Tôi muốn đổi họ cho con riêng của vợ
- Em mới lấy vợ được 1 năm. Trước khi đến với em,ôimuốnđổihọchoconriêngcủavợtuyển việt nam vợ em đã có một đứa con riêng, khai sinh không có tên cha mà chỉ có tên mẹ, đứa trẻ cũng mang họ mẹ. Nay em muốn đổi họ cho con để con mang họ của mình, trên giấy tờ cũng đứng tên cha cho bé thì có được không? Thủ tục ra sao nhờ luật sư tư vấn.
Chấm dứt HĐLĐ với lao động nữ nghỉ thai sản(责任编辑:Công nghệ)
- Nhận định, soi kèo Al Bukayriyah vs Al
"Anh đi đâu?"
"Không thể nói cho em biết."
"Vậy em có thể đi tìm anh không?"
"Không được."
"Vậy khi nào anh quay về?"
"Phải nhanh chóng trở về nhé..."
"Nhớ lớn lên thật tốt, cả đời bình an."
Trong mười một tháng Giang Nghiễn rời xa, hai mươi mấy ngày hôn mê, Cố An đã vô số lần muốn quay trở lại mùa hè năm mười tám tuổi.
Nếu thời gian có thể quay ngược lại, dừng lại vào ngày 19 tháng 7 năm đó, cô sẽ không quấn quýt lấy anh đi công viên giải trí, sẽ không nhõng nhẽo đòi uống rượu đến say mèm.
Cô sẽ tạm biệt anh một cách đàng hoàng.
Khi đó, Giang Nghiễn, lạnh lùng cấm dục không thể chạm tới, là một cảnh sát mặt than nhưng lại cười dịu dàng với cô, lúm đồng tiền bên khóe miệng đẹp đến chói mắt.
Nhưng khi anh xuất hiện trước mặt cô lần nữa, bị thương do đạn bắn, cả người kết nối với các thiết bị y tế tinh vi, yên tĩnh nằm trong phòng bệnh trắng toát, lông mi dài buông xuống, không thể thấy đôi mắt đẹp ấy.
Bên ngoài cửa sổ, tiếng ve kêu inh ỏi báo hiệu một mùa hè khác, ngoài hành lang bệnh viện tiếng bước chân vội vã, nhưng khi ánh mắt cô chạm vào ánh mắt anh, mọi ồn ào xung quanh đều tan biến, chỉ còn lại khuôn mặt anh rõ ràng trước mắt.
"Lại đây, anh lau nước mắt cho em."
Giọng anh khàn khàn, yếu ớt như vừa trở về từ cõi chết, khe khẽ gần như không thể nghe thấy, từng chữ đau tận trong tim.
Người mà cô nhớ nhung suốt một năm qua, như xuyên qua tầng tầng giấc mơ, đứng ngay trước mặt cô.
Khoảnh khắc đó, thời gian như quay ngược lại vô tận, cảnh tượng thay đổi, cô vẫn là cô bé hay khóc chưa trưởng thành, vì chút chuyện nhỏ mà đã khóc, còn anh như thường lệ sau giờ làm việc trở về nhà, cảnh sát trẻ cao 1m87, cúi xuống ngang tầm mắt cô, dỗ dành cô như dỗ dành đứa trẻ.
Cố An không biết nên nói gì, làm gì, chỉ ngơ ngác nhìn vào mắt anh, đầu óc trống rỗng, mọi cảm xúc dâng trào, trong chốc lát hoàn toàn câm lặng.
Cô muốn nói em sợ muốn chết.
Muốn nói em tưởng sẽ không bao giờ gặp lại anh.
Muốn nói em tưởng anh sẽ không trở về nữa.
Muốn nói em không nên uống rượu, em sẽ không bao giờ uống rượu nữa, em đã không tạm biệt anh một cách đàng hoàng.
Nhưng trong lòng có một giọng nói, chậm rãi từng chữ:
Giang Nghiễn, em rất nhớ anh.
Cố An kéo khóe miệng, muốn cười lộ cả răng khểnh cho anh xem, nhưng chưa kịp cười thì khóe miệng đã mím lại, nước mắt ngưng tụ nơi khóe mắt, chảy dài xuống má.
Cô ngồi trên chiếc ghế nhỏ bên cạnh giường anh, tóc dài gần đến eo, khuôn mặt baby càng thêm thanh tú.
Đó là Cố An hai mươi tuổi.
Nhưng khi cô đưa mu bàn tay lên lau nước mắt, khóc đến nghẹn ngào, trông lại chẳng khác gì khi mười sáu tuổi, vẫn bé nhỏ, tủi thân, như đứa trẻ mẫu giáo bị bắt nạt đợi cha mẹ đến đón, cuối cùng có người để dựa vào, không cần phải tỏ ra mạnh mẽ nữa.
Cả người Giang Nghiễn đau đớn vô cùng, đau đến mức không thể xác định chính xác đâu là chỗ bị thương. Nhưng tất cả những điều đó cộng lại, vẫn không bằng nhìn thấy cô bé trước mặt khóc làm anh luống cuống hơn.
"Ngoan, đừng khóc nữa."
Giọng anh quen thuộc, lạnh lùng, mang theo sự cưng chiều nhàn nhạt, nhẹ nhàng vang lên bên tai. Tay anh chạm vào má cô, ngón tay dài mảnh, trắng bệch vì nhiều ngày hôn mê không thấy ánh nắng, gần như trong suốt, mạch máu xanh hiện rõ, muốn lau nước mắt cho cô nhưng không có sức lực.
Cố An gật đầu, cố gắng kìm nén tiếng nấc nhỏ, vừa đáng thương vừa đáng yêu.
Như chú thỏ con mắt đỏ, chà xát mắt, không chớp mắt nhìn anh.
Giang Nghiễn môi mỏng khô khốc, trắng bệch, khóe miệng lại nhếch lên một đường cong rất nhỏ.
Thật tốt.
Người đầu tiên anh thấy khi mở mắt.
Là cô bé anh thích.
Anh nâng tay, vô tình làm đau những vết thương chằng chịt trên người, nhưng vẫn nhẹ nhàng đặt lên đỉnh đầu Cố An, xoa nhẹ.
Tóc cô mềm mại, rũ xuống, hàng mi dài cong vút dính nước, trông thật đáng thương.
Đầu ngón tay thật sự chạm vào cô, không phải là giấc mơ mong manh của những đêm giữa cơn mưa đạn và súng.
Giang Nghiễn nhìn cô sâu sắc, trong lòng khẽ hỏi.
-- Sống sót trở về, em còn muốn anh không.
-
"Đúng là cảnh sát, thể chất này thật không tầm thường."
Ba ngày sau, bác sĩ trong nhóm chuyên gia đến kiểm tra phòng, không kìm được cảm thán về tốc độ lành của vết thương của Giang Nghiễn: "Vết thương lành rất tốt, nhưng giai đoạn nguy hiểm vẫn chưa qua hoàn toàn, đừng chủ quan."
Bốn năm rèn luyện thể lực không ngừng ở trường cảnh sát và sau khi trở thành cảnh sát đã giúp Giang Nghiễn có nền tảng thể chất vững chắc, vượt qua đau đớn. Cố An đứng bên cạnh cười hì hì ngây ngô, tự hào như vừa nhận được bông hoa đỏ nhỏ, vừa vui sướng, mắt lại đỏ hoe.
Giang Nghiễn cong ngón tay, nhẹ nhàng gõ vào mũi cô, giọng nói mang theo âm cười: "Nhóc mít ướt."
Cố An mím môi, nhìn anh rồi ngẩng mặt lên cười vui vẻ, lộ ra răng khểnh, đôi mắt cong cong lấp lánh nước mắt.
Anh nằm viện, cô chẳng đi đâu, như một cái đuôi nhỏ bám dính không rời.
Chỉ cần Giang Nghiễn tỉnh táo, cô liến thoắng nói chuyện không ngừng, muốn kể hết mọi chuyện xảy ra trong năm qua, hận không thể tăng tốc độ nói nhanh gấp mấy lần.
Nếu Giang Nghiễn nghỉ ngơi, cô sẽ thay anh, tận tâm tiêu diệt hết các loại trái cây và đồ ăn vặt do đội điều tra hình sự gửi đến.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Nhưng tốc độ cung cấp lại cao hơn tốc độ tiêu thụ của cô rất nhiều, khuôn mặt bầu bĩnh của cô vốn gầy đi, cuối cùng lại tròn lên rõ rệt.
Giang Nghiễn từng trong trạng thái mơ màng, nghe thấy cô mở gói đồ ăn mới.
Cô nhỏ giọng hỏi: "Giang Nghiễn, anh không thích món này đúng không?"
Ngay sau đó, cô lại bắt chước giọng điệu lạnh lùng của anh, tự hỏi tự trả lời: "Ừ, không thích, Cố An ăn đi."
Rồi, bên tai vang lên âm thanh "tách tách", giống như con koala nhỏ đang nhai lá cây, trong trẻo và dễ nghe.
Anh lén mở mắt, thấy má cô phồng lên như con chuột hamster nhỏ, đôi vai nhỏ thẳng thớm đáng yêu: "Ngon quá, ngon quá..."
Giang Nghiễn nhắm mắt lại, khóe miệng nhếch lên không thành tiếng.
Không biết bao nhiêu lần Cố Trinh muốn lôi Cố An về nhà như lôi con gà con.
" alt="Truyện Chỉ Muốn Hôn Anh" />Truyện Chỉ Muốn Hôn Anh- Truyện Tổng Tài Truy Thê: 36 Kế Chưa Đủ
Ánh đèn cửa hàng tiện lợi 24h ở hướng đối diện như đang nhiệt tình vẫy tay với cô. Quan Tam chệnh choạng bước vào trong cửa hàng. Có hai nhân viên tầm tuổi trung niên, một nam một nữ mang theo ánh mắt khinh thường nhìn người vừa đến. Không thể trách người ta hiểu lầm được, đàn bà con gái đàng hoàng sẽ chẳng ai đầy mùi rượu trên người lang thang ngoài đường đêm hôm khuya khoắt thế này cả.
Có điều, Quan Tam thực ra cũng rất oan uổng. Ngoại hình cô bình thường, vóc người càng tầm thường, da dẻ không đẹp đẽ, dáng vẻ không 'đầu gấu', cô cũng không hề vung tiền cho những nơi ăn chơi trác táng. Chẳng qua tối nay có một đại tiệc sinh nhật cùng đám hồ bằng cẩu hữu[1] nọ, vốn là cô không quen biết gì đám "cẩu hữu" kia, nhưng "hồ bằng" nhất định bắt cô phải đi cho bằng được. Cô áp dụng toàn vẹn nguyên tắc "sống là để ăn và uống[2]", kết quả là cả một bình Bạch Cửu đã chui vào bụng, sau đó Đông Nam Tây Bắc hướng nào cũng chẳng còn phân rõ nữa. Cô khước từ hảo ý đưa về nhà của người khác, mà thật ra cũng không ai muốn đưa về, chẳng qua chỉ là lời khách sáo mà thôi, trái lại họ cũng biết là cô sẽ ổn.Cô có một ưu điểm, là cho dù có uống bao nhiêu rượu cũng tuyệt đối không được nôn, nôn ra là lãng phí, lãng phí là phạm tội, đây là châm ngôn của sư phụ cô.Lúc cô ra ngoài thì đã gần 11 giờ đêm, phương tiện công cộng cơ bản là không còn.Cô hút hết điếu này tới điếu khác, đi qua vô số cột đèn đường sáng choang, trong miệng chửi đổng:
"Mẹ nó chứ, không phải là lãng phí điện năng sao, đèn đường nhiều như thế để làm gì? Mẹ kiếp, tay mà nhanh hơn chút nữa thì cái chai rượu kia là của mình rồi."
Cô còn nhớ, ở trên bàn tiệc vẫn còn sót lại một chai rượu bình dân chỉ mới vơi chưa tới một nửa. Nghèo như cô, bình thường uống rượu cho dù là rượu trắng hay vàng đều không quá mười đồng tiền, từ đó có thể nhìn ra được cô thà đi bộ về nhà cũng tuyệt đối không gọi taxi. Thông thường, khi tham gia tiệc mừng tuổi thì nên tặng quà, trái lại cô chỉ mang tay không kèm thêm cái miệng ăn chực cứ thế mà đến dự. Cô đến cũng không sợ bị gọi là mặt dày, có ai mà không biết cô là Quan Tam, hơn nữa trong đám khách mời đêm đó cô là người đặc biệt nhất, góp mặt cho đã là nể mặt chủ nhân buổi tiệc lắm rồi. Có điều cô diện đồ đẹp có hơi lố một chút, ấy thế mà trời lại mưa. Ai dà, cô đau lòng bộ quần áo cùng điếu thuốc cuối cùng này. Cơn mưa dầm dề, chợt đến rồi chợt đi mất tăm mất dạng. Nhưng nếu quần áo bị mắc mưa mà xử lý không tốt thì mùi mốc sẽ bám mãi không phai.Còn thuốc lá, cửa hàng tiện lợi tuy có bán, nhưng giá cả nhất định sẽ cao hơn so với tiệm tạp hóa, đương nhiên cô rất muốn mua ở chỗ khác.Nhưng cô lại đói bụng rồi, không phí lời nữa, đi suốt một tiếng đồng hồ chẳng lẽ không đói bụng sao? Một gói thuốc lá, năm chai bia, một đống xúc xích xông khói và một gói mỳ ăn liền, người ta là ăn mỳ kèm xúc xích, còn cô là ăn xúc xích kèm với mỳ. Đứng trước cửa hàng tiện lợi, lúc này Quan Tam đã tỉnh táo hơn hẳn, nhìn xung quanh một lúc liền xác định được đường về nhà.
Trời mưa có vẻ đã bớt nặng hạt, không khí tanh nồng trên đường phố không bóng người vào ban đêm dường như càng nồng nặc hơn, Quan Tam xoa xoa cái mũi, hắt xì một cái, nước mưa nhân cơ hội bắn vào trong miệng cô, cô dốc sức phun ra rồi lại bước đi loạng choạng. Cách đó không xa có một bóng người đang run rẩy. Ăn trộm ư? Hay là tội phạm? Quan Tam cười thầm trong lòng, mặc kệ là thể loại gì thì vẫn có "người" trẻ tuổi cần cù không quản ngày đêm nhỉ. Đến gần hơn Quan Tam mới nhìn rõ, hóa ra chỉ là một gã đàn ông bình thường. Cô vòng qua người đó tiếp tục đi theo hướng con hẻm nhỏ phía trước, không ngờ gã đàn ông kia lại túm lấy cô, Quan Tam buồn cười nhìn lại gã đàn ông đang căng thẳng kia, suy nghĩ nên dùng cách thức gì để nói chuyện cho 'lịch sự' thì lại nghe anh ta lắp bắp:
"Bên trong.... Bên...trong... có...ma..."
"Khoan"
Ngữ khí vô thức của Quan Tam cho thấy rõ sự xem thường của cô.
"Có ma ư? Hừ! Có ma thì anh còn đứng đây làm gì?"
Cô trào phúng hỏi, ánh mắt sắc bén dị thường. Người đàn ông kia dường như bị dọa sợ không dám hó hé thêm gì. Mưa lại lớn hơn, mùi rượu trên người Quan Tam cũng dần tản đi hết, lúc này cô càng cảm thấy đói hơn, không khỏi tăng tốc bước chân. Hẻm nhỏ u ám tối tăm được ánh đèn đường chiếu rọi trở nên rõ ràng.
"Mẹ nó. Ra là cái công trình sĩ diện*... hắt xì... hắt xì"
*Công trình sĩ diện: dùng để nói móc những công trình xây lên chỉ để cho "bảnh" chứ thực chất chẳng ai sử dụng. Ví dụ như những WC hàng tỷ đồng ở VN, hoặc vào vùng sâu vùng xa vừa mới khai phá không có bao nhiêu người ở mà xây thư viện hàng trăm tỷ gọi là "công trình sĩ diện"....
Cô vốn định mắng thêm vài câu, đột nhiên xuất hiện mùi hương lạ kích thích mũi cô.
Sặc mùi ma quái! Quan Tam cười lạnh, tuy rằng ở những tình huống đặc biệt cô có thể nhìn thấy chuyện lạ. Nhưng cô là ai chứ, con ma này cũng thật không biết trời cao đất dày là gì, cứ thử đi hỏi thăm xung quanh đây mà xem. Sợ ư? Cái từ này Quan Tam cô lại càng không biết. Cô chậm lại bước chân, còn cố ý rón ra rón rén. Mùi hôi thối càng ngày càng nặng, trái lại càng làm cho Quan Tam thêm phần hưng phấn, cô vốn chưa từng qua lại với ma quỷ, nhưng dù sao cũng nên cho phép cô ảo tưởng một chút đi vậy. Là ma nữ hay ma nam đây? Đẹp đẽ như tiên hay là xấu đau xấu đớn??
Ái chà chà, dưới chân Quan Tam vấp phải một dị vật trơn nhẵn, suýt chút nữa ngã nhào về phía trước. Cô cúi đầu tìm kiếm, đây là thứ gì thế này? Cô dùng tay sờ sờ, rồi lại nặn nặn, mềm mềm lại hơi nhô ra, giống như là, cô cúi đầu nhìn ngực mình! A!! Là con... gái! Quan Tam đánh hơi thấy con ma kỳ lạ đó tựa hồ có chút địch ý, giống như là đang bảo vệ cho cô gái kia. Cô cúi sát nhìn kỹ, cô gái dựa vào tường ngồi co quắp, hai mắt nhắm nghiền, tóc dài ướt mưa che khuất đi khuôn mặt, quần áo giống như là áo ngủ. Quan Tam nở nụ cười "ha hả", cuối cùng cô cũng hiểu nguyên nhân gã đàn ông sợ sệt ở đầu hẻm kia nhìn thấy ma lại không chịu rời đi, áo ngủ bị mưa thấm hoàn toàn hiện rõ vóc người, cô thăm dò hơi thở cô gái, rất yếu ớt. Đem về sơ cứu đã rồi hẵng nói, Quan Tam không cần tốn sức đã có thể ôm eo cô gái nâng lên, giống như nâng một túi gạo.
"Thật đáng khinh."
Cô lẩm bẩm một câu, đột nhiên như nhớ tới điều gì liền đi về hướng đầu hẻm khi nãy.
Quả nhiên, gã đàn ông vẫn còn đứng nơi đó. Thấy Quan Tam khiêng cô gái đi ra, ánh mắt chợt lóe sáng, nào ngờ ánh sáng trong mắt còn chưa tiêu tan, Quan Tam giơ chân hung tợn đá vào "sinh mệnh" người đàn ông kia. Một tiếng gào thét nghe thật thảm thiết trong đêm mưa, Quan Tam nhìn chằm chằm gã đàn ông đang thống khổ nằm dưới đất bằng ánh mắt khinh bỉ. Đêm nay nếu không có con ma kia che chở, chỉ e cô gái này sẽ khó thoát khỏi số mệnh bị cưỡng hiếp. . ngôn tình hoàn
Mẹ kiếp, con người không bằng con ma! Quan Tam còn chưa hết căm hận, lại bước đến cho gã ta một cước, giận dữ nói:
"Sau này nếu còn dám nổi sắc tâm thì lão tử sẽ thiến mày cho mà xem.Mày đừng có mà không tin nhé, lão tử sẽ có cách tìm được mày."
"Đừng, đừng, đừng..."
Khuôn mặt gã đàn ông kia vì đau đớn mà méo xệch, cất giọng run rẩy:
"Không có... Không có... Thật đấy... Tôi..tôi tan ca tối đi về nhà, ngang qua chỗ này thấy có người ngã xuống đất, chỉ là muốn giúp đỡ... giúp đỡ thôi.. Thật mà."
Quan Tam tức giận cười:
"Giúp đỡ hả? Mày nghĩ tao là đứa trẻ lên ba chắc?"
Cô dùng chân đạp thẳng vào mặt gã đàn ông, tàn nhẫn nói:
"Muốn giúp đỡ thực sự thì 110, 120* đã có mặt từ lâu rồi, tao không tin thời đại này mà mày không có điện thoại di động. Cho dù không có thì cửa hàng tiện lợi gần đây dù sao cũng phải có điện thoại. Mẹ kiếp chết đến nơi còn ở đây nói láo, trong ngõ nhỏ kia vẫn còn con ma đang đợi, nói xem nếu tao ném mày vào trong đấy thì thế nào đây?"
" alt="Truyện Đô Thị Kỳ Tình Truyện" />Truyện Đô Thị Kỳ Tình Truyện- Soi kèo góc Arsenal vs Dinamo Zagreb, 3h00 ngày 23/1
- Soi kèo góc Villarreal vs Mallorca, 3h00 ngày 21/1
- Quay ngược thời gian với 8 bản hit một thời của Audition
- Cho con chơi game bao nhiêu tiếng một ngày là tốt nhất?
- Bộ nữ Mỹ nữ Kiếm Võng long lanh
- Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Haras El Hodood, 21h00 ngày 21/1: Khó tin cửa trên
- LMHT tưng bừng sự kiện đón sinh nhật 2 tuổi
- Đột Kích Việt sẽ “song kiếm hợp bích” tại WCA 2014
- Truyện Đoàn Tàu Trong Sương Mù
-
Nhận định, soi kèo Esteghlal vs Shams Azar, 20h15 ngày 20/1: Đứng im trên BXH
Pha lê - 19/01/2025 19:39 Nhận định bóng đá g ...[详细] -
...[详细]
-
Truyện Lên Sai Kiệu Hoa Gả Đúng Chồng
...[详细] -
Nhận định, soi kèo Nữ San Luis vs Nữ Club Tijuana, 06h00 ngày 21/01: Chặn đà tiến chủ nhà
Nguyễn Quang Hải - 20/01/2025 08:22 Nhận định ...[详细] -
...[详细]
-
[Gamescom] The Witcher 3 khiến gamer tò mò với đoạn gameplay thứ 2
...[详细] -
Xem clip dội nước đá lên HTC One M8 và Nokia Lumia 930
Ăn theo trào lưu Ice Bucket Challenge (dội nước đá lên đầu để gây quỹ từ thiện) đang được hưởng ứng rộng rãi tại nhiều quốc gia trên thế giới, hôm 22/8, Samsung đã cho đăng một clip dội nước đá lên chiếc smartphone mới nhất của hãng là Galaxy S5:
Sau khi thực hiện thành công màn thử thách Ice Bucket Challenge, Samsung đã gửi lời thách đầu đến 3 đối thủ lớn là HTC với One M8, Apple với iPhone 5S và Microsoft với Nokia Lumia 930.
Cần lưu ý, Samsung Galaxy S5 là chiếc smartphone vốn có khả năng chống nước, còn 3 thiết bị được thách thức thì lại không hề được trang bị tính năng này. Ngoài ra, một tên tuổi khác trong làng điện thoại là Sony với nhiều sản phẩm chống nước cũng không được Samsung nhắc đến.
" alt="Xem clip dội nước đá lên HTC One M8 và Nokia Lumia 930" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Haras El Hodood, 21h00 ngày 21/1: Khó tin cửa trên
Hư Vân - 21/01/2025 04:35 Nhận định bóng đá g ...[详细] -
VNG công bố phát hành độc quyền Tân Thiên Long tại Việt Nam
...[详细]
- Nhận định, soi kèo Al Raed vs Al
- Sửng sốt với vẻ đẹp của du học sinh Việt trên đất Pháp
- VTC Mobile chi 6 tỷ tổ chức Đại Hội Võ Lâm Kiếm Hiệp
- 'Hậu trường' một ngày của tuyển FFOL3 Việt Nam ở Hàn Quốc
- Soi kèo góc Feyenoord vs Bayern Munich, 3h00 ngày 23/1
- Xem The Matrix được lồng tiếng như game 8
- Tướng mới lộ diện trong Liên Minh Huyền Thoại