thoáng khí, khiến cơ thể không thể tự điều chỉnh nhiệt độ, khiến bạn thấy nóng và đổ mồ hôi là các yếu tố khiến bạn trằn trọc, khó ngủ.

4. Tập thể dục vào buổi tối

{keywords}
 

Tập luyện giúp giải phóng các suy nghĩ căng thẳng, từ đó giúp cải thiện giấc ngủ. Nhưng nếu bạn tập quá muộn vào buổi tối, nó sẽ có nhiều tác hại hơn là lợi ích. Tập thể thao một giờ trước khi ngủ sẽ không đủ thời gian để nhiệt độ cơ thể giảm xuống.

Bạn sẽ ngủ ngay lập tức nhưng sẽ bị tỉnh giấc khá thường xuyên. Nếu bạn là một người ngủ muộn và thích tập luyện vào buổi tối, hãy tìm các bài tập có cường độ thấp và tập ít nhất 4 giờ trước giờ ngủ.

5. Bỏ bữa sáng

{keywords}
 

Cho dù bạn bận đến đâu cũng không nên bỏ qua bữa sáng. Thiếu bữa sáng không chỉ ảnh hưởng đến cân nặng và khả năng tập trung trong ngày, mà nó còn ảnh hưởng đến giấc ngủ của bạn.

Những người bỏ ăn sáng thường ngủ kém ngon và thức dậy trong tâm trạng cáu kỉnh hơn những người ăn sáng đều đặn.

6. Mặc pajama ngủ

{keywords}
 

Nhiệt độ cơ thể thấp giúp ngủ ngon hơn, vì thế bộ đồ ngủ có thể làm tăng nhiệt độ cơ thể, làm bạn thấy không thoải mái trong khi ngủ. Nếu bạn không quen hoặc không có điều kiện ngủ khỏa thân, hãy lựa chọn đồ ngủ từ chất vải mỏng và thoáng mát như linen hoặc cotton.

7. Trang trí thảm trong phòng ngủ

{keywords}
 

Một chiếc thảm trong phòng ngủ giúp mang lại cảm giác ấm cúng nhưng nó lại không phải lựa chọn tốt nếu nói về chất lượng giấc ngủ. Các sợi lông dày của thảm bắt bụi dễ dàng và là nơi trú ẩn tuyệt vời của các loại vi khuẩn.

Nghiên cứu chỉ ra rằng, chất lượng không khí trong phòng ngủ là yếu tố tiên quyết quyết định chất lượng giấc ngủ và trạng thái cơ thể ngày hôm sau.

Theo Dân Trí

Lý do nên đóng cửa phòng ngủ vào ban đêm

Lý do nên đóng cửa phòng ngủ vào ban đêm

Đóng cửa phòng ngủ vào ban đêm sẽ tăng cơ hội sống sót của bạn trong trường hợp có hỏa hoạn hoặc có trộm đột nhập vào nhà.

">

Bỏ ngay 7 thói quen xấu dưới đây để có giấc ngủ ngon

{keywords}

Nhìn hình ảnh đó, Lan bỗng cảm thấy hối hận vì trót vượt rào trước khi cưới để giờ lâm vào cơ sự dở khóc dở cười này. (ảnh minh họa)

Đêm tân hôn ăn tát vì trót "ăn cơm trước kẻng"

Nỗi buồn của Dịu trong đêm tân hôn lại đến từ việc chồng vô tư lăn ra ngủ, đã vậy là còn ngáy khò khò khiến cô vô cùng tức tối.

Dịu và Đức yêu nhau hơn 5 năm mới cưới. Quãng thời gian hai người làm xa nhà, yêu thương nhau nên đã nảy sinh chuyện "ăn cơm trước kẻng". Có thể nói trong “chuyện ấy”, Đức và Dịu giống như “con ong đã tỏ đường đi lối về” nên mọi thứ giống như một cặp vợ chồng quen hơi chứ không còn cảm giác háo hức, hồi hộp như bao cặp đôi lần đầu động phòng hoa chúc nữa.

Sau một thời gian dài yêu thương, gắn bó với nhau, Đức và Dịu cũng chính thức làm đám cưới. Trong ngày cưới, Dịu ngập tràn hạnh phúc vì cuối cùng tình yêu này cũng đi tới bến bờ hạnh phúc. Cô có ngờ đâu, bao cảm giác tuyệt vời đó lại vỡ vụn ngay trong đêm tân hôn.

Vì vốn suy nghĩ đơn giản, lại yêu nhau nhiều năm, hơn nữa cũng đã “trao cho nhau tất cả” nên Đức không hề nghĩ tới tâm tư của vợ. Sau khi lễ cưới diễn ra, tối đó trong căn phòng cưới còn thơm mùi nước hoa, Đức lăn ra ngủ, ngáy khò khò vì mệt và say rượu. Nhìn chồng ngủ ngon lành, Dịu tức tưởi khóc suốt đêm vì sự vô tâm của chồng. Không nhịn được Dịu lỡ lời mắng nhiếc chồng là đồ "có mới nới cũ", lúc chưa lấy thì chiều chuộng nịnh bợ lúc có rồi lại dửng dưng.

Đức đang ngủ lại có sẵn ít men trong người liền thẳng tay tát vợ không thương tiếc. Thế là đêm tân hôn trở thành đêm khẩu chiến của hai vợ chồng.

Vẫn lãng mạn như lần đầu

Tuy ăn cơm trước kẻng nhưng không giống những cặp đôi khác, vợ chồng Liên - Tuấn vẫn có một đêm tân hôn thật đáng nhớ và ngập tràn cảm xúc.

Yêu nhau 2 năm thì cặp đôi Liên - Tuấn đã ăn cơm trước kẻng được hơn một năm. Tất nhiên họ lén "yêu vụng" trước khi cưới nên người thân chẳng ai biết được. Cứ thế, trước ngày cưới 5 tháng, Tuấn đưa Liên về nhà trai ra mắt. Mẹ Tuấn rất ưng Liên nên thi thoảng cứ cuối tuần, bà lại gọi Liên đến chơi nhà.

“Ngày ấy, mình thấy ngại và buồn cười lắm. Vì cứ ăn cơm tối xong là mẹ chồng tương lai lại bảo: "Con lên phòng mà ngủ (tức là phòng của chồng mình đó), để đấy mẹ dọn cho". Ban đầu, mình ngại và lên thắc mắc với chồng: "Sao mẹ không sợ hai đứa quấn lấy nhau trên giường nhỉ? Chồng mình khi ấy chỉ tủm tỉm cười khen mẹ tâm lý” - Liên kể.

Cũng theo người phụ nữ 26 tuổi này thì dù đã “yêu” trước cả năm trời nhưng đêm tân hôn của họ vẫn rất đáng nhớ. Chẳng là tối tân hôn ấy, Liên và Tuấn được gia đình tạo điều kiện cho đi nghỉ sớm (lúc ấy mới hơn 9 giờ tối). Thế là cả hai nhanh chóng rút lui về phòng và ân ái mặn nồng.

"Yêu" xong, đôi bạn trẻ này lại chẳng thấy buồn ngủ nữa nên đứng dậy dắt díu nhau đi ăn đêm. Gần 1 giờ sáng, họ mới về lại phòng. Lúc này, vẫn chưa thấy buồn ngủ nên Tuấn - Liên đổ phong bao tiền mừng cưới ngồi đếm. Sau 2 tiếng kiểm kê xong, vợ chồng họ lại tiếp tục "chơi trò abc".

“Không biết các chị em khác đã ăn cơm trước kẻng thì có cảm giác tân hôn thế nào. Chứ vợ chồng mình tuy "yêu" trước từ lâu nhưng cảm giác vẫn nguyên vẹn như ngày đầu. Đặc biệt, mình còn thấy tự tin hơn vì giờ đã có thể làm"chuyện ấy" danh chính ngôn thuận. Nói thực, lúc trước mỗi lần "ăn vụng" nhiều khi mình cũng run lắm. Chỉ sợ dính bầu bí hay sợ người thân bắt gặp thì chẳng biết phải ứng phó thế nào” - Liên tâm sự.

(Theo NLĐ)">

Đêm tân hôn phải “khóc cười' vì vợ mang bầu

Nhận định, soi kèo Defensor vs Miramar Misiones, 07h15 ngày 1/4: Bệ phóng sân nhà

Xã hội càng văn minh thì có một nghịch lý là xuất hiện những cá nhân học giỏi, bằng cấp đầy đủ, nhưng vẫn nghèo. Không phải tất cả, nhưng có một số lượng không nhỏ các cá nhân học giỏi, bằng cấp đầy đủ, vẫn không thể thoát ra được tình trạng nghèo khó. Tại sao lại có những sự việc lạ lùng đến vậy?

Cái tôi quá cao

Người học giỏi có một đặc điểm là cái tôi của họ cũng cao hơn người bình thường. Không phải ai học giỏi đều có cái tôi cao, nhưng phần đông là vậy. Cái tôi của mỗi người được hình thành từ năm ba tuổi khi chúng ta biết các cảm xúc, ham muốn riêng mà không phụ thuộc người khác thậm chí cả cha mẹ. Ở đó, những đứa trẻ bắt đầu biết chọn quần áo đẹp theo ý của chúng, biết từ chối những gì chúng cho là không ngon.

Cái tôi là một phần trong việc phát triển cá nhân của bất kỳ con người nào. Lúc đi học, tâm lý hơn thua bạn bè đồng trang lứa trong trường lớp, trong gia đình đã đẩy chúng ta vào một cuộc so kè cao thấp. Ở đó, chúng ta ganh đua nhau về điểm số. Ra trường, chúng ta ganh đua nhau về vị trí công việc, về mức thu nhập. Bạn bè cũ gặp lại nhau trong các buổi họp lớp cũng hơn thua nhau về địa vị xã hội và tiền bạc. Đây là một tâm lý rất bình thường.

Nhưng có một đặc điểm nổi trội, đa phần ở những cá nhân học giỏi, có bằng cấp cao là họ thường có cái tôi, tự trọng cao hơn người bình thường, tuy không phải tất cả. Chính cái tôi này khiến cho đa phần những người học cao, bằng cấp nhiều không chấp nhận làm những công việc bị cho là của những người ít học, ít bằng cấp như công nhân lao động phổ thông, công nhân vệ sinh, ôsin gia đình, xuất khẩu lao động nông nghiệp giản đơn...

Hầu như chúng ta bị đóng khung trong đầu rằng những người học giỏi, bằng này, cấp nọ phải ăn mặc sang trọng, ngồi phòng điều hòa, làm công việc bàn giấy, làm trong các phòng nghiên cứu, công trường sang trọng... cho nên hầu hết lao động cấp cao rất khó làm việc chân tay thông thường. Chính cái tôi này khiến cho họ tự làm giảm đi các lựa chọn của mình. Rất ít người học hành bằng này, cấp nọ lại muốn trở về quê và làm một nông dân bình thường. Họ thà bám trụ lại thành phố sống qua ngày chứ ít khi dám ra ngoài vùng an toàn, vùng thoải mái của họ.

>> Giá trị của người học cao nhưng không giỏi kiếm tiền

Thói quen cố hữu

Có một câu chuyện nhỏ về con voi bị cột chân bằng một sợi xích sắt nhỏ. Khi người du khách tới thăm quan, cảm thấy kỳ lạ là với cơ thể to lớn của mình, con voi hoàn toàn có thể giật đứt sợi xích bất kỳ lúc nào. Vậy tại sao nó lại không làm vậy? Người du khách bèn hỏi người quản tượng. Người quản tượng trả lời rằng: "Do từ nhỏ, con voi đó đã được cột bằng sợi dây thừng vào chân. Nên từ nhỏ nó đã cố gắng giật đứt sợi dây nhưng không thành. Khi lớn lên, nó theo thói quen cứ nghĩ rằng mình không thể giật đứt sợi dây xích, nên cả đời cứ an phận bị cột như vậy".

Ví dụ đó cho thấy rằng đa phần chúng ta là kết quả của các thói quen. Dù hoàn cảnh, thời gian, không gian đã thay đổi nhưng không chỉ loài voi mà tất cả các sinh vật khác, bao gồm cả con người đều sống theo thói quen. Chúng ta có xu hướng duy trì kết quả đã đạt được trong quá khứ mà ít khi thay đổi trừ khi có những biến động bất ngờ. Sức khỏe của chúng ta là kết quả của các thói quen ăn uống, sinh hoạt và tập luyện. Học tập là kết quả của thói quen nghiên cứu, suy nghĩ, tiếp thu nhận thức, thói quen đọc sách... Và tình hình tài chính giàu hay nghèo là kết quả của thói quen chi tiêu, kiếm tiền, đầu tư của mỗi cá nhân.

Các cá nhân trong cùng một cộng đồng thường có số phận tương tự nhau, ngoại trừ các cá nhân có xuất sắc là vì thói quen có xu hướng truyền lại ổn định trong cộng đồng đó. Con cái thường có số phận tương tự bố mẹ họ vì các thói quen sinh hoạt, kiếm tiền được truyền lại y nguyên. Bản chất của học tập thực chất là thay đổi môi trường để rèn luyện các thói quen mới. Từ môi trường gia đình đến trường học để học tư duy, thói quen khoa học thông qua các hoạt động nghiên cứu, học tập ở trường lớp. Từ công việc trong gia đình đơn giản đến công việc hiện đại ở các công ty, tập đoàn thực ra là thay đổi môi trường làm việc để có các thói quen công việc mới.

Sự cố chấp

Cái tôi cao và thói quen lớn đã tạo ra sự cố chấp trong nhiều cá nhân. Các bạn thấy rất nhiều người là nhà văn, nhà thơ, nhạc sĩ... ở Mỹ lại chọn cách vô gia cư thay vì chấp nhận đi làm công nhân, bồi bàn trong một nhà hàng, một cửa hàng hay một nông trại. Hay trong lịch sử, có nhiều nhà thơ, nhà văn... chỉ viết sách dù không bán được, không có ai đọc nhiều và sống nhờ vợ nuôi chứ không chịu đi làm những công việc bị xem là "thấp hèn" dành cho những người không có bằng cấp.

Bạn cũng có thể thấy nhiều nhà triết học, khoa học thời kỳ sơ khai họ chỉ sống bằng tiền của, tài sản gia đình để lại để nghiên cứu, mày mò cho thỏa chí những thứ mà người cùng thời đại họ cho là vô bổ, không kiếm được tiền, không có tính ứng dụng ngay chứ không chịu đi làm như người bình thường.

>> Lầm tưởng 'học nhiều không bằng kiếm tiền giỏi'

Hay trong xã hội hiện đại, bạn thấy không thiếu những bạn trẻ làm lương văn phòng không đủ sống nhưng vẫn cố bám lấy thành thị, công việc hiện tại để được ăn mặc sang chảnh, ngồi máy lạnh, điều hòa... thay vì lao về quê, hay tìm cơ hội mới một một lĩnh vực mà họ không được đào tạo như bán hàng online, làm nông nghiệp... Thậm chí tôi từng biết nhiều trường hợp ôm lấy tấm bằng đại học ở thành thị chỉ để kiếm 8 triệu đồng mỗi tháng cho sang chảnh chứ không chịu xuất khẩu lao động hái nho ở Australia kiếm 3 triệu đồng mỗi ngày.

Rất nhiều người có học bỏ lỡ cơ hội mới đến với họ chỉ vì cơ hội đó khiến họ phải đi ra khỏi vùng an toàn, thoát khỏi thói quen cũ. Và họ ở lại với công việc hiện tại vì đơn giản họ đang sống với thói quen cũ của mình, tuy nghề nghiệp họ có thể gần hết thời, hoặc đã hết thời nhưng họ vẫn bám trụ do sự cố chấp. Ngược lại, có một số người học ít, bằng cấp thấp... nhưng lại dám dấn thân và nắm bắt cơ hội mới. Họ từ bỏ môi trường, công việc cũ dù đã được đào tạo bài bản để nắm lấy cơ hội mới, những ngành nghề mới để rồi thành công.

Thực tế xã hội

Của cải là sự sản sinh giá trị dựa trên các nguồn lực đầu vào kết hợp với trình độ vận hành. Do đó, mọi nguồn lực đầu vào dựa trên phương diện một quốc gia thì không đổi, nó chỉ là sự phân bổ hay chiếm dụng khác biệt giữa các vùng kinh tế, hay giữa các cá nhân với nhau. Nhưng tại sao cùng một sự phân bổ nguồn lực như vậy thì đất nước đó, quốc gia đó trong thời điểm hiện tại lại giàu có hơn chính họ trong thời điểm quá khứ? Hay cùng một nguồn lực như vậy, tại sao quá khứ giàu có, nhưng hiện tại lại nghèo đói đi?

Đó chính là sự khác biệt giữa trình độ vận hành. Dân chúng đã có học hơn, có tay nghề cao hơn, có năng lực lớn hơn nên quốc gia, dân tộc đó trở nên giàu có hơn chính nó trong quá khứ hoặc ngược lại. Trên phương diện quốc gia là vậy. Nhưng trên phương diện cá nhân lại có nhiều sự khác biệt. Thực tế, chúng ta thấy nhiều cá nhân học không giỏi, trình độ không cao nhưng vẫn giàu có. Ngược lại, nhiều cá nhân bằng này, cấp nọ vẫn nghèo. Vậy vấn đề là gì?

>> 20 năm mang tiếng 'học nhiều nhưng không biết kiếm tiền'

Thứ nhất là sự không phù hợp của trình độ đã được đào tạo. Có nhiều ngành nghề hiện nay đã hết thời, hoặc không có giá trị khai thác thị trường nữa, hoặc bị ngành nghề mới thay thế... Việc quá cố chấp lấy việc bạn phải thực hành trình độ đã được đào tạo dù nó không hợp thời đã khiến nhiều bạn có bằng cấp nhưng không hợp thời, không được trọng dụng.

Thứ hailà không có được môi trường, nguồn lực đầu vào để vận hành. Rất nhiều bạn du học sinh nhưng về nước ngay khi mới tốt nghiệp, hậu quả là những trình độ, thói quen công việc của họ không thể áp dụng được với tình hình trong nước. Do nền sản xuất, kinh doanh trong nước không có được các điều kiện cơ sở vật chất, hạ tầng như bạn đã được đào tạo ở nước ngoài.

Các bạn được đào tạo trở thành một kỹ sư sản xuất máy móc công nghiệp hiện đại, lại về một quốc gia không có nền công nghiệp hiện đại tương tự mà lại là một quốc gia nông thôn, nghèo nàn... thì các bạn cũng thành vô dụng. Điều đó lý giải tại sao một kỹ sư máy trình độ lớp 7 lại được trọng dụng ở một nước châu Phi hơn một anh kỹ sư chế tạo máy đại học. Sự cần thiết có sự tương thích giữa nguồn lực đầu vào và trình độ vận hành là vậy.

Thứ ba là cộng sinh học vấn. Khi việc học của bạn không thể đạt được những gì bạn muốn hay điều đó mất quá nhiều thời gian thì bạn không cần phải học nữa. Giải pháp chính là cộng sinh học vấn. Bạn hãy làm thuê cho những người giỏi nhất, học nhiều nhất trong lĩnh vực mà bạn làm là bạn có thể sống rất tốt. Việc của bạn chỉ là áp dụng những gì người khác đã học, đã xây dựng để kiếm lợi từ nó.

Ví dụ, các mạng xã hội online được tạo ra bởi nhiều chuyên gia trong lĩnh vực Công nghệ thông tin. Bạn không cần phải tự biến mình thành một kỹ sư IT để tự xây dựng riêng cho mình một mạng xã hội. Việc của bạn chỉ cần là cộng sinh vào hệ thống của họ bằng việc bán hàng online, hay thực hiện các dịch vụ liên quan mạng xã hội để trở giàu có.

Bạn cũng không cần phải học để chế tạo ra một chiếc ôtô, việc của bạn là học cách sửa chiếc ô tô đó. Bạn cũng không cần phải trở thành kỹ sư nông nghiệp để làm một trang trại cho riêng mình, việc của bạn là xuất khẩu lao động vào các trang trại công nghệ cao ở nước ngoài và nắm lấy cơ hội chênh lệch giá trị tiền tệ giữa hai nền kinh tế...

Hong Linh An Long

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

">

Ảo tưởng 'người nhiều bằng cấp phải làm việc cao sang'

友情链接