Có lần, chúng tôi chiến tranh lạnh gần nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, tôi đã phải lòng một đồng nghiệp ưu tú. Người này làm việc xa nhà, không thường xuyên gần gũi vợ nên mối quan hệ của chúng tôi ngày càng thân mật.
Đúng vào giai đoạn tình cảm với tình nhân đang thăng hoa thì chồng tôi phát hiện. Anh không làm ầm lên, chỉ lạnh lùng yêu cầu tôi đưa ra lựa chọn: Nếu không thể phân rõ giới hạn với người tình, chấm dứt quan hệ ngoài luồng thì anh sẽ ly hôn.
Lúc đó, tôi vẫn đang mơ mộng về viễn cảnh có cuộc sống ngọt ngào bên cạnh người đồng nghiệp ưu tú, bản lĩnh đó nên lập tức chọn ly hôn. Tôi hy vọng sau khi chia tay chồng sẽ có thể nhanh chóng gây dựng một gia đình với nhân tình. Thời điểm ly hôn, tôi từ bỏ quyền nuôi con, con trai 2 tuổi sống cùng bố.
Sau đó, tôi và nhân tình dọn về ở với nhau. Chung sống được một tháng, tôi yêu cầu anh xúc tiến các thủ tục ly hôn để cưới tôi. Thế nhưng, anh luôn tìm cách trì hoãn. Người tình nói hãy cho anh thêm thời gian, bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để bỏ vợ.
Hai tháng nữa trôi qua, tôi lại tiếp tục ép anh ly hôn. Lúc này, anh không còn khất lần khất lữa mà nói thẳng là chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ vợ để đến với tôi. Kể từ khi bắt đầu mối tình ngoài luồng này, anh đã giữ tâm thế chơi đùa, không hề nghiêm túc.
Tôi chết lặng khi biết, hóa ra đối với người đàn ông tài giỏi, điển trai và giàu có này, tôi chỉ là bóng hồng qua đường, và anh chỉ muốn mối quan hệ tạm thời mà thôi.
Biết được bộ mặt thật của nhân tình, tôi trở nên cuồng loạn, đe dọa sẽ làm ầm lên ở công ty và gửi ảnh thân mật của chúng tôi cho vợ anh ấy. Song, thứ tôi nhận được chỉ là câu trả lời: "Em muốn làm gì thì làm nhưng hãy nhớ, nếu tôi mất mặt, em cũng chẳng khá hơn đâu. Nếu còn muốn giữ danh tiếng để làm việc thì đừng có dại dột".
Cân nhắc thiệt hơn trong tình huống này, tôi chỉ có thể cắn răng nghiến lợi nuốt đắng cay vào lòng, gặm nhấm sự đau đớn trong im lặng.
Tới khi bình tĩnh lại, hàng đêm trống trải tôi lại nhớ về chồng cũ, cảm thấy thời gian ở bên chồng cũ là thời gian tôi thoải mái nhất, được nuông chiều nhất. Tôi cũng rất nhớ con trai; càng nghĩ lại càng nhớ, càng nhớ lại càng bồn chồn. Cuối cùng tôi bất chấp thể diện, tìm đến chồng cũ xin nối lại tình xưa.
Tuy nhiên, chồng cũ nói: "Từ lúc ly hôn, em đã trở thành người qua đường trong đời anh. Sau này em có thể đến thăm con, còn về chuyện tái hôn thì đừng mơ tưởng nữa".
Tôi hối hận lắm rồi, hiện tại phải làm thế nào để níu kéo, để anh thôi hận tôi và chấp nhận hàn gắn đây? Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VTC
Mở đầu câu chuyện, Annie Wilkes có vẻ là một người tốt bụng, chu đáo khi cứu tiểu thuyết gia nổi tiếng Paul Sheldon trong một vụ tai nạn ô tô kinh hoàng. Thế nhưng, cô bắt đầu bộc lộ bản chất thật của mình: một y tá bị mất trí nhớ, bệnh tâm thần và ám ảnh nặng. Annie có xu hướng tàn bạo giết chóc rõ rệt, không chỉ tra tấn Paul vì không vâng lời cô mà còn sát hại vô số trẻ sơ sinh và người già trong thời gian cô làm y tá.
Năm 1990, nữ diễn viên Kathy Bates giành tượng vàng Oscar Nữ chính xuất sắc nhấtvới vai diễn Annie Wilkes trong bộ phim điện ảnh chuyển thể cùng tên.
Mersault trong ‘Người xa lạ’ của Albert Camus
Mersault là nhân vật đã truyền cảm hứng cho hàng nghìn nhà hiện sinh, là kẻ giết người vì mặt trời chiếu vào mắt anh ta. Trong tiểu thuyết Người xa lạcủa Albert Camus, Meursault tách biệt khỏi thế giới xung quanh. Những sự kiện có thể rất quan trọng đối với hầu hết mọi người, chẳng hạn như lời cầu hôn hay cái chết của cha mẹ, không quan trọng đối với anh ta.
Khi thể hiện sự thờ ơ của mình, Meursault ngầm thách thức các tiêu chuẩn đạo đức được chấp nhận của xã hội, vốn quy định rằng con người phải đau buồn trước cái chết. Vì Meursault không đau buồn nên xã hội coi anh như một kẻ ngoài cuộc, một mối đe dọa, thậm chí là một con quái vật. Tại phiên tòa xét xử, việc Meursault không có phản ứng gì trước cái chết của mẹ mình đã làm tổn hại đến danh tiếng của anh ta nhiều hơn việc anh ta cướp đi mạng sống của người khác.
Raskolnikov - ‘Tội ác và hình phạt’ của Fyodor Dostoyevsky
Raskolnikov là nhân vật chính của tiểu thuyết Tội ác và hình phạtcủa Fyodor Dostoyevsky. Cái tên bắt nguồn từ “raskolnik” trong tiếng Nga, nghĩa là "chia rẽ", điều này phù hợp vì đặc điểm tính cách cơ bản nhất của anh ta là sự xa lánh xã hội loài người.
Sự tự tôn và chủ nghĩa trí tuệ đã khiến Raskolnikov coi thường phần còn lại của nhân loại, tin rằng mình là một phần của tầng lớp “siêu nhân” ưu tú và do đó có thể vi phạm các tiêu chuẩn đạo đức được chấp nhận vì những mục đích cao cả. Tuy nhiên, cảm giác tội lỗi dày vò sau khi hắn lạnh lùng lấy búa đập chết mụ cầm đồ Alyona Ivanovna giàu nứt đố đổ vách và em gái mụ cầm đồ Elizabet.
Quái vật trong ‘Frankenstein’ của Mary Shelley
Con quái vật là sự sáng tạo của Victor Frankenstein, được lắp ráp từ các bộ phận cơ thể cũ và các chất hóa học kỳ lạ bằng một tia lửa bí ẩn. Nó bước vào cuộc sống với một cơ thể vô cùng mạnh mẽ nhưng với tâm trí của đứa trẻ sơ sinh. Bị người sáng tạo bỏ rơi, nó gắng hòa nhập vào xã hội nhưng bị xa lánh. Để trả thù người tạo ra mình, con quái vật giết em trai, bạn thân nhất và vợ của Victor.
Con quái vật cũng không phải là một sinh vật hoàn toàn tàn ác, nó giúp đỡ một nhóm nông dân nghèo và cứu một cô gái khỏi chết đuối, nhưng vì bề ngoài của mình nên nó chỉ được thưởng bằng những trận đòn và sự ghê tởm. Bị giằng xé giữa sự trả thù và lòng trắc ẩn, con quái vật cuối cùng trở nên cô đơn và bị dày vò bởi sự hối hận.
Tom Ripley trong ‘Quý ngài Tài năng’ của Patricia Highsmith
Hơn nửa thế kỷ trước, Patricia Highsmith đã giới thiệu đến độc giả một trong những nhân vật phản anh hùng ấn tượng nhất, Tom Ripley. Cuốn sách kể lại hành trình của Tom từ một thanh niên hiền lành, rụt rè trở thành kẻ giết người tâm thần, lạnh lùng. Câu hỏi đặt ra cho người đọc sau khi khép lại câu chuyện là: ta nên chấp nhận một cuộc sống tầm thường hay đánh đổi bản thân để có cuộc sống đáng mơ ước?
Cuốn sách từng được chuyển thể thành phim, ra mắt năm 1999, đem về 5 đề cử giải Oscar và nhiều giải thưởng tại các liên hoan phim danh giá.
Anton Chigurh - ‘Không chốn nương thân’ của Cormac McCarthy
Chigurh là nhân vật phản diện trong tiểu thuyết Không chốn nương thâncủa Cormac McCarthy. Là một sát thủ tàn nhẫn, Chigurh không hề tỏ ra đồng cảm với nạn nhân của mình hay bất kỳ sự do dự nào khi giết người. Hành vi của Chigurh cho thấy anh ta là người mạnh mẽ, kiên quyết, giữ lời và gần như thờ ơ với nỗi đau thể xác.
Nếu hắn định giết ai đó thì đó là lỗi của chính người đó và Chigurh không thể làm gì để thay đổi số phận của họ. Chigurh thực sự là một con người đáng sợ và bí ẩn. Người đọc không bao giờ biết chắc bằng cách nào hắn biết được số tiền bị mất, Chigurh đến từ đâu hoặc điều gì xảy ra sau khi hắn thoát khỏi vụ tai nạn xe tải.
Cánh Cam