Nhận định, soi kèo Dagon FC vs Ayeyawady United, 16h30 ngày 28/2: Tin vào đội khách
本文地址:http://jp.tour-time.com/html/021e899093.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Otelul Galati, 22h00 ngày 28/2: Chấm dứt cơn ác mộng
Sự việc xảy ra tại Chiết Giang, Trung Quốc.
Bao Mou, 40 tuổi và vợ Xiao Zhu cùng nhau tham dự bữa tối sinh nhật của một người bạn. Trên đường về nhà, hai vợ chồng mâu thuẫn rồi cự cãi lớn.
Xiao Zhu quyết định xuống xe và tự đi bộ về nhà.
Bao Mou lái xe đuổi theo, thuyết phục vợ lên xe cùng về nhưng vợ không đồng ý. Cô tiếp tục đi về phía trước nên Bao Mou lái xe bỏ đi.
Được một đoạn, anh ta lái xe quay lại tìm vợ. Xiao Zhu lúc này đang đứng trên một cây cầu. Thấy chồng quay lại tìm, cô trèo qua lan can và nhảy xuống sông.
Bao Mou chứng kiến toàn bộ nhưng không chạy tới ứng cứu mà đứng nhìn 10 phút. Sau đó, anh phóng xe bỏ chạy.
Tiếp đó, Bao Mou rủ bạn đi ăn nhậu và kể với bạn rằng, anh mới nhìn thấy một người nhảy sông.
Hai ngày sau, Bao Mou đến công an báo tin vợ mất tích và giả vờ đi tìm vợ khắp nơi.
Cảnh sát đã vào cuộc điều tra đồng thời phát hiện ra toàn bộ sự thật. Vì vậy, Bao Mou đã bị bắt và bị tuyên phạt 3 năm 10 tháng tù về tội Cố ý giết người do không hành động.
Khi sự việc được sáng tỏ, nhiều người cảm thấy rùng mình vì sự vô cảm của người đàn ông này.
“Dù thấy người lạ rơi xuống nước chúng ta cũng nên có những biện pháp hữu hiệu để giúp đỡ chứ đừng nói đến người thân trong gia đình. Anh ta để mặc vợ và còn vô tư đi ăn với bạn, thật đáng sợ”, một người dùng mạng viết.
Bên cạnh đó, một số người lại tỏ ra không đồng tình với việc dùng mạng sống của mình để đe dọa và thử thách người khác như người vợ trên đã làm.
Trong thời gian chuẩn bị hôn lễ, người đàn ông mới phát hiện, bạn gái thực ra là vợ của một đồng nghiệp.
">Vợ nhảy cầu tự vẫn, chồng đứng xem 10 phút rồi rủ bạn đi ăn nhậu
Cánh đồng hoa mướt mắt
Nép mình bên sông Sài Gòn, cánh đồng hoa của vợ chồng chị Võ Hà Anh Tú (SN 1978, ngụ quận Gò Vấp, TP.HCM) mê hoặc người xem bởi những thảm hoa rực rỡ sắc màu.
Nơi đây được giới trẻ gọi là “thiên đường hoa tươi” của Sài Gòn với hàng trăm loài hoa khác nhau như: Oải hương, hoa hồng, hoa lan, túy điệp, thạch thảo, hướng dương…
“Mặt tiền” cánh đồng hoa là vườn hồng rực rỡ sắc màu, hương thơm ngào ngạt. |
Hoa tươi tại đây được phân chia loài, trồng thành từng khu riêng biệt trải dài trong không gian rộng hơn 14.000m2. Thời điểm này, các loài hoa tại cánh đồng đều đang bung nở, khoe sắc rực rỡ. Mỗi loài hoa là một sắc màu cộng hưởng với nhau tạo nên cánh đồng hoa muôn màu muôn sắc.
Hoa hồng tại cánh đồng hoa có nhiều loại được chị Anh Tú sưu tầm, nhập từ nhiều địa phương, nước ngoài. |
Vừa qua cánh cổng phủ kín hoa sử quân tử, khách tham quan ngay lập tức bị mê hoặc bởi vườn hồng đang khoe sắc. Hoa hồng tại đây đang độ sung sức, bung nở những bông hoa to, rực rỡ sắc màu.
Lách mình qua lối đi giữa vườn hồng, khách cảm nhận mùi hương thơm ngát của loài hoa biểu tượng cho tình yêu.
Hoa đông hầu có màu vàng nhạt và chỉ bung nở đến 9h sáng. Sau đó, hoa khép cánh, e ấp trong gió. |
Xen giữa các chậu hồng, chị Tú khéo léo bài trí những tiểu cảnh, ghế ngồi, nhà thưởng hoa… Phía sau khu vực dành cho khách nghỉ chân là những gam màu rực rỡ của hoa lan, thạch thảo, dừa cạn, cát đằng, hướng dương, cúc nút áo tím, cúc cánh bướm, cúc lá nhám, sao nhái vàng, mào gà, ngũ sắc, hoa súng tím, sử quân tử…
Loài hoa nữ hoàng xanh khiến nhiều người lầm tưởng với oải hương. Thảm hoa có màu tím nhạt trải dài mướt mắt. |
Nhiều bạn trẻ không ngại cái nắng chói chang để có được một bức ảnh chụp ở giữa cánh đồng hoa. Một nữ sinh viên cho biết, nhóm chỉ biết đến địa điểm này qua mạng xã hội và tranh thủ ngày nghỉ để đến đây ngắm hoa, chụp ảnh check-in.
Hoa túy điệp cũng được nhiều khách tham quan trầm trồ. Để khám phá nét đẹp của túy điệp, người thưởng hoa phải đến vào sáng sớm buổi chiều sau 16h. |
“Đến nơi, chúng tôi đều ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của những loài hoa tại đây. Lo sợ dịp khác hoa sẽ tàn, chúng tôi tranh thủ chụp ảnh, ghi lại kỷ niệm đẹp tại đồng hoa”, một bạn trong nhóm chia sẻ.
Những dải màu thích mắt do sự kết hợp từ 3 loại hoa khác nhau khiến khách tham quan mê đắm. |
Nhiều nhóm khách thuê áo dài để chụp ảnh không chỉ ở vườn hoa mà khu vườn có những căn chòi xinh xắn được tạo tác từ cây cảnh, mái lá.
Sắc vàng của hoa huỳnh liên làm cho những homestay nhỏ xinh thêm phần đáng yêu. |
Hiện thực hóa niềm đam mê
Chị Anh Tú nói, cánh đồng hoa là kết quả quá trình biến đam mê thành hiện thực trong một thời gian rất dài của chị. Hằng ngày, chị vẫn đến đồng hoa, nhổ cỏ, cắt cây, tỉa cảnh, bón phân cho hoa.
Lần đầu gặp chị giữa cánh đồng rực rỡ sắc màu, không ít người lầm tưởng chị là một nông dân thực thụ.
Sắc vàng rực rỡ của thảm hoa hướng dương. |
Chị tâm sự: “Tôi làm cánh đồng hoa chỉ để thỏa niềm đam mê trồng hoa từ nhỏ. Tôi nuôi dưỡng niềm đam mê ấy bằng cách làm gì đó liên quan đến cây cỏ. Trước đây, tôi mở quán cà phê sân vườn để được gần cây cối, thỏa ước mong chăm sóc hoa”.
Cánh đồng hoa là địa điểm lý tưởng để các bạn trẻ đến ngắm hoa, check-in. |
“Sau đó, khi cơ duyên đến, tôi quyết định về xã Nhị Bình (huyện Hóc Môn, TP.HCM) trồng hoa. Trên thực tế, cánh đồng hoa này không mang lại lợi nhuận. Bởi ngay từ ban đầu, tôi không đặt nặng việc kinh doanh. Tôi trồng đơn giản vì yêu hoa, đam mê công việc trồng hoa”, chị chia sẻ thêm.
Một bạn trẻ bất chấp nắng nóng để ghi lại khoảnh khắc đẹp cùng thảm hoa thạch thảo tím. |
Đam mê ấy khiến chị gặp không ít khó khăn, đặc biệt là khi chọn hơn 14.000m2 tại xã Nhị Bình để trồng hoa.
Chị kể: “Khu đất này gần sông lại thấp, trũng nên lúc tôi mới đến, đất ngập trong mênh mang sóng nước. Khi cải tạo được thì đất lại nhiễm phèn… Hơn thế, để tìm được nhân công tại TP.HCM làm công việc của người nông dân thực thụ vô cùng khó”.
Xen giữa những thảm hoa rực rỡ màu sắc, chị Anh Tú khéo léo xây dựng, bài trí các tiểu cảnh, nhà chòi thưởng hoa bé xinh. |
“Khó đến nỗi, có lần, chiếc máy xới đất của tôi bị hỏng. Tôi không thể tìm được nơi sửa chữa ở TP.HCM. Bởi ở đây, hầu như không ai làm ruộng nên không ai sắm loại máy này thành thử không có chỗ sửa. Tôi phải đem máy xuống Long An mới sửa được”, chị kể thêm.
Nhiều khách trung niên mê đắm màu hoa tại cánh đồng đã thuê áo dài để chụp ảnh làm kỷ niệm. |
Thế nhưng, khó khăn buổi ban đầu ấy cho phép chị tích lũy những kiến thức nhất định trong việc trồng hoa tại cánh đồng. Bây giờ, chỉ cần nhìn thôi, chị cũng có thể nhận biết hoa này, cây kia đang thiếu chất gì, đang gặp vấn đề gì để kịp thời hỗ trợ cho các nhân viên tại đây xử lý, chăm sóc.
Phía trước cánh đồng hoa là ao bông súng. |
Chị Anh Tú cho biết, hiện, cánh đồng có trên 20 loại hoa chính. Những loại hoa phụ, chị không nhớ, không đếm nổi vì quá nhiều. “Tôi đem hoa từ ngoài Bắc vào, từ Đà Lạt xuống, thậm chí nhập từ nước ngoài để trồng thử nghiệm. Nói chung, đi đâu, gặp hoa nào tôi cũng sưu tầm về cánh đồng trồng thử”, chị nói.
Cánh đồng hoa là kết quả của niềm đam mê bất tận trong công việc trồng hoa của chị Anh Tú. |
Trong một lần trồng thử nghiệm như thế, chị vô tình đưa cánh đồng hoa của mình đến với công chúng. Chị cho biết, lần đầu cánh đồng được biết đến là do chị lấy giống hoa tam giác mạch ở Tây Bắc về trồng. Đợt đó, cây vẫn cho hoa nhưng màu sắc nhạt hơn so với hoa ở Tây Bắc.
Giới trẻ mê mẩn với “thiên đường hoa tươi” bên sông Sài Gòn. |
Nói xong, chị giới thiệu những luống cây nhỏ li ti, mới cao hơn đốt ngón tay người. Chị nói, do năm nay khoảng cách giữa Tết dương lịch và tết Nguyên đán xa nhau nên chị vừa mới trồng tam giác mạch. Chị trồng trễ hơn so với các năm để hoa nở đúng dịp tết Tân Sửu sắp đến.
Phủ kín khuôn viên 2 căn biệt thự là những đóa hồng rực rỡ sắc màu, tỏa hương thơm ngát. Vẻ đẹp như thiên đường cùng giá trị của vườn hồng khiến du khách ngạc nhiên không muốn rời bước.
">Giới trẻ mê mẩn với 'thiên đường hoa tươi' bên sông
Tôi kết hôn từ năm 20 tuổi. Lần đó, bản thân tôi không muốn lấy chồng sớm như vậy nhưng cái thai trong bụng đã sang tháng thứ 4, tôi không thể làm gì khác. Lý do tôi lăn tăn trước cánh cửa hôn nhân là vì chồng tôi quá nghèo. Anh là công nhân nhà máy, tôi thì không có việc làm ổn định. Cuộc sống của chúng tôi chỉ trông chờ vào đồng lương eo hẹp của anh.
![]() |
Đúng như tôi dự đoán, hôn nhân đến khi còn quá trẻ và thiếu thốn tiền bạc đã khiến chúng tôi liên tục xảy ra mâu thuẫn. Chúng tôi cãi nhau rất nhiều. Tôi trách móc anh là đàn ông mà không lo được cuộc sống đầy đủ để vợ con phải khổ sở trong căn nhà xập xệ.
Câu chuyện chúng tôi nói với nhau chỉ xoay quanh việc con ốm và tiền nong. Chồng tôi cũng quá chán nản nên anh thường xuyên về nhà muộn. Vợ chồng vì vậy càng xa nhau. Khi con gái được 1 tuổi, cuộc sống của chúng tôi vẫn không cải thiện. Tôi quyết định để con lại cho chồng và mẹ chồng trông, vào miền Nam để làm ăn.
Chồng tôi không muốn vợ đi. Anh tuyên bố, nếu tôi rời nhà, anh sẽ đâm đơn ly hôn. Chán nản với hôn nhân đầy mâu thuẫn, tôi bỏ qua lời đe dọa của anh, vẫn chuẩn bị lên đường.
Lúc đó, tôi không nghĩ quá nhiều chỉ vì quá chán nản cuộc sống nghèo khó, u ám. Quả như lời chồng tôi nói, tôi chưa kịp lên đường thì đã nhận được đơn ly hôn từ anh. Tôi không do dự mà đồng ý. Ba năm ở vùng đất mới, tôi lao động và làm ăn miệt mài.
Ngày về, chồng tôi cản trở việc tôi gặp con gái. Đau lòng hơn, ở quê, tôi mang tiếng là vì ham giàu mà bỏ chồng, bỏ con. Chán nản, tôi lại tiếp tục vào miền Nam lần 2. Lần này, tôi gặp được người đàn ông cũng xa quê vào Sài Gòn lập nghiệp. Anh là người cũng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ nên chúng tôi nhanh chóng có sự thấu hiểu, đồng cảm.
Chúng tôi hẹn hò và dựa vào nhau để sống trong những ngày xa quê hương. Sau 2 năm quen nhau, tôi và anh kết hôn. Cuộc sống của tôi sau đó không còn khó khăn. Từ số vốn tích góp được do làm thuê, chồng tôi mạnh dạn mở xưởng sản xuất. Nhờ chịu khó, nhanh nhẹn anh nhanh chóng tạo nên một sự nghiệp đáng nể. Cuộc sống của vợ chồng tôi vô cùng hạnh phúc, hài hòa. Chúng tôi có nhà, có xe, dưới tay chồng tôi có hơn 100 công nhân đang làm việc.
Nhưng lòng tôi vẫn đau đáu về con gái. Một số lần tôi quay lại tìm con nhưng gia đình chồng tìm cách ngăn cản, chửi bới. Con gái tôi nghe lời bố và bà nội, cháu đinh ninh rằng “mẹ bỏ chồng con theo trai”, tìm cách từ chối mọi món quà tôi tặng cháu.
Tôi và chồng mới sống hòa hợp nhưng chúng tôi không may mắn có con. 5 năm trước, anh mắc bệnh ung thư và qua đời. Việc anh ra đi là một cú sốc lớn đối với tôi. Trước khi mất, toàn bộ tài sản anh để lại cho vợ. Chồng mất, tôi bán hết tài sản và quay về quê sinh sống. Ở quê, tôi mua nhà mới gần nơi con gái tôi đang sống. Mấy năm nay, tôi sống trong căn nhà lớn một mình - không thiếu thốn thứ gì nhưng tôi rất cô đơn.
Con gái tôi nay đã lập gia đình, có con. Qua tìm hiểu, tôi biết cuộc sống của cháu cũng không dư giả. Tôi muốn ngỏ lời giúp đỡ để mẹ con được gần gũi hơn nhưng cháu không thiết tha gì. Lần gần nhất, cháu đã đồng ý đến gặp tôi.
Cháu nói, cháu hận mẹ vì dù ở hoàn cảnh nào, không có người mẹ nào lại bỏ con. Tuổi thơ của cháu là những ngày bất hạnh vì phải nghe những lời của hàng xóm, người thân xì xào là “mẹ mày bỏ mày để theo trai”. Con gái tôi đã sống với người bố suốt ngày hằn học và những lời mắng chửi của bà nội chỉ vì bà ghét con dâu nên trút giận lên cháu.
Nay cháu trưởng thành hơn, đã có cuộc đời mới và gia đình mới. Cháu mong tôi đừng xuất hiện, khấy động lại nỗi đau trong cháu. Con gái nói, mỗi lần nhìn thấy mẹ, ký ức tuổi thơ đau đớn đó lại ùa về.
Tôi nghe lời con nói chỉ biết khóc như mưa. Những năm cuối đời, tôi chỉ muốn được ôm con, được chăm bẵm cho con nhưng có lẽ nào tôi không thể có được may mắn đó?
Có bữa cơm, tôi chỉ ngồi ăn không, không được phép gắp thức ăn. Con tôi thương mẹ gắp cho mẹ miếng thịt vào bát, ông ấy còn thò tay vào bát tôi bốc miếng thịt ném đi.
">Nỗi ân hận của người đàn bà rời bỏ chồng, con lúc nghèo khó
Nhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Otelul Galati, 22h00 ngày 28/2: Chấm dứt cơn ác mộng
"Chủ tịch trường bị sinh viên phản đối dữ dội, nhà trường cũng khóa hết cổng và cảnh sát luôn túc trực ở bên ngoài", Thiệu Bảo mô tả. "Trường cũng có các phòng ban về sức khỏe tâm thần, trợ giúp các sinh viên gặp vấn đề tâm lý".
Một nghiên cứu sinh người Việt khác ở Đại học Columbia nói trường là một trong nơi căng thẳng nhất, với khoảng 200 người biểu tình. "Mỗi lần vào trường là phải đi một vòng qua cảnh sát, kiểm tra thẻ và nhiều thủ tục khác, rất gắt gao", anh cho biết.
Theo Đặng Trúc Quỳnh, nghiên cứu sinh tại Cornell Tech, một cơ sở có liên kết với Israel của Đại học Cornell tại New York, nhiều học viên đăng ký lớp 3 tín chỉ về khởi nghiệp tại Israel đã bị hủy học phần, hoàn tiền vé máy bay và ăn ở. Địa điểm mới của môn học được chuyển đến Silicon Valley.
Còn Vũ Hương Thảo, sinh viên năm thứ tư ở Đại học Cornell, nói từ tuần trước, các nhóm biểu tình đã có nhiều hoạt động, như khảo sát nhằm kêu gọi nhà trường dừng đầu tư vào các công ty sản xuất vũ khí hay phản đối tình trạng bài Do Thái.
Thảo và chị Quỳnh đánh giá các cuộc biểu tình ở Cornell diễn ra ôn hòa. "Việc học của em may mắn không bị gián đoạn, em vẫn có thể tới trường", Thảo cho hay.
Tuy nhiên, các hoạt động khác có thể sẽ bất tiện hơn.
"Trường phong tỏa nhiều lối đi chính khiến sinh viên di chuyển khó khăn. Ngoài ra, các không gian chung dành cho hoạt động ngoại khóa cũng bị ảnh hưởng", một sinh viên Việt ở Đại học New York nói.
Du học sinh Việt giữa làn sóng biểu tình ở đại học Mỹ
2020 là một năm khó khăn trên mọi phương diện. Riêng với bà con tại các huyện, xã nghèo, gánh nặng về kinh tế và mối lo cuộc sống trở nên nhọc nhằn hơn bao giờ hết. Việc có một cây cầu nhỏ kiên cố, khang trang không chỉ giúp việc đi lại thuận tiện, giao thương dễ dàng, mà còn trở thành những món quà tinh thần, hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Kể từ ngày dự án “Xây cầu đến lớp” về tới xã Nậm Ty, tỉnh Hà Giang đến lúc 2 cây cầu đập tràn được khánh thành, hơn ai hết, cậu học sinh lớp 9 - Triệu Mù Ngh. là người cảm nhận rõ ràng những thay đổi trong cuộc sống của mình.
“Trước khi có cây đập tràn, em thường phải dậy từ 4h sáng, nay em có thể đi từ 6h kém 15 vẫn kịp đến trường”, Mù Ngh. không giấu được những vui mừng chia sẻ.
Trước khi có cây cầu, gà chưa kịp gáy đã thấy trẻ em trong xã dậy sớm đi học. Nhưng giờ đây, Triệu Mù Ng. và nhiều em nhỏ tại các huyện nghèo thuộc Hà Giang đã có thể đến lớp một cách nhanh chóng hơn. Cây cầu giúp đoạn đường đến trường được rút ngắn nhưng lại góp phần tiếp dài tương lai và ước mơ cho nhiều em nhỏ.
![]() |
Công trình cầu đập tràn tại Hà Giang giúp con đường đến trường của các em thuận tiện hơn |
Riêng với những người dân sống gần con kênh, con nước, vốn chịu nhiều bất tiện trong sinh hoạt và đời sống, đã cảm nhận rõ nét những đổi thay từ khi cây cầu mới xuất hiện.
Bác Trần Văn Ng. (50 tuổi) sinh sống tại ngay đầu cầu đập tràn, tỉnh Hà Giang cho biết: “Trước khi có cầu, gia đình tôi luôn chuẩn bị sẵn một đoạn dây có móc, mỗi khi nghe tiếng “ùm” hoặc tiếng kêu cứu thì phải chạy ra ngay để cứu người và xe rơi xuống sông”.
Khi được hỏi lại sợi dây có móc đó nay còn giữ không thì ông cười tươi và nói: “Nay có cầu mới rồi thì giữ sợi dây đó làm gì”. Đó chính là niềm hân hoan cất thành tiếng khi sự mong mỏi bấy lâu đã trở thành hiện thực.
Con đường giao thương thêm thuận lợi
Còn ở đâu đó nơi miền Tây sông nước, với cuộc sống gắn liền với kênh rạch, tàu bè, cây cầu chính là điều được trông mong trong suốt quãng thời gian dài.
Chị Nguyễn Thị V. (35 tuổi) ngụ tại xã Phước Thới, tỉnh Vĩnh Long vẫn còn nhớ như in ngày hay tin huyện mình sắp có cây cầu kiên cố: “Dù đi qua đi lại hơn 2 chục năm nhưng thú thật lần nào chạy qua cây cầu sắt cũ kỹ mình cũng nơm nớp lo sợ, tại nó lung lay dữ lắm rồi. Bởi hôm nghe xã có cầu mới mình mừng húm, cứ dăm bữa nửa tháng lại ra xem cầu xây tới đâu. Đến hôm cầu khánh thành, tôi xin công ty nghỉ để ra xem với bà con”.
Những cây cầu còn nằm ở vị trí huyết mạch, thuận lợi cho con đường giao thương nông sản hàng hoá của bà con. Với những gia đình 3 đời làm nông như chị Vũ Minh A. (36 tuổi) huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang, cây cầu Phụng Thớt đóng một vai trò lớn.
“Ngày khánh thành cầu mình mừng quá xá. Giờ khỏi phải lo mấy chuyện té cầu, lật xe hay hư nông sản nữa, làm lụng cũng an ổn hơn. Mà có cây cầu cái thấy xã khang trang, hiện đại hẳn ra”, chị A. nói.
![]() |
Cầu kênh Phụng Thớt hỗ trợ con đường giao thương của người dân |
Từ khi dự án “Xây cầu đến lớp” cập bến các địa phương, bà con luôn được đóng góp ý kiến và tạo cơ hội theo dõi sát sao quá trình thi công.
Anh Phàn Chàu K. (26 tuổi) ngụ xã Nậm Ty, tỉnh Hà Giang cho biết: “Mọi người dân đều được tham khảo ý kiến về địa điểm xây dựng. Người dân đã ủng hộ chủ trương xây dựng bằng việc đóng góp vật liệu, đi làm tránh khoảng thời gian thi công đập tràn. Trong quá trình thi công, có một lần đã xảy ra lũ và một số vật liệu bị cuốn trôi, nhưng người dân đã đóng góp công sức và vật liệu để khắc phục hậu quả. Và người dân rất phấn khởi được thụ hưởng dự án”.
Từ khi bắt đầu với những viên gạch đầu tiên, dự án “Xây cầu đến lớp” do Công ty TNHH Grab (Grab Việt Nam) phối hợp với Quỹ Bảo trợ Trẻ em thực hiện, đã thay đổi cuộc sống của hàng trăm bà con tại các huyện nghèo thuộc 3 tỉnh Tiền Giang, Vĩnh Long và Hà Giang.
Theo đại diện Grab, khép lại 1 năm với những nỗ lực đầy tích cực, 5 cây cầu là khởi đầu cho một hành trình ý nghĩa phía trước, là nền móng củng cố mục tiêu xây dựng 12 cây cầu trong toàn bộ 3 năm của dự án, khẳng định và nối tiếp sứ mệnh “Grab Vì Cộng Đồng”.
Ngọc Minh
">Bắc thêm những nhịp cầu hạnh phúc ở vùng sâu
15 năm hành nghề mát-xa vỉa hè
19h30, dọc Quốc lộ 1A (đoạn từ cầu vượt Quang Trung đến ngã tư An Sương, Quận 12, TP.HCM) vang lên thanh âm lắc cắc phát ra từ cây lắc của những người mát-xa dạo.
Không biết từ bao giờ, những người hành nghề mát-xa vỉa hè chọn đoạn đường này để “mở tiệm mát-xa dã chiến”. Họ trải sẵn đôi chiếu nhựa, ngồi trên vỉa hè, tay cầm cây lắc chào mời khách.
Khác với những loại hình mát-xa khác, dịch vụ của những người này thuần tuý chỉ có đấm bóp, giác hơi cho khách. Dọc theo đoạn đường này có hơn chục “tiệm mát-xa dã chiến” đơn sơ và trần trụi giữa hè phố.
Chúng tôi ghé vào “tiệm” của anh Vũ Xuân Đăng (42 tuổi, ngụ Quận 12, TP.HCM). Đang dở tay giác hơi cho nam thanh niên người lấm lem dầu nhớt, anh Đăng nói mình đã hành nghề này 15 năm.
“Trước đây, tôi làm thợ hồ. Sau lần gặp tai nạn lao động, tôi yếu hẳn, không làm việc nặng được nữa. Một lần, tôi thấy người ta đi mát-xa dạo nên xin học nghề. Sau đó, tôi ra bến xe An Sương đấm bóp cho khách. Bây giờ, tôi ra vỉa hè ngồi làm”, anh Đăng kể.
Theo anh, nghề này không có trường lớp đào tạo bài bản mà chỉ người trước truyền cho người sau. Nghề cũng không phải đầu tư quá nhiều bởi chỉ cần bộ cốc thuỷ tinh để giác hơi, chai cồn để vệ sinh cốc, chai dầu cù là và đôi chiếu nhựa cùng 2 cái gối cho khách nằm.
![]() |
Đồ nghề của họ là đôi chiếu nhựa, ống thủy tinh, chai dầu cù là, chai đựng cồn để vệ sinh ống giác hơi. |
Anh Đăng chia sẻ: “Nói là vậy, nhưng nghề gì cũng có cái khó của nó. Khi đấm, bóp mình phải dẻo tay, biết dùng lực vừa đủ. Như thế, khi đấm, người thợ vừa tạo ra thanh âm nghe giòn giã, vui tai vừa khiến khách thư giãn, thoải mái”.
“Đặc biệt, trong thao tác bẻ, kéo các khớp, nếu không có kỹ thuật, mình có thể khiến khách bị đau, thậm chí sái, trật khớp. Không nắm tốt kỹ thuật, không có nghề, khách không được thư giãn mà còn đau nhức, mệt mỏi”, anh nói thêm.
Với mỗi suất đấm bóp, giác hơi, anh Đăng và các đồng nghiệp thu của khách từ 50-60.000 đồng. Để có thể sống với nghề, những người này phải thức thâu đêm để phục vụ khách.
Phía bên kia đường, đối diện với anh Đăng là “tiệm mát-xa dã chiến” của anh Hùng (45 tuổi, quê tỉnh Vĩnh Phúc). Anh Hùng nói, nghề mát-xa vỉa hè đã nuôi anh cùng gia đình nhỏ của mình suốt chục năm nay.
Mỗi tối, sau khi cơm nước, anh lại gom đồ nghề ra vỉa hè ngồi chờ khách. Anh trải sẵn chiếu, ra ngồi sát mé đường, tay liên tục lắc cây lắc chào mời.
Mỗi khi có người chạy qua, anh đều mời gọi một cách lịch sự. Khách dừng xe, anh tận tình hướng dẫn, dắt xe của khách lên vỉa hè, dựng ngay ngắn rồi lau chùi, phủi bụi trên đôi chiếu mới mời khách nằm xuống để anh mát-xa.
Sự tận tình của anh đem lại lượng khách dồi dào, đủ để anh trang trải cuộc sống, nuôi 2 con ở quê nhà. Anh kể: “Trước đây, tôi làm nhiều nghề nhưng cuộc sống vẫn bấp bênh”.
“Sau này, tôi theo người ta học nghề đấm bóp, giác hơi rồi ra đây làm. Có đêm tôi làm đến 4h sáng mới về. Tiền từ nghề này cùng lương vợ tôi đi thu gom ve chai cũng đủ trang trải, nuôi 2 con ở quê”, anh kể thêm.
Chốn thư giãn của người lao động nghèo
Khách của dịch vụ mát-xa vỉa hè là dân lao động, tài xế, thợ máy, thợ hồ… tan ca trễ. Sau những giờ làm việc mệt nhọc, trên đường về, họ ghé lại để được đấm bóp, giác hơi cho “giãn cơ”.
![]() |
Khách của những tiệm mát-xa "dã chiến" chủ yếu là dân lao động. |
Anh Đăng cho biết, vào ngày cuối tuần, khách đông hơn. Có hôm anh phục vụ không kịp, đấm bóp rã rời đôi tay. Tuy nhiên, vì muốn có thêm thu nhập, giữ khách, anh phải cố thức thâu đêm.
Anh nói: “Cuối tuần, khách đông vì họ thường đi nhậu, cơ thể mệt mỏi. Họ cần mình đấm bóp, giác hơi cho đỡ mệt. Đặc biệt, việc giác hơi đúng cách có tác dụng giã rượu rất hay”.
“Người bị cảm, trúng gió, giác hơi sẽ nhanh khỏi. Giác hơi kết hợp với đấm bóp giúp mình lưu thông khí huyết”, anh Đăng phân tích thêm.
Vừa dứt lời, anh đón người khách quen là một tài xế xe ba gác chuyên chở vật liệu xây dựng gần đó. Tấp xe vào lề, người này đến chỗ đôi chiếu nhựa trải sẵn của anh Đăng, cởi, vắt chiếc áo lên chiếc xe máy.
Ông nằm xuống chiếu, gối đầu lên chiếc gối được anh Đăng chuẩn bị sẵn. Anh đốt que đóm đã nhúng cồn để vệ sinh ống thủy tinh, đốt hết oxy trong ống để giác hơi lên lưng khách.
Sau đó, anh thực hiện các động tác mát-xa chân và tay cho vị khách quen. Được yêu cầu, anh tiếp tục giác hơi lên ngực khách và kết thúc bài mát-xa của mình bằng việc thoa dầu.
![]() |
Thu nhập từ nghề giúp anh nuôi sống bản thân, gia đình. |
Cùng lúc đó, phía bên kia đường, anh Hùng cũng thực hiện bài đấm bóp cho một nam thanh niên làm nghề tài xế. Tay anh thoăn thoắt gõ, đấm lên vai, tay của khách, phát ra tiếng kêu “tách tách” giòn giã.
Lúc chúng tôi có mặt, lưng anh thanh niên đã được giác hơi chi chít những vòng tròn đỏ bầm. Nằm thư giãn trong màn đấm bóp dẻo tay của anh Hùng, nam thanh niên cho biết, sau một ngày ngồi trước vô lăng đến “tê lưng”, anh thường ghé anh Hùng mát-xa.
“Lần đầu giác hơi, tôi tưởng sẽ đau tuy nhiên, khi xong rồi lại thấy rất thoải mái, cơ thể nhẹ nhàng, thư giãn. Không đau chút nào. Nói chung, giác hơi xong, đấm bóp, thoa dầu, tôi không còn cảm thấy mệt mỏi nữa”, nam tài xế tiết lộ.
Anh Hùng chia sẻ, cũng như anh, những người hành nghề mát-xa thâu đêm tại đây đều cố gắng chứng tỏ với khách, bản thân hành nghề “lành mạnh”. Anh nói: “Làm nghề này cũng nhiều cám dỗ như bị người biến thái dụ dỗ, khách nữ chèo kéo… Tuy nhiên, các trường hợp này chỉ xảy ra đối với những người đi đấm bóp dạo”.
“Vì họ phải vào nhà của khách mát-xa, đấm bóp. Nhiều em trẻ thường bị người không đứng đắn lợi dụng, quấy rối… Còn ở đây, chúng tôi ngồi trên vỉa hè nên không ai dám làm chuyện không tôn trọng nhau như thế”, anh Hùng chia sẻ.
Nhiều người chuyển giới vin vào cớ bị xã hội kỳ thị, cơ thể yếu ớt nên không thể kiếm được việc làm để bán dâm, bất chấp vô số tai họa rình rập.
">Phía sau những đêm trắng mát
Người tư duy tốt sẽ biết đây là câu thành ngữ gì?
Ba con giáp đáng tin cậy, không tính toán
友情链接