您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Nhận định, soi kèo Pháp vs Croatia, 02h45 ngày 24/3: Khó đấy!
Ngoại Hạng Anh2人已围观
简介 Linh Lê - 22/03/2025 22:25 Nhận định bóng đá ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo CH Ireland vs Bulgaria, 02h45 ngày 24/3: Không dễ cho chủ nhà
Ngoại Hạng AnhNguyễn Quang Hải - 23/03/2025 08:42 Nhận định ...
阅读更多Chuyện của một tiến sĩ xuất gia gieo duyên
Ngoại Hạng Anhtrên tạp chí Tia Sáng số Xuân Đinh Dậu. Tạp chí có chủ đề “vai trò của giới tinh hoa trong thời kỳ đổi mới”. Trong thư mời viết bài, ban biên tập đề dẫn rằng “chủ đề này được đặt ra trong bối cảnh thế giới vừa diễn ra những sự kiện, trào lưu quan trọng (Brexit, Trumpism), trong đó, tiếng nói của người trí thức và giới tinh hoa trở nên lạc lõng trước sự thắng thế của những tư tưởng dân túy thực dụng và ngắn hạn được số đông công chúng ủng hộ.” Dưới đây là bài viết của Phan Việt. Nếu nói về vai trò (câu hỏi Làm gì?), tôi nghĩ vai trò của giới tinh hoa trong thời này không thay đổi cơ bản so với các thời khác. Chuyện xuất thế hay nhập thế, im lặng hay mở miệng, vị quân hay vị dân, là câu chuyện không mới. Nhưng có điều này thì mới và cần phải bàn: Giới tinh hoa phải làm thế nào để làm tròn vai trò của mình trong một thế giới có ít nhất hai đặc điểm chưa có tiền lệ: - Hầu như ai cũng có thể trở thành “tinh hoa” trong một lĩnh vực nhỏ, chỉ cần có kết nối Internet và mạnh dạn bày tỏ ý kiến và/hoặc cảm xúc “thật”. - Thông tin quá nhiều và thay đổi quá nhanh, khiến người đọc khó đối chiếu, đánh giá để biết đâu là “tinh hoa” thực sự. Việc phản ứng theo cảm xúc trở nên phổ biến hơn, và thường phản ứng tiêu cực với các ý kiến phản biện.
Tác giả sinh hoạt cùng các nhà sư ở chùa Rombodhidharma, thuộc tỉnh Loei của Thái Lan. (Ảnh do tác giả cung cấp).
Những điều này khiến nhiều người trong giới tinh hoa cảm thấy vô vọng và rút dần vào đời sống cá nhân của mình. Sự im lặng của họ khiến các luồng tư tưởng và cảm xúc đối lập ngày càng thắng thế. Giới tinh hoa càng cảm thấy bị cô lập, nên càng rút sâu hơn vào im lặng. Các nhà nghiên cứu có một lý thuyết để nói về quy trình này, gọi là “spiral of silence” tức “vòng xoáy của im lặng”.
Vậy làm thế nào để giới tinh hoa có thể tiếp tục là tiếng nói của sự thật. Giải pháp thì có nhiều. Tôi chỉ xin được nói một vấn đề: làm thế nào có thể chiến thắng được cảm giác muốn buông xuôi trong dòng thác nói trên, để tiếp tục vai trò của mình?
Trả lời câu hỏi này, tôi xin kể chuyện tôi xuất gia gieo duyên ở chùa Rombodhidharma, thuộc tỉnh Loei của Thái Lan vào tháng 10 vừa rồi.
Tôi vốn sang chùa Rombodhidharma của Luang Por Phosrisuryia Khemarato với mục đích nghiên cứu về ứng dụng đạo Phật vào trị liệu các rối nhiễu tâm thần. Lần đầu tôi đến chùa là cuối tháng 6-2016 và chỉ ở lại một tuần. Lúc đó, tôi chỉ tình cờ sang chùa theo một người bạn và đinh ninh rằng chùa này dạy ngồi thiền. Nhưng sang đến nơi thì thấy ở đây không dạy ngồi thiền, cũng không tụng kinh, không trì chú, không niệm Phật, không có thời khóa bắt buộc nào. Thời khóa – nếu có thể gọi như thế - chỉ là một buổi pháp duy nhất mỗi ngày vào lúc 6 giờ sáng. Ai muốn dự sẽ tới chánh điện – chỉ là một cái lán lớn lợp tranh - nghe Luang Por giảng, có thể 15 phút, có thể 45 phút. Sau đó ăn sáng. Thời gian còn lại trong ngày, mọi việc tự vận hành. Không có ai phân công, không có ai quản lý, không ai giám sát, không có bất kỳ một hình thức tổ chức nào, vậy mà mọi việc tự động tổ chức. Người tình nguyện làm việc dưới bếp, người làm việc trong vườn, người quét đường, sửa cốc liêu, vân vân… Khỏe thì làm, mệt thì nghỉ. Mấy trăm chư tăng ở trong các cốc xây đơn giản, có khi chỉ là cái lán che bốn phía, mỗi ngày mang bình bát lấy cơm một lần buổi sáng, còn lại cứ thế “tu”. Giải thích cụ thể pháp tu của tăng ni ở chùa không phải là mục đích bài viết của tôi nên tôi xin phép bỏ qua. Tôi kể tiếp chuyện xuất gia gieo duyên.
Sang chùa một tuần, tôi trở lại Hà Nội, đổi vé máy bay về Mỹ để có thể trở lại chùa thêm ba tuần. Lần này sang, tôi càng ngấm sâu thêm những gì đang được dạy ở đây. Thế nên trở lại Mỹ rồi, tôi thu xếp với trường để kỳ học mùa thu, tôi có thể trở lại Việt Nam cả học kỳ và sang chùa một thời gian dài hơn để làm nghiên cứu. Trước đó, cả ba mùa hè 2013, 2014, 2015, tôi đã sống trong chùa ở Việt Nam để nghiên cứu. Tôi cũng đã đi nhiều thiền viện và chùa khác nhau ở Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc, và Mỹ để tìm hiểu. Nhưng chưa bao giờ tôi có ý định xuất gia gieo duyên.
Một buổi tối, nghe tin Achan PJ (achan trong tiếng Thái là thầy), một nhà sư tôi kính trọng mới đi xa trở về chùa, tôi quyết định sang chào ngài. Achan PJ chỉ nói được một vài từ tiếng Anh, tôi thì không nói được tiếng Thái. Tôi vừa bước vào, achan nói:
- Việt, hãy xuất gia đi.
- Ồ không, con không xuất gia đâu.
- Hãy xuất gia đi.
- Không, con xuất gia trong tâm rồi.
- Không, phải xuất gia trên thân nữa. Sẽ rất tốt cho con.
- Con biết nhưng con không thể.
- Vì sao không thể?
Tôi giải thích rằng đầu tháng 11, tôi về thành phố Hồ Chí Minh dự Hội nghị Việt kiều và gặp mặt Thủ tướng; sau đó, tôi lại ra Hà Nội thuyết trình về xây dựng luật công tác xã hội cho Việt Nam.
- Đây là lần đầu tiên có luật này – tôi cười cười - Luật này quan trọng lắm. Nếu con mà xuống tóc, con về Việt Nam thuyết trình, người ta thấy cái đầu trọc của con, người ta sẽ nghĩ con điên, không ai tin con cả. Như thế sẽ hỏng hết việc. Vả lại, con đang làm việc bên Mỹ, con đang nghiên cứu về… Con phải abc, xyz…
Achan PJ nói trời ơi, nhiều lý do quá. Giờ ta đưa con lên gặp Luang Por nhá.
- Được rồi, lên gặp Luang Por mà ngài bảo con cạo tóc thì con cạo, không thì con không cạo nhé.
Tôi đồng ý vì lần trước tôi sang chùa, Luang Por nói với tôi rằng quan trọng là xuất gia trong tâm, hình tướng bên ngoài không quan trọng. Nhưng chúng tôi đi lên gặp Luang Por thì ngài đang bận. Achan PJ nói gì đó bằng tiếng Thái với thị giả của Luang Por về việc “Tiến sỹ… xuất gia” (ở chùa, mọi người hay gọi đùa tôi là “Doctor”). Sư thị giả cho Luang Por cười cười đi vào bạch với Luang Por, lát sau sư thị giả đi ra nói với tôi và achan PJ:
- Luang Por nói ok.
Achan PJ cười to.
- Đó, Luang Por nói nhé. Cạo tóc.
Nhưng tôi vẫn không chịu.
- Không phải. Achan không hỏi Luang Por là con có cần cạo tóc không, mà achan chỉ bạch ngài là con xin xuất gia. Dĩ nhiên ngài bảo ok. Con không cạo đâu. Con không thể.
- Vì sao, vì sao?
- Đấy, đầu tháng 11, con phải…
Tôi lại trình bày lại các lý do dài dòng lê thê của mình. Achan PJ lắc đầu:
- À, các tiến sỹ luôn nhiều lý do. Tắc trong lý do… Cho con 20 phút để nghĩ rồi nói cho ta biết: có cạo tóc hay không. Thế thôi.
- OK – tôi cười, lòng biết chắc tôi sẽ không cạo.
Tôi lên xe achan PJ về cốc của ngài. Trên đường về, ngài vừa cười vừa lắc đầu:
- Ah, doctor Việt… Ta đã gặp rất nhiều doctor. Các tiến sỹ nhá, ai cũng đều nói chỉ cần xuất gia trong tâm thôi. Doctor nào cũng nói câu này. Không ai chịu xuất gia ngoài thân cả. Ai cũng nói chỉ cần xuất gia trong tâm. Y như nhau. Chỉ cần trong tâm. Chậc, ai cũng thế.
Tôi vừa nghe câu này, thì trong đầu tôi bỗng nhiên hiện lên trùng trùng điệp điệp khuôn mặt những người thầy, người bạn có bằng tiến sỹ, những doanh nhân, trí thức, người nổi tiếng mà tôi biết. Họ đứng như một đoàn quân, trùng trùng điệp điệp. Chắc chắn họ sẽ không cắt tóc gieo duyên, dù chỉ trong một giây, một giờ, một ngày, hay một tháng. Trong khoảnh khắc mà tôi nhìn thấy tất cả những khuôn mặt của họ và sự từ chối giống hệt nhau của họ, tôi cũng lập tức nhìn rõ khuôn mặt tôi và sự từ chối của tôi. Tôi nhìn rõ những quả núi khổng lồ mà tôi và họ đang cõng trên lưng. Những thành lũy, pháo đài khái niệm mà tôi và họ cùng tự xây cho mình. Và lúc đó, tôi thấy tôi trực diện với nỗi sợ của mình – cũng là nỗi sợ của chúng tôi; dù nó có thể ngụy trang dưới nhiều khái niệm khác như “duy lý”, “trí tuệ”, “khoa học”, thậm chí “phá chấp” hay “giải thoát”.
- OK, con cạo tóc! – tôi nói.
Ngay giây phút đó, những gồng gánh và cả quả núi lớn từ trên vai tôi được vứt ùm xuống. Nhưng cái xảy ra đằng sau việc xuất gia gieo duyên mới là cái đáng nói. Chính sau khi có thể chấp nhận và bỏ xuống những ý niệm về bản thân và việc phải làm, thì tôi lại có một sự rõ ràng và tự do tôi chưa từng biết đến, để có thể làm được rất nhiều điều mà trước đây tôi đắn đo. Sống để làm gì, sống thế nào trở nên rõ ràng hơn hết.
Kinh nghiệm này cho tôi thấy người trí thức nói riêng và con người nói chung thường đi qua ba giai đoạn trong việc xử lý vai trò của mình với xã hội:
- Giai đoạn “trăng mật”: Rất hăm hở, đầy hoài bão, muốn cống hiến hết sức cho xã hội, như phải lòng con người và xã hội vậy.
- Giai đoạn “trăng khuyết”: Bắt đầu bị bầm dập trong quá trình cống hiến cho xã hội, đưa đến nản chí, và cân nhắc chuyện gác kiếm ở ẩn để giữ sự trong sạch của mình hoặc tặc lưỡi đi theo sự thoái hóa của số đông.
- Giai đoạn “trăng tròn”: Người ta có sự chuyển hóa về nội tâm, để đưa đến một trạng thái cống hiến mới, tròn đầy và viên mãn.
Trong hai giai đoạn đầu tiên, tất cả những phiền muộn đến với chúng ta chủ yếu là vì chúng ta làm việc với một tâm ý TÔI đang làm, và chúng ta đặt rất nhiều ý nghĩa, mục đích, lý tưởng, giá trị, mong cầu cho những việc mình làm. Ở bên dưới tất cả những điều đó, chúng ta rút cuộc đều đang cố thu vén cho bản thân, lấy từ người khác và xã hội cho bản thân – có thể tiền, có thể danh tiếng, có thể địa vị, có thể sự ngợi khen, sự hâm mộ, vân vân… Ta làm gì cũng mong được đền đáp; và nếu không được đền đáp như ý thì ta nản chí. Kể cả những thứ thuộc về phong cách, cá tính đều là sự đắp thêm, tô vẽ, chất thêm lên chính mình và người khác. Cho đến lúc chúng trở thành gánh nặng và lời nguyền cho chính chúng ta và cho người khác. Nếu bằng cách nào đó, một người chuyển hóa từ tâm thế “thu vào”, “lấy cho bản thân” sang tâm thế “mở ra” và “cho đi” mà không bám vào một mục đích, mong muốn, kỳ vọng được đền đáp nào, thì họ có thể làm việc không mệt mỏi. Đấy là giai đoạn trăng tròn, tỏa sáng không phân biệt.
Tôi không dám nói to tát rằng tôi giác ngộ điều gì, nhưng trong kinh nghiệm cá nhân, chính khi không còn thấy bản thân mình quan trọng, không thấy những việc mình làm là quan trọng, thì tôi lại có dũng cảm và sự tử tế lớn nhất để làm được nhiều việc. Tôi không nghĩ mình là tinh hoa đang dẫn dắt ai. Tôi không thấy mình có thể đứng trên mà nhìn xuống để chỉ trích, phân tích, răn dạy. Tôi làm những gì tôi có thể làm, chỉ vì tôi có thể làm, và thế thôi.
Khi trống rỗng, không có mục đích viết làm hài lòng người đọc hay kỳ vọng bán được sách, thì tôi viết tốt nhất.
Khi tôi nói chuyện mà không có mục đích thuyết phục người nghe phải tin, tôi nói tốt nhất.
Khi tôi đọc tin tức mà không có mục đích thu lượm kiến thức hay soi xét, bình phẩm thì tôi có thể đọc rất lâu mà không bị nhiễm và mệt mỏi với các cảm xúc lên xuống.
Quay lại câu chuyện của số báo Xuân này. Nếu hỏi vai trò của giới tinh hoa (và mọi giới) trong xã hội hiện tại, thì câu trả lời của tôi ở thời điểm này là chỉ có cho đi. Cho cái gì? Cái gì cũng có thể cho và mỗi chúng ta đều có rất nhiều để cho. Nếu bạn không tự có, bạn có thể kết nối để có.
- Cho tiền, cho thức ăn, cho quần áo, cho chỗ ở, cho phương tiện đi lại, cho không gian vui chơi, cho thuốc men và sự chăm sóc khi bệnh tật, hiến nội tạng, vân vân… Đấy là những thứ hữu hình.
- Cho sự giáo dục, cho sự đùm bọc, cho cảm giác an toàn, cho tình thương, cho sự dũng cảm, cho sự quyết liệt, cho sự kiên định, cho sự hỷ lạc, cho sự cảm thông, cho sự không phán xét, cho sự không sợ hãi, cho sự niềm nở ân cần, cho sự kính trọng, cho sự ôn hòa, cho sự chính trực, cho sự tự chủ, cho sự độc lập, cho sự riêng tư, cho sự kết nối, cho sự hiếu thảo, cho sự buông xả, cho sự thanh tịnh, cho sự im lặng, cho sự vị tha, vân vân… Đấy là những thứ vô hình.
- Cho sự giải thoát thông qua việc khiến người khác thấy được sự thật về bản thân và thế giới, từ đó chấm dứt tất cả trói buộc. Đây là sự cho đi rốt ráo nhất.
Cho thế nào?
- Cho mà không thấy là mình đang đi cho người khác, đang ban phát hay làm phúc cho người khác.
- Cho đi không vì hy vọng hay mong cầu nhận lại được điều gì, mà cho vì có thể cho, không mong được đáp lại.
- Cho một cách công bằng, không phân biệt người tốt, người mình thích, việc mình thích mới cho. Người xấu, người mình không thích cũng cho.
- Cho và buông xả ngay tại đó, không ghi nhớ, cũng không cần phân tích xem họ sẽ dùng cái ta cho vào việc gì, họ có xứng đáng nhận hay không.
Trên tinh thần như thế, tôi dẹp được tất cả những câu hỏi rối ren do sự tính toán lợi ích và rủi ro khi phải quyết định có làm điều gì, có nói hay không nói. Mỗi khi ra quyết định, tôi chỉ hỏi một câu duy nhất: “Điều này có đưa đến chấm dứt các trói buộc cho người khác và cho mình hay không?” Nếu có tôi sẽ làm. Nếu “không” thì không làm. Đối với tôi, đây là con đường hiện tại để tiếp tục sống và làm những việc mình muốn làm một cách bình thường.
Xin quay lại nói nốt câu chuyện tôi xuất gia gieo duyên. Hóa ra, rất nhiều người mà tôi tưởng tượng là sẽ không hài lòng khi thấy cái đầu trọc của tôi lại rất bình tĩnh, thậm chí vui vẻ đón nhận nó. Người có vẻ băn khoăn nhất với cái đầu lởm chởm của tôi lại là anh cán bộ hải quan. Anh ta nhìn tôi, nhìn ảnh hộ chiếu của tôi, rồi lại nhìn tôi, rồi lại nhìn ảnh, và rút cục anh không đừng được:
- Cái đầu này là cái đầu kiểu gì hả em?
- À – tôi cười – cái đầu này là cái đầu kiểu ý anh ạ.
Anh ta nhìn lần nữa vào ảnh hộ chiếu, rồi lại nhìn tôi, rồi hơi mỉm cười và dập mạnh con dấu nhập cảnh, cho tôi qua.
(Theo Phan Việt- Tia Sáng)
">...
阅读更多Quang Lê tiết lộ chuyện hát đám cưới nhà đại gia cát
Ngoại Hạng AnhHát với người tình"sẽ diễn ra tại TP.HCM hôm 24/9 tới cùng các ca sĩ khách mời gồm Như Quỳnh, Lâm Nhật Tiến, Mai Thiên Vân, Phương Mỹ Chi,... Nhân dịp này, Quang Lê chia sẻ về mối quan hệ với những đồng nghiệp của mình cùng bí mật cát-xxê giữa anh và họ. Theo đó, người đầu tiên anh nghĩ đến khi làm show là danh ca Như Quỳnh.
Quang Lê luôn thừa nhận sự thần tượng dành cho đàn chị Như Quỳnh. Học lớp 10, anh đã mê tiếng hát Như Quỳnh, tích cóp tiền mua đĩa nhạc của thần tượng. Bảy năm sau, anh chính thức sánh vai Như Quỳnh trên sân khấu.
Quang Lê và danh ca Như Quỳnh. Ngày đó, Quang Lê thường kiếm cớ đến tiệm quần áo của NTK Tường Khuê - em trai Như Quỳnh - chỉ để gặp thần tượng. Sau lần song ca đầu tiên, Như Quỳnh nói với anh: "Em sắp nổi tiếng rồi đó" khiến ca sĩ nhớ mãi.
Một lần đi diễn ở Portland (Oregon, Mỹ), Như Quỳnh gõ cửa phòng khách sạn của Quang Lê lúc 3h sáng xin thuốc ngủ. Đó là lần anh biết vấn đề sức khỏe của đàn chị nghiêm trọng thế nào nên rất thương.
Một kỷ niệm đáng nhớ khác, Quang Lê làm show, mời Như Quỳnh hát cách đây gần 20 năm. Chị không lấy cát-xê, còn mua một bàn tiệc 2.000 USD ủng hộ đàn em. Đến nay, Quang Lê vẫn giữ tấm séc trị giá 2.000 USD đó, hễ đưa Như Quỳnh là chị từ chối nhận lại.
Quang Lê kể thời đỉnh cao, Như Quỳnh được trả 3.000 USD cho 2 - 3 bài hát trong khi anh mới vào nghề chỉ nhận khoảng 500 USD. Sau khi phát hành băng "Sương trắng miền quê ngoại", anh mới được ông bầu Dũng Taylor - chồng ca sĩ Thu Phương - nâng cát-xê lên gấp 3 lần.
Hiện tại, mức cát-xê Quang Lê thuộc hàng cao trong nghề. Anh rất ít nhận show đám cưới ngay cả khi được trả rất nhiều tiền. Lần hiếm hoi, anh nhận lời diễn ở đám cưới nhà đại gia Hà Tĩnh mấy năm trước do quan hệ thân tình, không màng cát-xê.
"Số tiền nửa tỷ đồng là quản lý và gia chủ tặng quà. Đã là quà tặng thì sao mình từ chối tấm lòng đó được", ca sĩ phân trần.
Quang Lê luôn giữ quan hệ thân tình với con gái nuôi Phương Mỹ Chi. Cát-xê để Quang Lê hát sự kiện doanh nghiệp hơn 10.000 USD vì đó là loại hình biểu diễn phục vụ nhóm riêng. Dĩ nhiên nếu hát phòng trà, chương trình nghệ thuật, anh vẫn lấy giá hợp lý, tạo điều kiện cho bầu show, nhà sản xuất.
Điều Quang Lê đau đầu là chi phí tổ chức dạ tiệc "Hát với người tình"sắp tới. Cụ thể, riêng chi phí tiệc đã "ngốn" 2 tỷ đồng; tổng chi phí cho sân khấu, âm thanh, ánh sáng, cát-xê khách mời,... có thể lên đến 6 tỷ đồng.
Anh nói: "Nếu may mắn, tôi sẽ huề vốn, khả năng cao là lỗ. Nhưng tôi muốn làm để có kỷ niệm với Mai Thiên Vân. Cô ấy vì tôi mà về nước biểu diễn sau mười mấy năm định cư hải ngoại".
Ngoài Mai Thiên Vân, Quang Lê chia sẻ điều đặc biệt về ca sĩ Lâm Nhật Tiến - một đàn anh khó tính rất thương mình. "Nhiều đơn vị mời anh Tiến về Việt Nam nhưng anh chỉ chọn về hỗ trợ liveshow cho đứa em này", anh kể.
Quang Lê bên "tình sân khấu" Mai Thiên Vân. Về Phương Mỹ Chi, Quang Lê rất cân nhắc bởi cô bé là con nuôi, chưa đủ 20 tuổi còn show mang tên "Hát với người tình". Suy đi tính lại, anh vẫn gọi mời cô bé vì "ba làm show không cho con hát, con sẽ buồn". Khi Quang Lê hỏi cát-xê, Phương Mỹ Chi nói ngay: "Ba muốn cho con bao nhiêu cũng được".
Quang Lê nhấn mạnh mình rất sòng phẳng, không lợi dụng đồng nghiệp chuyện tiền nong. Theo luật ngầm trong showbiz, nghệ sĩ luôn dành mức giá "hữu nghị" cho đồng nghiệp.
"Ai hỗ trợ mình, tôi xin cám ơn. Nếu họ báo giá cao hơn, sau này tôi sẽ làm lại như vậy, sòng phẳng thôi. Tôi từng mời một ca sĩ thân thiết mà ê-kíp cô ấy báo 10.000 USD, tôi cũng chỉ buồn một chút rồi thôi. Tôi có bán vé mà, cứ cân đối thấy được thì mời, không thì thôi", ca sĩ giãi bày.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Guinea Bissau vs Burkina Faso, 23h00 ngày 24/3: Cạnh tranh vị trí nhì bảng
- Mỹ nhân đốt cháy thảm đỏ Cannes
- Kate Winslet đẹp lung linh
- Đã tìm ra “kẻ lạ mặt” vào trường học xin đón học sinh
- Nhận định, soi kèo Guyana vs Guatemala, 08h00 ngày 22/3: Chờ mưa bàn thắng
- Việt Anh vuốt tóc chạm má Quỳnh Nga tình tứ
最新文章
-
Nhận định, soi kèo U19 Anh vs U19 Thổ Nhĩ Kỳ, 18h00 ngày 22/3: Trận đấu bước ngoặt
-
- Staples Center, Los Angeles (Mỹ) nơi diễn ra lễ traogiải thưởng âm nhạc lớn nhất hành tinh chào đón những nữ ca sĩ đẹp nhất, nổitiếng nhất trên thảm đỏ trong những bộ đầm sang trọng. Người đẹp nóng bỏng Natalie Portman lên xe hoa
" alt="Mỹ nhân hội ngộ trên thảm đỏ Grammy 2011">Mỹ nhân hội ngộ trên thảm đỏ Grammy 2011
-
Khách mời tham gia chương trình là những gương mặt quen thuộc: nhạc sĩ Đức Trí, diễn viên Bá Anh, diễn viên Thanh Hương, nhà văn Trần Thu Trang, nhà báo Nguyễn Tiến Anh Tuấn và blogger Bạch Thùy Linh. Hai khách mời xuất hiện trên chiếc ghế hồi-đáp: TS. Mai Liêm Trực và NSND Thanh Ngoan.
Chương trình gồm ba phần chính: Khi mạng đến nhà, Khi nhà có mạng và Người người lên mạng. Ở đó, các khách mời chia sẻ về những câu chuyện vô cùng ngây ngô, thú vị và cũng nhiều xúc cảm của mình cùng những người xung quanh khi internet ập vào cuộc sống của chúng ta cách đây hơn 20 năm.
Diễn viên Thanh Hương tại chương trình Thanh xuân tươi đẹp. Blogger Bạch Thùy Linh tiết lộ câu chuyện nhờ internet mà có được chồng khi hai anh chị quen nhau trên mạng Trí tuệ Việt Nam, làm thân và yêu nhau qua những dòng chat. Hài hước không kém là câu chuyện “yêu hụt” trên mạng của diễn viên Thanh Hương khi cô đành chia tay với mối tình chớm nở chỉ vì webcam lag và dừng hình khi cô cười đúng lúc anh bạn trai đang tâm sự chuyện buồn. Vừa ngây ngô, vừa thú vị là câu chuyện của diễn viên Bá Anh khi anh tiết lộ bản thân rất mù mờ và “sợ” internet, anh từng toát mồ môi khi học môn vẽ ứng dụng trên máy tính và nhớ nhất kỷ niệm chỉ vì mạng yếu và tải một chiếc ảnh mất hai ngày cũng không xong.
Với nhạc Đức Trí lại là ký ức về sự đầu tư “khủng” của anh với mạng khi là người đầu tiên trong dàn khách mời truy cập vào internet từ những năm 1990, nhờ đó anh đã tìm được học bổng đi du học nhưng gia đình mất tới 15 triệu đồng tiền điện thoại vào tháng đầu tiên sử dụng mạng ở thời điểm ấy. Nhà văn Trần Thu Trang chính là người đã bước từ mạng ra đời thực, bắt đầu với những bài viết trên blog Yahoo 360 ngày trước, cô đã xuất bản sách và trở thành nhà văn như hôm nay. Còn với nhà báo Nguyễn Tiến Anh Tuấn, anh đến với báo chí chính là do những người bạn trên mạng giới thiệu. Internet đã giúp nhà báo Anh Tuấn lan tỏa những bức ảnh chụp của mình và rẽ hướng cuộc đời anh sang làm báo điện tử như bây giờ.
Các nghệ sĩ tham gia chương trình. Tiến sĩ Mai Liêm trực cũng đặc biệt chia sẻ về ước mơ của ông và thế hệ ngày ấy, đưa internet về Việt Nam là “Đưa được thế giới về nước ta” – đồng thời mong rằng thế hệ trẻ ngày nay sẽ dùng internet để “Đưa Việt Nam ra thế giới”. Cũng ở vị trí đặc biệt này, NSND Thanh Ngoan xuất hiện cùng một câu chèo về internet do chính cô sáng tác. Nữ nghệ sĩ còn chia sẻ về câu chuyện đưa chèo lên internet khi cô chính là người lập Fanpage cho Nhà hát chèo Việt Nam, ngày ngày livestream kêu gọi mọi người nghe chèo, tham gia cuộc thi hát chèo online…, dù vất vả nhưng đầy hào hứng.
Bên cạnh những câu chuyện của khách mời, chùm ca khúc gắn liền với chủ đề của chương trình như: Nếu như anh đến, Chuyện chàng cô đơn, Tình yêu tìm thấy, Tình yêu Internet, Bóng mây qua thềmhay Thời gian tôi … qua giọng ca của Thu Thủy, Hoàng Bách, nhóm Oplus, Minh Tốc & Lam, Phong Windy, Phạm Anh Khoa đưa khán giả trở lại mạch cảm xúc của những ngày tháng đầy kỷ niệm với internet.
Chương trình sẽ phát sóng 9h45 Chủ nhật 4/9 trên kênh VTV1.
" alt="Diễn viên Thanh Hương kể chuyện bi hài về mối tình chớm nở">Diễn viên Thanh Hương kể chuyện bi hài về mối tình chớm nở
-
Nam diễn viên - Song Luân. Sự khéo léo khi phản hồi cùng việc Song Luân hiếm khi hát khiến hội đồng khó khăn khi phán đoán Nhím Uiza. Đến phần trình diễn ca khúc "Bước đến bên em",Trấn Thành và Wowy mới ngờ ngợ Nhím Uiza là Song Luân. Cách nói chuyện của anh chàng tạo cho Gil Lê cảm giác thân quen. Còn giọng hát khiến Tóc Tiên nhận định Nhím Uiza là người mới vào nghề hoặc vừa lấn sân đi hát. Cả 2 cố vấn nữ đinh ninh với lựa chọn Rocker Nguyễn.
Ngay khi mặt nạ được cởi bỏ, Trấn Thành thảng thốt, Ngô Kiến Huy ngã quỵ vì gặp Song Luân mỗi ngày nhưng không nhận ra khi đứng gần nhau.
Ngô Kiến Huy ngã quỵ khi Song Luân lộ diện:
Về Song Luân, anh thất vọng vì Tóc Tiên giải mã chính xác những gợi ý nhưng sai kết quả. Chia sẻ về lựa chọn hóa thân thành nhân vật Nhím Uiza, nam diễn viên cho biết có tính cách và những góc khuất gần giống với con nhím. "Tôi cảm thấy hứng thú với cơ hội này. Hôm nay lộ diện sớm nhưng tôi tận hưởng nó. Tôi cũng có những phán đoán riêng về những nhân vật ở đây. Đối với tôi, được đứng chung sân khấu với họ là một vinh dự lớn", Song Luân nói lý do đến với chương trình.
Cuối chương trình, Song Luân chọn ca khúc "Đổi hạnh phúc lấy cô đơn"để trình diễn. Đây là ca khúc Song Luân cùng một người anh sáng tác cách đây 4 năm - thời điểm anh chia tay người yêu cũ.
Tập 6 "Ca sĩ mặt nạ" không chỉ là lần đầu tiên ca khúc được trình diễn mà còn là lần hiếm hoi Song Luân chia sẻ về chuyện tình giấu kín nhiều năm với đông đảo khán giả. Anh kể cùng một người anh cùng viết và dự định ra mắt ca khúc nhưng phải sau 4 năm anh mới hát lần đầu trên sân khấu, cũng là lúc anh có thể gạt bỏ chuyện cũ để đón nhận tình yêu mới.
Trấn Thành hài hước kêu gọi các khán giả nữ trong trường quay hãy làm quen với Song Luân thông qua chương trình khi xác nhận ca sĩ đang ế và sẽ ... giảm 10% cho những cuộc điện thoại làm quen đầu tiên.
Ca khúc "Đổi hạnh phúc lấy cô đơn":
Kim Ngân
" alt="Tóc Tiên, Trấn Thành từ kinh ngạc đến 'rao bán' Song Luân trên truyền hình">Tóc Tiên, Trấn Thành từ kinh ngạc đến 'rao bán' Song Luân trên truyền hình
-
Nhận định, soi kèo Guinea vs Somalia, 4h00 ngày 22/3: Phong độ trái ngược
-
- Theo Dự thảo Đề án tuyển sinh đại học chính quy năm 2017 công bố mới đây, Học viện Báo chí và Tuyên truyền đã lên phương án xét tuyển sinh với tổ hợp mới có cả môn Vật lý.
Cụ thề về phương thức tuyển sinh năm 2017, Học viện này dự kiến sẽ xét tuyển theo 4 nhóm ngành/ngành:
Nhóm 1: Ngành Báo chí;
Nhóm 2 gồm các ngành: Triết học, Kinh tế, Xây dựng Đảng và Chính quyền nhà nước, Chính trị học, Xuất bản, Xã hội học, Công tác xã hội;
Nhóm 3: Ngành Lịch sử;
Nhóm 4 gồm các ngành: Quan hệ quốc tế, Quan hệ công chúng, Quảng cáo, Ngôn ngữ Anh.
Trong từng nhóm ngành, Học viện quy định môn bắt buộc và môn tự chọn để xét tuyển dựa trên kết quả thi THPT quốc gia. Riêng nhóm 1 (ngành Báo chí) tổ chức thi bổ sung môn: Năng khiếu báo chí.
Học viện sử dụng kết quả miễn thi THPT quốc gia bài thi môn Tiếng Anh để tuyển sinh.
Môn bắt buộc và môn tự chọn để xét tuyển, căn cứ kết quả thi THPT quốc gia được quy định cho từng nhóm ngành như sau:
Như vậy, tổ hợp xét tuyển mới có môn Vật lý sẽ được xét tuyển cho nhóm ngành Báo chí.
Năm 2017, Học viện Báo chí và Tuyên truyền dự kiến tuyển 1.550 chỉ tiêu.
Chỉ tiêu tuyển sinh, mã ngành/chuyên ngành và tổ hợp bài thi/môn thi xét tuyển dự kiến như sau:
Thanh Hùng
" alt="Học viện Báo chí và Tuyên truyền sẽ xét tuyển sinh thêm môn Vật lý">Học viện Báo chí và Tuyên truyền sẽ xét tuyển sinh thêm môn Vật lý