-
Nhận định, soi kèo Ural vs Arsenal Tula, 21h00 ngày 24/3: Cửa dưới thất thế
-
Đi dọc quốc lộ 1A, đoạn qua địa phận xã Thanh Hải, huyện Thanh Liêm, Hà Nam, hỏi nhà ông Phạm Văn Nhẫn (SN 1963) ai cũng biết. Dường như tên và số điện thoại của ông được rất nhiều người sống trên đoạn quốc lộ này lưu lại. Gần 40 năm đi tìm người điên về nuôi
Nhà ông Nhẫn nằm ngay mặt đường. Khi chúng tôi đến, có hai người đàn ông đang ngồi trước cửa. Thấy có khách, người đàn ông trẻ tuổi, mặc áo đỏ đứng dậy, đi về phía gốc cây gần đó để trốn. Thỉnh thoảng anh ngó ra nhìn khách rồi cười tủm tỉm .
 |
Ông Phạm Văn Nhẫn (SN 1963). |
Chỉ tay về phía chàng thanh niên ấy, ông Nhẫn cho biết, anh tên Bình, được ông đón về nuôi 2 tháng nay, nhưng đến giờ Bình vẫn không nhớ được quê quán, cha mẹ của mình.
"Cách đây 2 tháng, vào lúc nửa đêm, người dân trong xã gọi điện cho tôi, báo có người nằm trong nghĩa trang xã Thanh Hải (huyện Thanh Liêm). Tôi phi xe đến thì thấy cậu này. Quần áo, đầu tóc cậu ấy lấm lem, hôi hám lắm. Tôi đưa cậu ấy về nhà, ép một cốc nước mía cho uống rồi đưa đi tắm, ăn cơm, sau đó chỉ phòng cho ngủ. Sáng hôm sau, tôi hỏi tên tuổi, quê quán nhưng cậu ta chỉ nhớ mỗi tên mình", ông Nhẫn nhớ lại cuộc gặp gỡ với Bình.
Từ đó đến nay, Bình được gia đình ông Nhẫn nuôi, chăm sóc như người thân trong nhà. "Cậu ấy ăn khỏe lắm, mỗi ngày 3 tô cơm to. Nhìn cậu ta, chẳng ai bảo có vấn đề về thần kinh, thế mà có nhớ được gì đâu", ông Nhẫn nói.
 |
Anh Bình (áo đỏ) và ông Cường đang được cưu mang tại nhà ông Nhẫn. |
Bên cạnh anh Bình, một người đàn ông có đôi mắt buồn, liên tục nhìn xa xăm. Từ lúc chúng tôi đến, ông không nói lời nào, nhưng ông Nhẫn bảo, những lúc "lên cơn", anh ta gào, thét, đập chân đập tay dữ dội lắm.
"Ông ấy tên Cường (50 tuổi) ở với chúng tôi đã 14 năm rồi", ông Nhẫn giới thiệu.
Một buổi tối cách đây 14 năm, đang ở trong nhà, ông Nhẫn nghe tiếng gào thét ngoài đường. Mở cửa ra, ông thấy một người đàn ông ăn mặc rách rưới, mặt mũi đầy máu. Ông đưa vào nhà, cho đi tắm rửa, ăn uống. Sau đó, người đàn ông này nói với ông Nhẫn, quê của mình ở thị trấn Vôi (Lạng Giang, Bắc Giang).
Hôm sau, ông Nhẫn liên hệ địa phương, nhưng gia đình của ông Cường đã không còn ở đó. Vậy là, việc tìm kiếm thân nhân cho ông Cường rơi vào bế tắc. Gia đình ông Nhẫn thương tình, làm các thủ tục cần thiết để nhập khẩu cho ông vào nhà mình.
Cách đây mấy năm, ông Nhẫn nhận được một cuộc điện thoại. Phía đầu dây bên kia, người phụ nữ nhận là họ hàng của ông Cường, nhưng vì điều kiện xa xôi, chị không về thăm được. Một thời gian sau, người này mới thừa nhận là em gái của ông Cường.
"Năm ngoái, cô ấy về đây thăm. Lúc đó câu chuyện về ông Cường mới được làm rõ", ông Nhẫn kể.
Hóa ra, ông Cường bỏ nhà đi từ năm 1987. Gia đình đi tìm nhiều nơi không thấy, tưởng ông đã mất nên lấy ngày 30 Tết làm ngày giỗ của ông. Sau này, khi bố mẹ khuất núi, người em vào Nam xây dựng gia đình còn làm lễ đưa ông lên chùa. Không ngờ, ông Cường còn sống.
Hôm gặp gỡ, người em mừng mừng tủi tủi, nhưng vì nhiều lý do không thể đón anh về đoàn tụ. Người này lại nhờ ông Nhẫn tiếp tục cưu mang anh mình.
 |
Ông Cường đã ở nhà ông Nhẫn được 14 năm. |
Lao động cật lực nuôi người điên
Nhiều người đến nhà ông Nhẫn, thấy cảnh người điên đứng ngồi, khóc cười ầm ĩ thì cám cảnh. Họ gọi ông là gàn dở, là bị "giời đày", bởi nuôi một người như vậy không đơn giản, huống hồ, họ chẳng máu mủ ruột già với gia đình ông. Thế nhưng, ông Nhẫn chỉ cười.
"Họ bị bệnh như vậy là đã khổ rồi. Mình giúp họ cũng là làm phúc cho mình”, ông Nhẫn nói.
Nghĩ thế nên từ năm 1984 đến nay, cứ dăm bữa nửa tháng, ông Nhẫn lại đưa một người điên về nhà chăm sóc. Căn nhà nhỏ, tuềnh toàng không đủ chỗ ở cho những người lạ, ông Nhẫn phải xây thêm phòng ở phần đất phía sau. Đợt nào đông quá, ông phải trải chiếu trên nền nhà để họ có chỗ nghỉ ngơi.
Đó là những người đi lang thang trên quốc lộ 1A, đoạn qua địa phận huyện Thanh Liêm, Hà Nam. Người dân thấy nên đưa về nhà ông hoặc gọi ông đến đón.
“Tôi cưu mang những người điên dại, đi lang thang gần 40 năm nay, nên bây giờ, cứ thấy trường hợp như vậy là người dân trong vùng gọi điện cho tôi. Tôi lại đi đón bất kể ngày đêm”.
“Cách đây không lâu, tôi cũng giúp đỡ một phụ nữ quê Hải Dương. Chị ta bị trầm cảm sau sinh, không mặc quần áo, cứ chạy trên đường. Bây giờ chị ấy được gia đình đón đi rồi”, ông Nhẫn kể lại.
 |
Để tiện cho sinh hoạt, ông Nhẫn xây riêng một gian nhà nhỏ cho những người ông đưa về cưu mang. |
Theo lời ông Nhẫn, những người có thần kinh không bình thường được ông đưa về nhà cho ăn uống, ngủ nghỉ, sau đó, ông sẽ tìm thân nhân cho họ. May mắn, hầu hết những người được ông cưu mang, sau một thời gian đều được gia đình đón về. Trong đó có cả những người ở Quảng Ngãi, Lạng Sơn, Yên Bái, Bắc Giang …
Để có kinh phí làm những việc như vậy, ông Nhẫn bảo, vợ chồng ông cấy 1 mẫu ruộng. Ngoài ra, ông còn làm thêm nhiều việc khác như bán nước, sửa xe, chạy xe ôm …để mưu sinh, nuôi 4 đứa con.
Cuộc sống khó khăn nhưng cứ thấy những người như vậy đi lang thang là ông không cầm lòng được.
"Tôi giúp cho hàng trăm người rồi, nhưng không mong được đền đáp. Tôi cũng chẳng đòi hỏi gì từ thân nhân của họ". Nhưng bù lại, ông khoe, bản thân có tới cả chục con nuôi - là những người ông đã cưu mang, giúp đỡ.
Những ngày Tết hay nhà có việc, họ lại tập trung về khiến căn nhà nhỏ của ông thêm rộn tiếng cười.
Chia sẻ với PV VietNamNet, ông Trần Văn Tắm, Chủ tịch UBND xã Thanh Hải, huyện Thanh Liêm, Hà Nam cho biết, gia đình ông Nhẫn không khá giả, thu nhập chủ yếu dựa vào đồng ruộng và một vài nghề phụ nhưng nhiều năm nay, ông Nhẫn liên tục có những hoạt động giúp đỡ người có vấn đề về thần kinh, đi lang thang trên địa bàn. Những người này được ông đưa về nuôi, chăm sóc sau đó tìm thân nhân giúp. Đây là hành động đáng quý. Và đáng ngưỡng mộ hơn là mọi chi phí giúp đỡ người đều do gia đình ông Nhẫn tự bỏ tiền túi ra làm. Đầu năm 2013, ông Nhẫn đã vinh dự được nhận bằng khen của Chủ tịch UBND tỉnh Hà Nam vì: “Đã có thành tích trong hoạt động nhân đạo và từ thiện”. |

Người phụ nữ Bắc Giang học hết lớp 3 trở thành ‘đại gia chân đất’
Tay cầm phích nước, đầu đội chiếc nón đã cũ sờn, bà Thuỷ đi chân đất từ phía cuối xưởng lên tiếp chúng tôi. Vừa mời khách vào, bà vừa giải thích “phải giám sát công nhân liên tục, không lại làm láo báo cáo hay”.
" alt="Lão nông Hà Nam gần 40 năm làm lụng nuôi những người tâm thần"/>
Lão nông Hà Nam gần 40 năm làm lụng nuôi những người tâm thần
-

 |
Căn nhà đơn sơ của cặp đôi trẻ. |
Tại Trung Quốc, anh Đường Quan Hoa vốn là một nhà thiết kế quảng cáo, còn chị Hình Chấn là một nhà phân tích chứng khoán. Nhưng vì yêu thích cuộc sống hòa mình vào thiên nhiên, họ đã cùng nhau từ bỏ cuộc sống hiện đại để về với núi rừng.
Năm 2011, cả hai xin nghỉ việc và chọn một vị trí trên ngọn núi Laoshan (Sơn Đông, Trung Quốc) để bắt đầu hành trình thú vị này.
Với sự giúp đỡ của một số bạn bè thân thiết, cả hai xây được một căn nhà nhỏ đơn sơ 2 tầng, mỗi tầng 3 phòng để tiện đón tiếp những vị khách cùng chung sở thích.
Ở đây, họ tự tay trồng rau, nuôi tằm lấy tơ, làm xà phòng, thậm chí là tự sản xuất các nhu yếu phẩm khác như đường, muối, dầu ăn, dấm… Anh Đường tự đạp xe để cung cấp điện sinh hoạt cho gia đình, tự thiết kế thùng chứa nước để lấy nước mưa từ mái nhà.
 |
Anh Đường đạp xe vừa để tập thể dục, vừa cung cấp điện năng cho gia đình. |
Họ còn nuôi thêm một chú chó tên Tuotuo. Cả 3 sống một cuộc sống tránh xa những ồn ào, ô nhiễm của thành thị. Bên cạnh cuộc sống tự cung tự cấp, họ cũng bán các sản phẩm tự làm hoặc tự trồng được trên một trang web riêng.
Năm 2016, cặp đôi chuyển nhà tới Phúc Châu để xây dựng một ngôi làng nhỏ cùng những người có chung ý tưởng. Ứớc mơ của họ là hình thành một cộng đồng sống thân thiện với môi trường, nói không với thuốc trừ sâu hay phân bón hóa học.
Bỏ 2 doanh nghiệp để sống cuộc đời ‘ẩn cư’
 |
Cả gia đình Tizard chuyển tới cộng đồng tự cung tự cấp sinh sống. |
Đang là chủ 2 doanh nghiệp, vợ chồng người Anh Nick Tizard và Kristy Tizard đã bỏ lại công việc đầy căng thẳng và bận rộn để chuyến tới sinh sống trong một cộng đồng ‘ẩn cư’ nơi rừng núi Somerset, tây nam nước Anh.
Cộng đồng dân cư đặc biệt này có tên là Tinkers Bubble – nơi mọi người tự cung tự cấp thực phẩm hằng ngày và sống không phụ thuộc vào các tiện nghi của thế giới hiện đại.
14 hộ gia đình trong cộng đồng này vẫn dùng ngựa để kéo máy cày, cưa gỗ bằng máy cắt tia nước từ năm 1930, nấu nướng bằng bếp lò.
 |
Họ dùng bếp lò để nấu nướng. |
Thỉnh thoảng, các tình nguyện viên sẽ ghé thăm họ, giúp họ trong việc canh tác, đồng thời trải nghiệm cuộc sống yên bình nơi đây.
Từ khi chuyển tới đây, vợ chồng nhà Tizard rất hài lòng với cuộc sống mới, tuy nhiên các con của họ phải mất một thời gian để thích nghi. Nhớ lại cuộc sống cũ, họ thấy mình đã quá lãng phí tiền bạc vào những món đồ không cần thiết, không có đủ thời gian dành cho 5 đứa con vì phải bắt nhịp với vòng quay cuộc sống hiện đại.
Bỏ thành thị, về quê sống cuộc đời an yên
 |
Vợ chồng chị Danxia chọn cuộc sống bình yên nơi chân núi. |
Từ thành phố Trùng Khánh nhộn nhịp, vợ chồng chị Danxia (Trung Quốc) chuyển về Nanshan – nơi sở hữu vẻ đẹp trong lành, tĩnh lặng. Ngôi nhà của anh chị được xây dựng trên núi với diện tích 260m2, cải tạo lại từ một ngôi nhà cũ. Dù được thiết kế với phong cách hiện đại nhưng căn nhà không có điều hòa, tivi và các thiết bị khác.
Nằm giữa núi rừng, những bức tường bê-tông được thay thế bằng các vách kính để đón ánh sáng Mặt trời. Xung quanh nhà cũng được trồng rất nhiều cây xanh vừa tạo không khí trong lành vừa tạo cảnh quan tươi mát cho ngôi nhà.
Vào mùa hè, khi người dân ở thành phố Trùng Khánh đang vật lộn với cái nóng lên tới 40 độ C thì ở đây, chị Danxia và chồng vẫn tận hưởng không khí mát mẻ của thời tiết.
Vì yêu thích uống trà, đọc sách nên anh chị thiết kế nhiều kệ sách lớn trong nhà. Những lúc rảnh rỗi, anh chị ngồi uống trà, trò chuyện và ngắm cảnh trong vườn.
Không chỉ tận hưởng cuộc sống ‘ẩn cư’, vợ chồng chị Danxia còn chào đón bạn bè đến đây nghỉ ngơi những ngày cuối tuần.
Vợ chồng 8X cải tạo nhà cũ trên núi sống bình yên
 |
Ngôi nhà nằm giữa cánh đồng và rừng cây. |
Sau khi kết hôn, cặp đôi sinh năm 1985 người Trung Quốc quyết định cải tạo căn nhà cũ ở chân núi thành ngôi nhà 2 tầng làm nơi trú chân cho cuộc sống an yên phía trước của họ.
Họ cùng nhau tìm nguyên vật liệu có sẵn để cải tạo ngôi nhà, chi phí vào khoảng 173 triệu đồng. Trong khi người chồng tự tay sơn nhà, thì cô vợ tự tay trang trí, biến ngôi nhà cũ thành căn nhà chắc chắn, giản dị với sự giúp đỡ của cả bạn bè, người thân. Sau 2 năm, việc cải tạo căn nhà được hoàn thành.
Ngôi nhà mới có phong cách thiết kế giản dị, gần gũi với thiên nhiên. Trong nhà còn có một xưởng gốm nhỏ để cặp đôi tự tay làm các sản phẩm bằng đất sét.
Khi có thời gian rảnh, họ lại cùng nhau dạo bộ, ngắm cảnh vật xung quanh. Từ ban công tầng 2, họ cũng có thể ngắm nhìn trọn vẹn cánh đồng lúa xanh mướt. Hai vợ chồng còn tận dụng mảnh đất bên nhà để trồng rau quả phục vụ nhu cầu cá nhân.
 |
Bữa cơm giản dị chế biến từ cây trái trong vườn nhà. |

9x từng đi bar tới sáng, từ Sài Gòn về Khánh Hòa xây nhà, làm vườn
Từ Sài Gòn, chuyển về sống trong căn nhà nhỏ giữa bản làng cùng chú chó tên Tu Tu, thỉnh thoảng Thắng lại nghe tiếng gọi í ới của hàng xóm.
" alt="Những cặp vợ chồng bỏ phố lên rừng, sống cuộc đời bình yên"/>
Những cặp vợ chồng bỏ phố lên rừng, sống cuộc đời bình yên
-

Theo đó, chủ tài khoản Facebook có tên T.H.D đã viết: “Huế của ông nhà thơ của ông nhà văn nào đó ngày càng xập xệ. Hương khói người dân đốt khắp nơi.
Cứ bước chân ra đường là nhang khói cắm vô tội vạ. Vẫn nghe người ta nói Huế âm khí nặng nhưng nói thật là mấy cái hương khói này làm tăng cảm giác lang thang ở nghĩa trang hơn. Mà lạ thật, cái mùi nhang nó không hay ho, quyến rũ như Hội An đâu".
Chủ tài khoản này còn dùng nhiều câu từ nặng nề để viết về Huế như: “Trời ơi, khung cảnh lăng thê lương”; “Hoảng quá, xin phép dông thẳng. Tự hứa với lòng mình 5 năm nữa quay lại nhé”…
Bài viết gây tranh luận trái chiều. Nhiều người tỏ ra bất bình trước ý kiến, quan điểm của nữ nhà văn trên, trong đó có Travel blogger Dy Khoa - từ lâu đã được cộng đồng biết tới trong vài trò một travel storyteller (người chuyên kể về những chuyến du lịch). Anh đã đi qua 20 nước, có 10 năm kinh nghiệm làm việc trong lĩnh vực truyền thông.
 |
Nhang trầm xứ Huế. Ảnh: Dy Khoa |
VietNamNet xin đăng tải bài viết của anh về đất cố đô:
Huế là thành phố duy nhất của Việt Nam mà khi đáp tàu bay cho tôi cảm xúc thiêng liêng riêng có. Nó cấu thành từ nhiều yếu tố văn hóa, tôn giáo, lịch sử... Mà ở đây sợi kết nối tất cả chúng là nhang (hương) thắp.
Được dịp đi qua gần hết các tỉnh thành ở ba miền đất nước cùng 20 quốc gia trên thế giới, tôi vẫn luôn dành một tình yêu đặc biệt đối với cố đô của Việt Nam - Huế. Ở Huế người có thể dễ dàng chìm trong cái lãng mạn, thơ thơ nhưng lại thêm chút huyền bí.
Lần đầu tiên ra Huế cách đây gần 5 năm, khi ấy, tôi được một cậu sinh viên đèo đi tham quan các di tích, thành quách, miếu mạo, lăng tẩm, những quán ăn hay cậu kể cho tôi nghe mấy lời đồn đại dã sử hoặc tập quán sinh hoạt của mảnh đất này.
Chính từ những câu chuyện gợi mở ấy mà tôi thêm yêu Huế. Tôi tìm hiểu nhiều hơn. Mỗi năm tôi đều duy trì đều đặn ra thăm cố đô cũng dăm ba lần.
 |
Đại Nội Huế. Ảnh: Dy Khoa |
Ấy vậy mà cảm xúc đối với nơi đây vẫn rất dạt dào và tươi mới. Nó không hề cũ rích hay nhàm chán.
Với người dân cố đô, họ luôn có những lề thói giữ gìn trong suốt chiều dài lịch sử. Tôi nhớ trong phim “Gái già lắm chiêu 3” được chiếu trên màn ảnh rộng vào đầu năm nay có chi tiết người lạ không được phép ở lại nhà bạn bè. Đấy là một trong những đặc trưng về văn hóa mà không phải nơi nào cũng có.
Hay nếu có dịp đi Huế, hãy thử dạo đường Lê Lợi ngắm các nữ sinh trường Quốc học, Hai Bà Trưng buổi tan trường. Hồn cốt xứ kinh kỳ toát lên ở đấy. Họ dịu dàng, ý tứ, nhã nhặn. Điều này được nặn từ chính tâm hồn, gìn giữ cốt cách qua trăm năm thăng trầm của lịch sử.
Vốn là đất vua chúa nên văn hóa của Huế cũng chính là các quy định lập thành bởi triều đình khi xưa. Cứ dần nó thấm vào lề thói, nền tảng của tất cả phép tắc ứng xử. Đấy cũng chính lại là điều khác biệt của Huế với các địa phương khác, khác với hào sảng của người Sài Gòn hay hào hoa của người Hà Nội.
Một khía cạnh khác là văn hóa Huế còn đậm sệt ảnh hưởng tâm linh. Đấy là điều tôi cảm nhận khi cứ đáp tàu bay xuống sân bay Phú Bài. Luôn có sự linh thiêng tồn tại hiển hiện hoặc ẩn kín.
 |
Người dân hành lễ ở chùa Thiên Mụ. Ảnh: Dy Khoa |
Hiển hiện bằng các mâm cúng đầy đặn trong mỗi dịp cúng theo lệ hằng tháng hay thông qua cách bước đi thật khẽ, vái lạy thành tâm trong khuôn viên các chùa, miếu, lăng... Ấn kín là sự răn mình nếu làm việc xấu sẽ không tốt cho bản thân mình.
Gần đây, một nữ tác giả đến Huế đã đăng tải quan điểm cá nhân trên trang mạng xã hội và một tạp chí điện tử đề cập đến vấn đề này. Chị cho rằng Huế đượm mùi nhang và chê trách phong tục của người dân nơi đây.
Nếu trong chuỗi văn hóa, tâm linh thì nhang thắp cũng nên được ứng xử phù hợp. Đây chính là văn hóa của xứ này. Những thanh nhang nhiều màu sắc đồi Vọng Cảnh là đặc sản. Làng nghề làm nhang trầm trở thành điểm tham quan không thể thiếu khi đến với Huế.
Chính vì vậy, nếu khép tội những nén nhang xứ Huế thì là điều đáng tiếc. Tất cả sự giữ gìn cốt cách văn hóa, kiềm nén và chế ngự bản ngã của một con người đều biểu hiện qua nén nhang trầm.
Lòng thêm tự tại. Răn mình khuôn phép để không hổ thẹn là người con của miền đất này.

Hoa tím khiến người Hà Nội nhớ Đà Lạt
Sự xuất hiện của những chùm hoa phượng tím mộng mơ giữa lòng Hà Nội khiến nhiều người nhớ đến vẻ đẹp dịu dàng đặc trưng của Đà Lạt.
" alt="Chê Huế 'ám khí', 'nhang khói như nghĩa trang', cộng đồng mạng nổi giận"/>
Chê Huế 'ám khí', 'nhang khói như nghĩa trang', cộng đồng mạng nổi giận
-
Nhận định, soi kèo Dempo SC vs Aizawl FC, 18h00 ngày 24/3: 3 điểm nhọc nhằn
-
, 64 tuổi, ở cuối đường Gò Cát, phường Phú Hữu, Quận 9, TP.HCM. Hơn 30 năm qua, ngoài nuôi lợn, vịt, cá, ông Ngạn còn nuôi thêm đàn bò hơn 20 con đang trong thời kỳ nhân giống.</p><table class=)
 |
Ông Ngạn bên đàn bò đang trong giai đoạn nhân giống. |
5h sáng mỗi ngày, mang theo đồ ăn sáng, dụng cụ thu gom chất thải của bò, ông Ngạn đưa đàn bò đến những khu đất trống cho chúng ăn cỏ. Đến nơi, đàn bò thong dong gặm cỏ, ông tìm hàng quán ở gần uống nước, ăn sáng, hoặc tìm bóng mát ngồi nói chuyện với những người đi chăn bò cùng.
9h trưa, đàn bò đã ăn căng bụng, ông Ngạn lùa về nhà nghỉ. Đàn bò ngoan ngoãn đi phía trước, ông chạy xe máy chầm chậm phía sau quan sát. Lâu lâu, bò phóng uế, ông dừng xe dọn sạch.
“Chăn bò ở thành phố nên mình phải có ý thức”, người đàn ông sinh năm 1958 nói. Số phân bò, ông mang về ủ kín, phơi khô rồi mang bán, giá 1000 đồng/kg.
 |
Phân bò sau khi ủ kín, phơi khô, vợ chồng ông Ngạn bán cho các nhà vườn trồng rau giá 1000 đồng/kg. |
Ông Ngạn trước đây làm biên tập viên ở một cơ quan báo chí, có chi nhánh tại TP.HCM. Tại thời điểm làm việc, ông được cấp một căn nhà ở đường Ngô Thời Nhiệm, Quận 3 làm chỗ ở. “Lúc đó, tôi đang được cân nhắc lên chức”, ông Ngạn nhớ lại.
Tuy nhiên, thấy công việc nhiều áp lực, phải thường xuyên đi công tác xa nhà, ông quyết định nghỉ. “Lúc đó, bố mẹ tôi có hơn 5.000 m2 đất nhưng bỏ không. Ông bà mất, không có ai trông coi”, ông Ngạn nói thêm về quyết định nghỉ việc ở nhà làm nông dân hơn 30 năm trước.
Hoàn tất thủ tục bàn giao công việc, trả lại căn nhà được cấp, ông Ngạn về vườn quốc đất, nhổ cỏ, phát cây dại trồng lúa, mua vịt, heo giống về nuôi. Hằng ngày, vợ đi bán hàng ở chợ cho có đồng ra đồng vào, ông ở nhà tập trung làm nông nghiệp.
 |
Nghỉ công việc bàn giấy ở nhà dẫn bò đi chăn, nuôi heo, vịt... ông Ngạn thấy thoải mái, cuộc sống thanh bình. Ông cũng được vinh danh là nông dân tiêu biểu xuất sắc ở địa phương. |
Ông Ngạn cho biết, ban đầu, ông vừa làm, vừa tìm tòi phương pháp, học kinh nghiệm nên năng suất chỉ vừa đủ vốn, cũng có khi bị lỗ. Nhưng ông không nản chí. Ông tự đọc tài liệu, các phương pháp trồng lúa, chăn nuôi như thế nào cho năng suất rồi áp dụng.
Nhà đã trồng sẵn lúa, rau... trong vườn, ngoài ruộng ông sử dụng để nuôi vịt, heo mọi. Ông cũng tranh thủ thời gian rảnh, đến các quán ăn lấy thức ăn thừa về cho heo, vịt. Riêng bò, những năm trước, phường Phú Hữu chủ yếu là đất trống, đồng ruộng nên cỏ nhiều, ông Ngạn chỉ đi cắt một lúc là đủ cỏ cho bò ăn cả ngày. "Mấy năm nay, nhà cửa mọc lên nhiều, tôi mới phải đi chăn bò", ông Ngạn nói.
 |
Để đảm bảo vệ sinh, mùi hôi không lây lan, vợ chồng ông Ngạn thường xuyên dọn sạch chuồng, ủ phân kỹ thuật. |
Ông Ngạn cho biết, trước đây, mỗi năm, vợ chồng ông thu 300 triệu đồng từ việc nuôi heo mọi, 200 triệu đồng từ nuôi vịt. Số tiền lời, vợ chồng ông dùng mua thêm đất, mở rộng việc chăn nuôi. Hiện, tổng diện tích đất của vợ chồng ông là 10.000m2. Khu đất này, ngoài chăn nuôi, ông Ngạn còn cho các thương lái bán than thuê mặt bằng làm nơi chứa than.

|
Vợ ông Ngạn trước đây bán rau củ ở chợ. Mấy năm nay, bà ở nhà phụ chồng chăn nuôi. |
Khoảng hai năm nay, do dịch tả lợn châu Phi lan rộng, ông Ngạn phải ngưng việc nuôi heo mọi lại để đảm bảo an toàn về sức khỏe cũng như tránh thua lỗ. Ông cũng ngưng việc trồng lúa vì đất bị nhiễm phèn, nhiễm mặn, năng suất không cao.Thay vào đó, ông đổi sang mô hình đào ao nuôi cá, mua thêm bò giống về nuôi. Hiện, mỗi năm, ông thu được hơn 200 triệu đồng từ việc nuôi bò và bán phân bò, khoảng hơn 100 triệu đồng tiền nuôi cá.
Ông Ngạn cho biết, ông đang xin phép chính quyền địa phương để xây dựng chuồng trại nuôi bò khép kín theo mô hình VietGAP - nuôi bò giết thịt. "Con trai tôi đang đi học kinh nghiệm nuôi bò theo mô hình này. Chờ có quyết định của chính quyền, cha con tôi sẽ bắt tay vào làm", ông hào hứng kể.

Vườn nho siêu trái ở miền Tây mở cửa miễn phí, giới trẻ thích thú đến check-in
Vườn nho 50 gốc, trĩu quả ở Bến Tre đang tạo nên cơn sốt, thu hút hàng trăm lượt khách đến tham quan, chụp ảnh, sở hữu cho mình bộ ảnh đẹp lung linh tại vườn nho này.
" alt="Người đàn ông chăn bò có 10.000 m2 đất ở Sài Gòn"/>
Người đàn ông chăn bò có 10.000 m2 đất ở Sài Gòn
-
Tôi tên đầy đủ là Lê Xuân Bảo Cương. Tên này là do bác ruột của tôi đặt cho. Thực ra, lúc đầu, ba tôi tính đặt tên cho con là Lê Nguyễn Nam Long. Thế nhưng, biết tin, bác tôi từ Sài Gòn tức tốc bắt xe hơn nghìn cây số ra Quảng Trị để can ngăn bằng được.Lý do theo bác tôi giải thích là tôi vốn tuổi Ngọ, trong khi ở nhà ba đã đặt tên cúng cơm là Phi. Bác nói: "Đã Ngọ (ngựa) lại Phi, giờ còn tên thật là Long thì đi nhanh quá, đi xa quá, mà không kiểm soát được bản thân".
Thay vào đó, bác gợi ý cái tên Lê Xuân Bảo Cương, trong đó mỗi từ đều có ý nghĩa riêng của nó: Lê là họ, Xuân là mùa tôi sinh ra, Bảo Cương ở đây nghĩa là cái yên cương quý báu, nghĩa là mong tôi biết ghìm cương trước vực, suy nghĩ chín chắn hơn.
>> Nỗi khổ của những người được đặt tên độc, lạ
Đến sau này, khi tôi có gia đình và sinh được một bé trai, tôi đặt tên con là Lê Nguyễn Minh Đăng. Trong đó, Lê và Nguyễn là họ của tôi và vợ, thể hiện sự tôn trọng tôi dành cho vợ mình, cũng như khẳng định rằng con là máu mủ của cả hai gia đình, cả bên nội lẫn bên ngoại, phải có đủ cả hai bên thì mới có con trên đời. Còn Minh Đăng nghĩa là ngọn đèn sáng.
Ông ngoại bé hỏi tôi: "Sao không đặt tên con là Minh Nhật, mặt trời thì phải sáng hơn ngọn đèn chứ?". Nhưng tôi chỉ cười và đáp: "Con không mong con của con lớn lên phải tỏa sáng như mặt trời, làm mặt trời nhiều lúc cũng khổ lắm chứ chẳng sướng sung gì. Con chỉ mong nó như ngọn đèn tỏa sáng trong đêm tối, tỏa sáng vào lúc người ta cần con nhất, vậy là đủ rồi".
Đối với tôi, cái tên không chỉ để gọi, cái tên còn là nơi gửi gắm mong ước, kỳ vọng của cha mẹ, gia đình, của người đặt tên cho đứa trẻ. Thế nên, tôi mong mỗi người hãy cân nhắc thật kỹ trước khi đặt tên cho con mình, đừng chỉ "Văn" hay "Thị" một cách máy móc, hãy đặt những cái tên lạ khiến con tự tin sau này.
Thật tuyệt khi con bạn sẵn sàng kể cho bạn những thành công hay thành tích mà chúng đạt được. Nhưng còn tuyệt hơn khi chúng sẵn sàng chia sẻ với bố mẹ cả những vấn đề mà chúng gặp phải.
Khi con bạn làm vậy nghĩa là chúng đang cần ai đó ủng hộ và lắng nghe mình. Bạn nên giúp con hiểu rằng nhiều chuyện có thể xảy ra và không có gì là xấu khi mắc sai lầm.
2. Bạn không cho rằng điểm tốt là tất cả
Nếu con bị điểm kém ở trường, chúng không nên phải sợ hãi khi nói với bố mẹ. Những đứa trẻ sợ hãi thường giấu giếm điểm số và hoảng sợ khi nghĩ rằng bố mẹ có thể phát hiện ra.
Cha mẹ tốt có thể giải thích với trẻ rằng học hành tốt ở trường là điều quan trọng nhưng quan trọng là kiến thức, chứ không phải điểm số.
3. Không gian riêng tư của mọi thành viên gia đình được tôn trọng
Nhiều cha mẹ nghĩ rằng trẻ nên gõ cửa trước khi vào phòng mình. Nhưng bản thân cha mẹ lại không làm vậy khi vào phòng con cái. Những quy định trong gia đình phải bình đẳng với tất cả mọi người. Hãy tôn trọng không gian riêng của trẻ, rồi chúng sẽ làm như vậy với bạn.
4. Không chỉ trích con
Cha mẹ tốt không chỉ trích con và không dán nhãn cho con là lười biếng, ngu dốt, béo phì. Những đánh giá này có thể khiến trẻ cảm thấy bất an trong một thời gian dài, thậm chí là mãi mãi. Hãy chọn từ ngữ cẩn thận khi nói chuyện với con. Bạn có thể nói rõ ràng việc gì đã làm bạn thất vọng nhưng đừng lăng mạ chúng.
5. Bạn biết nhận sai lầm và xin lỗi
Ai cũng có thể mắc sai lầm, cả trẻ con lẫn người lớn. Tuy nhiên, hầu hết các bậc cha mẹ đều quên rằng bạn không chỉ phải dạy trẻ cách xin lỗi mà bạn cũng phải làm cho chúng thấy.
Nếu bạn nhận ra mình làm gì thái quá, đừng ngần ngại xin lỗi con. Một người có thể thừa nhận điểm yếu của mình là một người mạnh mẽ.
6. Bạn không áp đặt ý muốn của mình lên con cái
Thật tuyệt nếu con bạn thích môn bóng đá mà bạn yêu thích. Nhưng nếu con chỉ thích âm nhạc và khiêu vũ, thì cũng đừng e ngại về việc đó. Hãy học cách chú ý đến khả năng của con và không nên áp đặt ước mơ của mình với con.
Cha mẹ tốt là người khuyến khích trẻ phát triển và giúp chúng trở thành những người hạnh phúc khi được làm việc mình thích.
7. Tin lời con nói
Đây là tình huống xảy ra rất thường xuyên: Khi nhận thông báo của giáo viên về việc con có hành xử không đúng mực, cha mẹ ngay lập tức về nhà mắng con mà không tìm hiểu sự tình.
Trước khi mắng mỏ, bạn nên hỏi trẻ về cách mà chúng nhìn nhận tình huống đó. Có thể đó không phải là lỗi của con hoàn toàn và con đang thực sự cần sự giúp đỡ của bạn để giải quyết tình huống.

5 sai lầm phụ huynh thường mắc phải khi dạy con
Chăm sóc và rèn luyện con thành đạt là việc mà không ai có thể làm tốt hơn chính bạn. Nếu bạn nghĩ mình chỉ cần nuôi mà không dạy thì bạn chỉ mới làm được 30% công việc của bậc cha mẹ đích thực.
" alt="7 dấu hiệu cho biết bạn là cha mẹ tốt"/>
7 dấu hiệu cho biết bạn là cha mẹ tốt