Phụ kiện thời trang sang trọng cho phụ nữ u40


相关文章
- 、
-
Siêu máy tính dự đoán Nottingham vs Brentford, 01h30 ngày 2/5 -
Chịu chơi hơn MU, Liverpool vung 70 triệu bảng ký BranthwaiteLiverpool sẵn sàng chi đậm để có chữ ký Branthwaite Bản thân trung vệ 22 tuổi đang để ngỏ cánh cửa rời sân Goodison Park chơi cho đội bóng lớn và giàu tham vọng hơn.
Hiện Jarrad Branthwaite còn hợp đồng với Everton đến năm 2027, nhận mức lương 60.000 bảng/tuần. Anh hiểu rằng, nếu chuyển đến Anfield, thù lao có thể tăng gấp 3, lên mức 180.000 bảng/tuần.
Liverpool ngày càng tự tin có thể đạt được thỏa thuận chuyển nhượng Branthwaite. Tân HLV Arne Slot xem chàng trai trẻ người Anh là sự thay thế hoàn hảo cho Van Dijk trong tương lai.
Là đối thủ cùng thành phố vốn không đội trời chung, lần cuối cùng Everton bán cầu thủ cho Liverpool là trường hợp Abel Xavier với giá 800.000 bảng Anh hồi năm 2002.
Tuy vậy, The Toffees đang gặp khó khăn tài chính. Mới đây, HLV Sean Dyche thừa nhận, ông sẵn sàng thanh lý bất kỳ cầu thủ nào trong đội hình nếu nhận được đề nghị hợp lý.
Hồi đầu hè, MU từng hai lần thất bại trong việc hỏi mua Branthwaite, với lời đề nghị cao nhất là 50 triệu bảng Anh.
Về phần Liverpool, họ vừa bán trung vệ trẻ Van den Berg cho Brentford giá 30 triệu bảng. Ngoài ra, Joe Gomez có thể gia nhập Newcastle trong những ngày tới.
Liverpool đấu MU: Sức mạnh Mohamed Salah
Cuối tuần này, Liverpool bước vào trận derby bóng đá Anh trên sân Old Trafford và Mohamed Salah là hiểm họa đối với MU."> -
Chân dung 'lái buôn tử thần' Mỹ muốn dùng để trao đổi tù nhân với Nga(Từ trái qua phải) Paul Whelan, Viktor Bout và Brittney Griner. Ảnh: CBS Tâm điểm chú ý của dư luận hiện là Bout, doanh nhân đang thụ án 25 năm tù giam ở xứ sở cờ hoa vì các tội danh âm mưu giết hại người Mỹ, thu mua và xuất khẩu các tên lửa phòng không cũng như hỗ trợ vật chất cho một tổ chức khủng bố. Tại các phiên xử, Bout khăng khăng mình vô tội.
Điện Kremlin từ lâu đã kêu gọi Washington phóng thích Bout, chỉ trích việc kết án người đàn ông này hồi năm 2012 là "vô căn cứ và định kiến".
Không chỉ khét tiếng với biệt danh "lái buôn tử thần", Bout còn được nhiều người biết đến vì khả năng lẩn tránh các lệnh truy nã quốc tế và đóng băng tài sản suốt nhiều năm. Cuộc đời của doanh nhân nói được 6 thứ tiếng này đã trở thành nguồn cảm hứng cho sự ra đời của bộ phim Hollywood "Lord of War" (Trùm chiến tranh) năm 2005, do tài tử Nicolas Cage thủ vai chính.
Lái buôn vũ khí khét tiếng
Bout bị bắt trong một chiến dịch năm 2008, do các nhân viên chống tội phạm ma túy Mỹ dẫn đầu ở Thái Lan, những người đóng giả làm thành viên tổ chức Lực lượng vũ trang cách mạng Colombia (FARC). Cuối cùng, ông ta bị dẫn độ sang Mỹ vào năm 2010 sau một quá trình tranh tụng kéo dài.
Preet Bharara, luật sư Mỹ tại Manhattan khi Bout bị kết án ở New York vào năm 2012, cho biết: “Viktor Bout là tội phạm buôn bán vũ khí quốc tế số 1 trong nhiều năm, vũ trang cho một số cuộc xung đột bạo lực nhất trên thế giới. Cuối cùng, hắn đã phải đối mặt với công lý tại một tòa án Mỹ, sau khi thừa nhận cung cấp lượng vũ khí quân sự lớn đến kinh ngạc cho một tổ chức khủng bố muốn giết người Mỹ".
Viktor Bout bị cảnh sát đặc nhiệm Thái Lan áp giải đến phòng giam sau một phiên xử tại tòa án hình sự ở Bangkok ngày 5/10/2010. Ảnh: Reuters Phiên tòa đã phanh phui vai trò của Bout trong việc cung cấp vũ khí cho FARC, một nhóm vũ trang nổi dậy từng gây bạo loạn ở Colombia đến tận năm 2016. Mỹ cáo buộc số vũ khí đó nhằm mục đích sát hại các công dân nước này.
Tuy nhiên, những gì Bout đã làm trong lĩnh vực buôn bán vũ khí còn khủng khiếp hơn nhiều. Ông ta bị buộc tội đã thành lập một đội máy bay chuyên vận chuyển các vũ khí quân sự đến những khu vực xung đột trên khắp toàn cầu kể từ những năm 1990, thúc đẩy các giao tranh đẫm máu từ Liberia đến Sierra Leone và Afghanistan. Các cáo buộc về hoạt động buôn lậu ở Liberia đã khiến nhà chức trách Mỹ đóng băng tài sản của doanh nhân này tại xứ sở cờ hoa vào năm 2004 cũng như ngăn chặn bất kỳ giao dịch nào của ông ta ở đây.
Bout nhiều lần quả quyết ông ta chỉ điều hành các doanh nghiệp hợp pháp và hoạt động như một nhà cung cấp dịch vụ hậu cần đơn thuần.
Cuộc đời đầy bí ẩn
Bout được tin tầm ngoài 50, nhưng tuổi chính xác vẫn còn là vấn đề gây tranh cãi vì sự không trùng khớp trong các hộ chiếu và những giấy tờ khác. Trong một cuộc phỏng vấn năm 2010, Douglas Farah, một thành viên cấp cao tại Trung tâm Chiến lược - đánh giá quốc tế và cũng là đồng tác giả một cuốn sách về Bout cho biết, thời trẻ của Bout vẫn là bí ẩn.
Ông Farah chia sẻ trên tạp chí Mother Jones năm 2007 rằng, theo nhiều hộ chiếu cá nhân, Bout sinh năm 1967 ở Dushanbe, Tajikistan, con trai của một nhân viên kế toán và một thợ cơ khí ôtô. Bout tốt nghiệp Học viện Quân sự ngoại ngữ, một trường nổi tiếng về tình báo quân sự của Nga.
Học giả Farah nói Bout từng là sĩ quan trong quân đội Liên Xô. Nhưng Bout tuyên bố ông ta là sĩ quan quân đội ở Mozambique. Số khác lại cho rằng, ông ta thực tế làm việc ở Angola.
Bout được biết đến lần đầu tiên khi Liên Hợp Quốc bắt đầu điều tra ông ta từ những thập niên 1990. Mỹ cũng tham gia quá trình này. Các nguồn tin cho hay, Bout đã sử dụng nhiều cái tên khác nhau, bao gồm Victor Anatoliyevich Bout, Victor But, Viktor Butt, Viktor Bulakin và Vadim Markovich Aminov.
Các nhân viên an ninh áp giải Viktor Bout tại sân bay hạt Westchester, New York tháng 11/2010 sau khi ông ta bị dẫn độ từ Thái Lan về Mỹ. Ảnh: Bộ Tư pháp Mỹ Năm 2002, phóng viên Jill Dougherty của CNN đã gặp Bout ở thủ đô Moscow, Nga. Khi được hỏi về những cáo buộc chống lại mình như bán vũ khí cho tổ chức Hồi giáo cực đoan Taliban, mạng lưới khủng bố al-Qaeda hoặc các nhóm nổi dậy ở châu Phi để đổi lấy những viên kim cương nhuốm máu, Bout đã thẳng thừng bác bỏ.
Nhân vật cả Mỹ và Nga đều muốn trao đổi
Theo các nguồn thạo tin, Nga từng gợi ý Washington trao đổi Bout với một số người Mỹ. Tại Diễn đàn An ninh Aspen hồi tuần trước, khi được yêu cầu lí giải về nguyên nhân Moscow quan tâm tới việc trả tự do cho "lái buôn tử thần", Giám đốc Cục Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) Bill Burns chỉ đáp: "Đó là câu hỏi hay... nhưng như tôi biết hồi còn đảm trách cương vị cũ, là vấn đề rất phức tạp khi cố gắng giải quyết".
Trong những cuộc thảo luận nội bộ giữa các cơ quan Mỹ, kéo dài nhiều tháng, Bộ Tư pháp Mỹ từng phản đối dùng Bout trao đổi tù nhân. Họ lo ngại việc này sẽ tạo tiền lệ, khuyến khích các nước bắt giữ công dân Mỹ rồi sử dụng để "mặc cả" với Washington.
Tuy nhiên, các nguồn thạo tin tiết lộ, Bộ Tư pháp Mỹ rốt cuộc đã chấp nhận, việc dùng Bout trong trao đổi tù nhân sẽ có lợi cho các quan chức hàng đầu tại Bộ Ngoại giao và Nhà Trắng, kể cả Tổng thống Biden. Kế hoạch đổi Bout lấy Whelan và Griner đã nhận được sự ủng hộ của ông Biden sau khi được cân nhắc từ đầu năm nay.
Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken hôm 27/7 thông báo, Washington đã gửi đến Moscow "một đề nghị quan trọng" nhằm phóng thích hai công dân Mỹ nói trên, nhưng không nhắc tên Bout. Một quan chức cấp cao Mỹ nói, Moscow hiện vẫn chưa phản hồi đề nghị đưa ra từ tháng 6 này.
Tuấn Anh
"> -
Người phụ nữ mắc bệnh phong trở thành điệp viên nổi tiếngJosefina Guerrero. Ảnh: National Archives Cuộc sống tươi đẹp của Josefina Guerrero dường như đã kết thúc khi cô được chẩn đoán mắc bệnh Hansen (bệnh phong). Con gái bị bắt đi, chồng cũng rời nhà. Tình hình càng tồi tệ hơn khi quân Nhật xâm chiếm Philippines khiến Josefina không thể lấy được thuốc chữa trị.
Mặc dù bệnh trở nặng nhưng Josefina quyết không thể chết trong đau đớn mà phải sống trong danh dự. Vào thời điểm đó, quân Mỹ và các lực lượng phòng thủ địa phương bị áp đảo, đất nước bị chiếm đóng, Josefina quyết định gia nhập phong trào kháng chiến Philippines. Cô trở thành một điệp viên và sau này là một người rất quan trọng trong việc giành lại Manila, theo trang web Military.
Bước ngoặt cuộc đời
Trước chiến tranh, Josefina Guerrero có một cuộc sống tốt đẹp như mong đợi. Cô được gả vào một trong những gia đình danh giá nhất Philippines, có con gái đáng yêu 2 tuổi. Tuy nhiên, sau khi bị chẩn đoán mắc bệnh phong vào năm 1941, tất cả mọi thứ của Josefina đã thay đổi.
Lính Mỹ và Philippines đầu hàng quân Nhật ở Corregidor. Ảnh: National Archives Lúc đó, bệnh phong được cho là dễ lây lan song thực tế là những người tiếp xúc với vi khuẩn không bao giờ phát bệnh. Các phương pháp điều trị vào thời điểm đó không có hiệu quả về mặt y tế nhưng có thể ngăn ngừa các bệnh về da.
Tháng 1/1942, Nhật chiếm đóng Manila khiến Josefina không được điều trị, những người mắc bệnh phong ở Manila bị bắt phải đeo chuông. Mặc dù điều này là một sự sỉ nhục với người Philippines bình thường nhưng với Josefina đó lại là con át chủ bài.
Josefina bắt đầu báo cáo về các cuộc chuyển quân và sự hiện diện của binh sĩ Nhật ở gần nhà. Cuối cùng, cô đã trở thành người đưa tin cho phong trào kháng chiến, giúp chuyển tin nhắn và các thông tin giữa các đơn vị. Ban đầu, lính Nhật khá hung dữ với Josefina, buộc cô phải che giấu những thông điệp mang theo người. Khi bệnh của Josefina trở nặng hơn, điều đó bắt đầu thay đổi.
Người phụ nữ trẻ đeo mạng và khi quân chiếm đóng bắt đầu cuộc khám xét toàn thân như thường lệ, cô tháo mạng để lộ những tổn thương trên da. Sau khi nói mình mắc bệnh phong, quân Nhật đã bỏ qua cho cô.
Josefina ngày càng táo bạo hơn, cô bắt đầu vận chuyển vũ khí và vật tư cho các chiến binh kháng chiến, vẽ bản đồ công sự và những nơi đặt súng máy của quân Nhật. Nhờ một trong các bản đồ của Josefina, quân Mỹ đã tấn công được các công sự của quân Nhật ở cảng Manila vào ngày 21/9/1944.
Binh sĩ Nhật phóng hỏa khu ngoại ô Manila năm 1945 khiến cư dân phải chạy tới nơi an toàn. Ảnh: Bộ Quốc phòng Mỹ Ngay tháng sau, quân đội Mỹ đã đổ bộ vào Leyto và bắt đầu tái chiếm hòn đảo này từ tay lực lượng Nhật. Tháng 12/1944 và tháng 1/1945, quân Mỹ đổ bộ lên Luzon. Trong tuần cuối cùng của tháng 1/1945, Mỹ giành lại căn cứ không quân Clark Field ở Luzon và đổ bộ lính dù xuống phía nam thành phố này.
Trở thành điệp viên nắm giữ bí mật lớn
Sư đoàn kỵ binh số 1 của Mỹ khi đó được triển khai cách Manila khoảng 60km về phía bắc, tạo lập thế gọng kìm nhằm gây sức ép với quân Nhật. Tuy nhiên, quân Nhật kháng cự mạnh và giữa quân Mỹ ở phía bắc Manila với chính thành phố này lại là những bãi mìn cực lớn, ngăn cản bước tiến của quân Mỹ.
Josefina định mang bản đồ về bãi mìn tới trụ sở chính của quân Mỹ ở Calumpit. Dù không biết rõ Calumpit ở đâu, song Josefina vẫn dính bản đồ vào lưng và bắt đầu lên đường. Bất chấp các trạm kiểm soát và sự hiện diện của quân Nhật ở khắp mọi nơi, cô đi bộ suốt 40km tới thành phố Malolos mà không gặp phiền toái gì. Từ đó, Josefina tiếp tục lên thuyền đi vào khu vực chiến sự, tránh những tên cướp trên sông rồi đi bộ tiếp quãng đường còn lại.
Khi tới nơi, Josefina phát hiện quân Mỹ đã tiến tới Malolos. Cô quay lại và chuyển bản đồ cho một sĩ quan thuộc Sư đoàn bộ binh số 37. Nhờ các bản đồ của Josefina, quân Mỹ có thể đi xuyên qua các bãi mìn và tiến vào Manila. Josefina đã đi cùng quân Mỹ, chăm sóc cho những người bị thương và đưa trẻ em tới nơi an toàn.
Manila bị tàn phá vì cuộc chiến nhưng quân Mỹ đã đánh bật được lực lượng Nhật. Sau khi giao tranh kết thúc, Josefina bị đày tới trại phong cách đó khoảng 30km. Điều kiện sống tại đây rất tồi tệ nhưng cô đã cố hết sức để dọn dẹp và thắp lên một tia sáng cho những người đau khổ đang sống ở đó. Josefina viết thư cho một người bạn ở Mỹ và lá thư đã giúp nói lên tình trạng ở khu trại này.
Josefina được trao huân chương Tự do vì giúp cứu sống lính Mỹ ở Philippines. Ảnh: Alaska State Library & Archives Qua trao đổi, Josefina biết được những tiến bộ trong việc điều trị căn bệnh của mình. Tới năm 1948, Josefina được đưa tới Mỹ để được chữa trị theo phương pháp mới. Cô là người đầu tiên mắc bệnh phong được cấp thị thực vào Mỹ. Câu chuyện của Josefina cũng như những thành tích thời chiến của cô đã được đăng trên tạp chí Time.
Với những hành động dũng cảm của mình, Josefina đã nhận được Huân chương Tự do với cây cọ bạc của Mỹ. Đây là huân chương mà Tổng thống thứ 33 của Mỹ Harry Truman tạo ra để vinh danh những công dân nước ngoài chống lại sự chiếm đóng và giúp cứu sống người Mỹ.
Năm 1948, bệnh của Josefina đã nặng tới mức phải mất 9 năm điều trị mới có thể chữa khỏi hoàn toàn. Sau khi khỏi bệnh vào năm 1957, Josefina gặp nhiều khó khăn khi tìm kiếm việc làm và đối mặt với nguy cơ bị trục xuất về Philippines. Nhưng với sự giúp đỡ của các cựu binh Thế chiến II và sức ép của báo giới với chính quyền, Josefina có thể định cư vĩnh viễn ở Mỹ và được cấp quyền công dân. Năm 1967, Josefina trở thành công dân Mỹ và dành phần đời của mình ở đây.
Cuộc săn lùng điệp viên Nga gay cấn của an ninh UkraineTrong khi các lực lượng vũ trang giao tranh dữ dội ở tiền tuyến, Cơ quan an ninh Ukraine (SBU) phải xúc tiến một cuộc chiến cam go không kém là săn lùng các điệp viên làm việc cho Nga đang trà trộn trong dân.">