 đều bắt gặp hình ảnh người phụ nữ nhặt này. Chị chống xe bên vệ đường, ngồi dựa cột đèn, chăm chú đọc sách. Người dân ở đây cho biết, cứ thấy chị này ngồi đọc, học ở đây từ 6h chiều cho đến gần 1h sáng mới đạp xe đi.</p><table width=)

Người phụ nữ ấy tên Ngô Thị Mỹ Hạnh (sinh năm 1966, ngụ quận 4, TP.HCM). "Tôi đang học anh văn, tối nào cũng phải học đến 1h mới về", chị Hạnh giải thích. Công việc chính của chị là làm nghề nhặt ve chai. Nhưng khi bắt chuyện với người phụ nữ này, mới thấy thật không giống như những người làm ve chai khác.
Nhặt ve chai nhưng hầu hết quỹ thời gian trong ngày chị dành cho học tiếng Anh. Một ngày, chị mất khoảng 14 tiếng cho việc học. Chị lý giải: "Cách đây nửa năm, tôi hay đi ngang qua khu phố Tây, thấy người nước ngoài họ nói chuyện mà mình không hiểu, toàn phải ra dấu. Thế rồi tôi mới vào công viên 23/9 nhờ khách Tây chỉ cho mấy câu giao tiếp cơ bản. Ở đó, tôi gặp một người đàn ông nước Anh (56 tuổi). Anh này tính tình, con người dễ thương lắm nên mến, đem lòng yêu thương. Điều ấy càng khiến tôi có đông lực học ngoại ngữ để có thể hiểu những gì anh ấy nói, thay vì cứ dùng dấu hiệu", chị Hạnh bật mí.
Ở tuổi 50, chị vẫn nảy sinh tình yêu cũng bởi duyên phận chị không trọn vẹn. Thời con gái, chị xinh xắn, gia đình cũng khá giả nên có nhiều người theo đuổi. Nhưng không mối tình nào tròn 1 năm "vì họ đến với tôi đều lợi dụng, nên tôi chẳng còn niềm tin với đàn ông", chị chia sẻ. Cứ thế, khi tuổi gần 50, người phụ nữ này vẫn "chăn đơn gối chiếc" mỗi đêm, dù cho gia đình luôn thúc giục.
Thế rồi, 2 năm trước, trời xui đất khiến thế nào mà trong 1 lần qua quận 7, chị lại đem lòng yêu thương một người đàn ông kém mình 3 tuổi. Anh ta làm bảo vệ, đã ly dị vợ ở quê. Trong mắt chị, người đàn ông này đấy cuốn hút và đào hoa, đẹp trai. Mặc gia đình căn ngăn, không cần đám cưới, hôn thú, chị dọn về quận 7 ở với người yêu. "Thế nhưng, chỉ sau 1 năm, tôi nhận ra bản chất thật của anh ta. Một người lăng nhăng, giờ vẫn đang cặp bồ, chỉ thích ăn bám vào tôi. Bao nhiêu tiền tôi làm được đều phải nuôi ông ấy. Tháng 11/2014 tôi bị bệnh nặng, ông ta không quan tâm. Khi khỏi bệnh tôi quyết định chia tay, dọn về nhà mẹ ở quận 4", chị chia sẻ.

|
|
Và chị vẫn tiếp tục đi nhặt ve chai. Lý do chị đến với nghề này cũng đầy tình cờ. Năm 2012, khi qua quận 7, thấy bà ve chai ngoài 70 tuổi liêu xiêu với chiếc xe đạp chị chạy đến giúp. Sau đó, có ve chai gì, chị đều cho bà này. Thấy nghề này kiếm ăn được nên chị đi làm luôn. Trước đó, chị không có công ăn, việc làm, gần 20 năm ròng chỉ ở nhà lo nội trợ.
"Hơn 20 năm trước, tôi cũng từng làm giáo viên ấy chứ, dạy cấp 1. Nhưng làm được 3 năm thì nghỉ vì lương thấp mà thấy tồn tại nhiều điều không công bằng", chị hạnh chia sẻ. Từ đó, chị gần như ở nhà, không làm ăn gì.
Từ khi quen người đàn ông ngoại quốc, chị Hạnh đặt mục tiêu phải thành thạo tiếng Anh. Chị đầu tư hẳn cuốn kim từ điển, mua nhiều giáo trình ngoại ngữ và luôn mang theo bên người để học.
Những bài nghe thì chị tải vào điện thoại. Chị không học nặng về ngữ pháp, lý thuyết mà chủ trương về cách phát âm, giao tiếp. "Mình cứ mua giáo trình rồi nghe đọc theo từng bài. Cứ nghe đi nghe lại nhiều lần là sẽ thuộc. Ban đầu tôi thấy tuổi mình học sao khó quá, sợ khó tiếp thu. Nhưng một thời gian chăm chỉ thấy tiếng Anh cũng dễ", chị nói.
Mỗi ngày chị đặt mục tiêu là học nghe, học phát âm, cách viết khoảng 20 câu đàm thoại. Nhiều người đi đường, nhất là khách ngoại quốc thấy thích thú hành động của chị nên lại xin chụp hình. Khi ấy, chị đều giải thích là người Việt Nam ai cũng ham học hết.
Một ngày chị dành khoảng 14 tiếng để học. Buổi sáng chị ra khỏi nhà từ 5h và bắt đầu ngồi học ở vỉa hè đường Hoàng Diệu (quận 4) đến 13h. Giữa khoảng thời gian đó, chị ăn sáng, ăn trưa là những phần cơm chay hoặc cơm thiện nguyện phát miễn phí.
Buổi tối, chị học đến 1h đêm. Không có chồng, lại chỉ ở nhà nên chị hay bị các anh chị trong nhà nói lời không hay. Vì thế, dù có nhà cửa đầy đủ ở quận 4 nên người phụ nữ 50 tuổi ít khi về nhà mà ngủ nhà bạn. Điều ấy, càng khiến chị về học đến khuya muộn. Hơn nữa, chị cũng muốn tránh mặt chồng cũ nên hay về khuya, đi sớm.
Thời gian còn lại, chị đi vòng khu quận 1 nhặt ve chai. Người phụ nữ 50 tuôi nói: "Tôi hay nhặt vào sáng sớm, vì khi đó ve chai nhiều. Trước kia còn có giá nên ngày trung bình 100 ngàn, giờ thì học nhiều hơn, nên ngày chỉ có vài chục ngàn thôi".
Cách nhặt ve chai của chị cũng độc đáo, thay vì đạp xe thì lại ngồi ở yên sau, đẩy xe đi bằng hai chân. "Vì 3 ngày tôi mới bán một lần nên ve chai cấn hết vào chân, khó đạp xe. Tôi không đi nhiều, không làm nhiều nên cũng không cần phải đạp", chị lý giải.

 Vì thế, bộ xích xe cũng được người phụ nữ này tháo luôn ra cho tiện.
|
|
Sau nửa năm học chăm chỉ, chị có thể hiểu được phần nào khi giao tiếp với người nước ngoài. Dự định sắp tới của chị Hạnh là sẽ tìm một trung tâm ngoại ngữ để học. Và nếu vẫn còn duyên phận, chị cũng sang nước ngoài với người đàn ông phương Tây đang quen. "Hiện tại, tôi tạm xa anh ấy một thời gian để tập trung học. Ngày gặp lại, anh chắc chắn sẽ bất ngờ về khả năng ngoại ngữ của tôi. Trường hợp nếu không đi nước ngoài được thì tôi mở lớp dạy học, đồng thời sẽ mở một tiệm nhỏ bán thức ăn chay", chị chia sẻ.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt="Lý do người phụ nữ nhặt ve chai ngồi vỉa hè học tiếng Anh"/>
Lý do người phụ nữ nhặt ve chai ngồi vỉa hè học tiếng Anh
- Nhược điểm của con được cô chỉ ra chính xác khiến tôi thấy thực sự cảm phục. Bởi trong một lớp học có tới hơn 50 học sinh mà cô có thể hiểu được từng em như vậy đâu phải chuyện dễ dàng.Trước đây, tôi vẫn luôn nghĩ rằng tất cả việc học tập ở trường cần được thể hiện qua điểm số. Thế nên từ khi có chủ trương thay chấm điểm bằng nhận xét học sinh ở bậc tiểu học tôi cảm thấy khá hoang mang. Nhưng qua nhiều lần được nghe cô giáo nhận xét về con những lúc có dịp gặp mặt hoặc trong các buổi họp phụ huynh, tôi đã thay đổi suy nghĩ.
Những lời nhận xét đầy đủ cả về học lực, về đạo đức, tác phong, nề nếp ứng xử, tính cách, thói quen tốt - xấu… của cô giáo về con thực sự khiến tôi cảm động.

|
Hình ảnh minh họa |
Cuộc họp phụ huynh cuối mỗi học kỳ là quan trọng nhất vì diễn ra vào thời điểm các con vừa kết thúc một quá trình học tập. Vấn đề điểm số, khả năng học tập của con được các bậc phụ huynh hết sức quan tâm. Có lẽ vì thế tôi luôn thấy phụ huynh tham dự đầy đủ và đúng giờ hơn lần họp đầu năm dù thời gian họp được bố trí vào cuối ngày đi làm hay thứ bảy, chủ nhật.
Điểm số là điều phụ huynh quan tâm đầu tiên nhưng cũng không thể phản ánh hết được những “hạn chế” trong tác phong, nề nếp, ý thức. Thậm chí, nhiều khi điểm số cũng không phản ánh chính xác năng lực học tập của trẻ. Theo nhận xét của một giáo viên, phần lớn điểm 9, điểm 10 trong bài kiểm tra cuối học kỳ của các con đã được làm tròn 0,5 điểm, có những bài còn được làm tròn tới hai lần. Có rất ít bạn đạt được điểm 10 một cách trọn vẹn. Bởi thế nếu bố mẹ chỉ nhìn vào điểm số của con thì sẽ không đánh giá đúng thực lực.
Trường hợp của con tôi là một ví dụ cho cách tính điểm này. Khi con khoe kiểm tra học kỳ cả môn Toán và tiếng Việt đều được 10 điểm, tôi khá vui mừng nhưng vẫn có chút phân vân, không thể tin con lại xuất sắc như vậy. Cho đến khi nghe cô giáo giải thích về cách chấm điểm bài thi thì đã cảm thấy hợp lý. Bởi môn tiếng Việt lớp 3 có hai điểm là đọc và viết, khi cả hai điểm này đều được làm tròn thì điểm tổng sẽ cao.
Sự tận tâm, quan tâm sâu sát đến từng học sinh của giáo viên chủ nhiệm được thể hiện cụ thể qua từng lời nhận xét. Có bạn thông minh, học giỏi cô khen, có bạn chưa ngoan, hay quậy phá, chưa chăm học, cô phê bình và “nhờ” bố mẹ giúp đỡ, phối hợp cùng cô kèm cặp con tiến bộ hơn.
Sự chân thành, thấu hiểu từng học sinh trong mỗi lời nhận xét của cô giáo không làm mất lòng phụ huynh, ngược lại còn nhận được những cái gật đầu, những tiếng cười tán thưởng. Như cậu con trai của tôi được nhận xét là học Toán chắc kiến thức, chăm chỉ, hăng hái phát biểu ý kiến nhưng con tính toán còn ẩu, vội vàng, chữ viết còn xấu, không được cẩn thận. Nhược điểm của con được cô chỉ ra chính xác khiến tôi thấy thực sự cảm phục. Bởi trong một lớp học có tới hơn 50 học sinh mà cô có thể hiểu được từng em như vậy đâu phải chuyện dễ dàng.
Nhiều phụ huynh khác cũng trầm trồ khen cô giáo nhận xét đúng quá. Con nhà mình đúng là chăm học nhưng mà tính toán rất ẩu và nhanh quên. Chẳng riêng gì học mà trong sinh hoạt hàng ngày cũng thế. Việc quên sách vở thường xuyên xảy ra.
Có bạn rất ngoan, học chăm, đọc tốt nhưng lại ngọng chữ n – l. Có những bạn bình thường rất linh hoạt, nhanh nhẹn, hay nói nhưng trong giờ học lại trầm, ít khi phát biểu ý kiến. Có mấy bạn nam lúc nào cũng chọn đứng cuối hàng trong giờ tập trung để thuận tiện cho việc nghịch. Cũng có bạn “láu cá” đi học muộn nên trốn xếp hàng tập trung mà đi thẳng lên lớp chờ các bạn… Khi cô giáo nhắc tên khiến nhiều phụ huynh hết sức ngạc nhiên vì đúng với tính cách của con quá.
Cũng nhờ những nhận xét của cô giáo mà phụ huynh như tôi có thêm phương pháp hướng dẫn con học ở nhà hiệu quả hơn, phù hợp với phương pháp giảng dạy trên lớp của cô. Thực tế có những phụ huynh ở nhà dạy con khác hẳn với phương pháp cô dạy nên cùng một bài toán nhưng con vừa làm theo cách mẹ dạy, vừa làm theo cách cô dạy.
Ví dụ như tôi luôn bắt con làm phép tính chia theo đúng trình tự các bước trong sách giáo khoa hướng dẫn nhưng ở lớp cô lại dạy các con làm tính nhẩm. Vì thế có lúc con nhớ lời cô, lúc nhớ lời mẹ, trong một phép chia lúc thì làm tính nhẩm, lúc lại viết theo đúng các bước….
Qua những nhận xét của cô giáo, tôi nhận ra rằng lâu nay việc mình cứ chăm chăm nhìn vào điểm số của con không có nhiều ý nghĩa. Ngay cả trong học kỳ 1 vừa qua, khi con có được 3 điểm 10 và một điểm 9 thì tôi cũng không quá vui mừng, hãnh diện khoe con học tốt. Vẫn còn rất nhiều nhược điểm con cần hoàn thiện để mỗi học kỳ qua đi con thực sự lớn khôn hơn.
XEM THÊM:
>> Tôi đã gieo vào con nỗi sợ hãi trượt điểm 10" alt="Phụ huynh ngỡ ngàng nghe cô giáo nhận xét con"/>
Phụ huynh ngỡ ngàng nghe cô giáo nhận xét con