Thành đoàn Hà Nội vừa chính thức thông báo kết quả xét chọn 100 thủ khoa xuất sắc tốt nghiệp các trường đại học, học viện trên địa bàn thành phố Hà Nội năm 2016. Danh sách 100 thủ khoa xuất sắc này được xây dựng từ danh sách đề xuất của các trường đại học, học viện trên địa bàn thành phố, sau khi đã thông qua hội đồng xét chọn thủ khoa của trường. Đây là năm thứ 14 Hà Nội tổ chức tuyên dương các Thủ khoa xuất sắc của thành phố. Lễ tuyên dương 100 thủ khoa xuất sắc các trường đại học, học viện trên địa bàn Hà Nội dự kiến sẽ diễn ra vào tối 28/8/2016 tại Văn Miếu.

Cựu sinh viên Đặng Văn Quý, lớp D11VT6 của Học viện Công nghệ BCVT đã xuất sắc có tên trong danh sách  100 thủ khoa các trường đại học, học viện trên địa bàn Hà Nội tham dự lễ tuyên dương vào ngày 28/8 tới. Học giỏi, năng động và không ngừng tìm tòi, sáng tạo là những gì mà mọi người nhận xét về Đặng Văn Quý - thủ khoa đầu ra toàn khóa D11 (khóa đào tạo đại học chính quy 2011 - 2016 các ngành kỹ thuật) của Học viện Công nghệ BCVT.

Ngay từ những ngày đầu tiên bước chân vào cổng trường đại học, Đặng Văn Quý đã luôn tự nhủ phải cố gắng thật nhiều, với phương châm: “không cố gắng để trở thành người giỏi nhất, chỉ cần cố gắng hết khả năng của mình”. 

Với quan điểm, phương châm đó, trong hơn 4 năm ngồi trên ghế giảng đường đại học, cậu sinh viên Đặng Văn Quý đã không ngừng nỗ lực học tập và trau dồi kiến thức, kỹ năng; đạt được nhiều thành tích cao trong học tập và nghiên cứu khoa học. Đơn cử như, năm 2012, Đặng Văn Quý đã đạt giải Ba kỳ thi Olympic Toán sinh viên toàn quốc. Cùng với đó, Quý còn sở hữu bản thành tích học tập ấn tượng khi tất cả các kỳ học luôn là sinh viên Giỏi và Xuất sắc, được nhận học bổng cùng Giấy khen của Giám đốc Học viện. Tốt nghiệp với điểm số khá ấn tượng 9,1, Đặng Văn Quý trở thành Thủ khoa toàn khóa D11 của Học viện Công nghệ BCVT.

Để có được bảng thành tích đáng nể kể trên, bên cạnh các môn kỹ thuật thuộc chuyên ngành được Đặng Văn Quý đầu tư nhiều thời gian, cậu sinh viên khối ngành kỹ thuật này cũng vẫn dành thời gian học các môn khác. Không chỉ chú ý nghe giảng và ghi chép trên lớp, Đặng Văn Quý còn thường xuyên tổng kết các nội dung kiến thức cho từng môn, các dạng bài tập và cách giải cho mỗi dạng đối với các môn tính toán, với các môn lý thuyết thì chia thành các nội dung kiến thức nhỏ và đọc nhiều tài liệu tham khảo trên mạng. Ngoài ra, Quý cũng tích cực sử dụng Internet và các phần mềm hỗ trợ học tập.

Đặng Văn Quý chia sẻ: “Quan trọng nhất là cân bằng thời gian học và thời gian tham gia hoạt động ngoại khóa và việc đặt mục tiêu chi tiết trước mỗi kỳ học và với từng môn học cụ thể”.

" />

Thủ khoa đầu ra của Học viện Công nghệ BCVT đã đầu quân vào Viettel

Thời sự 2025-03-07 03:46:52 5

Thành đoàn Hà Nội vừa chính thức thông báo kết quả xét chọn 100 thủ khoa xuất sắc tốt nghiệp các trường đại học,ủkhoađầuracủaHọcviệnCôngnghệBCVTđãđầuquânvàtin tuc24h học viện trên địa bàn thành phố Hà Nội năm 2016. Danh sách 100 thủ khoa xuất sắc này được xây dựng từ danh sách đề xuất của các trường đại học, học viện trên địa bàn thành phố, sau khi đã thông qua hội đồng xét chọn thủ khoa của trường. Đây là năm thứ 14 Hà Nội tổ chức tuyên dương các Thủ khoa xuất sắc của thành phố. Lễ tuyên dương 100 thủ khoa xuất sắc các trường đại học, học viện trên địa bàn Hà Nội dự kiến sẽ diễn ra vào tối 28/8/2016 tại Văn Miếu.

Cựu sinh viên Đặng Văn Quý, lớp D11VT6 của Học viện Công nghệ BCVT đã xuất sắc có tên trong danh sách  100 thủ khoa các trường đại học, học viện trên địa bàn Hà Nội tham dự lễ tuyên dương vào ngày 28/8 tới. Học giỏi, năng động và không ngừng tìm tòi, sáng tạo là những gì mà mọi người nhận xét về Đặng Văn Quý - thủ khoa đầu ra toàn khóa D11 (khóa đào tạo đại học chính quy 2011 - 2016 các ngành kỹ thuật) của Học viện Công nghệ BCVT.

Ngay từ những ngày đầu tiên bước chân vào cổng trường đại học, Đặng Văn Quý đã luôn tự nhủ phải cố gắng thật nhiều, với phương châm: “không cố gắng để trở thành người giỏi nhất, chỉ cần cố gắng hết khả năng của mình”. 

Với quan điểm, phương châm đó, trong hơn 4 năm ngồi trên ghế giảng đường đại học, cậu sinh viên Đặng Văn Quý đã không ngừng nỗ lực học tập và trau dồi kiến thức, kỹ năng; đạt được nhiều thành tích cao trong học tập và nghiên cứu khoa học. Đơn cử như, năm 2012, Đặng Văn Quý đã đạt giải Ba kỳ thi Olympic Toán sinh viên toàn quốc. Cùng với đó, Quý còn sở hữu bản thành tích học tập ấn tượng khi tất cả các kỳ học luôn là sinh viên Giỏi và Xuất sắc, được nhận học bổng cùng Giấy khen của Giám đốc Học viện. Tốt nghiệp với điểm số khá ấn tượng 9,1, Đặng Văn Quý trở thành Thủ khoa toàn khóa D11 của Học viện Công nghệ BCVT.

Để có được bảng thành tích đáng nể kể trên, bên cạnh các môn kỹ thuật thuộc chuyên ngành được Đặng Văn Quý đầu tư nhiều thời gian, cậu sinh viên khối ngành kỹ thuật này cũng vẫn dành thời gian học các môn khác. Không chỉ chú ý nghe giảng và ghi chép trên lớp, Đặng Văn Quý còn thường xuyên tổng kết các nội dung kiến thức cho từng môn, các dạng bài tập và cách giải cho mỗi dạng đối với các môn tính toán, với các môn lý thuyết thì chia thành các nội dung kiến thức nhỏ và đọc nhiều tài liệu tham khảo trên mạng. Ngoài ra, Quý cũng tích cực sử dụng Internet và các phần mềm hỗ trợ học tập.

Đặng Văn Quý chia sẻ: “Quan trọng nhất là cân bằng thời gian học và thời gian tham gia hoạt động ngoại khóa và việc đặt mục tiêu chi tiết trước mỗi kỳ học và với từng môn học cụ thể”.

本文地址:http://jp.tour-time.com/html/748a499213.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Soi kèo góc Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3

NSND Tống Toàn Thắng từng đi biểu diễn nhiều năm ở khắp nơi trên thế giới.

Vẫn luôn khát khao được ra sân khấu

- Bận rộn với vai trò Giám đốc Rạp xiếc Trung ương, dạo này “Thạch Sanh Việt Nam” có còn biểu diễn xiếc trăn?

Lên vị trí mới, tôi vẫn khát khao được diễn trên sân khấu vì đam mê. Với tôi, khán giả là tối cao trong sự cống hiến, mục đích cuối cùng của tôi vẫn là chinh phục khán giả. Nhưng quả thực, tôi không có nhiều thời gian. Hiện tại, tôi làm việc từ sáng đến 7-8 giờ tối. Có những hôm, sau khi đã về nhà, tôi quay lại phòng làm việc để tập trung suy nghĩ, sáng tạo.

Tôi chia sẻ như vậy để mọi người thấy, những nghệ sĩ có chuyên môn tốt khi làm quản lý không phải không muốn diễn nữa mà vì thời gian eo hẹp. Đó là sự hy sinh để làm nhiệm vụ mới. Sau 4 tháng với vai trò mới rất may liên đoàn đã có khởi sắc. 

- Anh có tiếc nuối hay nhớ cảm giác đứng trên sân khấu được mọi người tung hô trước kia?

Sự chuyển giao từ việc đứng trước khán giả tới khi làm người dựng, sáng tạo vở diễn không làm tôi hụt hẫng. Tôi giờ là đạo diễn, thạc sĩ nghệ thuật sân khấu, không trực tiếp đứng trước khán giả nhưng gián tiếp đóng góp những sản phẩm nghệ thuật, những đứa con tinh thần và đồng hành cùng nhiều đồng nghiệp đi thi quốc tế.

Tôi không tiếc nuối nhưng vẫn khát khao biểu diễn nếu có thời gian. Tuổi tác không làm ảnh hưởng tới năng lượng và tinh thần của tôi. Dù ở vai trò mới, làm nhiều vở diễn được giải nhưng khán giả vẫn nhìn tôi là một ông diễn trăn. Hình ảnh đó là niềm hạnh phúc lớn lao theo tôi suốt đời.

Tôi cần thời gian nhiều hơn để thay đổi, phát triển ngành. Tôi không chỉ có nhiệm vụ nâng cao đời sống cho nghệ sĩ mà phải là người đầu đàn dẫn họ tới thành công cả về vật chất lẫn danh tiếng. 

Anh được mệnh danh là "Thạch Sanh Việt Nam".

- Nghề xiếc vất vả, nguy hiểm và nhiều thiệt thòi, cụ thể là những gì?

Nghề xiếc phải bỏ 100% sức lực để làm, đau đớn khi ngã, luyện tập. Về già, nghệ sĩ xiếc hầu như bị bệnh nghề nghiệp. Tôi bị thoái hóa khớp gối, khớp tay, có những lúc đau phải bò vào nhà vệ sinh. Khán giả không hề biết chuyện ấy nhưng vinh quang bao giờ cũng phải trả giá.

Khi còn trẻ, tôi mang chuông đi đánh xứ người, không có nhiều thời gian ở với bố mẹ. Khi bố qua đời, tôi thậm chí không được ở nhà. Con tôi được 6 tháng, tôi phải đi nước ngoài 1 năm với nỗi lo con không nhận mặt được bố.

Nghệ sĩ xiếc cũng thiệt thòi vì làm nghề phục vụ. Những ngày nghỉ, người khác được đi chơi, chúng tôi phải đi làm. Bù lại, chúng tôi được chu du khắp thế giới. Đó là trải nghiệm có tiền chưa chắc mua được.

-Theo đuổi nghề xiếc có lẽ phải đấu tranh nội tâm rất lớn?

Nghề của chúng tôi học 5 năm vất vả, ra trường 2 năm mới cứng hơn một chút. Nhiều người diễn vài năm không may bị thương, không vượt qua được chính mình và áp lực gia đình nên bỏ cuộc. Theo nghề xiếc, đúng là phải đấu tranh nội tâm rất lớn. Nghề xiếc, ráo mồ hôi là hết tiền, chúng tôi cũng phải ăn nhiều mới có sức diễn. Tôi thương nghề của mình lắm. 

Nhiều nghệ sĩ đi diễn về đau đớn vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ gia đình. Lúc dịch bệnh khó khăn, lương nghệ sĩ không đủ sống, phải bán hàng online. Nếu không có tâm với nghề, chúng tôi không thể tồn tại lâu.

NSND Tống Toàn Thắng vác cá sấu trên vai.

Từng máu nhuộm đỏ người, suýt chết vì bị trăn siết

- Anh đã phải hy sinh và đấu tranh như nào?

Tôi diễn xiếc và thành danh từ năm 1983. Đến giờ phút này, tôi có thể viết tự truyện về cuộc đời nhiều thăng trầm, cảm xúc làm nghề. 

Khi 15 tuổi, tôi đã bị ngã lúc luyện tập khiến mình vô thức, không nhớ gì trong nửa ngày, gia đình sợ nên bắt tôi bỏ nghề. Trong 45 năm theo nghề, tôi nhớ như in 4 lần suýt chết khi diễn với trăn.

Năm 1996 tại Thái Lan, tôi bị trăn cắn, siết chặt khi đang diễn nhưng vẫn chiến đấu tới nỗi người nhuộm đỏ máu. Lúc đó, tôi chỉ nhớ mình gần chết. Tôi nghĩ chỉ chịu đựng được 10 giây, khi tôi đếm đến 7, con trăn nhả tôi ra. Tôi gục xuống sau khi bức rèm sân khấu được buông xuống và thấy mình ở bệnh viện khi tỉnh dậy.

Khi tiếp nước xong, tôi tỉnh rồi nói bác sĩ băng lại và tiếp tục về sân khấu biểu diễn. Tôi phải ký giấy tự chịu trách nhiệm. Khi thấy tôi trên sân khấu, khán giả hò hét, phấn khích, gọi tôi là người hùng. Đó là một kỷ niệm khiến tôi hãnh diện. 

- Vượt qua nỗi sợ của bản thân là một chuyện, còn những rào cản gia đình thì sao?

Tính cách tôi khá kiên định, không khuất phục nhưng với gia đình, sự nguy hiểm như vậy rất khó chấp nhận. Khi tôi chưa có gia đình, mẹ nhiều lần khóc trong bữa cơm, muốn tôi từ bỏ vì quá nguy hiểm. Những lúc như vậy, tôi chỉ trấn an và hứa sẽ cẩn thận, không chủ quan. Nhưng quả thực, mỗi lần tôi đi diễn, mẹ không ngủ được nếu tôi chưa về.

Khi đã lấy vợ, mẹ bắt tôi hứa không đi diễn nữa nhưng tôi chỉ tếu táo cho qua chuyện. Sau này, mẹ tin tưởng và rất tự hào về tôi. Nhưng quả thật, nhìn lại chặng đường mình đã đi, tôi thấy phải dũng cảm lắm mới vượt qua được những nỗi sợ đó.

Tay NSND Tống Toàn Thắng đầy sẹo trăn cắn.

-  Gần đây, câu chuyện một nghệ sĩ xiếc nước ngoài tử nạn khi đang biểu diễn gây chú ý. Câu chuyện này có bài học, ý nghĩa như thế nào với anh?

Quả thật, sự nguy hiểm luôn rình rập nghề xiếc. Tuy nhiên, những nghệ sĩ như chúng tôi biết và chấp nhận điều đó và luôn chuẩn bị với tâm thế tốt nhất. Với tai nạn vừa qua với nghệ sĩ nước ngoài, tôi đã đưa ra thông báo, phân tích cho các đồng nghiệp hiểu. Bên cạnh đó, chúng tôi dặn dò nhau phải cẩn thận khi chuẩn bị.

Trong liên đoàn, có những diễn viên bị rơi ở độ cao 2-3m bị đứt tủy, liệt luôn, có những bạn nhưng may mắn sau 3 ngày nghỉ lại lên luyện tập, nhận ra lỗi sai và rút kinh nghiệm. Trước mỗi biểu diễn, chúng tôi đều kiểm tra kỹ tình trạng sức khỏe, tinh thần, phải đảm bảo 100% trước khi ra sân khấu.

Khoảnh khắc đắt giá khiến nhiều người ngưỡng mộ của NSND Tống Toàn Thắng và "người bạn diễn".

- Vẫn có rất nhiều sự rơi rụng vì không vượt qua nỗi sợ nguy hiểm tính mạng, anh làm cách nào gieo tình yêu nghề vào các đồng nghiệp?

Trước khi diễn trăn, tôi cũng diễn xiếc ở độ cao. Bằng chính những gì tôi làm được, tôi tạo cho đồng nghiệp lòng tin. Với nghề xiếc, nói và làm phải đi đôi, nói được phải làm được, nghệ sĩ sẽ bị thuyết phục bởi điều đó. 

Bản thân những đạo diễn, dàn dựng sân khấu phải giỏi. Mọi thứ được chuẩn bị kỹ càng, tỉ mỉ sẽ tạo được lòng tin với nghệ sĩ biểu diễn. Ít nhất, tôi phải giỏi mới tạo được niềm tin cho các nghệ sĩ biểu diễn. 

Nghề đã mang lại nhiều thành công hơn mong đợi nên tôi luôn khát khao truyền nghề cho thế hệ sau. Tôi chỉ dạy tất cả những gì mình biết, không giấu diếm và muốn sát cánh cùng họ vươn ra quốc tế. Tôi đã được ăn trái ngọt nên phải biết gieo lại những gì tốt đẹp cho thế hệ sau với tâm thế khiêm tốn. Có lẽ, nhiều người nhìn thấy điều đó ở tôi nên luôn có sự tin tưởng, quyết tâm.

Đón đọc bài 3: 'Tôi cảm thấy như thể họ dội nước nóng lên tóc mình'

'Do tôi uống rượu trước ngày diễn nên trăn thấy mùi lạ lao vào siết nghẹt thở'Trước đêm diễn tại Trung tâm Văn hóa TP Thủ Đức, TP.HCM, nghệ sĩ xiếc Hải Đăng vừa tập vừa chơi đùa với cá sấu, trăn, chó...">

NSND Tống Toàn Thắng 4 lần suýt chết khi diễn với trăn

“Nhà giả kim” của Paulo Coelho là một cuốn sách dành cho những người đã đánh mất ước mơ hoặc chưa bao giờ có nó.

Lời văn tuy bình dị, nhẹ nhàng nhưng đậm chất thơ, thấm đẫm những triết lý huyền bí của Phương Đông nhưng lại là một động lực to lớn cho những ai đang tìm kiếm những hoài bão, đam mê và những ai đang trên đường thực hiện những ước mơ của bản thân.

Trước đây tôi vẫn thường tự hỏi bản thân mình: Tôi tồn tại có ý nghĩa gì? Tôi không thông minh và dĩ nhiên cũng chẳng xinh đẹp. Tôi không biết mình thích gì, muốn gì. Thậm chí ước mơ của mình là gì, hoài bão ra sao để mà sống hết mình vì nó. Giống như một người “sống trong bao” không lí tưởng không mục đích, đơn giản chỉ là tồn tại. Có lẽ, Tôi sẽ sống những ngày không lí tưởng đó nếu không vô tình đọc được cuốn tiểu thuyết “Nhà giả kim” của Paulo Ceolho.

{keywords}

Nếu chỉ nhìn qua bìa thì nhiều người sẽ nhầm tưởng rằng đây là một cuốn sách khoa học giả tưởng hay là những triết lý sâu xa khó hiểu. Nhưng khi đã đọc, chúng ta không thể dứt ra được với văn phong nhẹ nhàng, gần gũi đậm chất thơ tác giả như kể cho người đọc những câu chuyện mà đan xen trong đó là những suy tư, triết lý về con người, cuộc sống và tình yêu.

{keywords}
Nhà văn Paulo Ceolho

Cuốn sách kể về Santiago, một chàng trai ngày ngày đến trường học tiếng Tây Ban Nha, tiếng Latin, thần học... để trở thành linh mục theo ý của cha mẹ, để một gia đình nông dân bình thường như gia đình cậu có được tự hào. Thế nhưng khi sắp trở thành linh mục, một buổi xế trưa cậu lại trở về nhà, thu hết can đảm mà nói với bố cậu rằng cậu không muốn trở thành linh mục mà muốn được phiêu du đâu đó.

{keywords}
 

Trong hành trình phiêu du của mình, bắt đầu từ một người chăn cừu rồi rong ruổi theo những hành trình được báo trong mơ, Santiago đã có những trải nghiệm mới mẻ chưa từng trải qua. Giống như phần lớn chúng ta đều sợ thay đổi, sợ những thử thách mới, Santiago cũng vô cùng lo lắng, nhưng những sự tình cờ trùng hợp ở từng thời điểm đã chỉ cho cậu thấy rằng "Cuộc đời muốn rằng ta mãi đi theo con đường mình chọn".

Không ai biết trước tương lai! Nhưng nếu cố gắng tìm kiếm và theo đuổi ước mơ của mình dù có khó khăn, gian khổ như thế nào. Kể cả khi, kết quả thu được không như những gì chúng ta mong đợi thì cũng đừng nên nản chí mà hãy tiếp tục cố gắng tiến về phía trước, nếu điều đó là điều mình thật sự muốn thì chắc chắn chúng ta sẽ làm được: “Rồi khi anh quyết chí muốn điều gì thì toàn vũ trụ sẽ chung sức để anh đạt được điều ấy”.

{keywords}

“Rồi khi anh quyết chí muốn điều gì thì toàn vũ trụ sẽ chung sức để anh đạt được điều ấy". 

Ngoài những triết lý về con người, cuộc đời thì “Nhà giả kim ” còn có những bài học về tình yêu thương – tình cảm diệu kì của con người. Tình yêu giữa Fatima và Santiago đã cho thấy rằng tình yêu không đơn thuần là sự chiếm hữu hay vật cản trở, hủy diệt ước mơ của đối phương, mà nó là cả một sự hy sinh hạnh phúc cá nhân để nâng đỡ và chấp cánh cho người mình yêu thương. Dẫu biết Santiago có thể sẽ không bao giờ trở về nhưng Fatima vẫn để cho chàng ra đi để thực hiện khát vọng đời chàng. Tình yêu đó thật sự rất bản lĩnh và xứng đáng để có được cái kết hạnh phúc trọn vẹn và vững bền dài lâu: “Người ta yêu vì yêu. Cần gì phải có lý do”.

“Nhà giả kim” không phải gay cấn hối hộp như truyện kinh dị trinh thám, không lãng mạn tình cảm như truyện ngôn tình nhưng sức lan tỏa của nó đã vượt ra khỏi biên giới làm lay động biết bao trái tim người đọc. Một cuốn sách làm thay đổi cuộc đời của người đọc. Nó như là kim chỉ nam cho những người chưa tìm được phương hướng cho mình nhất là những người trẻ  rằng giấc mơ của một người chính là định mệnh của người đó, và sự chối bỏ giấc mơ chính là từ bỏ định mệnh.

Lê Hường

">

Sách Nhà giả kim

{keywords}Những chiếc khẩu trang "thay lời muốn nói"

Trong bối cảnh tình hình đại dịch đang diễn biến phức tạp, phong tục đón năm mới của người dân Trung Quốc năm nay sẽ có ít nhiều khác biệt so với thường lệ. Ngoài việc tuân thủ quy tắc 8 người trong các cuộc tụ họp cũng như sử dụng phong bao lì xì điện tử thay vì bao lì xì truyền thống, tất cả người dân đều phải đeo khẩu trang khi đến nhà nhau chúc tết.

Giống như thói quen thăm hỏi ở nhiều quốc gia phương Đông, người Trung Quốc cũng rất hay hỏi thăm người trẻ về tình trạng kết hôn, sinh con. Chính vì thế, năm nay, một số nhà sản xuất khẩu trang đã đưa ra ý tưởng vô cùng độc đáo, đó là thông báo tình trạng của “khổ chủ” ngay trên chiếc khẩu trang mà họ đang đeo.

Được thiết kế dành riêng cho Tết Nguyên đán, những chiếc khẩu trang sẽ được in những dòng chữ như: “Chúc mừng năm mới. Cháu chưa có bạn trai. Cháu cũng không có bạn gái”.

Với những người hay bị hỏi khi nào thì kết hôn, chỉ cần mua chiếc khẩu trang có dòng chữ: “Chúc mừng năm mới. Cháu vẫn chưa muốn kết hôn”.

Với những cặp đôi đã kết hôn mà chưa sinh con, họ có thể chọn chiếc khẩu trang in: “Chúc mừng năm mới. Cháu vẫn chưa muốn có con”.

Ngoài ra, thị trường khẩu trang cũng đưa ra rất nhiều mẫu mã với những ý tưởng độc đáo như khẩu trang thiết kế giống các món ăn vặt, hình mèo thần tài, hoa văn xường xám đỏ… phù hợp với không khí ngày Tết.

Nhiều cuộc khảo sát và nghiên cứu mới đây cho thấy người trẻ Trung Quốc đang kết hôn ngày càng muộn hơn và ngại sinh con do sự thay đổi của văn hoá, xã hội gây ảnh hưởng tới nhận thức của người dân.

Xem thêm video: Người máy Nhật Bản nhắc nhở đeo khẩu trang mùa Covid-19

Tại sao phụ nữ Trung Quốc theo đuổi lối sống 'không con, không nhẫn'?

Tại sao phụ nữ Trung Quốc theo đuổi lối sống 'không con, không nhẫn'?

Đối với nhiều người, “không con cái, không nhẫn cưới” có vẻ như là cách duy nhất để duy trì sự độc lập của họ.

">

Khẩu trang ‘chưa muốn lấy chồng’ nở rộ vào dịp Tết

Nhận định, soi kèo Persija Jakarta vs PSIS Semarang, 20h30 ngày 4/3: Sáng kèo dưới

友情链接