Nhận định, soi kèo Slavia Sofia vs Krumovgrad, 22h30 ngày 25/11: Tin vào cửa trên
(责任编辑:Công nghệ)
- Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Jamshedpur, 21h00 ngày 23/1: Đặt chân top 2
- Clip cô gái cởi váy để thoát thân gây sốt
- Truyện Mạt Thế Chi Tồn Hoạt Độ Nhật
Nàng không phải không nghĩ tới chuyện không đi theo cốt truyện, an phận làm một tiểu sư muội của môn phái, hoặc là cách nữ chủ thật xa.
Nhưng mỗi khi nàng có ý nghĩ tương tự hay là không đi theo hướng đi chung của cốt truyện thì từ chỗ sâu nhất trong não sẽ truyền đến cơn đau kịch liệt.
Nàng tin tưởng chỉ cần nàng dám đi chệch kịch bản, nàng sẽ chết.
Cho nên vì bảo vệ mạng nhỏ của mình, Phó Oản chỉ có thể rưng rưng nước mắt làm tiểu sư muội ác độc, bình thường không ít lần nói xấu Đại sư tỷ của mình.
Khi làm người xấu lâu rồi, Phó Oản còn cảm thấy cảm giác này cmn thật tuyệt.
Dù sao nàng cũng xem qua sách, mình có thể nhảy đến ít nhất chương thứ 999, không phải là loại sống không qua tập 1 vai phụ ngu ngok.
Tính theo tuổi thọ của phàm nhân, nàng còn mấy trăm năm sống tốt, sống vui hơn một người bình thường nhiều.
Nhưng mà hôm nay không giống, nàng, Phó Oản, hôm nay sẽ phải làm việc mà nữ phụ ác độc nên làm!
Dựa theo cốt truyện của cuốn sách, nàng cần phải lẻn vào trong sân tu luyện của Đại sư tỷ Ninh Hành, trộm ra cực phẩm linh đan mà Ninh Hành luyện chế trước đó, mượn hoa hiến Phật* chia cho những đệ tử khác trong môn phái để đạt được sự yêu mến của các sư huynh muội, quả là kế 1 mũi tên trúng 2 đích.
Đương nhiên kế hoạch ngu xuẩn này cũng sẽ bị một tiểu sư đệ nhận linh đan phát hiện, hắn ta phát hiện ra thật ra tiên đan là do Ninh Hành luyện chế.
Phó Oản ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo**, ngược lại còn khiến Ninh Hành trở thành "Sư tỷ tốt" trong mắt người khác.
Cho nên hiện tại Phó Oản ngồi xổm trước sân của Ninh Hành, vỗ đầu mình mấy lần.
Mặc kệ hành động của Phó Oản trong truyện có thiểu năng bao nhiêu đi chăng nữa, hiện tại điều nàng băn khoăn là...
Nàng nên chui vào sân của Ninh Hành bằng cách nào, sau đó đi qua khuê phòng của nàng ta, đến đem tiên đan trộm đi từ phòng đan dược?
Trong truyện gốc nói rất nhẹ nhàng, gì mà "Vào đêm, Phó Oản mang nỗi lòng đố kỵ vô tận, trộm Ninh Hành linh đan..."
Nhưng phải biết rằng ở thế giới tu tiên mọi người rất coi trọng sự riêng tư, trong sân của Ninh Hành tất nhiên sẽ đặt cấm chế phòng ngừa người không phận sự tiến vào.
Đây chính là kỳ tài linh đan của giới tu tiên, làm sao có thể đào trộm một cách đơn giản được?
Phó Oản thật ra biết khẩu quyết mở ra cấm chế sân của Ninh Hành nhưng nàng không muốn dùng.
Vì một khi dùng khẩu quyết để vào thì Ninh Hành sẽ biết.
Cho nên Phó Oản lựa chọn trực tiếp phá vỡ cấm chế xung quanh sân bằng khí lực, nguyên lý này giống với dùng tay móc một lỗ trên bao nilon.
Phó Oản dồn khí vào đan điền, vươn tay ra.
Đầu ngón tay nàng lập loè ánh sáng màu vàng, lượn lờ khí mạnh, cực kì sắc nhọn.
Lại nói, chiêu phá giáp thuật này là Ninh Hành dạy nàng, có thể phá vỡ phòng ngự của tu sĩ khác, đương nhiên cũng có thể phá vỡ cấm chế đơn giản.
Rất nhanh những gợn sóng vô hình ở dưới đầu ngón ngón tay dần dần mất đi, cấm chế giống như sương mù chậm rãi thành một lỗ nhỏ, hương sen thanh nhã từ trong sân của Ninh Hành thấm vào chóp mũi Phó Oản.
" alt="Truyện Nguyên Tác Giết Ta" />Truyện Nguyên Tác Giết Ta- Nhận định, soi kèo Đồng Tháp vs Bình Phước, 16h00 ngày 24/1: Tin vào khách
- Nhận định, soi kèo Cartagines vs San Carlos, 09h00 ngày 24/1: Điểm tựa sân nhà
- 2/3 người Anh bị hội chứng Nomophobia
- Truyện Xuyên Thành Bạn Trai Cũ Của Hotboy Trường
- Điện thoại cho trẻ nhỏ: Nhiều mẫu bắt mắt, giá “mềm”
- Nhận định, soi kèo Gokulam Kerala vs Inter Kashi, 20h30 ngày 24/1: Cạnh tranh ngôi đầu
- Dịch vụ “bẻ khóa” iPhone 4S: Cẩn thận bị “chém”!
- Ấn tượng với bộ ảnh mẫu chụp từ Nokia 808 PureView
- Tin đồn máy MFT phong cách retro của Olympus
-
Nhận định, soi kèo Las Palmas vs Osasuna, 3h00 ngày 25/1: Nỗ lực vượt khó
Phạm Xuân Hải - 24/01/2025 05:25 Tây Ban Nha ...[详细] -
Truyện Cô Ấy Là Phu Nhân Chủ Tịch
-Ề,sao thế,hôm nay mày lạ lắm nha,suy nghĩ về anh nào à,tao mách anh Quyền nhá cưng.
-Thôi đê con điên,bà mày sắp điên lên rồi đây này_chị Thủy lườm chị Hoa
•Sao?à mà thôi,nghe nói hôm nay bọn chị Ly khóa trên xuống đánh con Vy Hà lớp mình đấy,lát ra xem đi_chị Hoa vừa nói vừa nhìn Vy Hà.
•Sao á?_chị Hoa hỏi ngược,mọi lần chị Ly khóa trên rất ít khi xuống khóa dưới đánh nhau,trắc lần này Vy Hà gây tội lớn rồi.
•Ai biết hả mày,thôi học đi,ra chơi đi xem_chị Hoa nói xong quay lại với bài vở,chị Thủy cũng quên béng chuyện giấc mơ đi.Chị nhìn lên bảng,trong khi đó,tay lại viết một cái tên,xa lạ với chị nhưng lại quen thuộc với trường Trung Học này.
RENGGGGGGGGGGGGG
" alt="Truyện Cô Ấy Là Phu Nhân Chủ Tịch" /> ...[详细] -
Bà nhìn San San rồi cười nhẹ và bảo:
- "Mẹ San San à, con cứ đưa con bé đi chơi đây đó cho nó khuây khỏa, ở nhà mãi cũng không tốt đâu con."
Ba San San xoa đầu San San rồi nói với giọng điệu nhỏ nhẹ:
- "San San nhà ta muốn đi chơi nhỉ? Thế trước tiên chúng ta phải sửa soạn thật đẹp rồi mới đi được đúng không nào bé con?"
San San với vẻ mặt hào hứng:
- "Yahhh!!! Con được đi chơi rồi thích quá đi."
Mẹ San San nhỏ giọng nói:
- "Thế để mẹ chải tóc thật đẹp cho con trước nhé!"
San San đáp:
- "Vâng ạ, con yêu mẹ nhất quả đất."
(Một lúc sau)
- "Mình à, xong chưa thế? Con nó nôn nóng đứng ngồi không yên rồi đây."
- "Để em đi lấy bình nước cho con bé rồi ra ngay."
Năm phút sau mẹ San San ra xe và cả nhà cùng nhau xuất phát đến địa điểm phố Vương Phủ...
- "Oaaa! Ba ơi nhìn kìa, xe kẹo đằng kia trông ngon quá, mình mua một cây đi ba." San San nói với đôi mắt long lanh.
Ba San San cũng cạn lời với cục bông nhỏ trước mặt là San San:
- "Thôi được rồi bé con, con ở đây cùng mẹ ba lại đấy mua cho con một cây được không nào?"
- "Ba là tuyệt nhất!!!"
Mẹ San San bỗng nhìn San San với vẻ mặt có chút ghen tị:
" alt="Truyện Nguyệt Kim Thiên Hà" /> ...[详细] -
Smartphone: Hãy thôi nói về cấu hình!
>>Ấn tượng ngày đầu MWC: Superphone lõi tứ và Android 4.0
>>Tổng hợp các sản phẩm trước thềm MWC 2012
>>Những chủ đề chính của MWC 2012
Cũng như các thiết bị di động lõi kép năm ngoái, điện thoại lõi tứ đang làm mưa làm gió tại Hội nghị thế giới di động (MWC) 2012 và dần trở thành tính năng phải có trên bất cứ smartphone cao cấp nào.
Vấn đề là, người tiêu dùng có thực sự quan tâm?
Báo chí công nghệ và cộng đồng chuyên gia luôn quan tâm tới từng chi tiết kĩ thuật, và ở một sự kiện như MWC, thật khó bắt lỗi nhà sản xuất khi họ đem mọi con át chủ bài ra để làm lu mờ đối thủ, thu hút sự chú ý của truyền thông.
Tuy nhiên, với công nghệ chip phát triển ngày càng nhanh chóng, chúng ta đang dần nhận ra rằng vi xử lí nhanh nhất không tương đương với điện thoại tốt nhất. Trừ những người đam mê điện thoại cuồng nhiệt, các thông số kể trên có ít ý nghĩa hơn với các đối tượng còn lại.
" alt="Smartphone: Hãy thôi nói về cấu hình!" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Melbourne Victory vs Sydney FC, 15h35 ngày 24/1: Cửa trên ‘tạch’
Hư Vân - 23/01/2025 20:00 Úc ...[详细] -
Google đang phát triển hệ thống giải trí gia đình
Quá trình thử nghiệm với 252 thiết bị dự kiến sẽ diễn ra lại thành phố Mountain View, California – nơi Google đặt trụ sở - và 3 thành phố khác, từ tháng 01/2012 tới tháng 07/2012.
Hồ sơ từ FCC có đoạn viết: “Google đang phát triển một thiết bị giải trí yêu cầu được thử nghiệm ngoài môi trường phòng thí nghiệm. Thiết bị đang trong giai đoạn tạo mẫu và sẽ được chỉnh sửa lại sau bước thử nghiệm cuối cùng”.
" alt="Google đang phát triển hệ thống giải trí gia đình " /> ...[详细] -
10 sản phẩm khá tuyệt của Apple đã bị quên lãng
>> Bao giờ "hàng nóng" của CES 2012 được bán?
>>Kì vọng gì ở Apple iPad 3?
1. Những chiếc máy tính bảng
Tên: Apple Newton Bic (tên mã), Apple Cadillac (tên mã)
Thời gian: 1985-1997
Mẫu tương đương: Apple iPad
Chúng ta đều biết rằng Apple đã nghiên cứu về iPad rất lâu trước khi iPhone ra mắt vào năm 2007, nhưng từ trước những năm 1992-1993 thì hẳn ai cũng phải ngạc nhiên. Đúng là như vậy khi công ty này sản xuất 2 chiếc máy tính bảng cảm ứng, có tên mã là Bic và Cadillac, chạy hệ điều hành Newton OS.Cadillac Bic có 2 card PCMCIA, một pin có thể tháo rời được, micro và loa được tích hợp sẵn. Cadillac cũng giống như vậy nhưng có màn hình nhỏ hơn.
Theo Jim Abeles, người sở hữu cả 2 nguyên mẫu Bic và Cadillac, hồi đó, Apple cuối cùng đã từ bỏ máy tính bảng vì không thể tìm được thị trường cho chúng. Nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi.
2. Máy in
Tên: Apple ImageWriter, LaserWriter, StyleWriter
Giá: từ 675 USD
Miêu tả:máy in ma trận điểm (Dot-matrix), laser và máy in phun mực
Thời gian:1985-1997
Mẫu tương đương:Máy in/máy copy/máy scan màu đa năng
ImageWriters, sử dụng công nghệ in ma trận điểm, ra mắt vào năm 1984, còn LaserWriter xuất hiện một năm sau đó.
Máy in phun mực đầu tiên của Apple hướng tới người tiêu dùng là StyleWriter, tới từ năm 1993. Giống như nhiều sản phẩm khác, toàn bộ dòng máy in của Apple đều bị Steve Jobs bỏ lại khi ông quay trở lại năm 1997.
3. Máy scan
Tên: Apple Scanner, Apple OneScanner
Thời gian:1988-1996
Mẫu tương đương:Máy in/máy copy/máy scan màu đa năng
Máy Apple Scanner đời đầu tiên ra mắt năm 1988 là một mẫu máy quét hình phẳng A4, có thể hoàn thành bản scan trong khoảng 20 giây. Mẫu máy scan màu đầu tiên, ColorOneScanner, ra mắt vào 4 năm sau đó. Apple vẫn bán máy scan khi Steve Jobs quay trở lại vào năm 1997, nhưng chỉ được một thời gian ngắn sau đó.
4. Wi-Fi
Tên: Apple AirPort
Giá: 199 USD
Thời gian: 1999-2003
Mẫu tương đương:Apple AirPort Extreme/Apple Time Capsule
Nổi tiếng vì là 'one more thing' được công bố bởi Steve Jobs trong bài phát biểu tại triển lãm thương mại hàng năm dành cho những người hâm mộ Apple, Macworld Expo năm 1999, AirPort đã tỏa sáng trong cuộc cách mạng không dây, khi công nghệ này vẫn còn quá đắt và xa lạ với nhiều người.
5. Máy chơi game (game console)
Tên: Apple Bandai Pippin Atmark
Giá: 599 USD
Thời gian:1995-1997
Mẫu tương đương:Sony PlayStation 3, Microsoft Xbox 360
Hãy nhớ lại thời điểm cuộc chiến của các máy chơi game đang diễn ra sôi nổi nhất (1995) bạn sẽ nghĩ đến gì? Sony Playstation, Nintendo 64, nhưng có lẽ sẽ khó ai nhớ được Pippin.
" alt="10 sản phẩm khá tuyệt của Apple đã bị quên lãng" /> ...[详细] -
Hơn mười mấy phút sau, trước sự cầu nguyện thành kính của 30 người trên xe, rốt cuộc chiếc xe cũng đã dừng tại một bãi đất hình tam giác mà được gọi là trạm xe của Thị trấn Lâm Tuyền. Trên bãi đất tam giác ấy chia thành 4 con đường, đây là lần đầu tiên Diệp Phàm đến thị trấn Lâm Tuyền. Hắn đang ì ạch mang theo một chiếc ba lô với khuôn mặt ngơ ngác mà đứng trước bốn con đường hình chữa thập này, cũng không biết đường nào tới Ủy ban nhân dân thị trấn Lâm Tuyền
Bởi hôm nay là ngày đầu tiên hắn tới thị trấn Lâm Tuyền của huyện Ngư Dương này để nhận việc nên hắn không muốn để lại ấn tượng xấu cho ban lãnh đạo thị trấn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Diệp Phàm vốn là người ở huyện Cổ Xuyên thuộc thành phố Mặc Hương tỉnh Nam Phúc. Cha mẹ hắn đều là những công chức nhà nước bình thường.
Diệp Phàm từ nhỏ vốn đã thông minh. Năm tuổi đã đi theo mẹ đến lớp tiểu học để chơi, cứ thế đùa nghịch mà cậu đã nhập học, chín tuổi thì tốt nghiệp tiểu học, mười lăm tuổi thi đỗ vào trường đại học Hải Giang - một trường luôn thuộc top10 trường đại học tốt nhất cả nước, năm nay mười chín tuổi thì đã tốt nghiệp, trải qua nhiều khó khăn trắc trở, Diệp Phàm đã thi đậu để vào làm nhân viên của thành phố Mặc Hương
Trước đó hắn nhận được thông báo là sẽ được phân công ở Thành phố Mặc Hương, nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì mà nói khó bố trí công việc ở Thành phố Mặc Hương, đành phải phân công tới huyện Ngư Dương - một huyện nghèo khó nhất của cả thành phố. Người ta nói là vì ở đó có nền kinh tế quá mức lạc hậu, đã làm cho công cuộc xây dựng kinh tế của cả thành phố Mặc Hương bị trì trệ.
Thông qua nhiều cuộc thảo luận của ủy viên thường vụ Huyện ủy cùng với những cuộc kiểm chứng lặp đi lặp lại. Cuối cùng cũng đã đưa ra kết luận nguyên nhân hiện tại là do thiếu nhân tài. Vì thế huyện đã đề nghị lên ban lãnh đạo thành phố để điều động một số sinh viên tới nhận việc tại thành phố Mặc Hương lần này xuống huyện để trợ giúp, bởi vì sinh viên ra trường ở huyện Ngư Dương cũng có nhưng số sinh viên chịu về làm thì ít đến thê thảm.
Lúc ấy số sinh viên được bổ nhiệm cùng đợt đến Thành phố Mặc Hương cũng không ít nhưng một số đã có "tai mắt" thăm dò và sớm biết được tin tức nên đã mang quà cáp đi cửa sau, cứ thế ung dung bước qua, cuối cùng thì được "thần linh hộ mệnh" và được giữ lại ở thành phố Mặc Hương.
Nói ngay như Trương Kính bạn học của Diệp Phàm, người ta do có chỗ dựa vững chắc sau lưng nên trực tiếp được phân tại Ủy ban nhân dân thành phố Mặc Hương công tác.
Còn Diệp Phàm trong thời gian nghỉ hè thì lại ra bên ngoài chơi, cộng với "tai mắt" không linh hoạt và thêm một nguyên nhân nữa là ba mẹ hắn đều chỉ là những nhân viên làm công ăn lương bình thường. Nên kết quả là sau khi đi dạo chơi về thì nhận được thông báo là sẽ "được" công tác ở thị trấn Lâm Tuyền huyện Ngư Dương.
Dù gì năm nay hắn cũng mới 19 tuổi vẫn còn trẻ nên đi đâu cũng không sao cả, với lại huyện Ngư Dương cách huyện Cổ Xuyên nhà hắn cũng không xa, chỉ mất có hai tiếng đồng hồ là đến nơi vì thế nên hắn đi nhận việc ở huyện Ngư Dương trước, cầm thư giới thiệu trong tay loay hoay trên xe 1 hồi rốt cuộc cũng tới được thị trấn Lâm Tuyền vào 10 giờ sáng.
Ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một bên có bến xe hình bán nguyệt gồm 3 tầng, chính giữa có 1 đại sảnh hình như là nhà đợi xe thế là hắn bèn đi vào chỗ ấy.
Nhìn lướt qua một lượt, hiện ở trung tâm bến xe thị trấn Hương Mặc có một phụ nữ trung niên đang ngồi ở quầy tiếp tân. Theo phỏng đoán thì đó là nhân viên phục vụ của bến xe. Nhưng trên quầy lại bày đầy thuốc lá và một số đồ ăn vặt của trẻ nhỏ. Theo như suy đoán thì cái cô được gọi là nhân viên bán vé đang kiếm thêm thu nhập bên ngoài, tiện tay bày bán thêm thuốc lá rượu và thức ăn vặt …
- Cô ơi cho con một bao Tam Sa.
Diệp Phàm nói.
Lúc sáng khi đi bố hắn chẳng biết là kiếm đâu ra mấy bao Trung Hoa, nói hắn cầm lấy để mời lãnh đạo và đồng nghiệp mới quen. Bình thường loại thuốc lá Diệp Phàm thường hút là Tam Sa với giá 5 tệ 1 bao.
Sau khi tiện tay lấy 1 điếu ra châm lửa hắn thuận miệng hỏi:
- Cô ơi, Ủy ban nhân dân thị trấn đi đường nào ạ.
- À đi thẳng hướng phía trước, rẽ qua đường cong chữ S là thì thấy một cây cầu lớn Lâm Tuyền, cậu đứng trên cầu nhìn xuống sẽ thấy có một đám người đang vây quanh, chỗ ấy chính là Ủy ban nhân dân thị trấn.
Cô béo ấy lấy tay chỉ chỉ.
"Kì lạ, sao cô ấy lại biết trước cửa Ủy ban nhân dân thị trấn đang có một đám người vây quanh nhỉ, không lẽ có người vây đánh Ủy ban?"
Diệp Phàm tò mò nghĩ trong đầu rồi khoác chiếc ba lô to tướng lên vai cất bước thật nhanh Trên đường thưa thớt mở ra mười mấy cửa hàng, sau khi rẽ qua đường cong chữ S ấy thì đúng là nhìn thấy một cây cầu đá hình vòm dài hơn 100m.
Diệp Phàm bước nhanh tới đầu cầu, nhìn xuống dưới. Đúng là có một nhóm người đang đứng vây quanh một tòa nhà dài khoảng bảy, tám mươi mét, cao sáu tầng, toàn bộ bề ngoài được tráng bằng gạch men màu đỏ, cả đám người đều nhìn lên mái nhà nhưng không biết là đang nhìn cái gì. Diệp Phàm cũng nổi hứng thú đứng ở đầu cầu nhìn về hướng mái nhà nhưng, không có chuyện kỳ lạ gì xảy ra cả.
Thế là hắn quay lại đầu cầu bước xuống một loạt nấc thang đá đi tới chân cầu, không lâu sau là tới trước mặt đám đông ấy.
A! Thật đúng là không ít, hơn ngàn người giống như đang tham gia tiệc liên hoan, tất cả đều đang nhìn về phía mái nhà.
Diệp Phàm sau khi tiến sát lại gần cũng ngẩng đầu nhìn, lúc ấy việc đến nhận việc gần như bị quên lãng. Nhìn theo hướng ngón tay của một anh đang chỉ lên, rốt cuộc cũng nhìn thấy chỗ đặc biệt đó.
Trong lòng hắn bỗng cảm thấy sợ hãi, lúc này ở tầng bốn như có người đang bị treo sát vào chỗ cửa sổ, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy một sợi dây có hoa văn như dây thắt lưng vậy đang thắt chặt cổ của người ấy.
- Anh bạn, người đó là ai vậy?
Diệp Phàm nhẹ giọng hỏi anh thanh niên mặc áo ngắn có hoa văn bên cạnh.
- Chủ tịch thị trấn, tự mình dùng cà vạt thắt cổ, mẹ nó! Chắc là tham ô sợ bị bắt nên trực tiếp thắt cổ luôn mà.
Người thanh niên mặc áo hoa kẻ sọc ấy " hừ " một tiếng nhổ đi điếu thuốc trên miệng rồi thuận miệng mắng một câu.
- Hả! Chủ tịch thị trấn.
Diệp Phàm thất thanh kêu lên một tiếng, tuy nhiên lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung về nơi chủ tịch thắt cổ nên không chú ý đến hắn.
-Không phải! Nghe nói là tranh cãi với người tình, uất quá nên thắt cổ luôn.
Lúc này một anh phản bác lại câu nói của anh thanh niên mặc áo hoa kẻ sọc.
" alt="Truyện Quan Thuật" /> ...[详细] -
Siêu máy tính dự đoán Man City vs Chelsea, 00h30 ngày 26/01
Nguyễn Quang Hải - 25/01/2025 07:42 Máy tính ...[详细] -
Truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi
"Hai hai." Cố Lam bĩu môi nói, "Em đây tiểu nhân vật có ai nguyện ý hao tổn công sức chụp ảnh đâu". Nàng nhanh vòng tay khoác tay Diệp Hiểu Quân, kề sát cô cười nói, "Chờ bảo bối chị lại viết một bộ kịch bản đắt giá, cho em làm nữ chính! Đến lúc đó lại chú ý cũng không muộn."
Dáng tươi cười của Diệp Hiểu Quân trong nháy mắt biến thành cứng ngắc mà đầy lúng túng.
Diệp Hiểu Quân là một biên kịch, hơn ba năm trước có xuất bản một bộ phim cổ trang tên là [Phong thần chí], thu đến tỷ suất người xem thiếu chút nữa bứt phá khỏi con số 2, coi như là vận may lớn, có chút là thiếu niên đắc chí. Nhưng từ đó về sau sự nghiệp của nàng cứ bình bình, ngay tại kịch bản đầu tiên sau đó, nàng phí hết hơn nửa năm để viết, vậy mà lại bị công ty trả về, lý do là không có điểm đột phá.
"Tiểu Diệp, sao chị không viết kịch bản về nội dung mâu thuẫn trong quan hệ gia đình? Chị xem, hiện tại kiểu kịch bản đó chẳng phải rất nổi sao? Chị cũng biết rõ đấy, hiện nay rảnh rỗi mà xem truyền hình đều là những tầng lớp người nào, chị nên để ý mà viết ra những thứ hợp khẩu vị họ. Bằng không thì lại tạo ra một bộ như bộ "Phong Thần Chí" như vậy cũng dễ tìm nhà đầu tư."
Diệp Hiểu Quân:"Nội dung mâu thuẫn gia đình, chị không viết nổi, Phong Thần Chí như vậy viết qua rồi, không nghĩ viết tiếp.".
Nhà sản xuất từ sau tròng kính, quăng tới ánh mắt không thể hiểu, nói: "Tiểu Diệp à, Cô phải biết rằng, chúng ta được chủ động trong việc duyệt kế hoạch đã là rất khó, Cô còn tùy hứng như vậy.... Cô thực nghĩ chính mình là một cái Đại biên kịch sao? Cô đã bao lâu không có được một tác phẩm tốt rồi? Đừng ngoan cố như vậy được không? Tôi đã thấy nhiều lắm những người trẻ tuổi như vậy, có một chút thành tích mà bắt đầu không coi ai ra gì, hoàn toàn không nghe người khác khuyên bảo. Cô có lý tưởng của chính mình, có kiên trì của chính mình, ok, tôi hiểu. Thế nhưng là trước tiên cô ở vị trí này chắc chân trước được không? Chờ tới khi cô thành đại biên kịch, Cô như thế nào tùy hứng, như thế nào đùa nghịch phá cách, tất cả mọi người phải theo. Hiện tại sống dở chết dở đấy, tự mình kiếm không đến ăn, còn liên lụy chúng tôi."
Nhà sản xuất nói khó nghe, nhưng đều là những câu có lý, Diệp Hiểu Quân hiểu. Nhưng nàng cũng hiểu được, đã không thích gì đó thì nàng cũng không thể viết ra tốt được, có quẫn nát óc đều không viết ra được.
Cùng Cố Lam ngồi vào trong xe, nghe bạn gái oán giận nơi quay phim có bao nhiêu gian khổ, trời nóng như vậy, đeo khăn trùm đầu chờ cảnh quay, một lần chờ chính là cả ngày, trên trán đều bị dị ứng rồi. Vừa trở về, cuối tuần lại phải đi Đại Lý, vẫn là quay phim, nhưng có thể ở trên TV xuất hiện đã là việc tốt, cơ hội khó có được, không thể bỏ qua....
Xe theo hướng gara mà chạy, ánh đèn bãi đỗ xe lờ mờ chiếu qua mui xe dần trôi qua, giống như một tia sáng nóng rực bao trùm da đầu Diệp Hiểu Quân.
Cố Lam so với cô sự thật càng có thể chịu khổ, đây là chuyện tốt.
Mấy năm gần đây, Cố Lam kiếm được không coi là nhiều, nhưng một lần xuất hiện cũng đạt 6 con số. Diệp Hiểu Quân một mực luôn sống nhờ thành tích trong quá khứ, may mà tích góp còn đủ cho hai người chi tiêu hằng ngày. Cố Lam nói hiện tại ăn một chút khổ không sao, chờ Diệp Hiểu Quân lại một lần nữa một bước lên mây, viết ra kịch bản tốt, làm cho nàng cũng trở thành một đại minh tinh hàng đầu. Đợi các nàng có tiền liền ở khu nhà cao cấp, đi xe sang trọng, nở mày nở mặt.
Cố Lam lạc quan, nhưng Diệp Hiểu Quân rất rõ ràng, thời gian một bước lên mây, có lẽ cả đời này cũng sẽ không lại đến.
Lo lắng về sự nghiệp cũng không thể hiện ra mặt, Diệp Hiểu Quân không muốn làm cho người yêu mất hứng, hai người vui vẻ chuyện trò mà trở về nhà.
Về đến nhà, Cố Lam tắm rửa, tóc còn ướt mà muốn hướng giường đi nằm. Diệp Hiểu Quân đem nàng giữ chặt, dặn dò nàng phải thổi khô tóc mới có thể ngủ.
"Chị giúp em thổi?" Cố Lam vòng tay ôm cổ Diệp Hiểu Quân, con mắt ướt át mà nhìn nàng, thanh âm cũng ngọt ngào mị hoặc.
Thấy Cố Lam thần sắc trở nên mập mờ, Diệp Hiểu Quân có chút thẹn thùng mà dời ánh mắt.
"Làm sao vậy, chúng ta bên nhau đã lâu như vậy, mỗi lần chị còn thẹn thùng." Cố Lam câu dẫn câu ra cằm Diệp Hiểu Quân, hướng đi lên cắn môi của cô, "Trông chờ chị nhiệt tình chủ động là không thể nào, chị cứ ngoan ngoãn như vậy, cũng rất đáng yêu..."
...
Trên da thịt còn có dấu vết nóng hổi, Cố Lam đã mệt mỏi không muốn động đậy, từ trên người Diệp Hiểu Quân lật xuống, nằm lỳ ở trên giường rất nhanh tiến vào mộng đẹp. Diệp Hiểu Quân sờ lên đầu của nàng, vẫn còn ẩm ướt, mạnh mẽ chống đỡ ý chí cùng cảm giác thân thể không khỏe, lấy ra máy sấy, chỉnh mức nhỏ nhất, vì nàng thổi khô tóc, xong xuôi mới chìm vào u mê mà đi ngủ.
Còn chưa ngủ được vài phút đã bị điện thoại đánh thức, Diệp Hiểu Quân tỉnh lại một khắc này mắt phải kịch liệt đau đớn, làm cho nàng thiếu chút nữa kêu ra tiếng. Cố Lam "Ân" một tiếng lật người lại, nhíu mày lại có chút bực bội. Diệp Hiểu Quân không muốn đánh thức nàng, cầm điện thoại mở cửa ra khỏi phòng ngủ, đi vào phòng tắm đối diện. Vừa nhìn thoáng qua điện thoại, người gọi đến chính là quản lý nhận sự của công ty – Tương Tiểu Phù, điện thoại liền rớt, rơi vào bồn cầu.
Diệp Hiểu Quân:"......".
Diệp Hiểu Quân đem cuốn giấy nhét xuống đến dày đặc một chồng, dùng túi ni lông bao tay lại, đưa tay xuống bồn cầu nhặt điện thoại lên. Thời điểm nhặt lại điện thoại, phát hiện sau va chạm với bồn cầu, điện thọai bị vỡ mất một góc. Nhanh tay khởi động lại máy, không thành công. Quả nhiên hỏng rồi.
Nhân sự tìm nàng nhất định có chuyện quan trọng, Tương Tiểu Phù luôn luôn quyết định dứt khoát, nhanh chóng, một không nói nhảm, hai không làm chuyện điên rồ, bình thường rất ít cùng Diệp Hiểu Quân liên hệ, một khi liên hệ đều là việc lớn.
Diệp Hiểu Quân không có biện pháp, tìm nửa ngày mới ở dưới gối đầu Cố Lam tìm được di động của Cố Lam, quay số gọi lại cho Tương Tiểu Phù.
"Cô đang ở đâu?" Tương Tiểu Phù hỏi.
" alt="Truyện Có Chuyện Muốn Nói Cho Ngươi" /> ...[详细]
Nhận định, soi kèo Bình Định vs Nam Định, 18h00 ngày 24/1: Khách hoan ca
ViewSonic ra mắt màn hình LED 24 inch siêu mỏng
ViewSonic VX2460h-LED Với độ dày chỉ 6,8 mm, dòng màn hình VX đời mới này được tối ưu hóa về thiết kế, mang lại vẻ ngoài sang trọng và chuyên nghiệp. Ngoài việc trang bị đèn nền LED và chế độ EDO, ViewSonic VX2460h-LED còn được chứng nhận Energy Star 5.1 giúp kéo dài tuổi thọ và tiết kiệm năng lượng hơn 25% so với màn hình thông thường.
" alt="ViewSonic ra mắt màn hình LED 24 inch siêu mỏng" />
- Soi kèo góc MU vs Rangers, 3h00 ngày 24/1
- Xu hướng của smartphone và tablet năm 2012
- Nam giới có xu hướng chuộng smartphone màn hình rộng
- Truyện Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu
- Nhận định, soi kèo MU vs Rangers, 3h00 ngày 24/1: Quỷ đỏ mất nanh
- Cambridge ra loa hi
- Canon 5D Mark II có thể giảm giá từ ngày 4/3