Nam Định đấu Hải Phòng: Lên đỉnh hay xuống đáy?
Cuộc đối đầu giữa Nam Định và Hải Phòng rất đáng xem ở vòng 24 Night Wolf V-League 2022,ĐịnhđấuHảiPhòngLênđỉnhhayxuốngđákết quả ngoại hạng bởi kết quả của trận đấu này có tác động tới cả cuộc đua vô địch và trụ hạng của hai đội.
Hải Phòng hiện chỉ kém Hà Nội 2 điểm, vì thế nếu giành chiến thắng, thầy trò HLV Chu Đình Nghiêm sẽ chiếm ngôi đầu bảng, tạo ra sức ép lớn với đối thủ ở trận đá muộn sau 1 ngày.
Trong khi đó, vị trí của Nam Định đang thực sự nguy hiểm bởi chỉ còn hơn đội bét bảng Sài Gòn đúng 1 điểm. Nếu để thua, thầy trò HLV Vũ Hồng Việt tiến gần hơn một bước cánh cửa xuống hạng.
Nhưng tình cảnh của Nam Định lúc này ở thế rất khó. Đối thủ của họ đang còn nguyên cơ hội vô địch. Vì thế, sự quyết tâm của đội chủ sân Thiên Trường có thể trở nên vô nghĩa một khi Hải Phòng chơi đúng sức.
Thực tế, đây là trận cầu mà HLV Vũ Hồng Việt phải có sự tính toán. Ngay ở vòng đấu tới, Nam Định tiếp Sài Gòn trong trận đấu được ví là "chung kết ngược".
Dĩ nhiên nếu có cơ hội, Nam Định chắc chắn làm hết sức để có điểm trước Hải Phòng, nhưng việc giữ quân, giữ thể lực để chơi một trận sống còn với Sài Gòn mới là điều quan trọng nhất.
Nói cách khác, Nam Định có trận đấu quyết định số phận của mình với Sài Gòn, còn trận tiếp Hải Phòng nếu có thua cũng là nằm trong sự toan tính.
Bên kia chiến tuyến, Hải Phòng đang cho thấy họ là đội bóng có phong độ ổn định nhất V-League và sẽ bám đuổi Hà Nội đến cùng trong cuộc đua vô địch. HLV Chu Đình Nghiêm đánh giá cơ hội của đội bóng chỉ là 30% nhưng không bỏ cuộc tới phút cuối.
Hai trận còn lại trong ngày 8/11 cũng rất đáng chờ đợi. Hà Tĩnh có cơ hội giành 3 điểm rất quý giá khi tiếp HAGL đã hoàn thành mục tiêu trụ hạng. Trong khi đó, trên sân Thống Nhất, TP.HCM cũng có trận đấu dễ thở bởi SHB Đà Nẵng gần như đã an toàn khi hơn đội cuối bảng 6 điểm.
Lịch thi đấu vòng 24 Night Wolf V-League 2022 (ngày 8/11):
18h sân Thiên Trường: Nam Định vs Hải Phòng
18h sân Hà Tĩnh: Hà Tĩnh vs HAGL
19h15 sân Thống Nhất: TP.HCM vs SHB Đà Nẵng
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
下一篇:Soi kèo phạt góc Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
- Bị vợ xỏ mũi và cắm sừng, quá đau đớn và nhục nhã, anh Cường định tung hê tất cả, ly hôn người vợ bội bạc. Nhưng nghĩ lại con trai anh còn quá nhỏ, anh nén nỗi căm hận mà cho vợ một cơ hội để nhận lỗi, sửa sai. Nào ngờ vợ anh tỏ thái độ dửng dưng, không mặn mà trong việc cố gắng nối lại tình cảm vợ chồng.Tâm sự rớt nước mắt của người đàn bà sắp ngoại tình" alt="Tình huống tréo ngoe của người chồng tha thứ cho vợ chuyện ngoại tình" />
- Sau một ngày chăm sóc đồn điền trồng tre của mình, Pussang Punyo trở về nhà để thưởng thức một cốc bia gạo với tapyo. Loại muối nhà làm này thêm chút hương vị đậm đà cho ly đồ uống, cân bằng vị ngọt.
Punyo cho biết: "Thím tôi tự làm nó ở nhà, mất khoảng một tuần. Thím làm cho tôi và bạn bè đến đây vào dịp cuối tuần, để chúng tôi làm pike pila (một món ăn truyền thống rất được người Apatani ưa chuộng)".
Punyo thuộc Apatani, một trong những bộ tộc không du mục cổ xưa nhất Ấn Độ. Họ sống giữa những cánh đồng lúa và đồi xanh của vùng Arunachal Pradesh. Vị trí của nơi này lý giải vì sao thím của Punyo, như nhiều người khác trong bộ tộc, tự làm muối suốt nhiều thế kỷ.
Người Apatani sống trong thung lũng Ziro.
"Chúng tôi sống giữa những ngọn núi, ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Khu vực này tách biệt, không có nước mặn hay mỏ muối. Khi biết đến sản phẩm này, chúng tôi không mua nổi. Nó có giá rất cao vì việc đem chúng vào thung lũng Ziro là thử thách với các nhà buôn" - Hibu Rimung, một thành viên khác của bộ tộc, cho biết.
Người Apatani đã tự tìm thứ thay thế cho muối, tạo ra một nguyên liệu không chỉ độc đáo, mà còn giúp họ thoát khỏi những vấn đề sức khỏe thường phổ biến ở những vùng thiếu loại gia vị này. Tapyo không phải là muối theo đúng nghĩa đen, mà được làm từ thực vật, và có vai trò tương tự trên cả phương diện sức khỏe và mùi vị.
Ngày nay, muối không còn quý hiếm, nhưng trong lịch sử, chúng từng được coi như vàng, được đem bán và tích trữ do có khả năng bảo quản thực phẩm và khiến mọi thứ ngon hơn. Trong thực đơn của người Apatani gồm cơm, rau, thịt và cá, không có muối và ít gia vị. Tapyo được trân trọng như muối, được đặt một bên món ăn và sử dụng dè xẻn để tạo hương vị.
Khách mời thử làm tapyo.
Họ phát hiện ra tapyo một cách tình cờ. Rimung cho biết: "Các ngôi nhà Apatani truyền thống thường có chulha (lò 3 tầng) giữa nhà. Sau khi ăn xong, họ sử dụng tro thay thế xà phòng để rửa tay. Nhờ đó, họ nhận ra tro có vị mặn và có thể được dùng để nêm nếm món ăn".
Anh cho biết thêm các nhà nghiên cứu y khoa kết luận rằng việc dùng tro trong món ăn là an toàn, nhưng không nên ăn riêng nó hay theo số lượng lớn.
Tapyo có vẻ đã đem lại lợi ích sức khỏe cho nhiều thế hệ, giúp họ có đủ lượng iốt, một khoáng chất trong muối mà cơ thể không thể tự sản xuất. Không thành viên nào trong bộ tộc bị bướu cổ hay trẻ con bị thiếu khả năng tư duy.
Tuy nhiên, loại gia vị này tốn nhiều thời gian và công sức để làm ra, thường chỉ được sử dụng trong các dịp đặc biệt hay lễ hội.
Trong đó, pepu (một loại cây tương tự tre), lá chuối, kê chân vịt và cây tarii được phơi khô dưới ánh nắng suốt nhiều ngày trước khi đem đốt. Tro được bỏ vào một giỏ lọc hình nón, có tên sader, và từ từ rót nước vào. Nước chảy qua tro và kết tủa lại ở đáy, một quá trình có thể tốn từ 3 ngày đến 2 tuần. Nước tro - hay còn gọi là pila - được để khoảng 3 ngày trước khi đem làm tapyo.
Đầu tiên, một chiếc nồi được đặt lên bếp, thêm nước cơm và đun cho đến khi tạo thành một lớp trong suốt, giúp nước tro không dính vào nồi. Sau đó, người làm sẽ rót từng chút nước cho vào, cho đến khi nó khô và tạo thành một khối giống như đất sét có màu nhạt.
Khối pila được để nguội, bọc trong cỏ và treo trên lò cho khô. Mỗi khi cần dùng, họ sẽ lấy ra từng miếng.
Tapyo phơi khô được dùng làm gia vị cho các món ăn truyền thống.
Hiện nay, chỉ người lớn tuổi biết cách làm tapyo, khi thế hệ trẻ đi đến những thành phố lớn để học tập. Nhưng một số cũng tò mò muốn học.
Khi được hỏi liệu tapyo có biến mất, Rimung trả lời: "Một số người dùng muối mua ở cửa hàng để làm pike pila, nhưng vị không ngon chút nào, cần phải có tapyo. Mọi người đến thung lũng này hay hỏi có thể thử tapyo ở đâu, nên chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục làm nó".
Theo Zing
Nghệ thuật làm đồ ăn giả
Những sản phẩm đồ ăn mẫu ở Nhật Bản được thiết kế kỳ công. Thoạt nhìn, chúng trông ngon miệng không kém đồ thật.
" alt="Loại muối đặc biệt của bộ tộc trên núi cao" /> Cô ấy dường như cũng chưa bao giờ hoài nghi tôi về bản năng hay những vấn đề sinh lý của chồng. Ai cũng bảo chúng tôi đẹp đôi, có nét phu thê (Ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau 4 tháng nhưng cũng đã "gần gũi" nhau được 2 tháng. Chúng tôi khá hòa hợp trong cảm xúc ân ái. Dù xác định cưới, tôi vẫn thấy em uống thuốc tránh thai. Em bảo em không muốn đeo “ba lô ngược” trước khi về nhà chồng vì ngại điều tiếng. Thương em, nên tôi cũng chiều theo.
Song 1 tháng sau cưới rồi 1 năm trời qua đi, dù vợ tôi đã “thả” nhưng chẳng hiểu sao chúng tôi vẫn chưa có tin vui như nhiều vợ chồng khác. 1 năm trôi qua, cô ấy bắt đầu sốt ruột và giục vợ chồng cùng đi khám. Khi 2 vợ chồng đi khám hiếm muộn, tôi mới được biết nhìn bề ngoài tôi khỏe mạnh và hoàn hảo thế nhưng thật ra tôi rất ít có khả năng được làm cha. Bác sĩ kết luận trong tinh dịch của tôi không có tinh trùng.
Hôm đó vào nhận kết quả một mình, dù rất sốc trước thông tin này, nhưng tôi đã van xin bác sĩ đừng tiết lộ cho vợ tôi biết. Bởi tôi sợ vợ tôi lo lắng. Đặc biệt hơn tôi muốn giữ thể diện của mình, tôi sợ vợ dè bỉu và cười chê mà rời bỏ tôi. Tôi hứa với bác sĩ, khi nào chính tôi chấp nhận được sự thật này sẽ tự thông báo cho vợ tôi biết. Hiểu và thông cảm cho nỗi lòng của tôi, bác sĩ đã gật đầu đồng ý sau khi động viên tôi chữa bệnh.
Từ hôm đi khám về, dù rất cố gắng tỏ ra bình thường nhưng tôi như biến thành một con người khác. Mặc kệ vợ hỏi han, quan tâm và lo lắng, tôi chẳng đoái hoài mà chỉ âm thầm với nỗi đau của chính mình. Nhất là khi vợ chủ động gần gũi, tôi toàn lấy cớ bận công việc hay mệt mỏi để xua đuổi em. Thật sự tôi ám ảnh về bệnh tật của mình đến mức sợ gần vợ mỗi tối.
Tự gặm nhấm nỗi đau bất lực của mình, tôi bắt đầu lao vào những cuộc nhậu nhẹt triền miên. Hầu như tối nào tôi cũng về nhà trong bộ dạng say xỉn. Mỗi lần như thế, khi về nhà, một là tôi nhìn thấy vợ đang ngủ. Hai là cô ấy vẫn còn thức chờ tôi. Thấy bóng tôi về, em lại lẳng lặng ôm gối vào phòng ngủ nằm khóc thầm.
Tôi không biết vợ đã phải thầm khóc và chịu đựng một người chồng lạnh lùng, bê tha như vậy bao đêm ròng rã. Tôi chỉ biết, chúng tôi cứ sống như thế suốt 4 năm nay. Vợ tôi dù không biết bí mật bất lực tôi đang mang nhưng hàng ngày vẫn chăm sóc cho tôi. Em còn nghĩ tôi ngoại tình bên ngoài nên vợ chồng mới “không chuyện ấy”. Song em cũng không tìm được chứng cứ gì nên tất cả cũng mới chỉ dừng lại ở sự nghi ngờ.
Vì biết vợ thiệt thòi nên ngoài ám ảnh không gần gũi vợ được, tôi vẫn quan tâm để bù đắp cho em. Bên cạnh đó, tôi vẫn âm thầm một mình điều trị theo đơn của bác sĩ song kết quả vẫn không có sự chuyển biến đáng kể nào. Điều này khiến tôi càng cảm thấy bất lực và sợ hãi.
Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này (Ảnh minh họa)
Như đêm nay, tôi lại kiếm cớ phải đi tiếp chuyện với khách hàng để đi nhậu nhẹt tới tận khuya mới về. Về đến nhà, đập vào mắt tôi là hình ảnh người vợ đẹp của tôi đang ôm gối ngủ gà gật ở ghế sofa đợi chồng về. Có lẽ em vừa xem ti vi vừa đợi tôi về mà mệt mỏi ngủ quên mất. Bỗng dưng khóe mắt tôi cay cay. Đã bao lâu rồi tôi hành hạ vợ mình như thế. Đã bao lâu rồi tôi phũ phàng để vợ phải ôm gối chờ chồng và khóc mỗi đêm. Sao tôi nói yêu vợ mà lại ích kỷ với em, hành hạ em thế này.
Tôi vội chạy vào lấy tấm chăn đắp cho vợ thêm ấm và bắt đầu ngồi cạnh bên em và gõ những dòng chữ này. Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, ngay sáng ngày mai, tôi sẽ xin vợ tha thứ cho tất cả những gì tệ bạc tôi đã làm với em 4 năm qua. Tôi cũng sẽ thú nhận với vợ tất cả, phanh phui nỗi bất lực tôi đã mang suốt 4 năm qua để cho em quyết định tất cả mọi điều. Dù tôi rất sợ mất vợ nhưng em quyết định thế nào, tôi cũng sẽ chấp nhận. Tôi là một người chồng không tốt nên tôi không được quyền lựa chọn hay hy vọng phải không mọi người?
(Theo MASK Online)" alt="Đau đớn khi để người vợ đẹp phải ôm gối khóc mỗi đêm" />- Có thể nói, cho đến giờ phút này, nuôi con là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Mỗi sáng, tôi đều bắt đầu 1 ngày với nụ cười như tỏa nắng của Annie - mà tôi luôn gọi đơn giản là quà tặng cuộc sống. Sau khi cho bé ăn uống, đi vệ sinh, lịch trình tiếp theo là vui chơi cùng bé.
Chúng tôi hay chơi trò lăn bong bóng: 2 mẹ con lăn qua lại trên đệm. Cứ mỗi lần chơi trò này, Annie lại cười khanh khách. Mẹ con cũng hay khiêu vũ dưới nền những bài hát của Disney, hoặc ra ngoài tắm nắng, hít thở không khí trong lành. Những đứa trẻ không biết nói lên những gì chúng nghĩ hoặc những gì chúng đang cảm nhận. Tuy nhiên, không hề khó để làm những đứa trẻ vui vẻ. Có thể đơn giản chỉ là một chiếc ô tô vừa đi vừa phát nhạc vui nhộn, hoặc bé được mát xa... cũng khiến bé có thể cười khoái chí.
Dưới đây là những hoạt động mà mẹ con tôi hay làm cùng nhau và khiến bé rất thích thú và con tôi gọi tôi là bà mẹ tuyệt vời từ những hành động rất nhỏ này:
1. Đi bộ
Không có gì thú vị hơn là cùng bé đi bộ vào sáng sớm, tại một con phố yên tĩnh, không khí trong lành và có chút nắng ấm. Đây là cách tôi dỗ dành Annie mỗi khi bé khó chịu điều gì đó. Trước đây, mỗi lần đi ra ngoài, thì chỉ một lúc là Annie ngủ trên xe đẩy. Nhưng dần dần, bé lớn hơn, bé thích được nhìn ngắm mọi thứ và trò chuyện hoặc nghe mẹ hát trên quãng đường.
2. Tập thể dục
Như tôi nói ở trên, Annie rất thích cùng với mẹ chơi trò "lăn bóng" trên đệm. Tôi hay bật nhạc và có những động tác vừa chơi, vừa để bé tập luyện thể dục như: lắc lư đầu, xoay tay, lắc lư người... Sáng sáng, tôi cũng hay đặt con nằm trên đệm, vừa hát bài hát "Bé tập thể dục" và giơ tay chân bé theo nhịp bài hát. Annie cứ nằm yên để tập thể dục cùng mẹ và cười khoái chí.
3. Khiêu vũ
Annie và có lẽ nhiều đứa trẻ khác, rất thích nghe nhạc. Âm nhạc tốt cho phát triển cảm xúc của trẻ. Ngoài ra, âm nhạc còn kích thích trẻ nhảy và đó là một trong những thú vui tiêu khiển của trẻ con. Không khó khăn để trẻ vui vẻ phải không? Ngoài ra, bây giờ Annie đã biết đi, tôi hay cho bé đến phòng tập múa bụng của tôi. Bé rất thích nhìn mẹ tập, thích nhìn hình ảnh mình trong nhiều tấm gương đặt trong phòng, thích những bài hát tập nhảy sôi động. Tôi cũng mua cho bé một bộ quần áo như kiểu công chúa Jasmine trong chuyện "Alilibaba và 40 tên cướp" để bé có thể cùng tập với mẹ.
4. Đọc sách
Đây là cách bạn vừa làm cho trẻ vui vẻ vừa dạy trẻ biết rất nhiều điều. Annie nhà tôi rất thích nghe mẹ đọc truyện. Có khi tôi đọc với giọng nhẹ nhàng những khi công chúa đang vui đùa, hát ca dưới ánh trăng chẳng hạn, có khi tôi đọc truyện với tiết tấu nhanh, gấp khi Bạch Tuyết phải chạy trốn khỏi sự truy đuổi của mụ phù thủy, có khi tôi biến tấu câu chuyện, lồng ghép thêm 1 nhân vật tốt bụng mang tên Annie... khiến Annie rất háo hức mỗi khi đến giờ đọc truyện.
5. Bơi lội
Hầu hết đứa trẻ nào cũng thích được vùng vẫy dưới nước. Đó là cơ hội để dạy trẻ bơi - môn thể thao rất tốt, phát triển cả thể chất, trí tuệ và cảm xúc của trẻ. Nếu bạn có điều kiện đưa bé đến một bãi biển đẹp, sạch thì hãy đừng ngần ngại cho bé tắm biển, tất nhiên, phải có sự quản lý của người lớn. Môi trường nước biển có nhiều ích lợi cho bé. Ngoài ra, bạn có thể đưa bé đến những bể bơi sạch, dành cho trẻ em trong thành phố, hoặc đơn giản và an toàn là bạn mua một bể bơi bằng bong bóng và đặt trong vườn, lũ trẻ sẽ rất thích hoạt động vui chơi trong bể bơi vào những dịp cuối tuần.
(Theo Pháp Luật Xã Hội)
" alt="5 hoạt động mà những bà mẹ tuyệt vời hay làm cùng con" /> - Ngày 6/12, ThS.BS Nguyễn Đình Công, khoa Tim Mạch cho biết tình trạng rung nhĩ khiến nhịp tim của bệnh nhân rất cao, có lúc khoảng 130-150 chu kỳ/phút. Trước đây, bệnh nhân từng khám sức khỏe định kỳ nhiều lần, được sử dụng thuốc hạ nhịp tim nhưng tim vẫn đập rất nhanh, chuyển động tim không đều. Việc này gây nhiễu, khiến kết quả chụp CT bị mờ, nhòe, dẫn tới khó chẩn đoán hoặc không thể chẩn đoán. Vì vậy, sau nhiều lần thăm khám sức khỏe định kỳ, ông Tuấn không thể chụp CT.
Minh họa: Internet Thì cũng giống trẻ con thôi… Biết thế nhưngnhững đứa con lại đang thời trung niên trăm công ngàn việc, đầu óc thiếu tậptrung, tuổi tác thì lỡ cỡ: quá già để nhớ nổi khi bé mình đã ngớ ngẩn thế nào,đủ trẻ để không chấp nhận những cái “dở hơi” của các ông bà cụ. Mâu thuẫn triềnmiên, cho nên cái chu kỳ “cãi nhau xong lại mua quà” cho bố mẹ cứ thế diễn rađều đặn. Quà cho người già biết là gì đây ngoài khăn choàng, bánh xốp mềm và caotẩm bổ. Mua cao về rồi lũ con bận rộn lại quên không pha phách. Cao thì rấtcứng, các cụ lại không dám phiền, một cục cao “biểu tượng” có khi cứ thế nằmtrong ngăn kéo đến cả năm.
**
Hai năm nay, “thần tượng” của nhà tôi là mộtngười anh họ xa, có bà mẹ hơn chín chục mắc bệnh Alzheimer nằm một chỗ. Trước,cụ còn xem được truyền hình, nhưng một sáng kia, cụ gọi người con và bảo, “Thếlà từ nay tôi không nhìn được anh rồi”. Mắt cũng lòa nốt, nhưng cụ không thíchnghe đài, bảo “sao mà nó nói lắm thế”. Cụ nằm chơi thôi, vệ sinh tại chỗ, ănuống có người đút.
Nhưng may cho cụ là cụ có được người con traicó hiếu. Không đơn giản như tích ngày xưa Trần Minh khóc vì thấy mẹ yếu rồi mẹđánh không đau, Ngô Mãnh cởi trần bẫy muỗi để muỗi khỏi đốt cha mẹ, vị con traicả này phải hy sinh nhiều hơn: những thú lớn nhất của đàn ông hiện đại như ngồiquán xá với bạn bè, du lịch với vợ con, hay mải mê lướt mạng đọc tin, để dànhgần như hết thời gian tự tay chăm mẹ. Mỗi lần nghe người con trai vui vẻ kểchuyện chăm bà, tôi đều thán phục. Cái sự vẫn yêu đời ấy thật hiếm khi có ởnhững người chăm bệnh. Người ta có thể kiên nhẫn, chu đáo, nhưng ít nhiều thểnào cũng lộ ra cái sự mệt. Nhưng ở đây là một sự hào hứng của một người say mêchăm sóc mẹ, coi đó như một sự nghiệp mới của mình.
Anh lý luận rằng nuôi mẹ liệt giường sẽ khôngai tốt bằng con. Không ai thuộc thói quen ăn uống của mẹ bằng con, không ai dọnvệ sinh cho mẹ sạch bằng con, chỉ có con mới có thể vừa chăm sóc vừa ôm mẹ nhưem bé. Anh kết luận, “Thế mà có những kẻ, xin lỗi, chỉ ôm được mèo, ôm đượcngười khác, mà không ôm được mẹ.”
Nghe đến đây thì tôi không dám nhìnsang mẹ, phải hơn 20 năm rồi không ôm người già này nữa.
**
Nói đùa là nằm ngủ với trẻ con thật như ngủcạnh một con ve chó, đang khi mơ ngủ nó cũng quơ tay ôm được lấy mình, rất chínhxác. Giữa đêm tỉnh dậy, cánh tay tê dại vì trẻ con gối đầu, bỗng nhớ lại ngàyxưa mình cũng thế này với mẹ, rồi mẹ cũng đã có lúc thế này, với bà. Ai cũng cóthời là một cô bé, cậu bé… Rồi tuổi thiếu niên ập đến, tuổi thanh niên ào ạt,tuổi trưởng thành chóng mặt vì những chuyện của người ngoài, tuổi trung niên bắtđầu lo nghĩ về bệnh tật của bản thân…, tất cả bứt đứa con ra khỏi bà mẹ một cáchthật tự nhiên, cả về tinh thần lẫn thể chất, để đến nỗi bây giờ, mỗi khi xemphim truyền hình Việt Nam, hễ có cảnh một chị phụ nữ đã lớn tướng còn rúc vàonách mẹ, rồi mẹ vừa ôm con vừa âu yếm mắng, lại thấy lòng thắc mắc họ làm cáchnào để duy trì được những cái tiếp xúc thân mật mẹ-con ấy, sau bao nhiêu là sónggió đời?
**
Mỗi trưa trẻ con đi học về, việc đầu tiên làphải hỏi han nó hôm nay ra chơi thế nào, cô có phạt điều gì không, bạn A hôm naylàm gì, bạn B còn uống xi-rô không…? Chuyện nhạt và lặp đi lặp lại nhưng ngàynào cũng muốn nghe. Trong lúc nghe “báo cáo”, bỗng nghĩ tới người già lủi thủingồi trên nhà kia là một kho chuyện cũ. Mà người già nào chẳng như một phòng lưutrữ những đoạn phim ngắn những điều họ đã trải qua. Nhưng con cái thường lànhững nhân viên tồi của kho lưu trữ ấy, không biết khai thác mà cũng không muốnkhai thác những câu chuyện thời trẻ con của mẹ, cha.
Ảnh minh họa: Internet Đến thăm nhà thủ trưởng, chúng ta có thể dànhcả giờ để hỏi thăm một bà cụ trong nhà chuyện cụ đi kháng chiến thế nào, cụ gặpcụ ông lần đầu tiên ra sao…, nhưng ta có lẽ chẳng khi nào hỏi mẹ mình hồi bé mẹlà một cô bé gầy hay béo, đi học thích ăn quà gì… Kể cũng buồn cười, ta thực tậpbài tập về lắng nghe người khác, nhưng đúng là ta chỉ lắng nghe người khác chứkhông phải lắng nghe các cụ già trong nhà. Người già cứ thế thui thủi trong nhà,xem truyền hình, đọc báo, được ăn các món ngon con nấu, khi ốm có thuốc men đầyđủ, nhưng những câu chuyện về tuổi niên thiếu, tuổi thanh niên của bản thân thìchỉ biết tự kể cho chính mình, trong đầu.
**
Ai đấy vẫn bảo, ông Trời đúng là chơi khăm,toàn cho người ta biết ân hận khi không còn cơ hội sửa chữa nữa, thí dụ nhiềungười bản thân già rồi, điếc lác rồi, mới ân hận rằng sao ngày ấy mình khó chịukhi mẹ mình mở T.V thật là to, chỉ vì cụ điếc! Cho nên càng thêm tuổi tôi cànghiểu, vì sao có những người hạnh phúc khi được chăm mẹ liệt giường như người đànông đã nói đến bên trên, hay như một bí thư thành ủy miền Trung, khi được hỏichuyện gia đình đã bảo ông có may mắn là được chăm cả cha lẫn mẹ lúc hai cụ đãlòa, đã liệt, suốt nhiều năm cho đến khi các cụ qua đời. Bố mẹ lên được “lão” đãlà một điều may, bố mẹ “lão” đến mức bản thân mình cũng lên lão kịp lại là điềumay nữa. Có “bệnh” là chuyện thường tình của người cao tuổi. Nếu các cụ có nằmmột chỗ như trẻ con thì lại là dịp để con cái kịp chuộc lại những điều chưa làm,được yêu bố mẹ như yêu trẻ con, được chiều bố mẹ như chiều con mình…
Chưa trải thì chưa biết, trong nhà tôi ngườigià vẫn ngày ngày giả vờ tranh chấp với trẻ con cái Ipad và tranh luận rất hăngvới bọn trung niên… Một lần bạn tôi hỏi, mỗi sáng tỉnh dậy ước mơ của chị là gì.Tôi bảo vì nhà có người già và trẻ con, ước mơ của tôi mỗi sáng chỉ là hôm nayđược như hôm qua, đều đặn và bình thường. Cứ dậm chân tại chỗ thế, nhưng nhữngbài học vẫn phải âm thầm học sớm hơn, 40 tuổi học bài về 50. 50 học bài về 60…,để những sự ân hận còn có cơ chuộc lại.
Phan Thị Vàng Anh
9/2014(Theo Nhân dân hàng tháng)
" alt="Quanh chuyện sống với người già" />
- ·Nhận định, soi kèo Al Zawraa vs Naft Misan, 21h00 ngày 28/1: Bảo toàn ngôi đầu
- ·ICC phát lệnh bắt Thủ tướng Israel
- ·Chứng co thắt khiến người vợ kết hôn hai năm chưa thể quan hệ
- ·Người vợ xinh như hot girl chia sẻ về vụ 'đánh ghen' ồn ào
- ·Kèo vàng bóng đá Venezia vs Hellas Verona, 00h30 ngày 28/1: Đối thủ kỵ giơ
- ·Mẹ chồng nàng dâu tập 243: Con rể dẫn mẹ vợ đi 'đánh ghen' khiến MC Quyền Linh cười ngất
- ·Meta đưa trợ lý AI lên Facebook, Messenger
- ·'Gen Z khó làm giàu hơn các thế hệ trước'
- ·Nhận định, soi kèo Barca vs Valencia, 03h00 ngày 27/1: Qúa khó cho Bầy dơi
- ·Choáng váng vì chồng cặp kè với người mang thai hộ
Hơn 4 năm trước, khi bị bạn thân cướp mất người đàn ông mình yêu thương, tôi đau đớn tột cùng. Mỗi ngày tôi đều khóc thầm, đau khổ, không hiểu tại sao họ lại đối xử với tôi như vậy.
Một bên là người yêu tin tưởng, một bên là bạn thân như chị em… lại có thể lừa dối tôi. Họ chà đạp lên tình yêu, niềm tin của một người con gái yếu đuối để cười nói vui vẻ.
Tôi hận... 4 năm qua, anh và cô ta sống hạnh phúc bên nhau còn tôi dù đã lập gia đình vẫn đau đáu quá khứ. Chồng tôi rất yêu thương, quan tâm tôi. Anh mang lại cho tôi cảm giác an toàn khi ở bên. Nhưng thứ gọi là tình yêu hết lòng hết dạ thì lại không có.
Tôi coi anh đúng nghĩa là chồng, là chỗ dựa như người thân ruột thịt. Anh cũng biết về quá khứ của tôi. Anh luôn động viên tôi quên đi chuyện cũ để sống vui vẻ hơn.
Tôi không phủ nhận, chính chồng là người đã sưởi ấm con tim băng giá của tôi ngày đó. Nhưng điều đó cũng chỉ khiến tôi vơi đi nỗi đau chứ không thể quên đi tất cả.
Mỗi lần đi qua những nơi kỉ niệm, kí ức đau đớn lại ùa về. Tôi luôn nuôi hi vọng ngày nào đó gặp lại người cũ, tôi sẽ trả thù.
Thế rồi, trời xui đất khiến thế nào, đúng cái ngày tôi đi họp lớp, tôi lại nhìn thấy anh ta. Anh ta cũng có tiệc tại nhà hàng đó. Tôi vui vẻ chào hỏi, vồn vã nói chuyện với anh khiến anh cũng phải ngạc nhiên.
Tôi tỏ ra mình đang sống hạnh phúc. Ngoại hình xinh đẹp và trẻ trung của tôi có lẽ đã làm anh bất ngờ. Mấy năm qua, anh già đi nhiều còn tôi vẫn là một người phụ nữ trẻ trung, năng động.
Trong lòng tôi bắt đầu nhen nhóm kế hoạch ngoại tình. Tôi lấy số điện thoại của anh và thường xuyên nhắn tin hỏi han, tâm sự với anh. Tôi đã quên mất mình là người đàn bà có gia đình, có con nhỏ. Tôi muốn cho anh và người bạn thân kia phải đau khổ vì đã lừa dối tôi.
Hơn 4 tháng nói chuyện qua điện thoại, chúng tôi giấu bạn đời của mình để hẹn hò.
Vừa thấy anh, tôi đã lao vào ôm chầm lấy, quên mất rằng đây chính là người mà mình cần trả thù.
Cứ thế ngày này qua tháng khác, tôi giấu chồng con đi hẹn hò anh ta. Tôi đã thực sự yêu lại từ đầu người đàn ông từng cho tôi một vố đau.
Sau đó, chồng tôi phát hiện mối quan hệ bất chính. Anh nói tôi hãy dừng lại bằng không anh sẽ ly hôn. Thế nhưng, sự ngu muội khiến tôi không coi lời nói của anh ra gì.
Tôi bất chấp tất cả, đích thân gửi những bức ảnh tình cảm của chúng tôi cho vợ anh, khiến cô ta phải đau khổ.
Trớ trêu thay, người đàn bà ấy lại gửi những bức ảnh cho gia đình chồng tôi. Cô ta bằng cách nào đó đã tìm được Facebook của mẹ chồng tôi.
Cơ hội để chồng tha thứ cho tôi không còn nữa khi mọi chuyện vỡ lở. Người đàn ông cũ mà tôi lại một lần nữa si mê cũng vì hèn hạ mà đổ hết tội lỗi lên đầu tôi.
“Tình cũ không rủ cũng đến”, vợ anh ta thừa hiểu chuyện này nên đã bỏ qua cho chồng. Còn tôi giờ đây lại trở thành một kẻ tay trắng. Cả chồng và con đã rời bỏ tôi, bố mẹ chồng cũng bắt tôi phải ký vào đơn ly hôn.
Anh đã bao dung với quá khứ của tôi, đã vì tôi mà cố gắng. Anh luôn ở bên giúp tôi quên đi chuyện buồn vậy mà tôi lại phản bội anh. Vì một người đàn ông không xứng đáng mà tôi thất bại hai lần để rồi giờ đây tay trắng.
Tôi khóc như mưa, ân hận vì đã lầm đường lạc lối. Tôi không hiểu tại sao mình lại ngu muội đến vậy? Trả thù ư, để được gì khi giờ đây con gái tôi cũng không muốn sống cùng với mẹ? Cả thiên hạ biết tôi là người đàn bà đê tiện. Tôi không biết phải tiếp tục sống thế nào?
Độc giả T.T
Phát hiện mối tình vụng trộm của vợ nhờ chi tiết nhỏ trên máy tính
Có vài lần, người đàn ông ấy đến nhà tôi ăn nhậu và ngủ lại qua đêm. Tôi tưởng anh họ của vợ nên rất vui vẻ và tiếp đón nhiệt tình.
" alt="Ngoại tình với người cũ để trả thù bạn thân, tôi nhận kết cục bẽ bàng" />- Một lao động qua đời vì Covid-19
Tháng 7, công ty sản xuất, chế biến gỗ - nơi anh Mai Xuân Thái làm việc tạm dừng hoạt động, cho công nhân nghỉ ở nhà. Vợ anh Thái thấy bất an, khuyên anh xin nghỉ 1 tháng để gia đình về quê Quảng Nam tránh dịch. “Về nhà có gạo, có rau ngắt ngoài vườn cũng thành cơm. Không may dính dịch, phải đi cách ly, ai sẽ trông con”, chị khuyên chồng.
Nhưng anh không thể về. Ba mẹ ở quê già yếu, mẹ tai biến nằm một chỗ. Gia đình khó khăn và gánh nặng đặt trên vai người công nhân này. Nếu nghỉ sẽ không có tiền gửi về quê nên anh nhất quyết bám đất Bình Dương làm việc. Ít lâu sau, công ty gọi các nhóm công nhân quay trở lại sản xuất “3 tại chỗ”, anh là một trong số đó.
Tuần đầu tiên của tháng 8, các F0 bắt đầu xuất hiện trong nhà máy. Anh Thái lo lắng nên xin rời công xưởng khi đã có xét nghiệm âm tính.
Ngày 11/8, hai ngày sau khi về phòng trọ, anh lên cơn sốt. 5 ngày sau, anh có kết quả xét nghiệm dương tính với SARS-CoV-2 và được đưa vào bệnh viện điều trị. May mắn, vợ và 2 con tuy ở cùng nhưng không nhiễm bệnh.
Tối ngày 17/8, anh Thái uống sữa yếu ớt và gọi video cho vợ con. “Ba ơi, ba cố lên”, cô con gái út nói qua điện thoại, anh gật đầu cùng chiếc mặt nạ oxy. Nhưng anh không thể ngờ, đó là khoảnh khắc cuối cùng được nhìn thấy những người dấu yêu trong cuộc đời này.
“12h10 phút ngày 19/8, chồng tôi qua đời tại Bệnh viện dã chiến ở thị xã Tân Uyên”, vợ anh bụm miệng khóc.
Bàn thờ công nhân Mai Xuân Thái tại quê nhà Núi Thành (Quảng Nam). Ngày 6/10 là đúng 49 ngày anh mất. Chuyến hồi hương cùng hũ tro cốt của chồng
Ngày 1/10, Bình Dương nới lỏng quy định giãn cách. Chị Đặng Thị Thu Lợi lập tức rời khu nhà trọ tại phường An Phú, TP.Thuận An để đi nhận tro cốt chồng mình - anh Mai Xuân Thái, đang được bảo quản tại một ngôi chùa.
Lọ gốm đựng tro anh Thái được mang về phòng trọ, để trên bàn học của hai con nhỏ. Dân xóm trọ với khoảng 200 phòng lần lượt đến thắp nhang tiễn biệt một thành viên trong cộng đồng lao động ở đây sau mười mấy năm gần gũi.
Chị Lợi vào Bình Dương làm công nhân từ năm 2008, sau anh 5 năm. Hai lao động tha hương quen nhau vì ở sát khu nhà trọ, gia đình đôi bên cũng bàn chuyện cưới hỏi tại dãy trọ.
Anh chị làm cùng công ty với mức lương mỗi người khoảng 6 - 7 triệu/tháng, nuôi hai con đang học tiểu học. Tiền tháng nào chi tiêu hết tháng đấy. Cơn đại dịch ập đến, làm bần cùng hóa thêm gia đình nhỏ của nữ công nhân này. “Hết sạch tiền, không còn đồng nào, 4 tháng trời nghỉ việc làm sao chúng tôi sống cho nổi”, chị bật khóc.
Không có tiền kiểm tra sức khỏe định kỳ nên chồng chị không biết có bệnh nền, đến khi nhận giấy chuyển xác từ bệnh viện, chị mới hay anh mắc tiểu đường.
Chuyến hồi hương của gia đình chị Đặng Thị Thu Lợi ngày 4/10. Tại Cảng Hàng không Quốc tế Tân Sơn Nhất, 12h ngày 4/10, nhân viên điều phối tại sân bay cầm giấy xác nhận, dắt chị Lợi đi theo lối riêng, tách khỏi đoàn người lao động.
Tay chị ôm chặt balo bước qua cửa an ninh soi chiếu, bên trong balo là hũ tro cốt chồng. Trước đó một ngày, đại diện Hội đồng hương huyện Núi Thành (Quảng Nam) đã thông tin với sân bay về trường hợp đặc biệt của gia đình nên thủ tục bay của chị được ưu tiên.
Lợi lần đầu tiên được bước lên một chuyến bay trong cuộc đời, chuyến bay hỗ trợ miễn phí đưa mẹ con chị cùng hơn 200 công dân xứ Quảng hồi hương. “Sao không để balo lên ô hành lý, chị ngồi ôm vậy có bất tiện không?”, tiếp viên chuyến bay hỏi. “Không sao, tôi ôm cốt chồng nên không để chung hành lý được”.
17h15, máy bay hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng. 8 xe khách lần lượt chở từng nhóm lao động về các khu cách ly tập trung. 22h tối, chị về đến khu cách ly tại KTX Đại học Quảng Nam.
“Sợ quá anh, ám ảnh luôn. Bạn bè tôi mắc kẹt nhiều mà vẫn chưa thể về. Sống chung với dịch nhưng tôi chưa rõ có ổn không để trở lại. Trong lòng thì vẫn muốn đi làm, tôi không muốn bỏ công việc ở thành phố, lương không cao lắm nhưng vẫn hơn ở quê”, chị trả lời khi được hỏi về dự định tương lai.
Ngày 6/10, vừa đúng 49 ngày của anh. Sau 13 năm tha hương, chị Lợi và hai con đang ở trong khu cách ly tập trung với khoảng 1 triệu đồng trong túi. Ở quê nhà Núi Thành, bàn thờ lập vội của công nhân Mai Xuân Thái đã được thắp những nén nhang đầu tiên.
Trần Chung
Hàng vạn người kéo nhau về quê, lấy ai cứu doanh nghiệp
Hàng nghìn lao động chấp nhận về quê hương, bỏ lại sau lưng giấc mơ lập nghiệp tại thành phố. Hệ lụy kéo theo là tình trạng doanh nghiệp thiếu hụt nhân công để khôi phục sản xuất trong "bình thường mới".
" alt="“Tôi ôm tro cốt chồng hồi hương trên chuyến bay đầu tiên của cuộc đời”" /> - Các đơn vị này cũng đẩy mạnh tuyên truyền, vận động và bố trí nhiều địa điểm tiếp nhận đảm bảo an toàn phòng, chống dịch cho người dân đến làm CCCD và cán bộ làm nhiệm vụ. Hiện, việc tiếp nhận hồ sơ cấp CCCD do từng quận, huyện chủ động thực hiện tùy theo tình hình dịch bệnh tại địa bàn.
Cập nhật lịch làm CCCD qua Zalo
Ngay khi TP.HCM vừa thực hiện nới lỏng giãn cách được một tuần, chị Ngọc Nhi (Gò Vấp, TP.HCM) đã nhận được thông báo từ trang Zalo “UBND Quận Gò Vấp” nơi chị sinh sống về việc các phường trên địa bàn thu nhận hồ sơ căn cước công dân.
“Lịch đăng ký được phân chia theo từng phường, mình cứ dựa vào thời gian đã thông báo để đến làm CCCD. Tuy nhiên, do dịch bệnh vẫn chưa được kiểm soát hoàn toàn nên mọi người không nên chủ quan và phải đảm bảo 5K khi đến nơi đông người”, chị Ngọc Nhi nói.
Người dân tìm và quan tâm trang Zalo của quận mình sinh sống để nhận thông tin chính thống được cập nhật hằng ngày. Ảnh chụp màn hình Tương tự, tài khoản Zalo của công an quận Phú Nhuận, TP. Thủ Đức cũng đều đăng tải các thông tin về địa điểm, thời gian làm việc tiếp nhận làm CCCD cho người dân trên địa bàn,... Đặc biệt, các quận còn triển khai nhiều điểm lưu động và cập nhật liên tục, đầy đủ trên Zalo. Nhờ đó, người dân kịp thời nắm bắt thông tin, tránh việc đi lại nhiều lần, giảm thiểu phiền hà và hạn chế nguy cơ lây nhiễm dịch bệnh khi người dân đến làm CCCD.
Trong đợt này, TP.HCM sẽ cấp căn cước công dân cho toàn bộ người dân thường trú, tạm trú đủ điều kiện được cấp mới, cấp đổi, cấp mất và không còn giới hạn đối tượng, kể cả những người đang dùng căn cước công dân mã vạch muốn được đổi sang CCCD gắn chip.
Hoạt động cấp CCCD phải đảm bảo được công tác phòng, chống dịch Covid-19. Ảnh minh họa: Phạm Ngôn Khi tới địa điểm làm căn cước, người dân cần ăn mặc lịch sự, mang theo đầy đủ giấy tờ như hộ khẩu (bản chính), chứng minh nhân dân, căn cước công dân mã vạch và các giấy tờ có liên quan khác khi thông tin công dân có thay đổi.
Tuy nhiên, do tình dịch trên địa bàn thành phố vẫn diễn biến phức tạp nên trong thời gian làm việc tại địa điểm làm căn cước, người dân được yêu cầu tuân thủ nghiêm quy tắc 5K, xuất trình mã QR khai báo di chuyển nội địa và có chứng nhận tiêm chủng hoặc giấy chứng nhận là F0 đã điều trị xong trong 180 ngày.
Giải đáp thắc mắc về CCCD thông qua chatbot
Tập trung thực hiện những giải pháp để đẩy nhanh tiến độ cấp thẻ CCCD đúng với kế hoạch, công an quận Tân Phú và công an huyện Hóc Môn đã và đang tăng cường truyền thông, trong đó, nền tảng Zalo đã được các đơn vị này khai thác hiệu quả để thông tin rộng rãi, chi tiết đến từng người dân.
Ngoài các thông tin cơ bản như đối tượng được ưu tiên thực hiện cấp căn cước công dân, thời gian làm việc, địa điểm cấp căn cước công dân… được đăng tải tại Zalo "Công an quận Tân Phú TP.HCM" và “Công an huyện Hóc Môn”. Trang Zalo của 2 đơn vị này còn triển khai chuyên mục “Hỏi đáp CCCD” cho phép giải đáp các thắc mắc của người dân thông qua hệ thống trả lời tự động (chatbot).
Thông qua việc sử dụng Zalo, các địa phương đã cập nhật lịch trình và giải đáp cho người dân để đảm bảo 5K. Ảnh chụp màn hình Bộ câu hỏi của chatbot cũng được xây dựng dựa trên những vướng mắc, vấn đề mà người dân thường quan tâm. Người dân khi có thắc mắc về những thủ tục CCCD khác như: Thời hạn sử dụng của thẻ CCCD gắn chip là bao lâu; Thủ tục làm CCCD khi mất CMND, CCCD cũ như thế nào; Đối tượng được ưu tiên thực hiện cấp CCCD gắn chip cần chuẩn bị những hồ sơ gì; Lệ phí phải đóng là bao nhiêu… đều được tài khoản Zalo tự động giải đáp.
“Thay gì phải gọi hotline hay lên mạng tìm thông tin thì Zalo của quận đều có giải đáp, mình chỉ cần lên tìm hiểu rồi chuẩn bị hồ sơ theo yêu cầu. Tôi thấy khá tiện cho người dân”, anh Hùng Minh (quận Tân Phú, TP.HCM) cho biết.
Hiện thẻ căn cước công dân gắn chip được tích hợp nhiều thông tin như: Thông tin thẻ xanh, tiêm chủng, giấy đi đường, thông tin xét nghiệm, giấy phép lái xe, thông tin về hưởng chính sách hỗ trợ do ảnh hưởng đại dịch Covid-19. Căn cước gắn chip cũng được tích hợp thông tin về người phụ thuộc đi cùng với người có thẻ căn cước như con chưa đủ 14 tuổi, người mất năng lực hành vi dân sự...
Công an quận Tân Phú hỗ trợ người khuyết tật, già yếu làm CCCD gắn chíp điện tử trên địa bàn quận. Ảnh: Zalo “Công an quận Tân Phú” Trước đó, do ảnh hưởng của dịch Covid-19, các đơn vị không tiếp nhận hồ sơ, thủ tục hành chính, mà tập trung toàn lực cho công tác phòng, chống dịch và hỗ trợ người dân đảm bảo an sinh xã hội. Hiện nay, TP.HCM đã nới lỏng giãn cách xã hội, vì vậy Công an thành phố đã chỉ đạo các đơn vị tiếp tục triển khai quyết liệt, đẩy nhanh tiến độ thực hiện hai dự án trên, phấn đấu hoàn thành những chỉ tiêu được Bộ Công an giao.
Công an TP.HCM cũng yêu cầu các đơn vị bố trí tối đa lực lượng cho công an cấp xã để đủ nguồn nhân lực. Nhanh chóng bổ sung phương tiện, trang thiết bị, máy móc đầy đủ, kịp thời xử lý sự cố để đảm bảo hệ thống hoạt động thông suốt, liên tục, hiệu quả.
Trên toàn quốc, Bộ Công an đã trả hơn 50 triệu thẻ gắn chip cho người dân so với trên 55 triệu hồ sơ thu nhận.
Ngọc Minh
" alt="TP.HCM đẩy nhanh tiến độ làm căn cước công dân sau giãn cách" /> Cặp đôi bằng tuổi nhau, người ở trong Nam, người sống ngoài Bắc. Cặp đôi đã đứng tuổi, kẻ trong Nam người ngoài Bắc, đã được ghép đôi trong số mới nhất của chương trình Bạn muốn hẹn hò.
Anh Bùi Đăng Tứ, 42 tuổi, sống ở Ninh Bình, hiện kinh doanh vật liệu xây dựng và nhà đất. Chị Vũ Thị Lựu, năm nay cũng 42 tuổi, sống ở TP.HCM và làm nghề thợ may áo dài.
Nếu như chị Lựu chưa từng kết hôn thì anh Tứ đã có 2 đứa con lớn - một bé học lớp 11, một bé học lớp 9. Con gái lớn là người đăng ký tham gia chương trình giúp bố, với mong muốn bố tìm được một người phù hợp để chia sẻ trong cuộc sống.
Chia sẻ về nguyện vọng của mình, cô bé nói: “Do bọn con suốt ngày đi học, bố cũng vất vả nên con muốn tìm cho bố một người tâm đầu ý hợp để chia sẻ trong cuộc sống”. Cô bé Huyền Trang cũng cho biết, 2 chị em cũng đã lớn nên cũng đã tự biết chăm sóc cho mình, chỉ cần một người có thể chăm sóc, chia sẻ cùng bố.
Về phía anh Tứ, anh bày tỏ mong muốn tìm được một người chân thành để cùng nhau sống đến cuối đời, chia sẻ với nhau trong cuộc sống. Còn về công việc, kinh tế thì anh hoàn toàn có thể tự lo được cho mình và gia đình.
Anh Tứ rất kỹ lưỡng trong việc chọn quà cho bạn gái. Giới thiệu về mình, chị Lựu cho biết ưu điểm của chị là gọn gàng, sạch sẽ, luôn lạc quan, tích cực, giao tiếp thân thiện. Chị tự đánh giá mình có nhược điểm là sống thẳng thắn quá, kỹ tính và hay xúc động.
Trước đây, chị Lựu từng có 2 mối tình. Mối tình đầu do còn quá nhỏ nên cả hai chưa đủ nghị lực để vượt qua khoảng cách địa lý. Ở mối tình thứ hai, chị thấy đối phương có nhiều điều hay che giấu, không phù hợp với mình. “Bởi vì mình cần sự nghiêm túc, chân thành”. Mối tình gần nhất đó cũng đã cách đây 8 năm.
Ở tuổi 42, chị cũng thẳng thắn chia sẻ rằng “rất khó để tìm được một người vẫn còn độc thân như mình”. Vì thế, chị không coi việc đối phương từng có gia đình là một điểm cần e ngại.
“Miễn là người đàn ông đó luôn có ý chí cầu tiến, có nghị lực, hướng tới tương lai” - chị nói.
Chị Lựu cũng chia sẻ về mẫu bạn trai lý tưởng: là người điềm tĩnh, tự tin, sống có trách nhiệm với gia đình, không thích người cộc cằn, gia trưởng.
Khi mở rào chia sẻ trực tiếp cùng nhau, anh Tứ có bày tỏ băn khoăn rằng, hiện công việc của anh đang phát triển ổn định ở Ninh Bình, nếu tình cảm phát triển thì liệu chị có thể ra ngoài Bắc sống được không. Chị Lựu chia sẻ: “Cuộc sống có nhiều điều mới không biết trước được. Em ở đâu cũng được miễn là công việc phát triển tốt, có một bờ vai yêu thuơng, chia sẻ cùng mình. Em chỉ mong anh không để em bơ vơ làm dâu nơi xa lạ, đó mới là điều làm em lo lắng”.
Trong lần gặp gỡ đầu tiên, anh Tứ có gửi tặng chị Lựu một bó hoa hồng đỏ 19 bông mà anh cho biết “đã đi khắp Quận 1 mới mua được”. Cùng với đó, anh cũng gửi chị món quà thứ 2 khiến cả trường quay “choáng váng”, đó là một cặp dây chuyền và nhẫn vàng.
Chị Lựu cho biết lần đầu tiên chị được nhận một món quà có giá trị lớn đến như thế. Đáp lại tình cảm của anh, chị cũng tặng anh một chiếc áo sơ mi do chính tay chị may. Là một người sống tình cảm, chị còn gửi tặng anh một bài thơ và hát cho anh nghe một ca khúc rất ngọt ngào.
Cuối cùng, cả hai đã quyết định cho nhau một cơ hội để có thể tiến xa hơn.
Đăng Dương
Thử bạn gái bằng câu hỏi khó, ông bố đơn thân nhận cái kết đẹp
Ông bố một con đi tìm vợ nhưng lại hỏi một câu mà bất cứ phụ nữ hiện đại nào cũng e dè: “Em có thể làm dâu được không?”.
" alt="Ông bố 2 con mang cả hộp vàng tặng bạn gái mới quen trong Bạn muốn hẹn hò" />
- ·Soi kèo góc Crystal Palace vs Brentford, 21h00 ngày 26/1
- ·Tranh chấp “giọt máu” ngoài luồng
- ·Những bà cô bên chồng… nanh nọc
- ·Tin vui cho người dùng chờ đợi iPhone 17 Pro Max
- ·Nhận định, soi kèo RANS vs Persipura, 15h00 ngày 28/1: Chủ nhà thất thế
- ·Số người nghi ngộ độc sau ăn bánh mì ở Vũng Tàu lên hơn 290
- ·Tết ấm áp của chồng Phú Thọ, vợ Nghệ An
- ·Xương cá cắm vào amidan người đàn ông
- ·Kèo vàng bóng đá Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1: Khó tin The Hammers
- ·5 món snack đơn giản với nồi chiên không dầu