Lạng Sơn tưởng nhớ và tri ân anh hùng liệt sĩLương Văn Tri đã ngã xuống vì độc lập, tự do của quê hương và Tổ quốc.
Lương Văn Tri là một chiến sĩ cộng sản kiên cường, bất khuất trong sự nghiệp giải phóng dân tộc; tên tuổi và sự nghiệp của ông luôn sống mãi với nhân dân các dân tộc Lạng Sơn, với non sông đất nước Việt Nam. Cuộc đời và sự nghiệp của Lương Văn Tri là tấm gương sáng ngời về chủ nghĩa anh hùng cách mạng, cống hiến trọn đời cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, là niềm tự hào của Đảng bộ và nhân dân các dân tộc tỉnh Lạng Sơn.
Các hoạt động kỷ niệm 110 năm ngày sinh chí sĩ yêu nước Lương Văn Tri:
Ngày 16/8/2020
8h: Hội thảo trực tuyến kỷ niệm 110 năm ngày sinh đồng chí Lương Văn Tri (2 điểm cầu: Hà Nội - Lạng Sơn)
14h: Lễ dâng hương, dâng hoa tri ân chí sĩ yêu nước Lương Văn Tri (Nhà lưu niệm đồng chí Lương Văn Tri ở thôn Bản Hẻo, xã Trấn Ninh, huyện Văn Quan, Lạng Sơn).
15h30: Lễ dâng hương tượng đài đồng chí Lương Văn Tri (Thị trấn Văn Quan, huyện Văn Quan, tỉnh Lạng Sơn).
Ngày 17/08/2020
8h30 - 10h: Chương trình Lễ kỷ niệm 110 năm ngày sinh đồng chí Lương Văn Tri tại Trung tâm Hội nghị tỉnh Lạng Sơn. Công bố quyết định và thực hiện nghi lễ trao Huân chương Lao động hạng Nhì cho nhân dân và cán bộ huyện Văn Quan.
Chương trình được truyền hình trực tiếp trên sóng Đài phát thanh và Truyền hình tỉnh.
Đình Sơn
">
Lạng Sơn kỷ niệm 110 năm ngày sinh chí sĩ yêu nước Lương Văn Tri
Khi cô ấy sinh con, nhan sắc xuống cấp, cộng thêm nỗi lo cơm áo gạo tiền, tình cảm của chúng tôi tụt dốc không phanh.
Bản thân tôi nhìn thấy vợ đầu bù tóc rối, mặt mũi lúc nào cũng nhăn nhó thì mất dần cảm xúc. Nhiều lần, tôi còn tự chất vấn bản thân, không hiểu mấy năm trước, mắt mũi tôi để đâu mà lại theo đuổi một người phụ nữ như thế này.
Vợ tôi cũng nhận ra sự thay đổi của tôi. Cô ấy giận dỗi, cáu gắt, trách móc tôi ngày này qua tháng khác. Khổ nỗi, cô ấy càng trách móc, đay khiến thì tôi càng chán vợ. Đến khi cô ấy sinh con thứ 3 thì thú thật, tôi không còn chút ham muốn nào với vợ nữa.
Nhiều lúc nhìn thấy vợ, tôi thấy như có gai trong mắt mình. Cô ấy có lẽ cũng nghĩ về tôi như thế nên chúng tôi cãi nhau liên miên, sống với nhau như cực hình.
Tôi đã nghĩ, cuộc đời mình sao lại bi thảm thế. Sống bên cạnh người không còn yêu, chỉ còn lại chút trách nhiệm thì còn gì là vui, là hạnh phúc. Nhưng rồi, cuộc đời tôi bỗng nhiên nở hoa, sang một trang mới khi tôi gặp được người phụ nữ mà có lẽ tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Cô ấy cũng có chồng, con và cũng đang trong cảnh cơm không lành, canh không ngọt. Vì thế, chúng tôi lao vào nhau như thể những kẻ sắp chết khát bỗng vớ được cốc nước mát lạnh.
Tình yêu ấy khiến tôi như được hồi sinh. Tâm trạng tôi trở nên tốt hơn, đầu óc cũng minh mẫn hơn, làm việc hiệu quả hơn.
Khi về nhà, tôi nhìn vợ cũng thấy đỡ khó chịu hơn. Dần dần, những cuộc nói chuyện, những tiếng cười cũng xuất hiện nhiều hơn trong căn nhà của chúng tôi.
Vợ tôi không biết vì sao tôi có sự thay đổi đó. Thế nhưng, cô ấy cũng như cởi tấm lòng, trở nên nhẹ nhàng, tình cảm và quan tâm tôi hơn.
Cứ như thế, một mặt, tôi cùng vợ xây dựng tổ ấm, chăm sóc và nuôi dưỡng 3 đứa con khôn lớn trưởng thành. Một mặt, tôi vẫn yêu, vẫn đắm say với người tình mà cả tôi và cô ấy đều xác định sẽ không bao giờ cưới.
Chúng tôi gặp nhau mỗi tuần 1 lần, có khi là 2, 3 lần nhưng cũng có khi là cả tháng trời mới gặp. Thế nhưng, lần nào gặp gỡ, sự nhẹ nhàng, ngọt ngào của cô ấy cũng khiến tôi như được thổi một làn gió mới. Nó giúp tôi xua đi những bực dọc, mệt mỏi trong cuộc sống đời thường. Từ đó, tôi được tái tạo năng lượng để tiếp tục sống và yêu.
Thấy tôi càng ngày càng trẻ và phong độ, công việc lên như diều gặp gió, vợ tôi bắt đầu nghi ngờ, ghen tuông. Cô ấy kiểm tra điện thoại, quần áo và bất cứ thứ gì có thể tìm ra bằng chứng ngoại tình của chồng. Thế nhưng sự nhạy cảm của người đàn bà cũng chẳng thể nào bằng trí thông minh của người đàn ông.
Vậy nên, cô ấy cứ ghen tuông bóng gió suốt ngày nhưng không thể phát hiện được nhân tình của tôi là ai.
Cứ như thế, 20 năm trôi qua, các con tôi đã khôn lớn, trưởng thành. Các cháu đều ngoan và học giỏi. Có cháu đã ra trường, đi làm và xây dựng gia đình. Cuộc sống tốt đẹp nên tôi rất hãnh diện.
Một năm trước, vợ tôi bị phát hiện ung thư phổi giai đoạn cuối.
Nhân tình của tôi muốn đến thăm cô ấy một lần nên tôi đã đưa đến gặp với tư cách là đối tác của công ty tôi. Họ ngồi nói chuyện với nhau rất vui vẻ và thân mật. Sau đó, họ còn gặp nhau thêm vài lần nữa.
Trước ngày lâm chung, vợ tôi bỗng đề nghị gặp mặt cô ấy. Tôi khá hoang mang nhưng khi nghe cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Vợ tôi bảo rằng, gần đây cô ấy mới biết, người phụ nữ này là nhân tình của tôi, gắn bó với tôi suốt 20 năm mà không đòi danh phận, cũng không phá vỡ hạnh phúc gia đình mình. Không những thế, cô ấy còn mang lại niềm vui cho cả gia đình tôi, giúp những đứa con của chúng tôi được nhận sự yêu thương của cả bố và mẹ…
Bây giờ, trước phút lâm chung, cô ấy muốn cảm ơn người phụ nữ này.
Tôi lặng người, không biết nói gì hơn...
*Bài viết thể hiện quan điểm của độc giả
Bạn nghĩ gì về chuyện ngoại tình? Hãy gửi cho chúng tôi ý kiến của bạn dưới phần bình luận hoặc gửi bài viết về email: bandoisong@vietnamnet.vn. Các ý kiến/bài viết hay sẽ được biên tập và đăng tải ở ban Đời sống. Trân trọng cảm ơn!">
20 năm sống ghen tuông, phút lâm chung, vợ nghẹn ngào cảm ơn tình địch