Thầy giáo Tây mất việc cầm bảng 'giúp tiền để mua thức ăn'
Những ngày qua,ầygiáoTâymấtviệccầmbảnggiúptiềnđểmuathứcăbd24h hình ảnh một thầy giáo người nước ngoài cầm tấm biển “Không có công việc, giúp tiền mua thức ăn. Cảm ơn!” đứng tại đường Võ Văn Kiệt giao nhau với Nguyễn Tri Phương (TP.HCM) thu hút sự quan tâm của dư luận.
Người thầy giáo Anh này tên J.D. Ông đến Việt Nam năm 2003, làm việc ở TP.HCM trong 6 năm rồi trở về nước. Đến năm 2015, ông quay trở lại Việt Nam và làm giáo viên Tiếng Anh cho các trung tâm ngoại ngữ.
Thế nhưng, dịch bệnh khiến các trung tâm phải tạm ngừng hoạt động, trường học đóng cửa khiến thầy J. rơi vào cảnh thất nghiệp trong suốt 3 tháng.
Không có tiền để ăn, việc trở về nước cũng gần như không thể, thầy J. bỗng chốc rơi vào cảnh khốn khó khi không có đủ tiền trả tiền thuê nhà.
Trước đó, thầy J. là giáo viên của một trung tâm Tiếng Anh có văn phòng đóng trên địa bàn quận 3. Ngoài ra, thầy J. cũng tham gia giảng dạy Tiếng Anh tích hợp cho một số trường tiểu học trên địa bàn thành phố.
Lúc chưa xảy ra dịch Covid-19, mỗi tiếng đồng hồ dạy ở trường tiểu học, thầy J. nhận được 300.000 - 400.000 đồng. Nếu chăm chỉ dạy cả tuần thì số tiền thầy J. nhận được khá lớn.
Nhưng đến khi dịch bệnh xảy đến, không có tiền sinh sống nên thầy J. đã cầm tấm biển đứng xin tại đường Võ Văn Kiệt giao nhau với Nguyễn Tri Phương.
Theo vị giáo viên này, trung bình mỗi ngày ông nhận được khoảng 10 USD. Số tiền này được ông sử dụng để mua thức ăn và trang trải chi phí sinh hoạt.
Chia sẻ với Youtuber Phong Bụi, ông J. buồn rầu nói: "Tôi vứt bỏ sĩ diện của một giáo viên, cầm tấm bảng xin ăn để mong vượt qua khó khăn này. Nhưng điều tôi muốn hơn có việc làm. Không có việc làm, không có lương, tôi chỉ có thể đứng bên đường mong sự giúp đỡ từ một số người tốt bụng".
Được biết, ông J. không lập gia đình, cha mẹ ở Anh đều đã qua đời. Ông còn người em gái đã kết hôn nhưng cũng gặp khó khăn và còn phải lo cho gia đình.
Người thanh niên tìm tới nơi ông J. trọ gửi tặng 1 triệu đồng, nhưng ông J. từ chối (Ảnh: Huy Minh)
Trưa ngày 13/4, chúng tôi ra góc đường Võ Văn Kiệt giao với Nguyễn Tri Phương, nơi ông J. đứng xin tiền, để tìm nhưng không thấy. Chủ một cửa hàng bán vật liệu xây dựng nói tầm 10h sáng ông J. hay ra đứng, còn buổi chiều thì không. Liên lạc qua điện thoại, ông từ chối gặp mặt và nói sẽ không trả lời thêm nữa các câu hỏi về hoàn cảnh của mình. Ông bảo cũng không nhận thêm quà của mọi người nữa vì đã nhận đủ, và bây giờ ông sẽ tắt điện thoại.
Báo Thanh Niên thông tin sau khi đăng tải câu chuyện, J.D nhận được nhiều cuộc gọi, nhiều người liên hệ để đến dạy kèm con cháu họ. Ông bày tỏ sự cảm kích về tấm lòng của những người Việt.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn tìm tới tới nơi ông J. ở trọ trong một con hẻm ở đường Võ Văn Cừ. Ban đầu, chúng tôi chỉ gặp được mấy người hàng xóm. Họ cho biết ông J. đã về khu này sống khoảng 5 năm. Khoảng chừng nửa tháng nay, ông J. mới đi xin tiền.
"Bữa đó, ông không có tiền, gặp ngoài ngõ mới mượn cô 100 nghìn. Nhưng cô vừa đi chợ về còn có 50 nghìn nên đưa ông ấy. Mấy bữa sau, ông J. trả lại tiền cho cô rồi" - cô Hằng kể.
Bác Ba thì mau mắn bảo mấy hôm trước ông J. đi mua mì với trứng về ăn, sau chỉ thấy đi mua mì không. Đến hôm xem mạng thấy đưa ảnh ông J. đứng ở Nguyễn Tri Phương mới nhận ra "ông Tây gần nhà mình".
"Trong khu này, mọi người không chơi với nhau đâu, hầu như nhà nào biết nhà đấy. Căn nhà ông J. ở trọ cũng đóng cửa suốt". Vậy nên, những người hàng xóm thân thiện này nói lúc đầu, khi ông J. chưa cầm theo tấm bảng ghi chữ mà chỉ mượn tiền những người xung quanh thì không ai biết ông này khó khăn tới mức phải ra đường đứng xin tiền.
Thương cảm ông Tây mà các bà các cô bảo "chẳng biết bao nhiêu tuổi, chỉ thấy già", nên khi có người đến khu này hỏi thông tin của ông để cho quà, các cô cho ngay địa chỉ.
Những người hàng xóm kể từ hôm qua tới giờ có khá nhiều người đến tìm ông J.. Người cho 500 nghìn đồng, người cho gói bánh, cho mì, cho thùng nước uống...
Trong lúc chúng tôi đang đứng trò chuyện, một thanh niên đi xe đến tìm ông J để cho tiền. Thấy anh này cũng không gọi điện được cho ông J., mấy người hàng xóm nhanh nhẹn ra đứng trước cổng gọi với lên hộ.
Cánh cổng đóng kín nãy giờ mở, ông J. dắt xe ra. Ông từ chối 1 triệu đồng người thanh niên đưa tặng, rồi lặng lẽ lên xe đi mất.
Đại sứ quán đã nắm thông tin
Xem câu chuyện của giáo viên này, chị Phan, ở TP.HCM cho rằng ông J. rơi vào tình cảnh như hôm nay một phần do chưa biết chi tiêu hợp lý. Nếu ông biết phân chia số tiền này hợp lý sẽ không lâm vào cảnh đường cùng khi dịch bệnh xảy không còn đồng nào.
“ Rất nhiều người nước ngoài thất nghiệp họ tới Việt Nam sinh sống dư dả với khoản trợ cấp vì chi phí thấp, không phải chịu các khoản phí thuế khác. Thu nhập của ông J. chắc hẳn là hơn họ nhưng bản tính của người tây là có từng nào xài từng đấy nên không tiết kiệm. Với số tiền thu nhập ở ông J. nếu là người Việt thì sẽ không rơi vào cảnh như vậy”- chị Phan nói.
Nhiều người thì thông cảm với ông J. Do dịch Covid-19, nhiều người lao động rơi vào cảnh tương tự như ông J. Ở lĩnh vực giáo dục việc các trường tư, trung tâm ngoại ngữ đóng cửa khiến nhiều giáo viên rơi cảnh thất nghiệp. Đặc biệt với những người không phải là nhân viên cơ hữu nên không được hưởng bất kì chính sách nào. Khi không có lương, cùng với áp lực các khoản phải chi trả thì việc phải ra đứng đường xin tiền là đương nhiên. Đây cũng là cách để họ bám trụ chờ qua dịch bệnh.
Trao đổi với VietNamNet chiều 13/4, một nhân viên của Đại sứ quán Anh tại Việt Nam cho biết phía đại sứ quán đã nắm được thông tin về trường hợp thầy giáo người Anh này.
“Bộ phận lãnh sự của Đại sứ quán đã liên hệ tới công dân Anh này và đang hỗ trợ về mặt lãnh sự công dân cho ông, bao gồm nhiều đầu việc”, một nhân viên của đại sứ quán Anh cho hay.
Nhiều người bày tỏ sự đồng cảm với khó khăn mà vị giáo viên nước ngoài này gặp phải khi dịch Covid-19 bùng phát. Một nhà báo ở TP.HCM cho hay đã giới thiệu ông J. tới dạy ở một trường trực tuyến liên kết với giáo dục Mỹ và được xem xét.
Tuy nhiên, để được chấp nhận vào dạy, phía trường này sẽ kiểm tra xem ông J. có đạt các tiêu chuẩn không. Ngoài ra, trường cũng muốn lắng nghe mong muốn của vị giáo viên này bởi việc dạy được tiến hành online, và ở tuổi như ông liệu có đủ kỹ năng phù hợp để thực hiện.
Huy Minh - Huyền Anh - Thanh Hùng
Giảng viên đại học Anh trước nỗi lo mất việc vì Covid-19
Các trường đại học tuyển dụng rất nhiều giảng viên theo dạng hợp đồng có kỳ hạn. Họ chính là những người có khả năng thất nghiệp cao nhất vì đại dịch Covid-19.
(责任编辑:Thể thao)
- Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs Lille, 3h00 ngày 22/1
Hôm nay, 23/4, Tập đoàn Intel đã chính thức giới thiệu họ bộ vi xử lý Intel® Core™ thế hệ thứ 3.
" alt="Intel ra mắt bộ vi xử lý Quad" />Intel ra mắt bộ vi xử lý Quad " alt="Ứng dụng game Việt Mage Strike nhắm tới thị trường Âu" />Ứng dụng game Việt Mage Strike nhắm tới thị trường ÂuMage Strike sẽ nhắm vào thị trường nước ngoài là chính
"Hai hai." Cố Lam bĩu môi nói, "Em đây tiểu nhân vật có ai nguyện ý hao tổn công sức chụp ảnh đâu". Nàng nhanh vòng tay khoác tay Diệp Hiểu Quân, kề sát cô cười nói, "Chờ bảo bối chị lại viết một bộ kịch bản đắt giá, cho em làm nữ chính! Đến lúc đó lại chú ý cũng không muộn."
Dáng tươi cười của Diệp Hiểu Quân trong nháy mắt biến thành cứng ngắc mà đầy lúng túng.
Diệp Hiểu Quân là một biên kịch, hơn ba năm trước có xuất bản một bộ phim cổ trang tên là [Phong thần chí], thu đến tỷ suất người xem thiếu chút nữa bứt phá khỏi con số 2, coi như là vận may lớn, có chút là thiếu niên đắc chí. Nhưng từ đó về sau sự nghiệp của nàng cứ bình bình, ngay tại kịch bản đầu tiên sau đó, nàng phí hết hơn nửa năm để viết, vậy mà lại bị công ty trả về, lý do là không có điểm đột phá.
"Tiểu Diệp, sao chị không viết kịch bản về nội dung mâu thuẫn trong quan hệ gia đình? Chị xem, hiện tại kiểu kịch bản đó chẳng phải rất nổi sao? Chị cũng biết rõ đấy, hiện nay rảnh rỗi mà xem truyền hình đều là những tầng lớp người nào, chị nên để ý mà viết ra những thứ hợp khẩu vị họ. Bằng không thì lại tạo ra một bộ như bộ "Phong Thần Chí" như vậy cũng dễ tìm nhà đầu tư."
Diệp Hiểu Quân:"Nội dung mâu thuẫn gia đình, chị không viết nổi, Phong Thần Chí như vậy viết qua rồi, không nghĩ viết tiếp.".
Nhà sản xuất từ sau tròng kính, quăng tới ánh mắt không thể hiểu, nói: "Tiểu Diệp à, Cô phải biết rằng, chúng ta được chủ động trong việc duyệt kế hoạch đã là rất khó, Cô còn tùy hứng như vậy.... Cô thực nghĩ chính mình là một cái Đại biên kịch sao? Cô đã bao lâu không có được một tác phẩm tốt rồi? Đừng ngoan cố như vậy được không? Tôi đã thấy nhiều lắm những người trẻ tuổi như vậy, có một chút thành tích mà bắt đầu không coi ai ra gì, hoàn toàn không nghe người khác khuyên bảo. Cô có lý tưởng của chính mình, có kiên trì của chính mình, ok, tôi hiểu. Thế nhưng là trước tiên cô ở vị trí này chắc chân trước được không? Chờ tới khi cô thành đại biên kịch, Cô như thế nào tùy hứng, như thế nào đùa nghịch phá cách, tất cả mọi người phải theo. Hiện tại sống dở chết dở đấy, tự mình kiếm không đến ăn, còn liên lụy chúng tôi."
Nhà sản xuất nói khó nghe, nhưng đều là những câu có lý, Diệp Hiểu Quân hiểu. Nhưng nàng cũng hiểu được, đã không thích gì đó thì nàng cũng không thể viết ra tốt được, có quẫn nát óc đều không viết ra được.
Cùng Cố Lam ngồi vào trong xe, nghe bạn gái oán giận nơi quay phim có bao nhiêu gian khổ, trời nóng như vậy, đeo khăn trùm đầu chờ cảnh quay, một lần chờ chính là cả ngày, trên trán đều bị dị ứng rồi. Vừa trở về, cuối tuần lại phải đi Đại Lý, vẫn là quay phim, nhưng có thể ở trên TV xuất hiện đã là việc tốt, cơ hội khó có được, không thể bỏ qua....
Xe theo hướng gara mà chạy, ánh đèn bãi đỗ xe lờ mờ chiếu qua mui xe dần trôi qua, giống như một tia sáng nóng rực bao trùm da đầu Diệp Hiểu Quân.
Cố Lam so với cô sự thật càng có thể chịu khổ, đây là chuyện tốt.
Mấy năm gần đây, Cố Lam kiếm được không coi là nhiều, nhưng một lần xuất hiện cũng đạt 6 con số. Diệp Hiểu Quân một mực luôn sống nhờ thành tích trong quá khứ, may mà tích góp còn đủ cho hai người chi tiêu hằng ngày. Cố Lam nói hiện tại ăn một chút khổ không sao, chờ Diệp Hiểu Quân lại một lần nữa một bước lên mây, viết ra kịch bản tốt, làm cho nàng cũng trở thành một đại minh tinh hàng đầu. Đợi các nàng có tiền liền ở khu nhà cao cấp, đi xe sang trọng, nở mày nở mặt.
Cố Lam lạc quan, nhưng Diệp Hiểu Quân rất rõ ràng, thời gian một bước lên mây, có lẽ cả đời này cũng sẽ không lại đến.
Lo lắng về sự nghiệp cũng không thể hiện ra mặt, Diệp Hiểu Quân không muốn làm cho người yêu mất hứng, hai người vui vẻ chuyện trò mà trở về nhà.
Về đến nhà, Cố Lam tắm rửa, tóc còn ướt mà muốn hướng giường đi nằm. Diệp Hiểu Quân đem nàng giữ chặt, dặn dò nàng phải thổi khô tóc mới có thể ngủ.
"Chị giúp em thổi?" Cố Lam vòng tay ôm cổ Diệp Hiểu Quân, con mắt ướt át mà nhìn nàng, thanh âm cũng ngọt ngào mị hoặc.
Thấy Cố Lam thần sắc trở nên mập mờ, Diệp Hiểu Quân có chút thẹn thùng mà dời ánh mắt.
"Làm sao vậy, chúng ta bên nhau đã lâu như vậy, mỗi lần chị còn thẹn thùng." Cố Lam câu dẫn câu ra cằm Diệp Hiểu Quân, hướng đi lên cắn môi của cô, "Trông chờ chị nhiệt tình chủ động là không thể nào, chị cứ ngoan ngoãn như vậy, cũng rất đáng yêu..."
...
Trên da thịt còn có dấu vết nóng hổi, Cố Lam đã mệt mỏi không muốn động đậy, từ trên người Diệp Hiểu Quân lật xuống, nằm lỳ ở trên giường rất nhanh tiến vào mộng đẹp. Diệp Hiểu Quân sờ lên đầu của nàng, vẫn còn ẩm ướt, mạnh mẽ chống đỡ ý chí cùng cảm giác thân thể không khỏe, lấy ra máy sấy, chỉnh mức nhỏ nhất, vì nàng thổi khô tóc, xong xuôi mới chìm vào u mê mà đi ngủ.
Còn chưa ngủ được vài phút đã bị điện thoại đánh thức, Diệp Hiểu Quân tỉnh lại một khắc này mắt phải kịch liệt đau đớn, làm cho nàng thiếu chút nữa kêu ra tiếng. Cố Lam "Ân" một tiếng lật người lại, nhíu mày lại có chút bực bội. Diệp Hiểu Quân không muốn đánh thức nàng, cầm điện thoại mở cửa ra khỏi phòng ngủ, đi vào phòng tắm đối diện. Vừa nhìn thoáng qua điện thoại, người gọi đến chính là quản lý nhận sự của công ty – Tương Tiểu Phù, điện thoại liền rớt, rơi vào bồn cầu.
Diệp Hiểu Quân:"......".
Diệp Hiểu Quân đem cuốn giấy nhét xuống đến dày đặc một chồng, dùng túi ni lông bao tay lại, đưa tay xuống bồn cầu nhặt điện thoại lên. Thời điểm nhặt lại điện thoại, phát hiện sau va chạm với bồn cầu, điện thọai bị vỡ mất một góc. Nhanh tay khởi động lại máy, không thành công. Quả nhiên hỏng rồi.
Nhân sự tìm nàng nhất định có chuyện quan trọng, Tương Tiểu Phù luôn luôn quyết định dứt khoát, nhanh chóng, một không nói nhảm, hai không làm chuyện điên rồ, bình thường rất ít cùng Diệp Hiểu Quân liên hệ, một khi liên hệ đều là việc lớn.
Diệp Hiểu Quân không có biện pháp, tìm nửa ngày mới ở dưới gối đầu Cố Lam tìm được di động của Cố Lam, quay số gọi lại cho Tương Tiểu Phù.
"Cô đang ở đâu?" Tương Tiểu Phù hỏi.
" alt="Truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi" />Truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi- Nhận định, soi kèo U20 Verona vs U20 Inter Milan, 22h00 ngày 22/1: Vóc dáng ứng viên vô địch
- Soi kèo phạt góc PSG vs Man City, 3h00 ngày 23/1
- Đế chế iPod sắp đến ngày tàn
- Muốn ngủ ngon đừng mang tablet lên giường
- Mobiistar ra mắt kho ứng dụng Mobiistore
- Soi kèo góc Al Orobah vs Al Qadsiah, 21h00 ngày 22/1
- Hãng TV thứ ba của Nhật đổi người lãnh đạo
- iPad mới đã xuất hiện tại các cửa hàng bán lẻ
- Chuyển file vào Kindle dễ dàng
-
Nhận định, soi kèo Estrela vs Braga, 1h00 ngày 20/1: Không dễ bắt nạt
Phạm Xuân Hải - 19/01/2025 05:25 Bồ Đào Nha ...[详细] -
Bàn phím kèm loa Bluetooth cho iPad
Brydge về cơ bản là một bàn phím được tích hợp thêm cả loa Bluetooth cho iPad, biến chiếc máy tính bảng này thành một laptop nhỏ gọn. Điểm đặc biệt là Brydge sử dụng chất liệu hợp kim nhôm nên khá chắc chắn, màu sắc lại tương đồng với chiếc iPad nên khi gắn vào trông như một chiếc laptop thực thụ, không như các loại bàn phím khác thường làm bằng nhựa.
Brydge dùng "click-in" để gắn vào iPad, bao gồm phần bản lề vừa có nam châm, vừa có khung giúp cố định và tạo ra góc nghiêng vừa đủ để hiển thị tốt nhất, khi gấp lại phần nam châm ở dưới các phím cũng có tác dụng giúp đưa iPad về trạng thái nghỉ. Về cơ bản khi bổ sung Brydge, chiếc iPad sẽ khá giống với Asus Transformer song lại không cố định bằng khớp nối.
" alt="Bàn phím kèm loa Bluetooth cho iPad" /> ...[详细] -
Hình ảnh đầu tiên về Ultrabook Samsung tại Việt Nam
Chiếc ultrabook series 5 của Samsung được bọc giấy kính trưng bày tại quán cà phê F1 Theo đó, chiếc Ultrabook Series 5 này được thiết kế rất tinh tế khi độ dày chỉ 17.6mm, máy nặng 1.45kg, sử dụng bộ vi xử lý Intel Core i5 2467M tốc độ 1.60GHz, màn hình 13.3 inch độ phân giải HD 1366x768, đặc biệt độ sáng màn hình lên tới 300 nit, giúp người dùng có thể làm việc ngoài ánh nắng mặt trời mà không bị chói.
Máy cho hình ảnh hiển thị rất tốt Máy được trang bị bộ nhớ RAM 4GB và hai ổ cứng gồm có ổ SSD 16GB và ổ cứng thường 500GB, cổng HDMI cũng được tích hợp và máy sử dụng kết nối Bluetooth 3.0, một cổng USB 3.0 và 2 cổng USB 2.0, webcam của máy có độ phân giải 1.3MP.
Mặt trên với logo Samsung Giá bán của Ultrabook Series 5 theo cấu hình trên là 19.9 triệu đồng, ngoài ra người dùng còn có thể lựa chọn thêm một option có card màn hình rời, màn hình 14 inch và 2 cổng USB 3.0 với mức giá cao hơn. Đại diện thegioididong.com cũng cho biết, khách hàng có nhu cầu có thể đến đặt hàng ngay bây giờ.
" alt="Hình ảnh đầu tiên về Ultrabook Samsung tại Việt Nam" /> ...[详细]Mặt dưới có nhiều khe hở làm mát -
Nhận định, soi kèo Nữ San Luis vs Nữ Club Tijuana, 06h00 ngày 21/01: Chặn đà tiến chủ nhà
Nguyễn Quang Hải - 20/01/2025 08:22 Nhận định ...[详细] -
Kiều Hạ dậy rất sớm, giữa trưa đã tỉnh lại nhưng không rời giường mà cuộn người trong chăn ấm áp và ôm một con thỏ bông to đùng, cầm điện thoại lướt weibo.
Trong thời gian nghỉ đông, cô nhàn rỗi đến nhàm chán nên đã lấy đại một bút danh viết một đoản ngọt văn đăng trên weibo, không dài lắm chỉ tầm 150000 chữ.
Viết xong quyển ngọt văn đầu tiên, cô còn kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Kiều Hạ cực kì thỏa mãn, nhưng về phía độc giả thì lại không hài lòng.
Nguyên nhân là vì cô viết rất rất rất trong sáng.
Đến kết truyện, nam nữ chính cũng chỉ nắm tay và hôn môi. Hoàn toàn không có quá trình "hài hoà tạo sinh mệnh mới".
Tại phần bình luận, độc giả kêu gọi gào ầm lên muốn có cảnh xôi thịt. Kiều Hạ đã đồng ý với mấy yêu tinh quấy rối, lên weibo viết qua chút cảnh "xe chấn"*.
(*) Cảnh xe chấn chính là... Làm tình trên xe~ - Bản edit được cập nhật hoàn thiện trên wattpad Meow_team và wordpress.
Cô chưa từng nói chuyện yêu đương, ngay cả nắm tay nam sinh cũng chưa từng. Suốt quá trình viết cô đều đỏ mặt thẹn thùng, viết xong thì kiểm tra lại một lần xem có bị sai chính tả không sau đó mới thấp thỏm đăng lên.
Tiễu Mễ Mễ vừa đăng một bài viết mới, không có một người quen nào nhận ra.
Lúc này cô mới hí hửng mở phần bình luận ra, còn tưởng mình sẽ giống các tác giả khác cũng ngồi nhận lời khen ngợi và khích lệ của độc giả, nhưng hiện thực lại như vả vào mặt ――
"Cười chết tôi! Đây cũng được gọi là xe chấn sao??? Lần đầu tiên thấy có tác giả viết cảnh xôi thịt trong sáng thoát tục đến như vậy.:)"
"Hmm các tác giả khác thì là Rolls-Royce Phantom*, còn đây thì... Chẳng lẽ là xe đạp sao?"
(*) Tên siêu xe nổi tiếng thế giới.
"Bạn tác giả này hình như có hiểu lầm gì đó với xe chấn rồi nhỉ? Mới cởi quần được một nửa mà lại cho tôi đọc cái này à?!!"
"Có tất cả là 3000 chữ, trong đó 2500 chữ đều là miêu tả cảnh vật. Ai không biết còn tưởng rằng tôi đang đọc bài thi đại học môn văn được điểm tuyệt đối cơ. [Kèm icon *mệt mỏi nhưng vẫn cố gẳng mỉm cười*]."
"H văn là gì? Chính là một chữ "làm"! Cần tôi đề cử cho mấy quyển kinh điển không, cho bạn xem thế nào là cảm giác thăng tiên bay bổng hầm ra cả hương vị, ăn mà không béo, không ngán tý nào. Ăn xong còn có đậm vị "thịt" nhé."
Người này dùng giọng điệu "chỉ tiếc rèn sắt không thành thép" nói. Sau đó còn liệt kê cho cô mấy quyển tiểu thuyết kia.
Dười bình luận này đều là "Người tốt cả đời sẽ được bình an".
Kiều Hạ: "..."
Cô tắt điện thoại, thở dài một hơi, trong lòng tràn đầy cảm giác thất bại.
Lúc học cấp hai, cấp ba, thành tích ngữ văn của cô là tốt nhất. Mỗi lần viết văn đều gần đạt được điểm tối đa, còn được thầy cô giáo ở tổ ngữ văn truyền nhau khen ngợi.
Sau khi lên đại học, cô cũng viết được tập thơ trên cuốn tuần san của trường, tự cho là văn phong của mình rất tốt, không ngờ lần đầu tiên viết truyện người lớn lại thất bại như vậy.
Kiều Hạ đỏ mặt lưu lại tên mấy quyển tiểu thuyết mà độc giả kia vừa giới thiệu, chuẩn bị để buổi tối tắt đèn lấy ra đọc.
Đúng vậy, học tập sẽ khiến người ta tiến bộ.
-
Khu nhà A của ký túc xá đều được sắp xếp theo kiểu giường ở trên, bàn ở dưới. Kiều Hạ nắm chặt thành giường, cẩn thận leo xuống dưới.
Cô cởi váy ngủ liền mũ đang mặc ra, sau đó mở tủ quần áo tìm bộ váy màu trắng và áo lông ngắn mặc vào.
Đứng trước chiếc gương to treo trên tường, Kiều Hạ tháo dây thun trên cổ tay ra, tùy ý buộc tóc lên. Sau đó cô đi đến trước bàn, lấy mấy quyển sách để tối nay đi tới thư viện bỏ vào balo.
Bởi vì cực kì sợ lạnh nên cô lấy khăn quàng quấn quanh cổ.
Xế chiều hôm nay, trong phòng ngủ chỉ có Kiều Hạ và Triệu Mẫn Mẫn.
Chuẩn bị xong xuôi là tầm năm giờ rưỡi.
" alt="Truyện Cô Ấy Rất Đáng Yêu" /> ...[详细] -
Truyện Xuyên Thành Ánh Trăng Vô Sắc Của Nam Chính
...[详细] -
Nhận định, soi kèo Kheybar vs Havadar, 19h30 ngày 20/1: Khách thắng thế
Hư Vân - 20/01/2025 04:35 Nhận định bóng đá g ...[详细]