Truyện Khó Chiều
[Thế giới] 时间:2025-01-29 02:11:51 来源:NEWS 作者:Kinh doanh 点击:89次
Hiếm khi có ngày nghỉ,ệnKhóChiềbóng đá indonesia Ôn Dĩ Phàm đã thức khuya để xem một bộ phim kinh dị.
Sự ghê rợn được tạo ra bởi nhạc nền và những tiếng kêu la rùng rợn không hề khiến người ta thấy sợ hãi, lòng cô bình tĩnh như nước sôi để nguội. Nhưng vì mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, cô gần như đã chống mắt lên xem cho hết bộ phim.
Khi lời kết phim xuất hiện, thậm chí Ôn Dĩ Phàm còn cảm thấy như được giải thoát rồi vậy. Cô nhắm nghiền mắt lại, suy nghĩ đã bị sự mơ ngủ làm cho mụ mị. Khi cô sắp chìm vào giấc mộng, đột nhiên cửa phòng lại bị người ta đập mạnh vài cái.
Rầm một tiếng...
Ôn Dĩ Phàm lập tức mở mắt ra.
Ven theo ánh trăng sáng chiếu qua khe hở của cửa sổ nhìn về hướng của phòng. Có thể nghe thấy giọng nói đục ngầu say khướt của người đàn ông truyền đến từ bên ngoài, còn có cả tiếng bước chân lảo đảo đi sang một hướng khác.
Sau cùng là tiếng mở cửa ra rồi đóng cửa lại.
Cánh cửa đó đã chặn hết mọi tiếng động.
Ôn Dĩ Phàm lại nhìn về phía cửa hồi lâu.
Mãi khi mọi thứ trở nên an tĩnh trở lại Ôn Dĩ Phàm mới thả lỏng tinh thần.
Cô mím môi, tới giờ cô mới tức giận.
Tuần này cũng mấy lần vậy rồi.
Cơn buồn ngủ bị dập tắt, Ôn Dĩ Phàm rất khó chìm vào giấc ngủ lại. Cô xoay người, nhắm nghiền mắt lại, buồn chán bỏ ra chút sức lực nhớ về bộ phim khi nãy vừa xem.
Hả.
Hình như là một bộ phim ma?
Hay là một bộ phim rác ít kinh phí nghĩ mình có thể hù dọa được người ta nhỉ.
...
Lúc mơ mơ màng màng, gương mặt của con ma trong phim vụt qua trong đầu Ôn Dĩ Phàm.
Ba giây sau.
Cô ngồi bật dậy, mở cái đèn ở đầu giường lên.
...
Suốt nửa đêm đó, Ôn Dĩ Phàm đã ngủ không sâu giấc lắm. Lúc nửa tỉnh nửa mê, cô cảm thấy ở bên cạnh có một gương mặt ma đẫm máu đang nhìn chằm chằm cô.
Mãi đến khi trời sáng hẳn rồi cô mới gắng gượng thiếp đi.
Ngày hôm sau, Ôn Dĩ Phàm đã bị một cuộc điện thoại đánh thức.
Vì thức khuya và ngủ không ngon giấc, đầu cô cứ như bị kim châm vậy, cứ đau đớn âm ỉ. Cô có hơi bực bội cầm điện thoại lên ấn phím nhấc máy.
Giọng nói trầm thấp của Chung Tư Kiều truyền đến từ đầu dây bên kia: “Tối tí nữa mình sẽ gọi lại cho cậu.”
“...”
Mí mắt Ôn Dĩ Phàm giật giật, não cô ngừng load vài giây.
Gọi một cuộc điện thoại để gọi cô dậy. Vậy thì thôi đi. Còn chẳng đi vào chuyện chính mà chỉ báo trước cho cô.
Nổi tức giận khi bị gọi dậy của cô bộc phát, cô mở miệng nói: “Có phải cậu đang giữ...”
Còn chưa nói xong thì đầu dây bên kia đã cúp máy rồi.
Nắm đấm đấm vào gối bông, Ôn Dĩ Phàm mở mắt ra bực bội trút giận. Rồi lại nằm xuống giường, cô cầm điện thoại lên xem giờ.
Gần hai giờ chiều rồi.
Ôn Dĩ Phàm không ngủ nướng nữa, cô khoác áo khoác rồi đi ra khỏi chăn.
Cô đi vào phòng tắm.
Ôn Dĩ Phàm đang đánh răng thì chuông điện thoại lại reo lên. Cô chìa tay mở khóa màn hình rồi mở loa ngoài.
Chung Tư Kiều mở lời trước: “Bà nó chứ, vừa gặp lại bạn học cấp ba ấy, đầu tóc mình thì bết mà mình còn chả trang điểm nữa, ngại chết đi mất!”
“Làm gì chết dễ vậy chứ.” Trong miệng Ôn Dĩ Phàm toàn là kem đánh răng, cô ậm ừ nói một câu: “Không phải cậu đang ăn vạ đó hay sao?”
“...” Chung Tư Kiều im lặng ba giây, lười kì kèo với cô: “Tối nay đi ra ngoài chơi không? Phóng viên Ôn à, cậu cũng làm việc cả tuần rồi, không đi tìm thứ gì vui vẻ thì mình sợ cậu bị đột tử mất.”
“Ừm. Đi đâu đây?”
“Hay đi chỗ gần chỗ làm của cậu đi? Cũng không biết cậu từng đi chưa nữa. Đồng nghiệp của mình nói ông chủ quán bar đó ngon lắm...” Chung Tư Kiều nói: “Sao cứ nghe tiếng nước chảy bên cậu hoài vậy? Cậu đang rửa chén hả?”
Ôn Dĩ Phàm: “Đang rửa mặt.”
Chung Tư Kiều giật mình: “Cậu mới dậy hả?”
Ôn Dĩ Phàm khẽ ừm một tiếng.
“Giờ cũng hai giờ chiều rồi, giờ nghỉ trưa cũng qua luôn rồi đó.” Chung Tư Kiều thấy lạ: “Tối hôm qua cậu làm gì vậy?”
“Xem phim kinh dị.”
“Phim tên gì?”
“Nằm mơ thức dậy gặp ma.”
Chung Tư Kiều cũng đã xem phim này rồi, cô ta hít sâu: “Phim đó mà cũng tính là phim kinh dị nữa hả?”
“Xem xong phim thì mình đi ngủ rồi.” Ôn Dĩ Phàm làm như không nghe thấy lời cô ta nói, cô với tay lấy khăn lông bên cạnh lau hết mấy giọt nước trên mặt mình: “Ai ngờ nửa đêm đột nhiên tỉnh dậy, sau đó thì gặp ma thật như trong phim luôn ấy.”
“...”
“Mình đã đánh nhau với con ma đó suốt cả một đêm.”
Sự ghê rợn được tạo ra bởi nhạc nền và những tiếng kêu la rùng rợn không hề khiến người ta thấy sợ hãi, lòng cô bình tĩnh như nước sôi để nguội. Nhưng vì mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, cô gần như đã chống mắt lên xem cho hết bộ phim.
Khi lời kết phim xuất hiện, thậm chí Ôn Dĩ Phàm còn cảm thấy như được giải thoát rồi vậy. Cô nhắm nghiền mắt lại, suy nghĩ đã bị sự mơ ngủ làm cho mụ mị. Khi cô sắp chìm vào giấc mộng, đột nhiên cửa phòng lại bị người ta đập mạnh vài cái.
Rầm một tiếng...
Ôn Dĩ Phàm lập tức mở mắt ra.
Ven theo ánh trăng sáng chiếu qua khe hở của cửa sổ nhìn về hướng của phòng. Có thể nghe thấy giọng nói đục ngầu say khướt của người đàn ông truyền đến từ bên ngoài, còn có cả tiếng bước chân lảo đảo đi sang một hướng khác.
Sau cùng là tiếng mở cửa ra rồi đóng cửa lại.
Cánh cửa đó đã chặn hết mọi tiếng động.
Ôn Dĩ Phàm lại nhìn về phía cửa hồi lâu.
Mãi khi mọi thứ trở nên an tĩnh trở lại Ôn Dĩ Phàm mới thả lỏng tinh thần.
Cô mím môi, tới giờ cô mới tức giận.
Tuần này cũng mấy lần vậy rồi.
Cơn buồn ngủ bị dập tắt, Ôn Dĩ Phàm rất khó chìm vào giấc ngủ lại. Cô xoay người, nhắm nghiền mắt lại, buồn chán bỏ ra chút sức lực nhớ về bộ phim khi nãy vừa xem.
Hả.
Hình như là một bộ phim ma?
Hay là một bộ phim rác ít kinh phí nghĩ mình có thể hù dọa được người ta nhỉ.
...
Lúc mơ mơ màng màng, gương mặt của con ma trong phim vụt qua trong đầu Ôn Dĩ Phàm.
Ba giây sau.
Cô ngồi bật dậy, mở cái đèn ở đầu giường lên.
...
Suốt nửa đêm đó, Ôn Dĩ Phàm đã ngủ không sâu giấc lắm. Lúc nửa tỉnh nửa mê, cô cảm thấy ở bên cạnh có một gương mặt ma đẫm máu đang nhìn chằm chằm cô.
Mãi đến khi trời sáng hẳn rồi cô mới gắng gượng thiếp đi.
Ngày hôm sau, Ôn Dĩ Phàm đã bị một cuộc điện thoại đánh thức.
Vì thức khuya và ngủ không ngon giấc, đầu cô cứ như bị kim châm vậy, cứ đau đớn âm ỉ. Cô có hơi bực bội cầm điện thoại lên ấn phím nhấc máy.
Giọng nói trầm thấp của Chung Tư Kiều truyền đến từ đầu dây bên kia: “Tối tí nữa mình sẽ gọi lại cho cậu.”
“...”
Mí mắt Ôn Dĩ Phàm giật giật, não cô ngừng load vài giây.
Gọi một cuộc điện thoại để gọi cô dậy. Vậy thì thôi đi. Còn chẳng đi vào chuyện chính mà chỉ báo trước cho cô.
Nổi tức giận khi bị gọi dậy của cô bộc phát, cô mở miệng nói: “Có phải cậu đang giữ...”
Còn chưa nói xong thì đầu dây bên kia đã cúp máy rồi.
Nắm đấm đấm vào gối bông, Ôn Dĩ Phàm mở mắt ra bực bội trút giận. Rồi lại nằm xuống giường, cô cầm điện thoại lên xem giờ.
Gần hai giờ chiều rồi.
Ôn Dĩ Phàm không ngủ nướng nữa, cô khoác áo khoác rồi đi ra khỏi chăn.
Cô đi vào phòng tắm.
Ôn Dĩ Phàm đang đánh răng thì chuông điện thoại lại reo lên. Cô chìa tay mở khóa màn hình rồi mở loa ngoài.
Chung Tư Kiều mở lời trước: “Bà nó chứ, vừa gặp lại bạn học cấp ba ấy, đầu tóc mình thì bết mà mình còn chả trang điểm nữa, ngại chết đi mất!”
“Làm gì chết dễ vậy chứ.” Trong miệng Ôn Dĩ Phàm toàn là kem đánh răng, cô ậm ừ nói một câu: “Không phải cậu đang ăn vạ đó hay sao?”
“...” Chung Tư Kiều im lặng ba giây, lười kì kèo với cô: “Tối nay đi ra ngoài chơi không? Phóng viên Ôn à, cậu cũng làm việc cả tuần rồi, không đi tìm thứ gì vui vẻ thì mình sợ cậu bị đột tử mất.”
“Ừm. Đi đâu đây?”
“Hay đi chỗ gần chỗ làm của cậu đi? Cũng không biết cậu từng đi chưa nữa. Đồng nghiệp của mình nói ông chủ quán bar đó ngon lắm...” Chung Tư Kiều nói: “Sao cứ nghe tiếng nước chảy bên cậu hoài vậy? Cậu đang rửa chén hả?”
Ôn Dĩ Phàm: “Đang rửa mặt.”
Chung Tư Kiều giật mình: “Cậu mới dậy hả?”
Ôn Dĩ Phàm khẽ ừm một tiếng.
“Giờ cũng hai giờ chiều rồi, giờ nghỉ trưa cũng qua luôn rồi đó.” Chung Tư Kiều thấy lạ: “Tối hôm qua cậu làm gì vậy?”
“Xem phim kinh dị.”
“Phim tên gì?”
“Nằm mơ thức dậy gặp ma.”
Chung Tư Kiều cũng đã xem phim này rồi, cô ta hít sâu: “Phim đó mà cũng tính là phim kinh dị nữa hả?”
“Xem xong phim thì mình đi ngủ rồi.” Ôn Dĩ Phàm làm như không nghe thấy lời cô ta nói, cô với tay lấy khăn lông bên cạnh lau hết mấy giọt nước trên mặt mình: “Ai ngờ nửa đêm đột nhiên tỉnh dậy, sau đó thì gặp ma thật như trong phim luôn ấy.”
“...”
“Mình đã đánh nhau với con ma đó suốt cả một đêm.”
(责任编辑:Nhận định)
Nhận định, soi kèo Hoffenheim vs Eintracht Frankfurt, 21h30 ngày 26/1: Tin vào chủ nhàNhận định, soi kèo Club Leon vs Juarez, 06h00 ngày 26/01: Điểm tựa sân nhà
相关内容
- Nhận định, soi kèo Le Havre vs Brest, 21h00 ngày 26/1: Chiến thắng thứ 4
- Nhận định, soi kèo QPR với Middlesbrough, 22h00 ngày 9/3: Tiếp mạch thăng hoa
- Nhận định, soi kèo Tractor SC với Sepahan, 18h30 ngày 11/3: Điểm tựa sân nhà của Tractor SC
- Nghệ sĩ Trần Mạnh Tuấn vẫn hôn mê sau gần một tuần nhập viện
- Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Auckland FC, 13h00 ngày 26/1: Đánh chiếm ngôi đầu
- Nhận định, soi kèo U20 nữ Úc với U20 nữ Đài Loan, 15h00 ngày 9/3: Chưa cần ‘bung sức’
- Nhận định, soi kèo Dinamo Bucuresti với UTA Arad, 01h00 ngày 9/3: Bệ phóng sân nhà
- Hồ Quỳnh Hương kể chuyện nhắn tin 'nói xấu' lại nhầm vào đúng số thầy giáo
- Nhận định, soi kèo Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01: Khách trượt dài
- Nhận định, soi kèo Doxa Katokopias với AEZ Zakakiou, 22h00 ngày 11/3: Đội khách tiếp tục chìm sâu
- Nhận định, soi kèo Muangthong United với Khonkaen United, 19h00 ngày 10/3: Chủ nhà đáng tin
- Nhận định, soi kèo Norwich với Rotherham United, 22h00 ngày 9/3: Khách buông xuôi
- Nhận định, soi kèo Al Jubail vs Al Bukayriyah, 21h55 ngày 27/1: Chủ nhà thất thế
- Nhận định, soi kèo Hull City với Leicester City, 22h00 ngày 09/03: Bầy cáo run sợ
精彩推荐
- Nhận định, soi kèo Al Taawoun vs Al
- Nhận định, soi kèo Cardiff với Ipswich, 19h30 ngày 9/3: Đánh chiếm ngôi đầu
- Vợ Trần Mạnh Tuấn: 'Tôi rơi nước mắt khi chồng từ cõi chết trở về'
- Lisa BlackPink khoe nhan sắc và vũ đạo đỉnh cao trong MV 'Lalisa'
- Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Auckland FC, 13h00 ngày 26/1: Đánh chiếm ngôi đầu
- Ca sĩ Anh Tú, Văn Mai Hương hát gây quỹ cho người lao động ảnh hưởng bởi Covid
热门点击