Những cặp vợ chồng DINK này chỉ kết hôn mà không sinh con vì sợ sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống và sự nghiệp, đặc biệt là nhiều phụ nữ trẻ không muốn trải qua nỗi đau sinh nở.Thời điểm mới xuất hiện, xu hướng này bị nhiều người lớn tuổi có tư tưởng truyền thống phản đối vì đi ngược lại với văn hóa truyền thống của Trung Quốc, vốn đề cao việc sinh con nối dõi tông đường.
|
Nhiều vợ chồng Trung Quốc không sinh con mà tập trung cho sự nghiệp, hưởng thụ cuộc sống hai người. |
Hơn 30 năm trôi qua, những cặp vợ chồng từ chối sinh con đã bắt đầu bước vào tuổi già. Nhiều người trong số họ đã xây dựng được khoản tiền dư dả để dưỡng già thay vì làm việc miệt mài để nuôi con cái.
Thế nhưng, trong khi nhiều người có kinh tế ổn định cảm thấy hài lòng với lựa chọn của mình, cũng có không ít người hối hận vì đã không sinh con.
Hài lòng với cuộc sống hai người
Vợ chồng bà Xu đều đã ngoài 60 tuổi. Khi còn trẻ, hai người thống nhất không sinh con bất chấp sự phản đối từ bạn bè và người thân.
Khi đó, vợ chồng bà đều coi việc nuôi con là trách nhiệm và gánh nặng quá lớn, họ thích cuộc sống tình cảm, thoải mái chỉ có hai người. Chồng bà cũng ủng hộ điều này.
Hai người không gặp khó khăn gì về tiền bạc, họ tự lập và tìm kiếm một viện dưỡng lão tốt để chuẩn bị cho những năm tháng tuổi già. Dù không có con cháu phụng dưỡng, họ vẫn hạnh phúc khi đồng hành cùng nhau đến trọn đời.
"Nếu được chọn lại, tôi vẫn sẽ chọn DINK", bà Xu nói.
Tác giả bài viết trên Xinhuanet có quen một cặp vợ chồng già cùng tốt nghiệp đại học danh tiếng đã lựa chọn lối sống DINK, hoàn cảnh tương tự vợ chồng Xu.
Ở tuổi 60, họ không có con cháu nhưng nuôi chú chó săn lông vàng bầu bạn. Cả hai người đều đã đăng ký tự nguyện hiến tạng sau khi mất.
Thực tế, DINK là xu hướng đã phổ biến trên khắp thế giới trong hàng chục năm qua.
Từ năm 1993, có 34,8 triệu trong số 61,8 triệu gia đình ở Mỹ không có con. Điều này có nghĩa tỷ lệ gia đình DINK tại nước này đã vượt mức 50% và đó là trào lưu ngày càng phổ biến.
|
Nhiều vợ chồng lớn tuổi thấy hạnh phúc dù không có con cái. |
Với những cặp vợ chồng không sinh con, một phần nguyên nhân là hoàn cảnh, kinh tế khó khăn hoặc xuất phát từ mong muốn cá nhân, tất nhiên đó không phải một lựa chọn dễ dàng.
Becky và chồng (sống tại Mỹ) đều nắm giữ những chức vụ quan trọng trong công ty nên họ lựa chọn không sinh con. Cuộc sống của họ không hề nhàm chán, cùng đi du lịch mỗi tuần 1 lần, khoảng 3-4 năm đổi xe một lần và nuôi một chú chó cưng.
Dù không có con nhưng vợ chồng bà có nhiều điểm chung, thích thể dục và hòa nhạc, luôn giữ cho cuộc sống đầy màu sắc.
Ở Nhật Bản, xu hướng gia đình DINK cũng phổ biến. Các cặp vợ chồng thường xuyên tham gia buổi nói chuyện về chăm sóc người già, hội thảo "sử dụng tài sản" để học cách tối đa hóa tài sản của cả hai người và lên kế hoạch cho tương lai.
Vợ chồng DINK ở xứ phù tang thường gặt hái thành công trong sự nghiệp. Không có con nên mua nhà hoặc mua xe là những việc lớn duy nhất trong gia đình. Có thể nói, sự gia tăng của các cặp đôi không con cái là dấu hiệu cho thấy sự độc lập của phụ nữ Nhật Bản.
Hối hận
Tuy nhiên, cũng có những người hối hận khi lựa chọn DINK. Phóng viên đã gặp gỡ một cặp vợ chồng ngoài 60 tuổi. Người vợ đổ bệnh nên ông phải cố gắng chăm sóc bà dù sức khỏe của ông cũng đã yếu.
Trước đây, hai người làm việc ở một nơi không có lương hưu nên hiện tại kinh tế eo hẹp, phải sống dựa vào trợ cấp của chính phủ.
"Nếu có con cái thì bây giờ sẽ có người phụ giúp chăm lo cho bà ấy, hai vợ chồng không khổ như thế này", người chồng nói.
|
Kang Hui và vợ lựa chọn không sinh con. |
Kang Hui và vợ Liu Yajie gặp nhau ở trường đại học. Thành tích của Kang Hui rất tốt, sau khi tốt nghiệp vào năm 1993, anh gia nhập Trung tâm Tin tức CCTV.
Hai năm sau, Liu Yajie cũng tốt nghiệp. Để có thể ở bên Kang Hui, cô đã từ bỏ cơ hội làm người dẫn chương trình trên đài truyền hình và trở thành biên đạo múa trên "Zhengda Variety Show" của CCTV.
Tháng 1/2000, sau khi hẹn hò được 8 năm, cả hai chính thức về chung nhà. Họ sống trong một căn hộ hai phòng ngủ bình thường gần đài truyền hình.
Trước lúc kết hôn, Kang Hui và Liu Yajie thống nhất không sinh con.
Thế nhưng cha mẹ Kang Hui luôn mong mỏi các con sẽ sinh em bé, dù đó không phải con trai, miễn là họ có một đứa cháu - như một mối liên kết để truyền nối dòng máu gia đình.
Sau nhiều lần bàn bạc, vợ chồng Kang Hui vẫn nhất quyết lựa chọn trở thành gia đình DINK.
Năm 2018, mẹ Kang Hui phải nhập viện rồi qua đời. Vì đi công tác xa, anh không kịp nhìn mặt mẹ lần cuối.
Anh vẫn nhớ cuộc nói chuyện lần cuối với mẹ, khi đó bà vẫn còn nhắc về chuyện muốn có cháu trai. Nhưng vì sợ con bị áp lực tâm lý, bà cũng ít khi nhắc đến vấn đề này.
Cuối năm 2019, trong cuốn tự truyện của mình, Kang Hui đã viết: "Nếu có thể quay ngược thời gian, tôi nghĩ sẽ hoàn thành tâm nguyện của mẹ, sinh cho bà một đứa cháu".
Theo Zing
Những người đàn ông triệt sản, quyết không sinh con ở Trung Quốc
Bất chấp các chính sách khuyến khích sinh đẻ của chính phủ, nhiều người trẻ ở đất nước tỷ dân vẫn không muốn có con vì áp lực kinh tế, quan niệm sống thay đổi.
" alt="Thế hệ 'không con cái' đầu tiên ở Trung Quốc hối hận khi về già"/>
Thế hệ 'không con cái' đầu tiên ở Trung Quốc hối hận khi về già
|
Các căn lều đắt tiền thường được trang bị nến, rượu vang, gối mềm cùng các vật dụng trang trí khác. Ảnh: Shine. |
Một lều có sức chứa tối đa 3 người. Khu cắm trại có tiệc nướng xa hoa, dịch vụ đồ uống và chương trình biểu diễn âm nhạc buổi tối.
"Tôi chưa từng nghĩ đi cắm trại thú vị hay có điểm gì đặc biệt. Tôi đã lầm", Xiao nói.
Tiện nghi như khách sạn
Tại khu lều trại, một số gia đình mang theo những chiếc lều cỡ lớn, đủ cao để một người lớn có thể đứng thẳng người vào bên trong. Một số mang theo đồ nướng và làm món bít tết từ món Wagyu hảo hạng.
Những người khác thì mang máy pha cà phê, một số thưởng thức rượu chất lượng cao.
"So với họ, trang bị lều trại của tôi và bạn gái dân dã hơn rất nhiều. Chúng tôi chỉ có một căn lều đơn giản, ăn bánh mì tự làm và uống Coca Cola. Không có gì khác", nam HLV kể lại.
Điều Xiao không biết là xu hướng glamping đang ngày càng thịnh hành trong cả người trẻ lẫn các gia đình Trung Quốc.
|
Khác với cắm trại truyền thống, xu hướng cắm trại sang chảnh có đồ đạc tiện nghi không thua kém gì khi ở nhà. Ảnh: Shine. |
Được ghép bởi 2 từ "glamorous" (hào nhoáng, xa xỉ) và "camping" (cắm trại), trào lưu này chỉ chuyến dã ngoại ở vùng ngoại ô, vui chơi và thư giãn trong chiếc lều lớn, đầy đủ tiện nghi tựa một khu nghỉ dưỡng thực thụ.
Cắm trại sang chảnh đã phổ biến ở phương Tây và Nhật Bản, Hàn Quốc trong thập kỷ trước, trước khi du nhập vào Trung Quốc trong vài năm gần đây. Từ này chính thức được đưa vào từ điển Oxford vào năm 2016.
"Tôi liên tưởng đến bộ phim Harry Potter, khi những pháp sư và phù thủy đi vào những chiếc lều có bề ngoài trông đơn giản, xuề xòa nhưng bên trong nhìn như một ngôi nhà hoặc căn phòng khách sạn", Xiao nói thêm.
Với đại dịch Covid-19 "giữ chân" người dân ở quê nhà, những con người thích đi du lịch đành phải thay đổi kế hoạch.
Dân thành thị hết cửa đi du lịch đường dài. Họ lựa chọn hình thức cắm trại xa xỉ ở địa điểm không quá xa nhà mà vẫn có trải nghiệm nghỉ dưỡng đáng nhớ.
Xiaohongshu, một dịch vụ mạng xã hội chia sẻ phong cách sống tại xứ tỷ dân, có hơn 250.000 bài đăng liên quan đến glamping, tăng khoảng 10% so với năm ngoái.
Các hình ảnh, video phổ biến là những chiếc lều đắt tiền, giường đệm thoải mái, thiết bị điện và các bộ quần áo đi cắm trại loại cao cấp cho trẻ em. Một số loại lều có giá lên tới 10.000 nhân dân tệ.
|
Không chỉ khách hàng trẻ, các gia đình có con nhỏ cũng ưa chuộng loại hình cắm trại mới này. Ảnh: China Daily. |
Trong khi đó, Fliggy, một dịch vụ du lịch trực tuyến của Alibaba, báo cáo số lượng đơn đặt hàng lều và cắm trại đã tăng gấp 14 lần trong năm qua.
Còn Tmall, nền tảng thương mại điện tử thuộc sở hữu của Alibaba, báo cáo rằng lượng tìm kiếm liên quan đến glamping của họ đã tăng 130% so với năm ngoái. Các mặt hàng được tìm kiếm nhiều nhất là "máy pha cà phê ngoài trời" và "đèn dầu kiểu cổ điển".
"Chỉ để sống ảo"
Tuy vậy, xu hướng mới này không phải được đón nhận 100%, nhất là dân thích đi cắm trại truyền thống.
"Những người thích đi camping kiểu mới chỉ thích chạy theo trào lưu, thay vì quan tâm đến các hoạt động ngoài trời thực sự", Roger Liu, một nghệ sĩ guitar và là fan của camping, bày tỏ.
"Cắm trại phải thật thô sơ và không cầu kỳ, phô trương, bởi đó là cách bạn đến gần với thiên nhiên. Nếu muốn có một đêm sang trọng, hãy đặt một khách sạn cạnh bờ biển", Roger nói thêm.
Roger cho biết anh từng tổ chức một chuyến cắm trại gần một ngôi làng ở tỉnh Giang Tô và cảm thấy khó chịu bởi những du khách đi theo kiểu glamping gần đó.
|
Hội thích cắm trại truyền thống gọi glamping thiên về sống ảo, khoe ảnh hơn là hòa mình vào thiên nhiên. Ảnh: Radii China. |
"Họ không làm gì ngoài chụp ảnh, check-in những chiếc lều đẹp đẽ của họ. Tôi không nghĩ có thể gọi đó là đi cắm trại thực thụ", anh nhấn mạnh.
Tuy nhiên, một số người đam mê cắm trại xa xỉ không đồng ý với các ý kiến chê bai họ.
"Glamping là cách mới để gặp gỡ mọi người, kết bạn và tạo ra không gian sống tạm thời mà bạn cảm thấy hài lòng. Ý nghĩa của nó xa hơn là chỉ hòa mình với tự nhiên", Vivan Su, một người chuyên tổ chức các chuyến cắm trại kiểu cũ và mới, cho biết.
Sớm tham gia từ 2 năm trước, Su - người có công việc hàng ngày là điều hành một khách sạn homestay ở Thượng Hải - đi cắm trại sang chảnh 2 lần/tháng.
Cô không chi nhiều tiền cho nội thất bên trong tại vì hầu hết thiết bị và đồ trang trí đều là đồ thủ công.
"Đi glamping không nhất thiết phải đắt tiền. Tôi tin rằng khi thị trường phát triển, xu hướng này sẽ có nhiều hoạt động hơn là chụp hình sống ảo để đăng lên mạng", Su nói.
Theo Zing
Người Hà Nội hân hoan với chuyến dã ngoại đầu tiên sau giãn cách
Những chuyến dã ngoại đầu tiên sau giãn cách của người Hà Nội đầy háo hức nhưng không kém phần thận trọng.
" alt="Trào lưu cắm trại sang chảnh ở Trung Quốc"/>
Trào lưu cắm trại sang chảnh ở Trung Quốc
|
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet |
Áp lực một chốn, bốn quê
Những gia đình một chốn bốn quê Tết nào cũng phải tất tả ngược xuôi lo tàu xe, quà biếu Tết, sắm Tết… và rất nhiều việc phải làm, cần tốn thời gian, sức lực, tiền bạc và phải vận dụng cả trí thông minh, sự khéo léo để có bữa cơm sum vầy hoặc bên nội, hoặc bên ngoại.
Chị Hạnh là bác sĩ ở một bệnh viện lớn ở Hà Nội vẫn sợ cảnh ăn Tết một chốn bốn quê năm đầu làm dâu mới. Tết đó chị tất bật mua sắm, dọn dẹp bên nhà chồng, rồi theo chồng đi chúc Tết, ra mắt họ hàng từ nhà này sang nhà khác, hết làng này đến làng khác. Về Tết quê ngoại cũng đi chúc Tết ra mắt họ hàng hai bên. Mấy ngày Tết hai vợ chồng ở ngoài đường suốt, không được nghỉ ngơi, ăn uống thì qua loa... mệt rũ cả người.
|
Ảnh minh họa |
Năm sau 29 Tết vợ chồng mới về đến quê, mới vào cửa mẹ chồng đã mát mẻ: “Ở quê Tết rất nhiều việc. Dâu mới chờ mẹ lo hết rồi mới về à?”. Nhìn giỏ quà mẹ chồng trách tiếp: “Con dâu về quê chỉ xách được giỏ quà thế này ư, còn bao nhiêu bác, rồi các cậu quanh đây nữa?”. Mẹ chồng không thông cảm là tàu xe ngày Tết đi lại chật chội, khó khăn, nên ngoài vali quần áo và giỏ quà, chồng bảo sẽ biếu bố mẹ tiền cho gọn nhẹ. Mấy ngày Tết ở quê chồng chị quanh quẩn trong bếp và đón khách liên tục cho cả nhà đi chơi, còn mình chẳng được nghỉ ngơi, dạo chơi cùng chồng.
Năm sau mẹ chồng xằng sặc bắt con dâu đưa cháu nội về quê. Thương vợ con anh đành thuê xe tự lái về. Tiền thuê thì cao, đem xe về để mấy ngày chẳng đi đâu. Đã thế mẹ chồng còn đón cô em chồng mới sinh về nhà chăm sóc. Nhà có hai trẻ mới sinh, mẹ chồng hớn hở, còn nàng dâu mệt mỏi, buồn phiền: Sao mẹ chồng đón con gái về nhà ăn tết, còn “bắt” con gái người về nhà chồng bằng được?
Hãi vì nấu nướng, tiếp khách
Xưa nàng dâu về nhà chồng phải biết làm cơm, nấu cỗ. Ngày nay việc bếp núc nhẹ hơn, nên Tết đến nhiều nàng dâu hiện đại “khiếp sợ” nếu phải lo cơm nước cho cả nhà chồng, hầu Tết mấy ngày liền không được nghỉ ngơi, không được về nhà ngoại.
Vợ chồng chị Phương ở Nam Định sống cùng bố mẹ chồng. Nhà bố mẹ đẻ chị xa khoảng 30km, thi thoảng có thể về ngoại ăn uống, ngủ qua đêm. Nhưng Tết nào chị cũng phải ở nhà chồng, vì mẹ chồng kiêng không cho về ông bà ngoại ngủ dịp Tết, sợ mất lộc. Hóa vàng xong mới được về ngoại. Mấy năm nay hai đứa em chồng học trên Hà Nội về nghỉ nửa tháng trời, mẹ chồng sợ con mệt, không cho hai đứa làm gì. Thế là chị cứ nai lưng ra hầu cả nhà chồng, chờ hóa vàng để về nhà ngoại, bức bối như bị giam lỏng trong nhà chồng.
Tết trước cô em gái ở Đức đưa chồng con về nhà ngoại ăn Tết. Chị xin phép được về sum vầy đón giao thừa ở nhà bố mẹ đẻ. Mẹ chồng không đồng ý, chồng thì mắng vợ trẻ con. Chiều mồng một anh đưa vợ về chúc Tết ông bà ngoại, được nửa tiếng đã giục chị về. Mẹ chồng năm ấy mãi mồng 5 mới hóa vàng, làm chị tủi thân mãi, chẳng lẽ con gái đi lấy chồng là chỉ có nhà chồng thôi ư?
|
Ảnh minh họa |
Chị Xuân (Lạc Long Quân, Hà Nội) kể, Tết này chị tính trả osin 20 triệu đồng dịp Tết để không “mất điểm” với nhà chồng. Tết quê chồng suốt ngày ăn uống vì bố mẹ chồng là trưởng họ, ngày Tết là phải chén chú chén anh, riêng cỗ bàn đã là nỗi kinh hoàng, chưa kể phải chịu nhiều ức chế khác. Năm nào về quê chồng, thì từ sớm 30 chị đã phải lo gói nem, chuẩn bị đồ cúng 30 và sáng mùng 1. Đến tối cả nhà quây quần xem Gặp nhau cuối năm thì chị phải tranh thủ mổ 4-5 con gà và làm cơm cúng, dọn dẹp lần nữa để đón giao thừa. 3 ngày Tết mới cực, bởi hết tốp khách này đến đoàn khách khác tới, chị cứ cuống lên pha trà nước, lấy bánh kẹo đón khách. Tốp nào bố mẹ chồng cũng co kéo mời ăn uống, chỉ làm phép thôi, nhưng ăn một miếng thì chị cũng khổ vì dọn rửa, cứ cuống cả lên.
Năm ngoái chị đi công tác nước ngoài dịp Tết nên thoát. Năm nay mẹ chồng giắng từ tháng trước là Tết này muốn chị về phục vụ cả Tết để mừng thọ. Chị “hãi” quá, bởi mọi năm chỉ làm mâm cỗ cúng và nấu ăn gia đình đã mệt… Mừng thọ ăn tới 3 ngày, mỗi ngày nấu chục mâm cỗ chắc… là “mất điểm” người phụ nữ mẫu mực. Cứ nghĩ mấy ngày Tết phải nai lưng, hoa mắt vì giết gà vịt, làm cỗ bàn, bếp núc mà sợ. “Trốn” không được, mà làm thì… không xong. Chị nảy ý định đưa cô giúp việc về quê cùng, với mức thuê 20 triệu đồng tháng đó. Người giúp việc gật đầu, nhưng chồng chị thì cau có. Chị Xuân gọi điện về quê xin phép mẹ chồng, với lý do tế nhị là nhà cô ấy ở quá, không mua được vé tàu về Tết, nên sẽ đưa cô ấy về ăn Tết cùng. Mẹ chồng không thích, nhưng vẫn phải đồng ý. Chị thì mừng rỡ, chỉ có chồng là xót ruột vì tiếc tiền.
Đau đầu tìm quà biếu
Chuyện biếu xén quà Tết cũng làm nàng dâu khiếp vía… Chị Lê Thị Mát (Đông Anh, Hà Nội) chia sẻ, giáp Tết nào chị phải sấp ngửa mua quần áo, giày dép mới cho hai bên bố mẹ. Quà Tết phải sắm sửa đủ nội, ngoại bốn bên. Mẹ chồng được cái nhớ dai, thiếu một suất là mấy năm sau vẫn bị trách.
Chị Trâm ở Hưng Yên chia sẻ, từ ngày lấy chồng Tết nào chị cũng đau đầu vì phải tính toán sắm Tết thế nào, bao nhiêu tiền, và xoay sao để đủ tiền sắm Tết. Tết nào về quê chồng cũng phải sắm quà biếu, biếu ít quá thì không ổn, biếu nhiều thì ngoài khả năng. Chưa kể phải mừng tuổi con cháu bốn quê mà dè sẻn thì cũng… khó coi. Vợ chồng chị rất sợ Tết, và cứ Tết xong là chồng gầy xọp, chị sụt hẳn 4kg. Năm nay thưởng Tết ít, nghĩa là không đủ tiền lo Tết cho nhà mình và hai bên bố mẹ, chưa kể tiền biếu xén, quà cáp họ hàng hai bên. Chị tính vay mượn mấy chỗ, nhưng bạn bè cũng khó khăn. Những khoản có thể cắt giảm thì không thể, như con còn nhỏ, đi xe khách thì chật chội, lại khó chen lấn, xô đẩy… nên dù thiếu thốn vẫn cần an toàn cho con đã. Riêng tiền đi taxi đã hết hơn 1 triệu đồng. Khoản mua quà biếu xén cũng… khó cắt, bởi mỗi năm có một cái Tết mà biếu xén không ra gì sẽ mất mặt lắm. Áp lực Tết từ phía nhà chồng không biết làm sao cho vẹn tròn. Trong khi nhà đi thuê, con cái còn nhỏ, tiền lương thì có hạn.
Cái khó là ở lòng người với cái TÂM một chốn quê để về
Theo Chuyên gia tâm lý Võ Thị Minh Huệ, Công ty Tâm lý trẻ: Ngày Tết mới có dịp được ăn ngon, mới có thời gian nghỉ ngơi và thăm hỏi nhau. Ngày nay Tết đến nhiều nhà đã giảm bớt những thủ tục bếp núc rườm rà, ăn uống đơn giản để dành thời gian đi chơi, du lịch. Tết truyền thống thì phải duy trì, giữ gìn nét Việt riêng, nhưng nên chọn lọc những điều tốt đẹp để phát huy. Giảm bớt những điều phiền hà, khó chịu, mệt mỏi không còn phù hợp.
Giữ không khí gia đình vui vẻ ngày Tết rất quan trọng, trong khi chọn nơi ăn Tết của những cặp vợ chồng hai, ba, bốn quê là quyết định nhạy cảm, bởi ai cũng muốn ăn Tết ở quê mình. Không ít mẹ chồng nặng tư tưởng cũ hay đòi hỏi nàng dâu phải "trực chiến" 100% tại nhà chồng, đã gây áp lực lớn cho nàng dâu. Thậm chí nhiều nàng dâu có dâu còn chịu áp lực bị chỉ trích vì không được lòng mẹ chồng, người nhà chồng. Bố mẹ vợ thì ý thức con gái là con người ta… đã vô tình làm "lệch cán cân" sum vầy, hiếu đạo khi Tết đến, xuân về, khiến nhiều nàng dâu “sợ” Tết quê chồng.
Dâu nào cũng muốn thể hiện trách nhiệm để cả nhà vui vẻ sum vầy, có đủ con trai, con dâu và cháu “đích tôn” nữa. Nếu quê không xa, đường sá dễ đi và có điều kiện hay cố gắng thuê tắc xi về ăn Tết sẽ vui vẻ, ấm áp hơn. Ở quê không đầy đủ như ở phố, có thể thiếu thốn vất vả chút ít, song các nàng dâu, và đặc biệt là con cái sẽ được dành những điều kiện tốt nhất để vui Tết. Mọi người sống trong sự yêu thương, đùm bọc của cả đại gia đình.
Nếu giá lạnh quá, nàng dâu hãy khéo gọi điện tâm sự với ông bà nội rằng muốn đưa cháu về ăn Tết, nhưng giá lạnh quá, cháu lại bé, tàu xe khó khăn… Biết đâu ông bà tới ăn Tết cùng các con. Hoặc ông bà xót cháu, cho phép nàng dâu để ra giêng ấm áp hãy đưa con về.
Cái khó là ở lòng người, và quan trọng là tâm tốt, biết nghĩ về cha mẹ hai bên. Cha mẹ cũng nên thông cảm với khó khăn, đừng chấp nệ con dâu thì khó khăn mấy cũng vượt qua. Chẳng thế dù quê xa, ra nhà ga, bến xe ngày giáp Tết sẽ thấy khối cặp vợ chồng trẻ tay xách nách mang từ miền Nam ra Bắc ăn Tết, hoặc từ Bắc về Nam đón Tết cùng gia đình, gương mặt ai cũng rạng ngời vì còn có quê để đi về.
(Theo Trà Giang/Giadinh.net)
" alt="Vì sao nàng dâu sợ ăn Tết quê chồng?"/>
Vì sao nàng dâu sợ ăn Tết quê chồng?