- Đọc câu chuyện về vụ bắt cóc trẻ sơ sinh tại bệnh viện Hùng Vương khiến dư luận xôn xao suốt 2 ngày hôm nay, bất chợt tôi lại nhớ đến vụ bắt cóc trẻ sơ sinh tại bệnh viện Phụ sản Trung ương 2 năm về trước. Họ đều là những người đàn bà, có thể vì khao khát một đứa con để ôm ấp, vỗ về, hoặc để khẳng định vị trí của mình, níu kéo một gia đình đang bên bờ vực của sự tan vỡ chỉ vì thiếu vắng 1 đứa con. Thế nên họ mới nghĩ quẩn.
Việc làm ấy, rõ ràng là đáng trách, đáng tránh lắm, và chắc chắn họ sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì mới thấy, phụ nữ chúng ta đúng là quá khổ, họ khổ đến trăm đường.
Nào là vất vả ngược xuôi, chăm sóc nhà cửa, gia đình, cung phụng chồng, bố mẹ, anh em, họ hàng nhà chồng. Ấy vậy mà, khi không sinh được con thì bao nhiêu điều tiếng xấu xa lại đổ hết lên đầu họ. Họ bị gọi là “gái độc”, là “người đàn bà không biết đẻ” thậm chí là “người đàn bà vứt đi”, rồi bị chồng, gia đình nhà chồng hắt hủi, xua đuổi...
|
Khi không sinh được con, họ bị gọi là "gái độc"... Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
|
Có ai hiểu rẳng, xét cho cùng thì khi đã kết hôn, nói đến chuyện con cái, có người phụ nữ nào lại không mong muốn? Họ muốn quá chứ, bởi với người phụ nữ, không gì hạnh phúc hơn là thiên chức làm mẹ. Khi có con, người phụ nữ coi con là tất cả, họ yêu quý đứa con thậm chí còn hơn cả cuộc sống của mình.
Thế nhưng, cuộc sống trớ trêu, nhiều phụ nữ không có khả năng sinh con, hoặc hiếm muộn, thì đó đã là một sự thiệt thòi, họ chắc chắn đã đau khổ đến tột cùng rồi. Thế nên, lẽ ra, khi rơi vào hoàn cảnh đó, người chồng, gia đình, anh em bạn bè phải là những người ở bên cạnh họ, an ủi, động viên, bù đắp tình cảm để người phụ nữ ấy có thêm chút động lực để mà sống tiếp.
Đằng này, tôi biết, có bao nhiêu gia đình, khi thấy kết hôn 1 vài năm mà vẫn chưa thấy người phụ nữ mang thai (mà lỗi thậm chí chẳng phải của người phụ nữ), nhưng đã vội vàng hắt hủi, xua đuổi, đòi ly hôn với người phụ nữ ấy. Hoặc không thì bắt ép người phụ nữ phải chấp nhận chung chồng với một, thậm chí vài người phụ nữ khác chỉ vì gia đình người chồng đó đang cần một đứa con nối dõi.
Như vậy, có phải là thất đức quá không?
Rồi anh em, bạn bè, đồng nghiệp ngoài xã hội nữa, vừa thấy 1 chị lấy chồng vài năm mà vẫn chưa sinh được con đã vội vàng bàn ra tán vào, rồi suy đoán này nọ, thậm chí là gán cho người phụ nữ ấy cái mác “vô phúc” khiến họ đã mệt mỏi lại càng áp lực nhiều hơn.
Thế nên, khi rơi vào hoàn cảnh đó, nhiều người tâm lý không vững, lại kém hiểu biết, họ nghĩ quẩn cũng là điều dễ hiểu.
Ngay như một cô em của tôi, lấy chồng 6 năm vẫn chưa có con nên cũng bị nhà chồng mỉa mai, bóng gió và gây áp lực không ít.
Tuy nhiên, cô ấy may vì có người chồng tâm lý. 2 vợ chồng cứ nghe đâu có thầy chữa giỏi là tìm đến. Nhưng vì mãi vẫn chưa có kết quả nên gia đình chồng không thể kiên trì hơn. Họ tổ chức họp mặt gia đình, bắt cô em tôi phải lựa chọn, một là ly hôn để anh chồng đường đường chính chính đi lấy vợ mới, 2 là chấp nhận chung chồng với người phụ khác, vì anh ta là con một trong gia đình.
Cô em tôi khóc hết nước mắt, cũng định khăn gói ra đi. Nhưng ông chồng giữ lại. Sau đó, 2 vợ chồng bàn nhau đi làm ăn ở vùng kinh tế mới, bí mật nhận một đứa con nuôi, rồi lâu lâu sau mới dẫn con về chào ông bà.
Thế đấy, đôi khi những định kiến của gia đình, xã hội đã vô tình đẩy con người ta đến bước đường cùng, chỉ có người sáng suốt hơn chút thì mới không mắc phải những sai lầm...
Hoàng Tuấn (Hà Nội)
Chị Tuyết nổi tiếng cả khu phố vì béo. Ngày chị lấy chồng, nhìn cảnh chị mặc váy cô dâu nhiều người không nín được cười. Thế nhưng chị lại lấy được ông chồng cũng không đến nỗi nào. Những tưởng như thế chị sẽ phải thấy hạnh phúc, mãn nguyện lắm, nào ngờ lòng người chẳng biết đo sao cho vừa, chị vẫn phải lòng anh chàng hàng xóm ế vợ gần nhà.
Vài lần đi chợ gặp nhau, một hai dịp tập thể dục buổi sáng quen biết, thế rồi hai bên “ưng” nhau thế nào lại hẹn hò, cặp kè. Chị Tuyết cảm thấy mới lạ và thích thú khi người đàn ông “chậm” vợ đó cứ khen mình, nào là phúc hậu, nào là mũm mĩm, đáng yêu… Những điều đó khiến chị Tuyết cảm thấy thích vô cùng và rồi xao lòng.
Tuyết đưa ra lí do mỗi sáng sớm phải đi tới phòng tập gym để rèn luyện thể lực, sao cho nhanh gầy, vậy là anh Chiến chẳng chút nghi ngờ. Béo cần tập luyện là đương nhiên. Mà phòng tập của vợ xa lắm, anh cũng chẳng hơi đâu đi kiểm tra. Hơn nữa nghĩ vợ béo thế, ai thèm, nên mỗi sáng vợ đi “tập gym” tới cả 2, 3 tiếng đồng hồ anh cũng kệ. Anh lăn ra ngủ ngon lành.
Mọi chuyện có lẽ sẽ còn nằm trong vùng bí mật nếu như chính chị Tuyết không về nằng nặc đòi bỏ chồng để đi theo “tiếng gọi con tim”. Tuyết đòi ly hôn để đến với người tình vì “anh ấy mới mẻ, không nhàm chán và khô khan như chồng”. Quá sốc trước việc vợ "ăn vụng", thêm vào đó lại còn đòi bỏ chồng, cuối cùng anh Chiến cũng chấp nhận cắt đứt. Tuy thế, nỗi xấu hổ khi bị “vợ béo” cắm sừng của anh đến bây giờ vẫn chưa nguôi.
Chồng lập "phòng nhì" ngay sát vách mà vợ không hay biết
Vụ ngoại tình của anh Ninh mới thực sự khiến nhiều người “ngưỡng mộ”. Anh chàng áp dụng chiêu “nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất”, vì thế mà vợ hoàn toàn không hay biết.
Làm nhân viên kinh doanh, thường xuyên ra ngoài, gặp gỡ đối tác, thêm vào đó lại có ngoại hình bắt mắt nên anh Ninh luôn được con gái si mê. Nhất là mấy cô sinh viên mới ra trường cứ gọi là… chết mê, chết mệt. Vốn là đàn ông, lại thấy gái “đổ” mình như vậy nên anh Ninh cũng chẳng tội gì mà không “tí dấm, tí mẻ”.
|
Đưa nhân tình về sống ngay gần nhà cho tiện... cặp kè mà vợ không hề hay biết (Ảnh minh họa) |
Nhưng anh chàng quái chiêu hơn những người khác. Anh chẳng mất công thuê nhà nghỉ làm gì để tối ngày phải bịa lí do ra ngoài. Anh chàng bàn với cô nhân tình thuê luôn cái chung cư cách 4 tầng vợ chồng anh chị ở. Đó là một khu chung cư mini, giá cả khá rẻ, thuận tiện. Vậy là, anh vẫn đi làm về nhà đầy đủ, vẫn có mặt đúng giờ, tối chẳng đi đâu xa. Hôm nào anh cũng xung phong đi đổ rác… Vợ chẳng có lí do nào mà nghi ngờ.
Vợ anh Ninh không hề hay biết rằng, anh chỉ cần bấm thang máy vài tầng là lên với người tình. Vậy là tranh thủ ôm, hôn thoải mái. Ra khỏi nhà anh vẫn còn mặc quần đùi, áo cộc, có khi còn cởi trần nên vợ chẳng chút nghi ngờ. Nếu vợ ới gọi, anh chỉ cần nhanh chóng xuống tầng, về nói với vợ vài câu: “Đi đổ rác một tí mà gặp ông tầng bên ông ấy hỏi đủ thứ chuyện, may mà em gọi mới dứt ra về được”. Tất nhiên, chị vợ cũng chẳng hơi đâu mà đi điều tra xem có đúng là gặp ông hàng xóm thật hay không.
Ở chung cư có cái tiện lợi là nhà nào biết nhà đấy, bởi thế anh cứ thi thoảng lại lẻn vào phòng người tình vào một buổi tối thứ 7 vợ về ngoại chơi hay mỗi chiều trong lúc vợ đi chợ cũng chẳng ai hay biết.
Vụ ngoại tình đó diễn ra gần 1 năm trời cho tới một hôm không may anh Ninh bị bảo vệ tòa nhà bắt gặp bước ra từ phòng của người tình. Là bảo vệ, nên người đàn ông đó biết ngay đấy là phòng một cô gái chưa chồng. Ông bảo vệ sinh nghi, kể với cả tổ bảo vệ. Vậy là chỉ vài ngày sau, mọi chuyện vỡ lở, vợ anh khóc cạn nước mắt khi bị chồng làm cho bẽ mặt đến mức đó mà không hề hay biết.
Văn phòng cơ quan – điểm hẹn hò lý tưởng
Cũng áp dụng chiêu “nơi nguy hiểm là nơi an toàn nhất”, anh Kiên dùng chính văn phòng làm nơi “hẹn hò” với cô đồng nghiệp mà hoàn toàn không sợ vợ hay đồng nghiệp biết chuyện.
Hai vợ chồng anh Kiên kinh tế không khá lắm nên nhà chỉ có một cái máy tính. Vợ anh làm giáo viên nên hay phải soạn bài. Trước kia, khi chưa cặp bồ anh cũng hay ở lại cơ quan để làm việc vì tiện có máy tính. Anh làm một mạch cho xong rồi về vì về để cho vợ dùng máy, hai vợ chồng đỡ phải nhường nhau, hoặc thức đêm đợi người kia xong việc. Chính vì thói quen đó nên giờ đây, khi anh Kiên ở lại văn phòng không phải để làm việc thì cũng chẳng có ai hay biết.
|
Văn phòng cơ quan – điểm hẹn hò lí tưởng (Ảnh minh họa) |
Khi đi làm, anh Kiên với cô đồng nghiệp phải lòng nhau nhưng bê ngoài tỏ vẻ ghét nhau ra mặt. Thậm chí anh Kiên còn đóng vai “đàn bà” khi ngồi lê đôi mách nói xấu cô nhân viên đấy. Anh biết thừa, đám đồng nghiệp còn lại chê anh “đàn ông mà đi nói xấu phụ nữ”. Nhưng càng thế anh lại càng mừng. Bởi lẽ kế sách của anh và cô người tình đã thành công. Mọi người càng nghĩ hai người ghét nhau thì anh càng đắc thắng.
Chiều chiều, cô nhân tình cũng ra về như bao đồng nghiệp khác. Nhưng khi đợi tín hiệu của anh là cô ả quay lại và thế là hai bên cứ thoải mái ở văn phòng mà không ai hay biết.
Nhưng đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, đôi “tình nhân công sở” có ngày bị bắt quả tang tại trận khi người đồng nghiệp cùng phòng quay lại vào lúc tối muộn vì để quên đồ. Sự thật ngọai tình bị phơi bày, cô nhân tình bị chuyển công tác còn anh Kiên cũng lao đao với vợ và cơ quan.
(Theo Khampha.vn)"> Những màn “ăn vụng” 'chùi mép' sạch trơn